Giải trí

Samsung sẽ ngừng phát quảng cáo về Note 7 trên TV

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-03-14 13:24:47 我要评论(0)

Gã khổng lồ Hàn Quốc dự kiến tạm ngừng những video quảng cáo thiết bị này tại Hàn Quốc cho đến khi thôm nay là ngày mấy âmhôm nay là ngày mấy âm、、

Gã khổng lồ Hàn Quốc dự kiến tạm ngừng những video quảng cáo thiết bị này tại Hàn Quốc cho đến khi thiết bị được bán trở lại,ẽngừngphátquảngcáovềNotetrêhôm nay là ngày mấy âm theo một nguồn tin thân cận của Reuters.

Nguồn tin cho hay những quảng cáo nằm trong hợp đồng đã ký sẽ được tiếp tục cho đến hết thời hạn hợp đồng nhưng những video quảng cáo về Note 7 trên TV tại Hàn Quốc sẽ chấm dứt trong tuần này.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Ngay sau khi có bầu, Minh ở nhà theo lời đề nghị của chồng. Từ đó đến nay, con được hơn 1 tuổi, Minh vẫn ở nhà chăm con và làm việc nhà. Khi bình thường, cặp vợ chồng trẻ này vẫn vui vẻ, tình cảm. Thế nhưng khi vợ chồng có xích mích hoặc bất đồng dù nhỏ, người bị "lãnh đủ" chính là Minh.

Chồng Minh lúc ấy sẽ thường chửi vợ những câu rất nặng nề. “Chồng thường bảo mình là đồ ngu dốt hoặc so sánh mình ngu như con vật này hay con vật kia. Những lúc ấy, chồng nói với mình bằng những ngôn từ rất chợ búa. Mình buồn lắm, nhưng vẫn cố gắng nhẫn nhịn vì con” - Minh buồn tủi kể.

{keywords}

Vừa tát vợ những cái tát cháy má, chồng còn lớn tiếng bảo: “Cái tội đã sai còn cố cãi này. Con hư tại mẹ. Mày cút đi khỏi tầm mắt tao ngay cho đỡ ngứa mắt”... (Ảnh minh họa)

Thời gian gần đây, mỗi lần có va chạm vợ chồng, nếu không hài lòng, chồng Minh còn xưng “mày - tao” với vợ. “Có lúc vợ chồng đang ngồi ăn cơm, không đồng ý câu nói nào của vợ là chồng sẵn sàng thẳng tay hất cả mâm cơm trên bàn ăn xuống đất. Như hôm rồi, vì con bị sốt nên mình nấu canh cá mà quên không cho cà chua. Thế là anh ấy bảo nấu vậy chỉ cho chó ăn, ăn không nuốt được nên hất cả bát canh chua cá đi. Chưa hết, anh còn hùng hổ vào tủ lạnh, lấy hết thức ăn đổ vào thùng rác. Anh luôn miệng chửi mình là con lợn ngu dốt. Ở nhà có mỗi việc nấu ăn mà làm không nên hồn”.

Nhiều lần, thấy chồng chửi bới và hành động như kẻ vô học, Minh sốc lắm. Song mỗi lần như vậy, Minh không dám cãi lại vì sợ làm to chuyện, hàng xóm nghe thấy thì "xấu chàng hổ ai".

Minh tâm sự: “Mình chẳng dám đôi co với chồng vì sợ hàng xóm biết chuyện nhà mình như vậy, mình xấu hổ lắm. Lòng mình những lúc ấy quặn đau mà không khóc được. Nhiều đêm uất quá, mình không ngủ được. Cảm xúc trong mình cứ chai sạn đi, tình cảm với chồng thì gần hết”.

Đỉnh điểm nhất là mới đây, chồng Minh để quên điện thoại ở phòng khách. Con trai nhỏ chơi gần đó đã lấy điện thoại của anh chơi. Vì trẻ con nên con cứ ấn loạn xạ và làm rơi cả vào bể cá, làm hỏng chiếc điện thoại xịn của bố.

Khi cầm trên tay chiếc điện thoại con trai nhỏ làm hỏng, chồng Minh chẳng cần biết sự việc thế nào đã quát mắng vợ xơi xơi. Minh bực mình phân bua lại vài câu thì chồng xông vào tát Minh túi bụi. Vừa tát vợ những cái tát cháy má, chồng Minh còn lớn tiếng bảo: “Cái tội đã sai còn cố cãi này. Con hư tại mẹ. Mày cút đi khỏi tầm mắt tao ngay cho đỡ ngứa mắt”...

Nhiều lần bị chồng mạt sát, Liên (Đống Đa, HN) cũng rơi vào tình trạng bế tắc và uất ức như Minh. Rất nhiều lần, Liên đã nói chuyện thẳng thắn với chồng. Thậm chí, có lần Liên còn đưa con về nhà mẹ đẻ một thời gian. Nhưng sau khi chồng biết lỗi và làm hòa thì tính chồng Liên vẫn không thay đổi.

Chồng Liên cũng là người đàn ông có học, có công việc ổn định tại một cơ quan nhà nước lớn. Nhìn bề ngoài, chẳng ai nói chồng Liên không tâm lý với vợ con cả. Thế nhưng khi về nhà, nhất là lúc nóng tính, chồng Liên như biến thành con người khác. Nhiều lúc Liên là vợ mà còn thấy "choáng" với ngôn từ mà chồng nói ra vì chúng còn ngoa ngoắt và vô học hơn cả những lời “giang hồ” vẫn nói.

Càng sống với chồng, Liên càng phát hiện ra chồng mình là người ích kỷ, trịnh thượng và cực gia trưởng. Mới kết hôn gần 5 năm, nhưng sống cùng nhà với người chồng như vậy, Liên không khỏi ngột ngạt và thấy cuộc sống nhiều lúc như địa ngục.

Ở nhà Liên, tất cả vật dụng trong nhà phải được sắp xếp theo đúng ý của chồng. Mẹ con Liên mà vô tình lôi ra và không để đúng vị trí là suốt cả ngày hôm ấy phải nghe lời cằn nhằn, chửi bới của chồng. Có hôm , chồng mới đi làm về đến cổng, nếu tâm trạng không vui hay không hài lòng về điều gì đó, chỉ cần dựng chân chống xe xuống là chồng Liên đã chửi từ đó vào trong nhà. Mà những lời chửi của chồng Liên khó nghe vô cùng.

Vài lần, tranh thủ lúc con ngủ, Liên cố là lượt quần áo chồng đi làm. Vì là vội nên có thể không đúng ý chồng hoặc vẫn là rối thì y như rằng, Liên bị chồng chửi là ngu. Kể cả khi trước mặt bao người nhà chồng, chồng Liên vẫn ngang nhiên "bắn tỉa" những lời quá đáng: “Là cái áo cho chồng cũng làm không xong. Ngu như con chó ý”. Hoặc “Cái loại chó”. “Mày còn cãi hả, tao chửi cả lò nhà mày bây giờ”…

Nhiều khi thấy con trai chửi vợ quá đáng, mẹ chồng Liên cũng bức xúc nhảy vào bênh con dâu. Nhưng chồng Liên chẳng những không nể mẹ, ngược lại còn chửi bà như hát hay: “Bà im đi, bà biết gì mà xen vào. Bà nói cũng ngu lắm!”.

“Đến mẹ chồng mình mà anh ấy còn dám chửi lớn tiếng và vô học như vậy huống chi là vợ. Mình cứ làm gì không vừa ý là anh sẵn sàng chửi mắng mình như chó trước mặt bao người. Từ khi anh lên sếp ở cơ quan thì tính tình ngày càng tệ, cộc cằn hơn nhiều” - Liên buồn rầu khi kể về chồng.

{keywords}

Chồng cứ chửi Liên như hát hay với những câu: “Cái loại chó”. “Mày còn cãi hả, tao chửi cả lò nhà mày bây giờ”… (Ảnh minh họa)

Có những lúc Liên đã góp ý với chồng và cho chồng cơ hội để sửa đổi. Lúc vui vẻ thì anh ậm ừ cho qua. Nhưng lúc cùn lên, chồng Liên cũng sẵn sàng chửi vợ: “Im mồn đi, mày về mà góp ý hay dạy bố mày ấy”.

Liên đau lòng giãi bày: “Lấy chồng vô học và chửi vợ ngoa ngoắt, mình mới thấm thía cái nhục nhã. Nhiều lúc mình muốn ôm con bỏ đi nhưng sợ mang tiếng cho nhà chồng vì bố mẹ chồng mình đối đãi với con cái tốt lắm.

Vì thế những lần bị chồng chửi rủa, dù cay đắng và ức chế nhưng mình toàn phải nén giận, bỏ cả tự trọng của mình đi. Thực ra, anh cũng là người tốt. Anh chỉ như biến thành kẻ vô học lúc nóng tính không kiềm chế được.

Nhưng mỗi lần bị chồng chửi, dù đã tâm niệm là cho qua, những lời ấy ngoa ngoắt ấy cứ cứa vào tim mình. Hàng ngày chúng cứ âm ỉ làm mình không sao quên được. Nhiều đêm nhìn con ngủ mà rớt nước mắt. Động lực sống của mình lúc này là vì con”.

(Theo Trí thức trẻ)" alt="Vợ ngậm đắng nuốt cay nghe chồng... mạt sát" width="90" height="59"/>

Vợ ngậm đắng nuốt cay nghe chồng... mạt sát

{keywords}

Ngay sau khi mọi chuyện được quyết định, chúng tôi gấp rút dành thời gian chụp ảnh cưới, lo liệu mời mọc đủ thứ, rồi còn cỗ bàn. (ảnh minh họa)

Tôi luôn quan niệm, yêu là cưới. Dù là 3 tháng hay 3 năm cũng không sao cả, chỉ cần tình thâm, chỉ cần hiểu và thông cảm cho nhau, đó mới là chuyện quan trọng. Vì thế, dù là yêu 3 tháng nhưng tôi vẫn xác định lấy chồng, muốn được ở bên cạnh người tôi yêu suốt đời.

Chồng bất lực, ly dị cho nhanh

Thật chẳng ngờ, ngay trong đêm tân hôn, tôi phát hiện ra chồng mình bất lực. Đến một cọng lông chân của tôi chồng cũng không động vào. Chồng chỉ ôm tôi ngủ mà không động phòng. Tôi không hiểu chuyện gì, cứ nấn ná gần gũi chồng, cứ ôm chồng để tạo cảm hứng cho anh, vậy mà, chỉ được một lúc là anh hất tôi ra.

Anh lại ra ghế ngồi khi tôi đang ôm gối ngủ. Anh thú nhận với tôi rằng mình bất lực, không có khả năng làm đàn ông. Anh khóc lóc, van xin tôi tha thứ. Anh nói tôi hãy thông cảm cho anh, hãy hiểu cho anh, để anh được làm chồng của tôi. Tôi thật không ngờ, 3 tháng qua yêu nhau lại là thời gian quá ngắn và khiến chúng tôi không thể hiểu nhau. Tôi chưa từng nghĩ tới việc anh bị bất lực, tôi cứ tin tưởng, nghĩ là anh giữ cho mình nên yêu anh tha thiết và bằng lòng lấy anh.

Giờ thì, ngay đêm tân hôn hạnh phúc nhất mà tôi chờ đón cũng không được hưởng. Tôi phải nằm khóc một mình, còn chồng tôi thì khóc lóc ngoài kia. Anh nói sẽ cho tôi mọi thứ tôi muốn, chỉ cần tôi chấp nhận làm vợ anh, đồng ý để anh được làm tròn trách nhiệm với vợ. Vì anh không muốn bị thiên hạ chê cười, không muốn để bố mẹ buồn và người khác phát hiện sự thật về mình nên lấy tôi che đậy sự thật này. Anh hi vọng tôi sẽ bao dung, độ lương và rủ lòng thương anh.

Giờ thì tôi muốn ly dị ngay lập tức. Yêu anh tới mấy nhưng tôi cũng không thể nào chấp nhận một người chồng bất lực. Ngay đêm tân hôn tôi cũng không được tận hưởng, vậy còn gì là đàn bà. Tôi thật sự muốn từ bỏ cuộc hôn nhân này, tôi chán nản vô cùng.

Đơn ly dị tôi đã viết sẵn, không biết có cơ hội để đưa cho chồng ký hay không, vì tôi muốn thêm thời gian. Nhưng cứ sống như ngục tù thế này tôi chán lắm, chẳng biết cố được mấy ngày. Tôi cảm thấy mệt mỏi lắm rồi, ông trời thật là bất công với tôi.

(Theo Khampha.vn)" alt="Đêm tân hôn phát hiện chồng bất lực" width="90" height="59"/>

Đêm tân hôn phát hiện chồng bất lực

Trước khi lấy chồng, tôi thường được nghe những câu chuyện “kinh hoàng” củamấy chị cùng cơ quan khi phải ở chung nhà với bố mẹ chồng. Những câu chuyện ấy,nghe xong tôi thường bỏ ngoài tai, vì đúng thực tôi không tin lắm.

Không biết cóphải vì tôi quá non, quá ngây thơ hay không mà tôi luôn nghĩ, đã là vợ chồng,mình coi bố mẹ chồng là bố mẹ thì có bố mẹ chồng nào nỡ đối xử với con dâu tệbạc.

Và cũng vì luôn tin vào những điều tốt đẹp như thế nên khi lấy chồng, tôi đãmột mực nói với chồng rằng chúng mình sẽ về ở với bố mẹ khi được anh hỏi em muốnở đâu (dù lúc đó chúng tôi hoàn toàn có thể ở riêng và bố mẹ cho thoải mái lựachọn).

Bố mẹ chồng tôi đều đã 70, sức khỏe yếu nhưng khi biết tôi mang bầu, hai ôngbà dường như không cho tôi làm bất cứ việc gì. Sáng, hai vợ chồng ngủ đến 8h dậyrồi đèo nhau đi làm, tối chúng tôi trở về thì cơm đã dọn sẵn, hai ông bà đã ănxong và lên phòng nghỉ. Chưa hết, tôi có thói quen mang cơm trưa đi làm nên ôngbà luôn dậy sớm, đi chợ và nấu đồ ăn chuẩn bị sẵn cho tôi. Bữa cơm hôm nào cũngcó rất nhiều món, mỗi thứ 1 tí nhưng bày đầy cả mâm, hôm nào trên mâm cũng có7-8 món. Bố mẹ tôi cũng không cho tôi rửa bát vì sợ tôi lạnh tay và bụng chạmvào thành. Tôi nhớ những ngày mùa đông rét, mẹ vẫn hay tranh rửa bát với tôi. Bàbảo: “Con không được rửa đâu đấy, nước bắn vào bụng lạnh, chạm bụng vào thành,ảnh hưởng đến đứa bé”. Những hôm hai vợ chồng ăn sau, bà nói chồng tôi phải dọndẹp rửa bát cho tôi, không được để vợ làm.

{keywords}
Ảnh minh họa.

Những ngày tôi được nghỉ làm, tôi ngủ đến trưa mới dậy, ăn xong thì nghỉ ngơirồi mẹ rủ tôi đi bộ. Hai mẹ con đi bộ với nhau, tôi ngại không dám nắm taybà. Nhưng bà lại rất chủ động, nắm tay tôi và hỏi con có thích ăn gì không, hỏitôi thích đi đường nào để mẹ dẫn đi…Vừa đi, hai mẹ con vừa nói chuyện. Bà kể chotôi nghe về những người hàng xóm, về bố mẹ và về chồng tôi. Có lần bà còn bảo:Con cứ thoải mái sinh con cho khỏe mạnh, không phải lo gì hết, có gì khó khănthì nói với bố mẹ!”

Cuộc sống vợ chồng cũng không thể tránh khỏi những lúc va chạm. Mỗi lần chúngtôi to tiếng, bố mẹ lại đứng ra bênh vực tôi. Bà bảo với chồng tôi: Mày thử mangbụng bầu hộ vợ xem có khó chịu trong người không? Đàn ông con trai thì phải bỏqua, phải nhường vợ chứ…

Hôm tôi sinh trong bệnh viện, hai ông bà tức tốc đi từ quê lên (tôi sinh sớmhơn dự tính – hôm đó ông bà về quê ăn giỗ), gương mặt tỏ rõ sự lo lắng. Tôi thấyhai ông bà cứ đi ra đi vào rồi hỏi tôi thấy thế nào, muốn ăn gì để bố mẹ mua.Đến khi tôi sinh xong, xuất viện, bố chồng tôi là người đi thanh toán toàn bộviện phí và đảm nhiệm nhiệm vụ hằng ngày hầm chân giò và đu đủ cho tôi ăn.

Cuộc sống cứ thế trôi đi, giờ con trai tôi đã được 16 tháng, tôi không thuêgiúp việc nữa. Hằng ngày, vợ chồng tôi đi làm, hai ông bà ở nhà trông cháu giúp.Bố mẹ chồng tôi nói: Đêm hôm con phải thức trông thằng ku, rồi lại dậy mấy lầnpha sữa nên cứ ngủ đi, khi nào đi làm thì dậy. Và thế là vẫn giữ thói quen cũ,bà dậy sớm vo gạo nấu cháo cho cháu rồi đi chợ mua thức ăn. Còn bố, sau khi quétdọn nhà cửa sẽ nấu cơm (sức khỏe mẹ yếu nên việc gì bố tôi cũng nhận làm, khôngđể mẹ động tay vào việc gì). Ông thường chuẩn bị cơm trưa ngay từ sáng, phần đểcho tôi mang đi làm, phần để buổi trưa hai ông bà ăn, phòng trừ trường hợp cháuquấy quả không nấu được.

{keywords}
Ông và cháu. Ảnh: Hồng Ngọc

Ở nhà, ông bà sẽ cho cháu ăn 2 bữa cháo, 2 bữa sữa và váng sữa, trái cây…Buổi chiều tôi đi làm về, tôi sẽ tắm cho con, cho mình và chơi với con. Tôithường có thói quen tắm xong thì lau nhà, nhưng khi vừa mang cây lau nhà vào đẩythì ông đã bảo trưa nay bố lau cả rồi. Bữa cơm chiều nhiều hôm bố tôi cũng tranhnấu vì ông bảo: bà trông cháu đã mệt rồi, con chơi với con cho bà nghỉ, cả ngàyđi làm con nó nhớ lắm.

Đến quần áo của vợ chồng cái con thay ra, bố cũng thường đi 1 vòng thu gomrồi mang bỏ vào máy giặt. Buổi sáng, khi tôi đi thu cất quần áo, bao giờ cũngthấy mọi thứ đã xong xuôi, thậm chí bố còn gập gọn để sẵn, tôi chỉ việc mang vềphòng và cất vào tủ…

Tôi mang cơm đi làm và kể với mọi người là bố mẹ chồng chuẩn bị cho. Các chịvẫn hay trêu tôi: bố mẹ chồng em đúng là của hiếm, hiếm có khó tìm…

Tôi vẫn nghĩ người già thường khó tính, hay để ý, mình phải lựa, phải khéohơn để đẹp lòng bố mẹ. Và tôi luôn tâm niệm bố mẹ chồng cũng là bố mẹ mình, nàocó bố mẹ chồng nào nỡ đối xử với con dâu tệ bạc nếu con dâu thực tâm coi như bốmẹ đẻ. Có lẽ vì suy nghĩ như vậy nên đến giờ phút này, tôi vẫn không tin nhữngchuyện kinh hoàng về mối quan hệ con dâu với bố mẹ chồng khi sống chung mà cácchị ở cơ quan là sự thật!

Hồng Ngọc

" alt="Bố chồng nấu cơm cho con dâu mang đi làm" width="90" height="59"/>

Bố chồng nấu cơm cho con dâu mang đi làm