您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Nhận định, soi kèo Dinamo City vs Partizani Tirana, 22h59 ngày 27/3: Hụt hơi
NEWS2025-04-01 02:24:12【Ngoại Hạng Anh】5人已围观
简介 Phạm Xuân Hải - 27/03/2025 06:58 Nhận định bó laligalaliga、、
很赞哦!(5478)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Hull City vs Luton Town, 19h30 ngày 29/3: Tiếp đà bất bại
- Những điều quan trọng đảm bảo cho hôn nhân bền lâu
- Bài cúng Thần tài
- Thủ khoa trường Ngoại ngữ trúng tuyển đại học số 1 thế giới
- Nhận định, soi kèo Farashganj SC vs Arambagh KS, 15h45 ngày 27/3: Nỗi buồn xa nhà
- Đón năm mới ‘diệu kỳ’ ở Menas Mall Saigon Airport
- Nippon Paint Việt Nam góp sức trồng 10 triệu cây xanh ở Bến Tre
- Bài cúng tất niên chiều 30 Tết Giáo sư Lương Ngọc Huỳnh
- Soi kèo phạt góc Barca vs Osasuna, 03h00 ngày 28/3
- VNVC tiêm hơn 30.000 mũi vaccine sởi cho trẻ em từ đầu tháng 9
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Kukesi vs Apolonia Fier, 20h00 ngày 27/3: Tin vào khách
Năm nay, vẫn câu hỏi cũ, tôi nhận được nhiều câu trả lời mới. Như anh Nguyễn Đinh Khoa, một nhà văn trẻ ở Quận 7, TP.HCM chia sẻ: “Tết này, anh ở nhà đọc sách”.
Anh lý giải, những ngày Tết bản thân được “tách rời” hoàn toàn với công việc, có thời gian dành cho mình. Đọc sách là một cách chăm sóc trí và tâm mình tốt nhất, vì ở trong đó có quá nhiều thứ hay ho chờ đón.
Trong khi đó, anh Lê Minh Hạ, một đồng hương Quảng Nam - Đà Nẵng của tôi, lại dành những ngày trước Tết để đi “gieo yêu thương”. Anh kể, cả chục năm nay, vẫn luôn dành thời gian hiếm hoi trước khi bay về quê để đến một trung tâm nuôi dưỡng người tâm thần tặng quà, nấu cho họ một bữa ăn.
Anh cảm nhận mình còn may mắn hơn nhiều, ngay cả khi đã trải qua một năm sóng gió vì dịch Covid-19, đó là giá trị tỉnh thức nhận về từ những chuyến đi như vậy.
Thưởng thức Tết theo một cách khác - anh Trung Long ở An Giang lại dành khoảng thời gian nghỉ ngơi để về ngôi chùa quê từng gắn bó lúc ấu thơ. Phụ công quả ở chùa trong những ngày cuối và đầu năm, nhìn thấy nụ cười người đến chùa trong dịp Tết khiến lòng anh vui. Với Long, chỉ bấy nhiêu đó cũng đủ để góp nhặt năng lượng tích cực để rồi sau đó lại tiếp tục hành trình dài mưu sinh ở thành phố.
Tôi biết, Tết là khoảng thời gian ý nghĩa của hầu hết mọi người, đặc biệt là những người đi xa mong trở về nhà, đón Tết trong mong chờ sum họp. Thế nhưng, đúng vào thời điểm mọi người chuẩn bị về nhà, cao điểm nhất, 26 - 27 Tết, TP.HCM lại bùng dịch.
Tôi về sớm hơn, vào tối 24 tháng Chạp - sau khi cơ quan tất niên vào buổi sáng. Tôi cũng sống, làm việc ở địa điểm không nằm trong khu vực phong tỏa, giãn cách xã hội do có ca Covid- 9 nên chỉ đi khai báo y tế tại trạm xá xã. Ở xóm tôi, nhiều bạn bè, anh chị đã hủy vé, quyết định ăn Tết xa quê vì “quá nguy hiểm”, “làng quê đang bình yên”…
Lựa chọn ở lại giữa lúc đang háo hức về nhà sau một năm dài quả thật là sự đắn đo, cân não. Nhưng rồi những người con xa quê vẫn quyết định theo mệnh lệnh của trái tim: không thể tạo thêm khó khăn cho công tác chống dịch đang cam go lúc này. Khi mà cả nước xác định chống dịch xuyên Tết, mỗi người nếu có thể cũng cần góp một phần nhỏ, “hy sinh” một chút cảm xúc, mong muốn cá nhân.
Tôi hỏi cậu Bảy - người hàng xóm, có buồn không - khi biết con của cậu cùng bốn đứa cháu hủy vé về. Ông nhìn tôi nói, nếu không buồn là nói dối nhưng cũng không nên cưỡng cầu trong những tình huống cấp bách.
“Vui một chút mà khổ dài lâu hơn thì không đáng để mạo hiểm”, người cha người ông gần 70 mùa xuân khẳng định. Tôi cảm phục ông, rõ ràng, người lớn vẫn luôn sáng suốt.
Nghe ông nói, tôi cũng mừng vì ở vùng quê mình, cách TP.HCM gần 1.000km, nhưng người dân đã hiểu được sự nguy hiểm của Covid-19 để sống chung với nó.
Việc thiện, người Việt mình thường làm, bằng nhiều cách. Dễ thấy nhất là đóng góp tài vật vào những quỹ từ thiện, chương trình cứu tế lũ lụt, thiên tai… Nhưng có những việc thiện không cần bỏ tiền, đôi khi hiệu quả còn lớn hơn nhiều.
Đó có thể là một lời nói, một chia sẻ mang lại giá trị chuyển hóa, giúp người vui lên, bớt u ám trong cái nhìn về cuộc sống, tìm thấy ánh sáng. Chẳng hạn như chúng ta không cố chấp để về nhà giữa mùa dịch bệnh lây lan trong cộng đồng; không đến nhiều chỗ, nhiều nơi chứa nguy cơ vì tập trung đông người…
Ở yên và yên với việc đó, tôi gọi là sống thiền. Biết rõ hoàn cảnh thực tế đang là để sống với một cách tốt nhất, tích cực nhất chính là sống có chất thiền. An trú trong hiện tại. Tôi được nghe Thiền sư Thích Nhất Hạnh nói đến phương pháp đó cách đây hơn 15 năm, cũng trong mùa xuân như thế này.
Lời dạy của thiền sư đơn giản, bắt đầu bằng việc “thở vào, biết mình đang thở vào/ thở ra, biết mình đang thở ra”. Thực ra, đó là lời dạy về “biết mình đang là” - sống với hiện tại - đã được Đức Phật chia sẻ nhiều thế kỷ trước.
Khép mình lại đọc sách, về ở nhà với mẹ, dọn dẹp nhà cửa, hủy các cuộc hẹn hò, họp lớp, lên chùa công quả… là một trong những gợi ý trong cái Tết đặc biệt này. Những người bạn của tôi đã làm được, tôi nghĩ ai cũng có thể làm được. Nhất là với nhiều người vẫn hay than thở “không có thời gian cho mình”, thì đây là cơ hội.
Bạn sẽ không cần “miễn cưỡng” tiếp khách khứa, tụ họp, hội hè trong Tết, chính đáng đóng cánh cửa phòng để chăm sóc tâm hồn mình. Đó cũng là lúc ta mở cửa lòng mình để những điều nhẹ nhàng, nhất là khi đã cùng cả thế giới đi qua những ngày đại dịch. Thực ra, chỉ khi nào con người chấp nhận mọi sự bất như ý thì mới có thể vượt qua nó dễ dàng. Nhà thiền gọi đó là “nhận diện sự thật” để sống với nó.
“Be beautiful be yourself” - Ta có là ta, ta mới đẹp - là điều mà Thiền sư Nhất Hạnh nhắc nhở môn sinh Làng Mai. Ai cũng có vẻ đẹp riêng, chỉ cần người ấy nhận ra và sống với. Hoàn cảnh nào cũng có cái hay và giá trị nếu chúng ta thấy cơ trong nguy.
Với người Phật tử, dịp đầu năm luôn là thời điểm đi chùa với nhiều lễ tiết như đàn Dược Sư, cầu an đầu năm. Tuy nhiên, trong bối cảnh dịch bệnh, Trung ương Giáo hội đã có chỉ đạo các chùa không tổ chức lễ cầu an tập trung đông người và tuân thủ nguyên tắc 5K của Bộ Y tế. Đó là chỉ đạo kịp thời, một cách làm mang lại bình an không từ việc “cầu an”.
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến. Lời dạy này mang ý nghĩa giúp mỗi người giữ tâm an trong mọi hoàn cảnh lên xuống, được mất. Hay nói cách khác, cái an không phụ thuộc hoàn cảnh. Để có được điều đó, giữa dịch bệnh này không gì khác hơn chính là trở về thực tại, tỉnh thức để ứng phó.
Dịch bệnh chắc chắn còn diễn biến phức tạp, còn dài, nên Tết thiền cũng là để tái tạo năng lượng để năm mới tiếp tục gánh gồng, vững chãi vượt qua.
Khiêu vũ, đọc sách... ngày cận Tết ở khu cách ly Hà Nội
Những ngày sát Tết trong khu cách ly tập trung ở Trung đoàn Pháo binh 58 (Quốc Oai, Hà Nội) trôi qua trong không khí yên ắng với nhiều cảm xúc lẫn lộn của 145 công dân đang phải cách ly và sẽ ăn Tết ở đây.
">Tết sống chậm, đóng cửa để chăm sóc tâm hồn
Điểm tiêu thụ nông sản Hải Dương tại showroom ô tô của anh Tâm.
Rau củ được sắp xếp gọn gàng trong showroom. 15 nghìn quả trứng đã được đưa lên điểm tiêu thụ của anh Tâm ngày 22/2. Lần đầu tiên nhận làm đầu mối tiêu thụ nông sản, anh Tâm lo ngại ít người qua mua nên đã “rao bán” trên Facebook cá nhân. Số lượng bạn bè, người quen đặt mua lên tới hơn 30 tấn, nhưng anh thấy phương án này không khả thi vì hàng nông sản rất nặng.
Thêm vào đó, anh Tâm không đủ nhân lực giao hàng cho mọi người ở khắp nơi trong thành phố, chưa kể còn có mặt hàng trứng gà rất dễ vỡ. Vì thế, anh đã quyết định từ chối nhận đơn hàng online và gợi ý mọi người tới những điểm giải cứu khác gần nhà để mua trực tiếp.
“Rất may là người dân dừng lại mua ủng hộ bà con đông hơn mong đợi nên chỉ đến tối là chúng tôi đã bán hết hàng. Trước đó, tôi và một người bạn ở Hải Dương đã chung tay ‘giải cứu’ được 7 tấn ngô cho bà con, còn một ít su hào, củ đậu, bắp cải thì chúng tôi tặng cho khu cách ly tập trung”.
Ông chủ showroom ô tô này còn cho biết, để thực hiện chương trình “giải cứu” nông sản cho bà con, anh đã đóng cửa việc làm ăn trong vài ngày để dành diện tích cho việc bày bán, chứ không bày nông sản ngoài vỉa hè vì mấy hôm nay thời tiết Hà nội nắng to, lại gây ùn tắc.
Phía trước showroom là diện tích 200m2 được anh bố trí làm nơi để xe cho người dân đến mua nông sản.
Xe tải chở nông sản Hải Dương tới điểm bán ở Long Biên, Hà Nội. Trước khi huy động nhân viên tham gia chương trình này, anh đã hỏi ý kiến mọi người và nhận được sự đồng lòng 100%. “Ngày thường, công việc của các bạn là bán xe. Mấy hôm nay phải khuân vác, bán hàng, tính tiền cho người dân, mặc dù rất mệt nhưng tất cả đều làm trên tinh thần hồ hởi”.
“Gia đình tôi cũng ủng hộ nhiệt tình việc này. Bố mẹ tôi xung phong nấu ăn trưa cho tất cả anh em mấy hôm nay”, anh nói thêm.
Anh Tâm cho biết, vào cuộc rồi mới thấy thương người nông dân. Giá các loại nông sản ở điểm tiêu thụ của anh gồm: cà rốt 5 nghìn đồng/kg, cà chua 2 nghìn/kg, su hào 2 nghìn củ, bắp cải 5 nghìn/cái, trứng gà 2 nghìn/quả.
“Tất cả rau củ đều tươi vì bà con mới cắt buổi sáng, vẫn còn chưa khô nhựa”.
Tuy nhiên, anh có nhận được vài cuộc gọi thắc mắc tại sao giá nông sản chỗ anh có loại cao hơn giá chỗ khác. “Hầu như mọi người đều hiểu nhầm đây là giá đã bao gồm công vận chuyển, nhưng thực ra đây là giá mà bà con báo cho chúng tôi. Chúng tôi bán đúng giá bà con đưa ra, còn tiền xe vận chuyển đã có đơn vị khác đứng ra hỗ trợ. Toàn bộ số tiền chúng tôi bán được đều được chuyển về nguyên vẹn cho bà con.
Thậm chí, chúng tôi nhân giá với số lượng hàng nhận được để thanh toán tiền cho bà con, còn lại cà chua hỏng dập, trứng vỡ thì chúng tôi tặng thêm mọi người, không lấy tiền. Phần hao hụt ấy công ty sẽ hỗ trợ”.
Xe tải tới tận ruộng chở rau củ cho bà con. Rau củ được đóng sẵn thành từng túi với giá từ 20-30 nghìn đồng/túi. Cà rốt được nhổ sẵn chờ xe về. Vất vả hơn ngày thường rất nhiều, nhưng anh Tâm nói công việc của anh ở đầu mối tiêu thụ đã nhàn hơn rất nhiều so với những người ở đầu mối thu gom. “Họ là những người phải lo việc vận chuyển, giấy tờ, mất rất nhiều thời gian và công sức để hàng lên được đến đây”.
Chị Lê Thị Hà là một trong những đầu mối chuyển hàng cho anh Tâm. Anh bảo: “Tôi cũng chẳng biết chị ấy làm nghề gì, là ai, chỉ biết là chị em cùng một tâm nguyện giúp người nông dân thu lại được đồng nào hay đồng ấy”.
Liên hệ với chị Hà mới biết chị là tổng giám đốc một doanh nghiệp ở TP Chí Linh (Hải Dương). "Nhưng mấy hôm nay, từ tổng giám đốc đến nhân viên đều phải đi làm bốc vác, ngày nào cũng 2-3h sáng mới được ngủ”, chị Hà nói vui.
Nữ doanh nhân này cho biết, sống và làm việc ở địa phương nổi tiếng về trồng rau củ sạch xuất khẩu, chứng kiến bà con nông dân đến mùa thu hoạch mà phải gạt nước mắt bỏ đi cà chua chín đỏ, súp lơ nở hoa… chị xót ruột thay nên mới kêu gọi bạn bè ở Hà Nội đứng ra thu mua, ủng hộ giúp.
Súp lơ nở hoa khiến chị Hà xót xa thay cho người nông dân. Chí Linh vẫn còn rất nhiều cà rốt cần được tiêu thụ. Sau khi nhận đơn hàng từ bạn bè, người thân, chị xuống làm việc với UBND và Hội Nông dân xã Nhân Huệ (TP Chí Linh, Hải Dương). Người của Hội Nông dân xã và bà con sẽ phụ trách thu gom, còn đội của chị gồm 15 người sẽ hỗ trợ khuân vác, vận chuyển lên Hà Nội. Tất cả những người được giao nhiệm vụ đều đã được xét nghiệm âm tính để đảm bảo an toàn phòng dịch.
“Vì người ở Chí Linh chưa được ra khỏi địa bàn huyện nên việc vận chuyển cũng mất nhiều công, phải đưa hàng lên xuống 3 lần ở điểm trung chuyển. Ban đầu, chốt chặn còn không cho xe qua Bắc Ninh.
Nhưng sau đó chúng tôi có ý kiến lên lãnh đạo tỉnh, ngay lập tức UBND tỉnh Bắc Ninh đã gửi công văn hoả tốc cho phép xe hàng của Hải Dương được phép đi qua. Rồi vấn đề khử khuẩn, chúng tôi cũng phải lo liệu làm sao để vừa đảm bảo an toàn phòng dịch vừa giữ được chất lượng rau củ sạch”.
Tính từ ngày 18/2 đến nay, chị Hà đã giúp bà con tiêu thụ được 65 tấn nông sản. “Hiện tại, khu vực của chúng tôi vẫn còn rất nhiều cà rốt chưa thu hoạch, các loại rau củ khác còn rất ít”.
Tuy nhiên, theo chị Hà, ở một số huyện khác của Hải Dương, vẫn còn khá nhiều nông sản chưa tiêu thụ được. “TP Chí Linh là tâm dịch nên lại có chút may mắn là được quan tâm nhiều hơn. Các hội thiện nguyện người Chí Linh cũng kết nối và hỗ trợ nhau rất tốt”.
Người nông dân điêu đứng vì không tiêu thụ được nông sản. Hàng rau củ, chỉ chậm tiêu thụ vài ngày là coi như bỏ đi. Ở huyện Tứ Kỳ (Hải Dương), một giáo viên tham gia thu gom và kết nối giúp bà con nông dân cho biết, vẫn còn hàng nghìn tấn nông sản cần được tiêu thụ. Từ ngày 20/2 đến nay, khu vực của chị đã chuyển lên Hà Nội được 29 tấn rau củ, được phân phối rải rác khắp các quận huyện nội, ngoại thành.
Chị cũng chia sẻ rằng, nhờ có sự chỉ đạo tích cực của Đảng uỷ, UBND, Phòng Nông nghiệp huyện Tứ Kỳ - lo giấy tờ và các thủ tục thông hành, an toàn thực phẩm, công việc của những người kết nối, thu gom cũng đỡ vất vả phần nào.
Cũng ở huyện Tứ Kỳ, chị Phạm Thị Phương, Chủ tịch Hội Nông dân xã Nguyên Giáp, cho biết, trong 3 ngày qua Hội đã giúp bà con thu mua khoảng hơn 30 tấn hoa màu.
Hội nông dân xã Nguyên Giáp giúp người dân thu mua nông sản. "Gia đình nào neo người, Hội cũng hỗ trợ nhân lực để thu hoạch cho kịp chuyến xe".Trước đó, khi Hội chưa vào cuộc, bà con đã phải phá bỏ hơn chục tấn rau củ hoặc mang đi cho, tặng. Chứng kiến cảnh tượng đó, Hội Nông dân xã đã đứng ra tìm đầu mối tiêu thụ giúp bà con.
Tổng diện tích trồng hoa màu vụ đông của xã Nguyên Giáp là 230ha. Hiện tại, còn khoảng 28,9ha diện tích hoa màu của xã chưa được tiêu thụ. Tuy nhiên, Hội Nông dân và một số hội nhóm, cá nhân trong xã cũng đã có kế hoạch sơ bộ cho việc thu mua nông sản giúp bà con trong những ngày tới.
"Giá hoa màu bà con bán ra tại ruộng hiện rất rẻ nên Hội Nông dân và các đơn vị đặt mua cùng nhau chia sẻ, hỗ trợ bà con một số chi phí như phí vận chuyển... Chúng tôi đang cố gắng hết sức có thể để người nông dân thu lại được một chút vốn", chị nói.
Chị Phạm Thị Xuân - một người Hải Dương phụ trách tiêu thụ nông sản ở điểm chung cư (Nhật Tân, Đông Anh, Hà Nội) cho biết, do đã thông báo từ trước nên khi hàng đến nơi, chỉ trong vòng 1 tiếng, cư dân đã xuống mua hết hàng. “Hàng chưa được chia sẵn thành túi nên ai lấy bao nhiêu cứ nhặt, cân lên rồi thanh toán. Chúng tôi huy động được một nhóm chị em trong khu hỗ trợ việc bán hàng”.
“Trong các hội nhóm 'giải cứu' nông sản, chúng tôi không quen biết nhau từ trước, thậm chí còn không biết số điện thoại của nhau, không biết ai là người Hải Dương, ai không, nhưng tất cả đều đồng lòng hỗ trợ người nông dân trong lúc khó khăn” - chị Xuân cho biết.
Rau củ được bán cho người dân tại các khu chung cư, công sở.
Video: Nông sản Hải Dương được chở tới một điểm tiêu thụ ở Long Biên (Hà Nội)Nguyễn Thảo
Ảnh: NVCC
Cuộc giải cứu xuyên đêm: Một dòng tin nhắn, nghìn người chung tay
Dịch Covid-19 ập tới, Hải Dương thực hiện cách ly xã hội toàn tỉnh khiến hàng trăm tấn nông sản rơi cảnh ế ẩm, bế tắc đầu ra. Để giúp đỡ nông dân Hải Dương vượt qua khó khăn, nhiều nơi đang kêu gọi chung tay giải cứu hàng hóa.
">Giải cứu Hải Dương: Nữ giám đốc cả ngày bốc vác, ông chủ biến showroom ô tô thành vựa rau củ
Tôi cũng không lấy gì làm phiền vì chuyện đó, bởi bố mẹ nào cũng lo lắng cho con, muốn nhìn con cái yên bề gia thất. Tôi chỉ bực nỗi, họ không cần biết đối tượng là người như thế nào, chỉ cần đó là đàn ông, muộn vợ hay góa vợ, già cả hay nghèo túng đều được hết.
Như vài năm trước tôi đã phải bỏ nhà ra ngoài sống một tuần vì cả nhà cố gán ghép cho tôi một chú 60 tuổi, bởi: "Người ta có chút tuổi nhưng con cái lớn cả rồi, sống riêng rồi không vướng bận, vợ mất đã lâu, có lương hưu. Lấy chồng già thế có khi lại được chiều chuộng".
Rồi mới tháng trước đây, họ lại sắp xếp cho tôi gặp gỡ một anh bị vợ bỏ, một nách hai con chỉ vì: "Vợ nó bỏ theo trai chứ nó hiền lành tử tế lắm". Tiếp sau đó nữa là một anh chàng công chức tuổi bốn mươi đang ở chung với bố mẹ trong một căn hộ chung cư cũ: "Nghèo một chút nhưng hiền lành chăm chỉ, muộn vợ chỉ vì tội nhát gái".
Tính sơ sơ, bố mẹ tôi cũng huy động họ hàng, anh em, người quen giới thiệu cho tôi cả chục đám kiểu kiểu như thế.
Và sau khi làm mai làm mối các kiểu không thành, cả nhà bắt đầu xúm vào chỉ trích tôi, bảo tôi già rồi còn làm cao, đòi hỏi. Tôi thật sự không thích lối suy nghĩ này. Tôi bày tỏ rõ quan điểm: Nếu tôi lấy chồng, tôi cũng muốn lấy một người có tình cảm, người đó đã bỏ vợ hay góa vợ cũng không sao. Nếu không có tình cảm, thì ít nhất không vướng bận con nhỏ, không quá già so với tôi và kinh tế phải tốt. Nếu lấy chồng chỉ để có một tấm chồng, để có một người bố hợp pháp cho những đứa con của tôi, tôi thà "ở giá" chứ nhất định không lấy một người vừa già, vừa dang dở lại vừa nghèo.
Thế nhưng mọi người nghe xong lại mỉa mai chế nhạo tôi. Rằng những chàng trai trẻ độc thân giàu có thì không thèm liếc mắt tới tôi rồi. Còn những ông già đại gia thì chỉ thích chân dài gái trẻ. Nói gì thì nói, tôi nên biết mình là ai. Phụ nữ ở tuổi cận kề bốn mươi như tôi, có người lấy cho là may, còn ngồi đó mà kén canh chọn cá.
Tôi sai ở chỗ nào nhỉ? Tôi không còn trẻ thì tôi vẫn có quyền chọn đối tượng bạn đời mình muốn chứ. Nếu như không có duyên gặp được người tâm đầu ý hợp thì tôi chấp nhận lấy người già hơn mình, đã từng lỡ dở thì ít nhất người ta phải cho tôi một cuộc sống sung túc chứ.
Chẳng lẽ tôi nghĩ như thế là trèo cao, là thực dụng, là mơ mộng viển vông? Chẳng lẽ phụ nữ quá lứa lỡ thì chỉ là một món hàng "đại hạ giá" cho đối tượng khách hàng nào cũng được?
Tôi đau đầu vì thói quen quái gở của bố chồng
Sau khi vợ mất, bố chồng tôi tham gia câu lạc bộ khiêu vũ giải khuây. Từ đây, ông bắt đầu có thói quen "thả thính" phụ nữ. Nhiều lần tôi phải xử lý hậu quả do ông gây ra.
">'Tôi thà ế cũng không lấy chồng nghèo'
Siêu máy tính dự đoán Barca vs Osasuna, 03h00 ngày 28/3
Ảnh: VietNamNet
Bố mẹ chồng tôi ở miền Trung, sinh được ba con, hai gái một trai. Chồng tôi là anh cả. Hai em gái của chồng đã có gia đình riêng.
Em gái kế chồng tôi lấy chồng gần nhà bố mẹ đẻ, kinh tế khá ổn. Còn cô em út lấy chồng người miền Bắc, hiện vợ chồng em sinh sống và làm việc tại Sài Gòn.
Vợ chồng em út cưới nhau được 5 năm, có một con trai 2 tuổi. Năm đầu tiên cưới, vợ chồng em về nhà nội ăn Tết. Mấy năm sau, vợ chồng em vay tiền mua nhà nên chỉ về nhà nội dịp trong năm cho tiết kiệm. Tết, vợ chồng em đón giao thừa ở nhà riêng, sau đó về nhà bố mẹ chồng tôi.
Ba cái Tết trước, vợ chồng em về nhưng không đóng góp tiền còn lười dọn dẹp, rửa chén bát, phụ nấu cỗ cúng. Ăn xong, em vào phòng đóng cửa chơi với con, hoặc lấy đủ lý do để không phải làm việc. Bố mẹ góp ý, em giận dỗi, nói lâu lâu em mới về thì cho em nghỉ ngơi một chút. Em còn nói, chỉ có mấy việc nhà nhẹ nhàng đã có tôi và chị gái làm rồi, nếu có em làm nữa sẽ vướng chân tay.
Chồng em thì đưa bạn về nhà bày tiệc ăn uống. Xong tiệc, em bỏ đó đi ngủ, không một lời nhờ vả người khác dọn dẹp giúp. Mấy lần, bố chồng và chồng tôi góp ý, em rể tỏ thái độ với vợ. Xong, em bỏ đi thuê khách sạn ngủ. Vì sợ mất lòng con rể, bố mẹ chồng tôi không dám nói ra nói vào.
Vợ chồng tôi rất giận nhưng nghĩ, Tết là dịp để gia đình đoàn viên nên cũng cho qua. Năm ngoái, vì quá bực, chồng tôi và em rể đã suýt đánh nhau.
Hơn 8 năm làm dâu, mối quan hệ của tôi và bố mẹ chồng khá tốt. Nhìn chung, bố mẹ chồng yêu thương, xem tôi như con gái, chưa bao giờ khó chịu với tôi điều gì. Những dịp nhà có tiệc, đám giỗ hay lễ, Tết tôi và mẹ chồng cùng đi chợ, nấu ăn, dọn dẹp nhà cửa, tiếp đãi khách.
Vừa rồi, nghe mẹ chồng nói, Tết năm nay vợ chồng em gái út sẽ về, tôi không vui một chút nào. Về kinh tế, vợ chồng tôi có thể phụ em, nhưng tôi rất sợ vợ chồng em sẽ lặp lại những việc khó chịu như trước.
Xem thêm video: Rực rỡ pháo hoa khoảnh khắc chào năm 2021
Tết Nguyên đán 2021 đang đến gần. Kế hoạch đón Tết của gia đình bạn năm nay có gì khác biệt? Hãy chia sẻ với chúng tôi những câu chuyện, kỷ niệm vui buồn xung quanh Tết của gia đình bạn tại khung bình luận bên dưới hoặc gửi bài về địa chỉ mail: bandoisong@vietnamnet.vn. Trân trọng cảm ơn.">Tết Nguyên đán 2021, tôi mong gia đình em gái chồng đừng về
Ông Nguyễn Văn Bi (còn gọi là Tám Bi).
Ông Bi cho biết, rau muống hạt ăn giòn, ngọt, giàu chất dinh dưỡng, cây dễ chăm sóc, ít bị sâu bệnh tấn công, thời gian từ khi gieo hạt đến thu hoạch chỉ 18 ngày nên nhanh thu hồi vốn. Vì vậy, sau khi trồng thử nghiệm thành công, ông dần mở rộng diện tích trồng.
Cứ thu hoạch xong lứa này, ông cải tạo đất gieo hạt tiếp. Để ngày nào cũng có rau bán, đảm bảo đầu ra, ông gieo cách luống chứ không gieo đại trà, tức là 10 luống rau này gần thu hoạch ông mới gieo 10 luống khác.
Hiện, vợ chồng ông Bi có tổng cộng 5.000m2 đất trồng cây rau muống hạt. Ông cho biết, cứ 1.000m2 đất, mỗi lần thu hoạch được 2,5 tấn rau. Giá bán trung bình là 5.000 đồng/kg, các thương lái vào tận vườn mua nên ông không phải mất phí vận chuyển. Vậy là, sau khi trừ các chi phí, mỗi ngày vợ chồng ông thu được 1-2 triệu đồng tiền bán rau. Nhờ vậy, vợ chồng ông trả hết nợ, vươn lên thành hộ gia đình có kinh tế khá giả trong vùng.
Thấy gia đình ông thành công từ cây trồng này, nhiều hộ dân ở phường Thới An đến hỏi kinh nghiệm để học tập. Ai đến, ông Bi cũng sẵn sàng chia sẻ, hướng dẫn họ mua hạt giống và cách trồng, chăm sóc cây.
Vợ chồng chị Nguyễn Thị Thơ, sau khi được ông Bi chia sẻ kinh nghiệm, cũng chuyển 6.000m2 đất lúa để trồng rau muống hạt. Hiện, kinh tế nhà chị cũng thuộc hộ khá trong vùng.
Để những lứa rau muống ở địa phương được nhiều người biết đến, tháng 7/2010, ông Bi cùng các hộ khác ở Thới Hòa thành lập HTX rau an toàn Hòa Phát nhằm ổn định đầu ra cho các hộ trồng rau. "Hiện, rau muống ở HTX được sản xuất theo quy trình sạch, cung cấp cho các siêu thị, chợ đầu mối ở Cần Thơ và các tỉnh lân cận", ông Bi thông tin.
Người đàn ông quê gốc Cần Thơ cho biết, dịp này, do ảnh hưởng của dịch bệnh Covid-19 vì vậy đầu ra của những tấn rau muống hạt do hợp tác xã sản xuất có chậm hơn, nhưng không ảnh hưởng nhiều. "Giá bán giảm hơn trước một ít, nhưng đổi lại, bà con trong HTX lại đạt năng suất tốt", ông Bi nói.
Ông nông dân mê xây cầu, làm đường
Đến nay, ông Nguyễn Văn Bi đã có hơn 20 năm trồng cây rau muống hạt. Khi kinh tế gia đình ổn định, ông Bi giao vườn rau cho vợ con quản lý. Ông tập trung vào công việc ở HTX, giúp bà con lối xóm thoát nghèo với cây rau muống và thực hiện mong ước làm đường, xây cầu cho bà con đi lại dễ hơn.
Để thuận tiện, ông Bi cùng những người khác ở Cần Thơ thành lập một nhóm thiện nguyện với hơn 40 thành viên. Họ đều là những người nông dân, quanh năm chân lấm tay bùn nhưng có chung một tâm nguyện là giúp quê hương ngày một thay đổi.
"Ngày trước, quê tôi nghèo, cầu tạm bợ, đường sá lầy lội nên đi lại rất khó khăn. Khi kinh tế ổn định, tôi muốn "bộ mặt" nơi mình sống đổi mới", ông Bi nói.
Thời gian đầu, kinh phí hạn chế, nhóm ông Bi dùng cây dừa, các cây gỗ bắc cầu và đi xin gạch tại lò để lót đường. Sau này, ông chuyển sang xây cầu bê tông và đổ đường nhựa bài bản hơn.
Ông Bi bên cây cầu do ông và nhóm thiện nguyện vận động xây dựng. Đến nay, ông đã trải nhựa hơn 2,5 km đường nông thôn, bắc 6 cây cầu bê tông kiên cố và nâng cấp 3 cây cầu đã hư hỏng, xuống cấp tại địa phương. Chi phí làm đường dao động từ vài chục đến hơn trăm triệu đồng, một cây cầu mới khoảng 40 - 50 triệu đồng. Phần chi phí này, nhóm thiện nguyện của ông Bi vừa kêu gọi vừa bỏ tiền túi ra làm.
Hiện, ông Bi cùng nhóm thiện nguyện hoàn thiện con đường nông thôn dẫn vào Mường Ngang ở phường Thới An dài 1,5km. "Trước Tết Nguyên đán Tân Sửu, nhóm chúng tôi đã làm được 700m. Giờ, chúng tôi đang tiếp tục hoàn thiện", ông Bi chia sẻ.
Ông Đào Minh Huy - Chủ tịch UBND phường Thời An, cho biết, ông Bi là người làm kinh tế giỏi ở địa phương. Sau khi thực hiện mô hình kinh tế gia đình thành công, ông nhiệt tình giúp đỡ những ở phường và địa phương khác thoát nghèo bằng cây rau muống.
Đến nay, kinh tế gia đình khá giả nhưng ông luôn sống giản dị nên được bà con hàng xóm yêu quý. "Tấm gương của ông đã lan tỏa tích cực, góp phần xây dựng quê hương ngày càng văn minh giàu đẹp. Vừa qua, địa phương cũng đã kiến nghị cấp trên khen thưởng những đóng góp của ông trong nhiều năm qua”, ông Huy cho biết.
Xem thêm video: Người phụ nữ nặng lòng với chó mèo hoang, làm xe lăn cho thú cưng bị tật
Tú Anh
Ảnh: NVCC
Xây nhà cho chim ở, vợ chồng Bình Dương thu tiền tỷ
Sau nhiều ngày đắn đo, đi nhiều nơi học kinh nghiệm, vợ chồng chị Luyến bỏ ra gần 1,2 tỷ đồng xây căn nhà rộng 80m2 cho chim yến ở. Hiện, mỗi năm vợ chồng chị có doanh thu tiền tỷ từ công việc này.
">Người đàn ông Cần Thơ trồng rau muống, xây 6 cây cầu tặng dân
1. Màu đỏ
Ý nghĩa phổ biến nhất của màu đỏ là tình yêu, đam mê, và lửa, đặc biệt là đối với người dân các vùng Bắc Mỹ, Nam Mỹ, và Châu Âu. Ngày lễ tình yêu cũng được tôn vinh với hình ảnh trái tim màu đỏ, tượng trưng cho tình yêu.
Đối với phần phía đông của thế giới, như Trung Quốc và Việt Nam, ý nghĩa đầu tiên của màu đỏ là sự sinh sôi và may mắn. Năm mới ở Việt Nam và Trung Quốc, người già và trẻ nhỏ sẽ được nhận phong bao lì xì màu đỏ như lời chúc một năm mới tốt lành hơn.
Tại Ấn Độ, màu đỏ có liên quan đến hôn nhân. Nếu một phụ nữ Ấn có hình lá henna màu đỏ trên tay, tức là cô ấy đã lập gia đình. Ngoài ra, màu đỏ ở Ấn Độ còn tượng trưng cho sự giàu có, vẻ đẹp và sự thuần khiết.
2. Màu đen
Tại khắp nơi trên thế giới, trang phục màu đen có lẽ là trang phục phổ biến nhất. Nam hay nữ, già hay trẻ, dịp lễ hay không cần dịp nào, mọi người đều có thể mặc màu đen. Đó là biểu tượng của sự thanh lịch, sang trọng, tinh tế, nhưng cũng là điềm báo về sự đau buồn, ma thuật, và xui xẻo.
Tại rất nhiều nền văn hóa, một con mèo đen là dấu hiệu của điềm xui, nhất là khi nó đi cắt ngang đường của bạn. Người ta còn mặc đồ đen đến đám tang, biểu trưng cho cái chết. Tuy nhiên, người Châu Phi lại có suy nghĩ khác về màu sắc này. Màu đen là biểu hiện của sự nam tính, trưởng thành, và tuổi tác.
3. Màu xanh lá cây
Mỹ và Ireland coi màu xanh lá cây là màu của may mắn và thịnh vượng. Đặc biệt, xanh lá được coi là màu sắc biểu tượng của Ireland: vào ngày lễ thánh Patrick, đường phố tại quốc gia này được nhuộm đầy sắc xanh của các đoàn diễu hành lớn. Mexico lại ví màu xanh lá cây là màu của độc lập. Người Nhật Bản thì gắn màu xanh với sự vĩnh cửu và sức sống.
Trong văn hóa Hồi giáo, màu xanh là màu thiêng liêng, màu của nhà tiên tri Muhammad. Kinh Quran sử dụng màu xanh để mô tả thiên đường với những tấm đệm và thảm màu xanh tuyệt đẹp. Trong số nhiều nền văn hóa Trung Đông khác, màu xanh lá cây tượng trưng cho trí tuệ.
4. Màu xanh da trời
Màu của bầu trời được liên tưởng đến sự tự do, của quyền lực, trí tuệ, và hòa bình. Nhiều nền văn hóa cho rằng màu xanh da trời là màu của sự an toàn, tin tưởng, sạch sẽ. Ở các quốc gia như Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kì, người dân tin rằng màu xanh da trời có thể chống lại tội ác vì thế các món quà lưu niệm ở hai quốc gia này thường có sắc xanh thân thuộc kèm theo.
Trong văn hóa Ấn Độ giáo, màu xanh da trời là màu da của thần Krishna. Nhưng nổi tiếng nhất là người Mỹ khi họ gắn màu xanh da trời với sự cô đơn và buồn bã.
5. Màu vàng
Màu vàng được rất nhiều quốc gia coi như màu của mặt trời. Màu sắc này thường được liên tưởng đến với sự lạc quan, năng lượng tích cực, và sự vui vẻ. Nhưng nó cũng là màu của hoài nghi và khả năng xảy ra nguy hiểm.
Mỗi nền văn hóa lại có những quan niệm khác nhau về màu vàng. Người Đức cho rằng đây là màu của sự ghen tuông. Đó là lý do tại sao họ không thích tặng hoa màu vàng. Ai Cập cổ đại lại cho màu vàng là màu của thần tôn giáo.
Sang đến phương Đông, lại có các cách giải thích khác hẳn. Người Nhật tin rằng màu vàng là biểu trưng của sự dũng cảm và can đảm, là màu sắc dành cho những người quả cảm, không hề biết sợ. Người Thái coi màu vàng là màu sắc của hoàng gia. Vào tuần đầu của tháng 12, rất nhiều người dân Thái mặc đồ màu vàng để chúc mừng ngày sinh nhật của vua Thái Lan.
6. Màu tím
Tại nhiều quốc gia, màu tím tượng trưng cho hoàng gia, sự giàu có, tâm linh, và quý tộc. Theo lịch sử Nhật Bản, chỉ những nhà sư ở tầng lớp trên mới được phép mặc đồ màu tím.
Trong văn hóa người Công giáo, màu tím được sử dụng theo nhiều nghĩa khác nhau. Nó là biểu tượng của đức tin và sự sám hối. Trước ngày Chúa Nhật Phục Sinh, vào thứ Sáu tuần thánh, các linh mục phải mặc áo choàng tím trong thánh lễ để tượng trưng cho sự thương tiếc về cái chết của chúa Kito.
Văn hóa Mỹ lại coi màu tím là màu của lòng dũng cảm và sức mạnh. Họ thường sử dụng màu này cho một trong những giải thưởng quân sự cao quý nhất và lâu đời nhất.
7. Màu da cam
Màu da cam, đặc biệt là sắc cam của nghệ tây, là màu may mắn của người Ấn Độ. Người Ấn coi đó là màu sắc của sự linh thiêng. Màu da cam tượng trưng cho Agni - là thần lửa và thần trí tuệ trong văn hóa Hindo.
Agni còn là người làm chứng trong các đám cưới của người Hindu. Đó là lý do tại sao màu da cam và màu nghệ tây xuất hiện rất nhiều trong các ngày lễ của người Ấn Độ.
Lễ hội Noel rực rỡ sắc màu, ngập tràn cảm xúc ở Nam Phú Quốc
Trong không gian lộng lẫy, rộn ràng và hấp dẫn, hàng trăm nhà đầu tư và người dân thị trấn An Thới đã cùng tận hưởng đại tiệc Giáng sinh hoành tráng với chủ đề Nam Phú Quốc “Welcome Christmas - Welcome Home” do Sun Group tổ chức.
">Màu sắc may mắn trên khắp thế giới