Giải trí

'Gồng lãi muốn xỉu' vì tắc thuế bán nhà Sài Gòn

字号+ 作者:NEWS 来源:Ngoại Hạng Anh 2025-02-06 13:32:50 我要评论(0)

"Tôi đang khóc ròng với thủ tục hành là chính khi bị treo hồ sơ nhà đất. Chuyện là tôi phải bán nhà lịch bóng đá hôm.naylịch bóng đá hôm.nay、、

"Tôi đang khóc ròng với thủ tục hành là chính khi bị treo hồ sơ nhà đất. Chuyện là tôi phải bán nhà để trả nợ ngân hàng vì gồng hết nổi nợ. Nhưng dù đã hạ giá tới 20% so với năm ngoái để bán được nhanh,ồnglãimuốnxỉuvìtắc thuế bánnhàSàiGòlịch bóng đá hôm.nay nhưng tôi lại vướng ở khâu hồ sơ thuế suốt hai tháng nay chưa sang tên được căn nhà. Trong khi đó, lãi ngân hàng tôi vẫn phải trả đều, tiền bán nhà thì mãi chưa được nhận".

Đó là chia sẻ của độc giả Thaonguyen.httrước thực trạng "Nhiều giao dịch nhà đất TP HCM ngưng trệ vì chờ thuế". Hiện nhiều trường hợp bị treo hồ sơ nhà đất như thế cũng đang "đứng ngồi không yên". Theo số liệu vừa công bố của Cục Thuế TP HCM, hơn 8.800 hồ sơ đang chờ xử lý của tháng 8 liên quan đến nghĩa vụ tài chính. Trong đó có 5.448 hồ sơ thuế liên quan đến chuyển nhượng bất động sản. Tình trạng này phát sinh do Cục thuế gặp vướng mắc trong việc giải quyết các thủ tục hành chính về nghĩa vụ thuế trong giai đoạn chuyển tiếp từ ngày 1/8 đến thời điểm bảng giá đất điều chỉnh theo quy định tại Luật Đất đai 2024.

Thắc mắc về tình trạng tắc nghẽn trong xử lý thủ tục thuế liên quan đến chuyển nhượng bất động sản, bạn đọc Redđặt dấu hỏi: "Khung giá đất mới của Sở Tài nguyên Môi trường đang là dự thảo và trong quá trình lấy ý kiến, nghĩa là chưa áp dụng khung giá đất mới ngay tức thì. Vậy cơ quan thuế vẫn phải áp dụng theo khung giá đất hiện hành để xử lý hồ sơ chứ sao lại kêu vướng mắc? Khi nào ban hành khung giá đất mới thì lúc đó tính lại giá mới từ ngày áp dụng là xong. Tại sao phải dừng hết hồ sơ lại để chờ?Cái này khác nào tự mình làm vướng mình?".

>> Ai hưởng lợi khi đất TP HCM tăng giá 50 lần theo bảng giá mới?

Hầu như mọi giao dịch sang nhượng thứ cấp hiện đều bị "tắc". Chuyện "tắc" thuế còn kéo theo hệ lụy đến nhiều ngành nghề kinh tế khác, ảnh hưởng đến sự phát triển chung. Các khoản thuế thu nhập cá nhân, trước bạ, chuyển nhượng... từ bất động sản từng đóng góp tích cực vào nguồn thu thành phố, giờ cũng bị chững lại.

Đồng quan điểm, độc giả AKanhấn mạnhtính cấp thiết của việc tháo gỡ khó khăn về thuế cho người mua, bán bất động sản:"Càng để lâu thì càng nhiều người sống dở chết dở. Một ông anh chơi chung với tôi đang mắc nợ ngân hàng hơn ba tỷ đồng nên muốn bán nhà gấp. Anh rao bán nhà chỉ được 4,15 tỷ đồng nhưng khách bỏ cọc. Sau đó, có người khác muốn mua lại khiến anh mừng húm. Nhưng khổ nỗi giờ lại vướng cái thủ tục thuế nên đánh chờ. Vậy là tháng nào anh cũng 'gồng lãi' muốn xỉu".

Nói về giải pháp khơi thông nguồn thuế giao dịch bất động sản, bạn đọc Thiennganhận định: "Mong cơ quan thuế sớm giải quyết thủ tục cho người mua và người bán bất động sản. Việc chờ đợi quá lâu sẽ phát sinh đủ loại chi phí. Chúng tôi đang như 'ngồi trên đống lửa' vì phải trả tiền lãi vay, mất cọc , hủy hợp đồng. Nên có phương án tính thuế tạm nộp, sau đó sẽ truy thu thêm, chứ không thể để người dân chịu thiệt thòi vậy được. Chúng tôi sẵn sàng ký bản cam kết nộp thêm thuế (nếu có) theo quy định để hồ sơ được thông suốt".

Thành Lê tổng hợp

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

Đầu đinh run run lắc bộ âu phục rẻ tiền của mình, nở một nụ cười còn khó coi hơn cả khóc.

"Em biết việc thẩm định hiệu suất ở phía trên rất chặt chẽ, Khương ca giúp giúp em với, ở nhà em vẫn còn phải nuôi hai đứa nhỏ."

Người đàn ông đưa lưng về phía hắn, tựa vào đèn đường hút thuốc không nói lời nào.

Khói bốc lên là mùi của loại Hồng tháp sơn rẻ tiền, tùy ý run lên liền lác đác lưa thưa tán trên mặt đất, giống như tuyết khô.

Đầu đinh nín thở vài giây, rồi lấy ra một xấp tiền đỏ có các góc cuộn tròn, đưa ra và cố nhét vào chiếc áo cũ mà người đàn ông đã mặc hơn mười năm.

"Bỏ đi."

Hai người bán hàng bên cạnh lộ ra ánh mắt hoảng sợ, khẩn cầu nói: "Khương ca——"

"Cứ yên tâm trong hai tháng," Người đàn ông đem tàn thuốc dí lên cột đèn đường, âm thanh khàn khàn thâm hậu: "Phía trên đã thành giao cho tôi rồi, tôi sẽ lấy ra cho các người xem, không có lần sau đâu."

Đầu đinh như ở trong mộng mới tỉnh mà liên tục gật đầu, trên tay vẫn cầm xấp tiền cũ, cho không được mà nhận cũng không xong.

Người bên cạnh vội vàng đưa mắt ra hiệu nói: "Còn thất thần làm gì, Khương ca trượng nghĩa, bọn em mời anh bữa cơm!"

Khương Vong còn chưa kịp lên tiếng, cách đó không xa đột nhiên có tiếng thắng xe bùng nổ xé rách.

Anh theo bản năng đá văng hai cấp dưới bên cạnh, giây tiếp theo cổ họng anh bốc lên vị ngọt, cơ thể bay lên trời, trực tiếp bị xe tải mất kiểm soát đâm thẳng vào giữa không trung.

"Khương Vong!!!"

"Khương ca!!!"

Thế giới đảo điên lay động.

Anh mất đi trọng tâm, thân ảnh phản chiếu trên những toà nhà cao chọc trời xuống nhà dân cũ nát.

Thình thịch một tiếng rơi vào trong hồ, vạn vật chìm trong bóng tối.

Khương Vong nhìn bầu trời u ám trên kia, con ngươi dần dần mất đi tiêu điểm.

Cảnh sát thậm chí cũng không cần thông báo với ai về cái chết này, cũng tốt.

Chỉ tiếc cái áo khoác này thôi.

Hồ nước mang theo mùi hôi thối hơi ẩm rót vào phổi, sặc đến khiến người ta thật muốn nôn ra.

Khương Vong trầm ngâm quyết định trong vòng mười giây mình sẽ nhảy lên.

Anh cũng biết bơi, thân thể lại linh hoạt, nhắm mắt chịu đựng mùi máu nơi cổ họng và bơi lên cao, nghĩ thầm có thể sẽ bị trễ danh sách buổi chiều nay.

Âm thanh hỗn loạn giống như tiếng xe lửa xuyên qua đường hầm, ánh sáng nhỏ vụn lơ lửng trên mặt nước.

Khương Vong mở mắt nhìn lên, vươn tay phất đám cỏ dại trên mặt nước ra, dùng sức giẫm mạnh.

Anh ướt sũng xuất hiện trên mặt nước, bốn phía yên tĩnh không tiếng động.

Không đúng.

Đây không phải là một tỉnh thành.

Khương Vong hít sâu một hơi rồi bơi vào bờ.

Anh bị đâm đến mức cổ áo bê bết máu, cằm thâm tím và lòng bàn tay bị đứt, giày và tất dính đầy nước.

Hồ trong công viên đã biến thành một con sông nhỏ, thành phố đủ phẳng đến độ liếc một cái là thấy đường chân trời, giờ phút này đang có đàn chim bay ngang qua trên không trung.

Khương Vong đã không được nhìn thấy đàn chim này trong nhiều năm, chống cơ thể đi về phía chỗ cao trên bờ đê, phát hiện chỗ nào cũng không thích hợp.

Cách đó hai trăm mét có một ngã tư, bên cạnh có một sạp báo mới, mùi sơn xộc vào mũi.

Anh loạng choạng bước tới, phớt lờ ánh nhìn kỳ lạ của người qua đường, một tay cầm lấy tờ báo địa phương, ở trong đám quảng cáo điện thoại nắp gập và các loại thực phẩm chức năng tìm được ngày tháng năm.

"Đệt."

Đây là ngày 10 tháng 6 năm 2006.

Anh đã trở lại thành phố A.

Những chiếc xe lạc hậu và những con phố cổ giống như những khung cảnh hoài cổ trong các bộ phim cổ trang, còn có một con chó địa phương nhân lúc anh đang ngơ ngẩn mà vén chân đi tiểu bên cạnh chiếc quần âu của anh.

Khương Vong không nói một lời xoay người quay trở lại bên bờ sông, chán nản nhảy xuống.

Lúc nổi lên vẫn là năm 2006, chỉ là bên bờ có thêm mấy thằng nhóc đứng chỉ chỏ.

Khương Vong ngâm mình trên mặt nước, mặt thực xấu.

"Mẹ ——."

"Trở về ăn cơm! Đừng xem bệnh tâm thần!"

Người phụ nữ mặc vải bông xiêm y trong trấn đuổi đứa nhỏ trở về, sắc trời cũng dần dần tối sầm lại.

Người đàn ông lặng lẽ bơi trở lại bờ, vắt khô quần áo rồi đi sâu vào trong đường phố.

Khương Vong rất quen thuộc nơi này.

Bế tắc và hẻo lánh, đây là thành phố nhỏ cấp 5 và 6 mới nhất dành cho đường sắt cao tốc và cũng là nơi quỷ quái mà anh đã hấp tấp rời đi khi mới mười mấy tuổi.

Điều duy nhất cần xác nhận là...

Nếu đây là năm 2006, như vậy mình có tồn tại cách đây 20 năm không?

Thị trấn không lớn, mười phút là có thể đi bộ đến một nơi quen thuộc.

Trong tiệm mạt chược có người cao giọng nói giỡn, tiếng đánh bài lách cách xáo trộn như xổ số.

Bóng đèn được treo trong một gian hàng lộ thiên bán gà vịt om sấu, người bán hàng rong sờ sờ túi tiền, gắp mớ mì ném vào nồi để rán, mồ hôi chảy ròng ròng trên cổ.

Tất cả đều giống hệt ký ức tuổi thơ.
" alt="Truyện Xuyên Về Hai Mươi Năm Trước Tự Nhận Nuôi Mình" width="90" height="59"/>

Truyện Xuyên Về Hai Mươi Năm Trước Tự Nhận Nuôi Mình