您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Thu Minh bị nhãn hàng sử dụng trái phép hình ảnh
NEWS2025-03-31 11:05:46【Ngoại Hạng Anh】8人已围观
简介- Một nhãn hàng thuốc lợi sữa ở Hà Nội đã sử dụng hình ảnh của ca sĩ Thu Minh để quảng cáo mà chưa đbxh premier leaguebxh premier league、、
- Một nhãn hàng thuốc lợi sữa ở Hà Nội đã sử dụng hình ảnh của ca sĩ Thu Minh để quảng cáo mà chưa được cho phép.
很赞哦!(5)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Portsmouth vs Blackburn Rovers, 22h00 ngày 29/3: Cửa trên thắng thế
- Cách làm thiệp Giáng sinh handmade đơn giản, độc đáo 2021
- Ông nội tặng cháu đất, có cần đồng ý của các con?
- Đấu trí tập 28 Quyên bất lực nhìn bố bị công an đến tận nhà bắt
- Nhận định, soi kèo Samgurali Tskaltubo vs Iberia 1999 Tbilisi, 22h00 ngày 28/3: Chủ nhà sáng giá
- NSƯT Trần Lực sắp được phong danh hiệu Nghệ sĩ Nhân dân
- Nhờ làm được điều này, tôi và bạn trai hạnh phúc sau 10 năm bị cấm yêu
- Cơ hội để trở thành MC của VTV
- Nhận định, soi kèo Macarthur vs Newcastle Jets, 15h35 ngày 28/3: Buồn cho chủ nhà
- MC Quỳnh Chi: 'Tôi thất thu 80% thu nhập mùa dịch'
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Navbahor Namangan vs Andijan, 21h30 ngày 28/3: Tiếp đà bất bại
Vợ tôi có con với tình cũ. Ảnh minh họa: PX Mải mê kiếm tiền, khi về quê, bạn bè tôi đã lên chức bố từ lâu. Đứa nào cũng đã có 1-2 đứa con, gia đình đề huề.
Dưới sự mai mối của bạn bè, tôi quen và cưới một cô gái kém 9 tuổi. Vợ tôi xinh xắn, khéo léo nên thu hút sự chú ý của tôi ngay từ lần đầu gặp mặt. Bố mẹ tôi biết tin tôi có người yêu thì mừng ra mặt, liên tục thúc giục chuyện trăm năm.
Sau hơn nửa năm quen và yêu nhau, chúng tôi cũng tổ chức đám cưới ấm cúng. Cuộc sống vợ chồng son những ngày đầu thật hạnh phúc. Nhà vợ cách nhà tôi 50km nên thi thoảng, tôi đưa vợ về nhà thăm bố mẹ đẻ, có khi cô ấy tự về thăm nhà lúc tôi có việc bận.
Tôi mua một chiếc xe lên Hà Nội chạy taxi nên một tháng chỉ về nhà đôi lần. Cưới nhau được hơn nửa năm, vợ tôi mang thai.
Vợ tôi từ ngày có bầu dường như càng yêu tôi hơn. Cô ấy quan tâm đến cảm xúc, sở thích của tôi, bớt hẳn càu nhàu nếu gặp phải chuyện không vừa ý. Tôi nghĩ, có lẽ vì sắp làm mẹ nên cô ấy thay đổi nhiều như vậy.
Gần đến ngày vợ sinh, tôi vô tình đọc được tin nhắn vợ nhắn cho một người nào đó. Lời lẽ bên kia khá quan tâm, tình cảm. Tôi đoán không nhầm, đó là người yêu cũ của cô ấy. Trước đây, vợ chia sẻ từng yêu vài chàng trai cùng quê trước khi quen tôi.
Thú thực là lúc đó tôi thấy rất ghen và bực bội. Nếu người bên kia chỉ nhắn tin hỏi han như những người bạn thì không sao, đằng này tin nhắn có vẻ rất mùi mẫn, giọng đầy níu kéo.
Vợ tôi sau đó sinh con trai khỏe mạnh. Tháng đầu, bé chỉ ăn rồi ngủ nhưng khi càng lớn dần, tôi thấy con chẳng giống tôi cũng chẳng giống ai trong nhà. Đến một tuổi, các đặc điểm khác biệt càng thể hiện rõ. Họ hàng làng xóm xì xào, bàn tán. Tôi có muốn không nghi ngờ cũng không được vì quả thực đứa trẻ quá khác tôi.
Mẹ tôi nghe người khác nói nhiều cũng hoài nghi tôi phải "đổ vỏ" cho ai khác. Cảm giác nghi ngờ khiến tôi sinh ra nóng nảy, hay cáu giận với vợ. Cuối cùng, tôi quyết định yêu cầu cô ấy đưa con đi xét nghiệm ADN. Vợ tôi khóc rất nhiều nhưng cô ấy cũng không phản đối.
Chúng tôi đến trung tâm xét nghiệm ADN lấy mẫu rất nhanh rồi về nhà vì phải chờ 1-2 hôm mới nhận được kết quả. Con tôi đi về bỗng dưng nóng sốt, chỉ theo mỗi mẹ, không rời mẹ nửa bước.
Vợ muốn xử lý công việc gì buộc phải dùng đến điện thoại. Vì vậy, tôi tình cờ nghe được cô ấy nói chuyện với giám đốc trung tâm xét nghiệm mong vị này "hãy cứu lấy cô ấy".
Hóa ra, vợ muốn thay đổi kết quả xét nghiệm ADN và chấp nhận chi trả nhiều hơn để có kết quả như ý muốn, khẳng định tôi là cha đứa trẻ. Tuy nhiên, có vẻ như người ở phía trung tâm từ chối và khẳng định sẽ làm theo đúng quy trình khoa học.
Tôi phải cố kìm nén để không lao vào nhà vệ sinh hỏi vợ ngay, bởi tôi cố chờ xem cô ấy giải quyết mọi chuyện thế nào. Dường như vợ đã trò chuyện rất nhiều lần với người kia và sau cùng, cô ấy lựa chọn "tự thú" với tôi.
Vợ chia sẻ trong một lần về thăm bố mẹ đẻ, cô đã gặp lại nhóm bạn, trong đó có người yêu cũ cũng mới đi xuất khẩu lao động về. Cả nhóm đi ăn, đi hát karaoke và vợ không giữ được mình khi chút tình cảm xưa bỗng ùa về.
Khi tôi yêu cầu đi xét nghiệm huyết thống, cô ấy cứ nghĩ có thể mua được kết quả xét nghiệm để che giấu sự thật. Nhưng phía trung tâm kiên quyết không làm điều sai trái đó.
Vợ tôi vì thế nhận ra không thể lừa dối tôi mãi được nên chủ động nói hết sự thật cho tôi. Cô ấy khẳng định, đó chỉ là phút yếu đuối nhất thời, cô ấy vẫn rất yêu tôi. Cô ấy đã nhiều đêm mất ngủ khi nghĩ đến chuyện này.
Kết quả xét nghiệm ADN thực sự làm tôi thất vọng. Tôi vô cùng đau khổ khi người vợ tôi hết lòng thương yêu lại lừa dối tôi. Dẫu vậy, trong lòng tôi vẫn còn yêu cô ấy. Hiện giờ, tôi đầy sự mâu thuẫn - tha thứ hay chia tay, yêu thương hay oán hận?
Theo Dân Trí
Nhìn chàng trai Trung Quốc chăm thú cưng, nữ kỹ sư Việt biết mình yêu đúng người
Nhìn chàng trai Trung Quốc Xin Li chăm thú cưng, Thảo Dương cảm nhận được sự nhẫn nại, ấm áp và tin chắc mình đã yêu đúng người.">Vợ tôi cố tình mua kết quả xét nghiệm ADN để che giấu một sự thật
- Quán phở đang đông khách. Chị chủ quán tất bật với công việc của mình. Bên ngoài, một thùng to đặt trên bếp lò đang bốc hơi nghi ngút. Chị kêu lớn: "Nước sôi rồi, mấy chị ơi... ".Nữ cựu tù Côn Đảo bán nhà làm từ thiện">
Bếp ăn từ thiện của người phụ nữ đơn thân ở Sài Gòn
Công việc freelance giúp chị Dương Bình có thời gian cân bằng cuộc sống ở TP.HCM và Đắk Lắk.
Sống ở cả thành phố và vùng quê cũng là lựa chọn của gia đình chị Đào Thị Hải Yến (Yến Magui, 34 tuổi), chủ chuỗi 4 tiệm trà và bánh ở tỉnh Bình Dương. Chị lớn lên ở thị trấn Madagui, huyện Đạ Huoai, tỉnh Lâm Đồng và hiện sinh sống tại TP Dĩ An.
“Làm trong ngành F&B có rất nhiều khó khăn và áp lực. Nhiều khi mệt mỏi quá, mình lại ước được về quê sống cho thoải mái. Bố mẹ vẫn ở Madagui nên nhà mình vẫn hay về thăm. Lý do chưa về quê hẳn là công việc kinh doanh của vợ chồng mình đều ở Bình Dương, con cũng đi học ở đây nên chỉ có thể đi lại mỗi khi rảnh”, chị nói.
Theo chị Yến, từ Dĩ An về Madagui chỉ tốn 3 tiếng chạy ôtô nên cứ cách 1-2 tháng gia đình chị lại di chuyển. Mỗi lần, họ ở quê cả tuần do tính chất công việc có thể điều hành từ xa.
Cách đây 3 năm, vợ chồng chị Yến mua mảnh đồi đá hoang 5.500 m2 ở Madagui và quyết định biến nơi này thành đồi hoa giấy rực rỡ.
“Mình rất yêu loài hoa giấy, đi đâu thấy cũng trầm trồ, ao ước. Chồng bảo trồng cho mình cả đồi hoa. Ban đầu, mình tưởng nói đùa nhưng anh mua 2.000 cây giống ở miền Tây, thuê người làm vườn, xẻ taluy làm đường đi. Mỗi năm, vợ chồng mình đầu tư chi phí để cải tạo, thuê người dọn cỏ, tỉa cành, bón phân”, chị nói.
Vợ chồng chị Đào Thị Hải Yến đi lại giữa Dĩ An - Madagui để vừa kinh doanh, vừa tận hưởng cuộc sống yên bình. Với chị Yến, cuộc sống ở thành phố luôn diễn ra hối hả, ăn uống, đi lại cũng đặt sự tiện lợi lên hàng đầu và cả ngày chỉ xoay quanh công việc. Còn khi ở quê, gia đình chị có thể thức dậy sớm, thảnh thơi uống cà phê, tận hưởng không khí trong lành, ánh nắng ấm áp, đồ ăn cũng giản đơn và tự nấu nhiều hơn.
“Tuy nhiên, để lựa chọn về quê hẳn chắc về già mình mới nghĩ đến”, chị Yến nói.
Chị giải thích: “Ở hiện tại, thành phố cho cả gia đình mình nhiều cơ hội học hỏi và tiến bộ hơn. Còn về quê sống chậm hơn một chút, thư giãn là chủ yếu. Việc cân bằng sẽ tốt hơn cho sự phát triển của con mình”.
Lựa chọn khó
“Bỏ phố về rừng nghe thì đơn giản nhưng đối với những người từng rời rừng lên phố như mình lại là bao đắn đo”, chị Võ Ngọc Mai (30 tuổi, Đắk Lắk), hiện sinh sống và làm việc trong lĩnh vực ngân hàng ở TP.HCM, nói với Zing.
Vợ chồng chị Mai đều sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Tây Nguyên đầy nắng, gió. Tuổi thơ chứng kiến cuộc sống lam lũ của bố mẹ với cây cà phê, bắp và trụ tiêu, cả hai cố gắng học để thoát cảnh bán mặt cho đất, bán lưng cho trời.
Quen nhau cả tuổi thơ, yêu 9 năm, cùng lên TP.HCM lập nghiệp, về chung nhà 3 năm và sinh con gái nhỏ, vợ chồng chị Mai tự hào khi mua được nhà riêng và có của để dành sau thời gian dài phấn đấu, lăn lộn nơi phố thị.
“Khi đại dịch ập tới, vợ chồng mình đều làm ở mảng ngân hàng nên được làm việc tại nhà. Suốt 8 tháng, chúng mình không dám đi đâu vì có con nhỏ sợ bị nhiễm virus. Nhưng rồi Sài Gòn dịch cao điểm, vì lo cho an toàn của con, cả hai bàn nhau chỉ về quê 1-2 tháng đợi tình hình ổn rồi lên. Ấy vậy mà ngót nghét 4 tháng trời, vợ chồng mình không ai nhắc tới việc trở lại thành phố nữa”, chị nói.
Vợ chồng chị Võ Ngọc Mai chưa muốn trở lại thành phố sau 4 tháng về quê tránh dịch. Trước dịch, vợ chồng chị Mai chỉ về quê 3-4 lần/năm. Nhờ Covid-19, họ có cơ hội trải nghiệm cuộc sống ở quê lâu nhất tính từ lúc rời khỏi nhà năm 18 tuổi.
Không gian rộng rãi, thoải mái khiến tinh thần lẫn sức khỏe của gia đình chị Mai đều tốt lên. Trong đó, con gái chị vui vẻ và hiếu động hơn rất nhiều khi được quan sát, chạy nhảy trong vườn.
Vợ chồng chị Mai cũng có thời gian chia sẻ và quan tâm tới bố mẹ 2 bên, cháu được gần ông bà nên cả gia đình đều hạnh phúc.
Bên cạnh đó, họ cũng ngạc nhiên bởi chính sự đổi thay của quê hương, rằng người dân đã áp dụng khoa học, máy móc vào nông nghiệp khiến mọi thứ trở nên dễ dàng và nhẹ nhàng hơn.
“Vợ chồng mình thu nhập hơn 50 triệu đồng/tháng mà ở thành phố cũng không dư nhiều, chủ yếu là khoản đầu tư và buôn bán ngoài. Đi làm từ sáng tới tối mới về, ăn với nhau bữa cơm cũng chờ mệt mỏi. Bởi vậy, vợ chồng mình cũng từng nghĩ về quê, thu nhập thấp nhưng bớt chi phí và có nhiều thời gian cho gia đình. Nhưng cuối cùng, cả hai vẫn bị cuốn theo công việc”.
Gần đây, vợ chồng chị Mai quyết định mua mảnh đất rộng gần 8.000 m2 với căn nhà nhỏ, vườn cây ăn trái, ao cá và tiện đường đi lại ở huyện Lắk - nơi họ được sinh ra. Cả hai lên nhiều ý tưởng xây dựng khu vườn và muốn ở lại quê sinh sống, làm việc.
“Nói là vậy nhưng còn biết bao nhiêu bộn bề, lo toan cho tương lai: nhà cửa, môi trường sống và con cái. Mình vẫn thấy thành phố sẽ là môi trường giáo dục tốt và cơ hội phát triển cho con sau này. Nếu tình hình dịch ổn lại, mình nghĩ vợ chồng mình vẫn còn trẻ và vẫn nên lăn lộn để tương lai tốt hơn. ‘Cuộc sống hưu trí sớm thoải mái nhưng có thật sự đầy đủ và tốt cho tương lai xa hay không?’, mình luôn băn khoăn câu hỏi này”, chị nói.
Sẽ về hẳn khi kinh tế ổn định
Chị Võ Ngọc Mai dự định khi lên lại thành phố sẽ cho thuê lại khu vườn ở quê để vừa giữ đất, vừa có người chăm sóc cây trái. Nếu không vướng bận công việc, vợ chồng chị sẽ chăm về quê hơn.
“Vợ chồng mình xác định sau này sẽ về quê hẳn, chỉ là đợi đến lúc phù hợp. Trước tiên là phải sắp xếp cho con môi trường phù hợp và tốt cho bé sau này. Vấn đề tài chính cũng quan trọng và phải được đảm bảo dù ở đâu. Vợ chồng mình đang từng bước chuẩn bị cho điều đó. Nhà cửa trên Sài Gòn vẫn giữ, ở quê cũng tích trữ đất cho thuê, trồng vườn cây ăn trái để sau này có nguồn thu lâu dài. Vợ chồng mình cũng thử một số công việc ở quê để nếu có về sẽ có nhiều lựa chọn cho cuộc sống ổn định”, chị Mai nói.
Chị Mai, chị Bình và chị Yến đều có chung lựa chọn là sẽ bỏ hẳn phố về rừng khi chuẩn bị điều kiện kinh tế vững chắc. Hiện tại, chị Dương Bình cũng cảm thấy đi lại giữa TP.HCM - Đắk Lắk tốt và phù hợp với bản thân hơn là bỏ hẳn phố về quê.
“Điều mình cảm thấy thú vị là được thay đổi môi trường sống thường xuyên. Hai môi trường đối lập, hai không khí khác biệt khiến mình luôn có cảm giác mới mẻ, giúp tạo hứng khởi trong công việc chuyên môn rất nhiều. Khó khăn đối với mình có lẽ là say xe nhưng vì đi lại nhiều nên cũng quen dần”, chị nói.
Chị Bình dự định về hẳn quê khi điều kiện kinh tế vững vàng hơn. Chị đang lên kế hoạch phát triển mảng kinh doanh nông sản của nhà trồng được để có thể tạo nền tảng vững chắc, đảm bảo điều kiện sống tốt cho mình dù ở bất kỳ đâu.
Trong khi đó, chị Đào Thị Hải Yến nhắn nhủ: “Bỏ phố về rừng hiện là xu hướng của các gia đình trẻ ở thành phố, có nền tảng kinh tế ít nhiều. Mình có lời khuyên nhỏ rằng hãy chọn nơi mà bạn hiểu về vùng đất, con người và văn hóa ở đó. Bạn chọn rừng, nhưng rừng có chọn bạn không? Nếu chỉ vì chút mệt mỏi thành thị mà bỏ hẳn về rừng, mà có lẽ bản thân cũng chưa hình dung được còn rất nhiều thử thách đang chờ phía trước. Hãy chuẩn bị tinh thần và kiến thức thật vững chắc trước khi quyết định”.
Theo Zing
Giám đốc bỏ phố về làng, cải tạo nhà đổ nát để trồng rau, sống an yên
Sau khi chọn cuộc sống ở làng quê, người đàn ông cùng các thành viên trong gia đình biến nhà đổ nát thành không gian sống xanh với vườn rau trên cao.
">Những người sống ở cả thành phố và vùng quê
Nhận định, soi kèo Hyundai Steel Red Angels Nữ vs Hwacheon KSPO Nữ, 17h00 ngày 27/3: Lịch sử gọi tên
Số bình chọn thứ ba của Sản phẩm tôi yêu 2024 có chủ đề Máy hút ẩm cao cấp được yêu thích nhất, bắt đầu từ ngày 15/8 và kết thúc ngày 25/8 với các đề cử từ Lumias, LG, Ultty, New Widetech và Espark. Các dòng máy có giá bán từ 4,9 triệu đến 10 triệu đồng.
">Lumias đoạt giải máy hút ẩm được yêu thích nhất
Lực lượng CSGT Thị xã Quảng Yên xử phạt nhiều trường hợp vi phạm tại nút giao Tiền Phong thuộc cao tốc Hạ Long - Hải Phòng. Ảnh: Công an Thị xã Quảng Yên Tuy nhiên, ý thức chấp hành trật tự an toàn giao thông, trật tự đô thị của một số người dân và lái xe tại khu vực này chưa nghiêm túc, mặc dù đã bị xử lý nhưng khi không có mặt lực lượng chức năng vẫn cố tình vi phạm làm ảnh hưởng đến hành lang an toàn đường bộ đối với đường cao tốc.
Để chấn chỉnh tình trạng trên, Công an Thị xã Quảng Yên tiếp tục chỉ đạo quyết liệt ra quân tuần tra, kiểm soát, phát hiện xử lý vi phạm. Đồng thời vận động, yêu cầu các hộ dân ký cam kết không kinh doanh, lấn chiếm lòng đường, vỉa hè, hành lang khu vực lối rẽ nút giao Tiền Phong. Tham mưu UBND Thị xã Quảng Yên lắp đặt hệ thống camera giám sát để phục vụ cho công tác đảm bảo an ninh trật tự và xử phạt các trường hợp vi phạm trong thời gian tới.
Trước đó, ngày 7/2, báo VietNamNet có bài viết "Bến xe dù ngang nhiên 'mọc' trong hành lang an toàn cao tốc" phản ánh tình trạng mất an toàn giao thông tại nút giao Tiền Phong.
Tình trạng xe tự ý dừng đỗ ở nút giao Tiền Phong để đón khách diễn ra trước khi bị lực lượng CSGT xử lý Tại đây, nhiều ô tô dừng đỗ ngay tại vòng xuyến để chờ đón khách đi Hải Phòng và Hà Nội, loạt xe taxi dừng đón khách từ ô tô xuống.
Ngay dưới cầu vượt cao tốc có nhiều quán nước mọc lên để phục vụ người dân chờ xe và tài xế chờ khách. Thậm chí, ngay ở những lối rẽ từ cao tốc xuống có nhiều xe máy đỗ ảnh hưởng đến lưu thông của các phương tiện đi xuống.
">Bến xe dù ở cao tốc bị xóa sổ sau phản ánh của VietNamNet
Hoàng Thị Minh Hồng hiện là chủ cơ sở sản xuất mì ngô ở xã Quyết Thắng, huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn.
Cách đây 6 năm, Hoàng Thị Minh Hồng là chủ một cửa hàng thực phẩm sạch ở TP. Lạng Sơn. Cũng giống như bao bà mẹ bỉm sữa khác, tình yêu lúc ấy của cô tập trung hoàn toàn vào căn bếp.
Là con nhà nông, lại bán thực phẩm, từ lâu cô đã đau đáu ước mơ sản xuất một cái gì đó từ nông sản quê mình, có mã số mã vạch mang đi khắp nơi, sẽ trở thành món ăn yêu thích trong căn bếp của các gia đình.
Nhưng ước mơ ấy tạm bị gác lại vì cơm áo. Sau cửa hàng thực phẩm, Hồng chuyển sang làm du lịch. Cô muốn làm du lịch nông nghiệp nhưng vốn kiến thức và kinh nghiệm chưa nhiều, Hồng tạm chuyển sang bán “tour” trước. Đang làm du lịch thì Covid-19 khiến mọi thứ ngưng trệ.
Như bao người khác, cô cũng phải xoay ngang dọc tìm đường sống. Trong lần trò chuyện với một nhóm xuất khẩu nông sản, cô nhận được gợi ý sản xuất mì làm từ ngô cho một công ty chuyên xuất khẩu nông sản đi các nước phát triển.
Hồng thực sự bị ấn tượng mạnh với hướng đi này. “Liệu đây có phải là một cơ hội để mình thực hiện ước mơ bấy lâu nay không?” – Hồng tự hỏi.
Sinh ra trong một gia đình thuần nông, cây ngô từng rất gắn bó với Hồng. Nó từng là tất cả tài sản của gia đình, nuôi chị em cô ăn học. Cây ngô là tất cả những kỉ niệm không thể quên, dù có phần nghèo khó nhưng rất đỗi ngọt ngào và ấm áp, với những bữa cơm độn ngô, cháo nấu ngô, bánh chông chênh, bỏng ngô… cả nhà ngồi ăn quây quần bên nhau.
Cây ngô gắn bó với tuổi thơ của Hồng, thôi thúc cô phải làm một cái gì đó từ nông sản quê hương. Sau 2 tuần cân nhắc, suy nghĩ và lên kế hoạch bài bản, tháng 4/2020, Hồng gom hết vốn liếng, khăn gói về quê, bắt tay vào nghiên cứu sản xuất mì ngô.
Để ra được những sợi mì như ngày hôm nay, cô đã mất 1 năm nghiên cứu, thử nghiệm, xin cấp giấy chứng nhận công bố lưu hành và giấy chứng nhận cơ sở đủ điều kiện sản xuất mì.
Khi đi sâu nghiên cứu, cô biết rằng, tại châu Âu dòng mì pasta - làm từ ngô được canh tác tự nhiên - là một loại mì cực kì cao cấp bởi vì trong ngô không có Gluten - một chất mà những người ăn uống lành mạnh đang cố tránh.
Từ đó, Hồng cũng quyết trồng ngô “sạch”. Giống ngô cô chọn là giống ngô bản địa, được trồng theo hướng tự nhiên, dùng phân chuồng ủ hoai thay thế dần phân hóa học, không dùng thuốc diệt cỏ. Mỗi cây ngô được chăm bón, làm sạch cỏ tỉ mẩn bằng cách xới rạc cỏ rồi vun đất vào từng gốc một. Làm theo cách này, năng suất có thấp hơn nhưng cô thu mua với giá thành cao nên bà con trong tổ hợp tác trồng ngô đều vui vẻ.
Tuy nhiên, vấn đề khó khăn nhất vẫn là ở khâu sản xuất mì. Suốt gần 1 năm, mì vẫn không sao ăn được vì vón cục, cứng, đứt gãy, bết dính, thậm chí cho vào máy mà không thể ra được sợi. Hàng tấn ngô bị bỏ đi. Những kinh nghiệm sau mỗi lần thất bại được Hồng ghi chép kín cuốn sổ mà vẫn chưa thành công.
Gia đình cô liên tục mâu thuẫn vì công việc không thành. Người thân tham gia sản xuất cùng thì liên tục gặp tai nạn nghề nghiệp. “Bố mình đã phải nằm viện vì bị đứt gân bàn tay, một bên mắt suýt không nhìn thấy. Cậu em họ cũng bị thương vì giúp chị. Có những giọt máu, rất nhiều giọt nước mắt đã rơi xuống. Suốt 1 năm, Hồng mất ngủ, nhiều đêm thức trắng trăn trở với sản phẩm của mình.
Cuối cùng, bằng sự kiên trì và nỗ lực, Hồng tìm ra được một công thức chuẩn và bí quyết để cho ra những sợi mì mềm mịn, dẻo dai, thơm ngon đặc trưng.
Mì ngô của Hồng được làm từ loại ngô trồng theo hướng tự nhiên, dùng phân chuồng ủ hoai thay thế dần phân hóa học, không dùng thuốc diệt cỏ. Hiện tại, sản phẩm mì ngô của Hồng đang được phân phối tại một số chuỗi siêu thị thực phẩm hữu cơ, thực phẩm sạch. Ngoài ra còn có một hệ thống nhỏ các mẹ bỉm sữa yêu thích thực phẩm an lành đang phân phối online mì ngô. Cô cũng trực tiếp bán hàng đến tận tay người tiêu dùng qua các kênh mạng xã hội, website, gian hàng thương mại điện tử.
“Mì ngô của mình cam kết nguồn nguyên liệu 100% sạch, tự trồng, không phải giống biến đổi gen, thành phần chỉ có bột ngô và bột dong riềng nên không có Gluten và sản phẩm không chiên qua dầu. Mình cho rằng đó là những điểm khác biệt của sản phẩm để có thể cạnh tranh với các sản phẩm khác trên thị trường”.
Là một hợp tác xã, cơ sở sản xuất của Hồng chia thành 2 bộ phận: sản xuất và nuôi trồng. Nguồn cung ngô đến từ các thành viên trong tổ hợp tác nuôi trồng 100% chủ động mà không mua từ bên ngoài. Phân gia súc sẽ được sử dụng để thay thế dần phân bón hóa học. Cây ngô tuyệt đối không được phun thuốc trừ cỏ. Ngô già lấy về được phơi nắng và bảo quản trong những bao nilon chuyên dụng trong bảo quản nông sản hữu cơ do Hồng đặt mua riêng từ một nhãn hàng bên Mỹ về.
Hiện tại, trung bình mỗi tháng cơ sở sản xuất của Hồng tiêu thụ được khoảng 2-6 tấn ngô tươi.
Hồng còn muốn phát triển thêm các sản phẩm khác từ ngô. Mục tiêu trong tương lai của bà mẹ 28 tuổi là không chỉ dừng lại ở mì ngô. Cô còn muốn phát triển thêm các sản phẩm khác để tạo thành dải giá trị cho cây ngô Việt Nam.
Khi được hỏi động lực nào giúp Hồng kiên trì theo đuổi con đường này, cô gái người Nùng trả lời: “Quan điểm của mình là: Nếu không là thế này thì chắc chắn là thế khác. Nếu chưa phải hôm nay thì sẽ là ngày mai, là tháng sau, là năm sau, thậm chí là năm sau nữa”.
Hồng nói, có lẽ vì là con nhà nông, từ nhỏ đã làm đồng áng, tự làm hết mọi việc nên cô không ngại khổ.
Hồng cũng thường nhìn các anh chị khởi nghiệp đi trước để học hỏi không ngừng. Mỗi khi cảm thấy khó khăn quá, cô tự đặt tay lên tim mình và an ủi mình rằng: “So với những mảnh đời bất hạnh ở ngoài kia, mình đã hạnh phúc và đủ đầy hơn rất nhiều”. Tự cảm thấy may mắn là cách cô giúp bản thân mình có thêm một nguồn sức mạnh to lớn vô cùng.
Nguyễn Thảo
Ảnh: NVCC
Chiếc bánh chưng của cha và những đêm khóc ướt gối của 9X ở Đà Lạt
Bỏ công việc tốt ở thành phố về Đà Lạt tự lập, Anh Thư trải qua hành trình vô cùng gian nan, vất vả nhưng cô chưa từng hối hận.
">Cô gái Nùng về quê làm mì ngô, đặt mục tiêu xuất khẩu