Nhận định, soi kèo Banfield vs CA Independiente, 07h30 ngày 3/3: Top 8 vẫn gọi
Linh Lê - 02/03/2025 09:45 Argentina bảng xếp hạng c1 vòng 1/8bảng xếp hạng c1 vòng 1/8、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Atlas vs Atletico San Luis, 07h00 ngày 3/3: Dìm khách xuống đáy
2025-03-05 23:54
-
Năm nay, tôi 25 tuổi và đang làm tiếp tân cho một khách sạn lớn trong thành phố. Tôi quen bạn trai được hai năm, anh làm việc cùng chỗ với tôi nhưng ở bộ phận khác. Anh đã đưa tôi về ra mắt gia đình và tính đến chuyện cưới xin.
Nhà bạn trai có ba chị em, hai chị gái đã lấy chồng còn anh sống cùng ba mẹ. Ba mẹ anh hơn 60 tuổi cùng là giáo viên về hưu. Mấy lần đến nhà anh chơi, tôi thấy mẹ anh khá dễ tính, không cầu kì trong việc nấu nướng.
Cả tháng nay, khách sạn bị ảnh hưởng do dịch bệnh Covid-19 nên khách ít, chúng tôi phải giảm giờ làm. Vì rảnh rỗi nên anh thường rủ tôi qua nhà chơi rồi ở lại nấu cơm ăn cùng ba mẹ.
Anh bảo tập cho quen, sau này về sống chung khỏi bỡ ngỡ. Dù chưa cưới nhưng tôi cũng xác định sau này sẽ sống chung cùng ba mẹ chồng vì người yêu là con trai một. Mấy lần trước, tôi sang chơi, mẹ anh còn nấu nướng cùng.
Nhưng vừa rồi, khi thấy tôi qua, mẹ anh bảo: “Hai đứa thích ăn cái gì thì tự nấu nhé”. Thế là, chúng tôi tự nấu tự ăn còn ba mẹ anh gọi đồ chay về ăn riêng. Tôi thấy rất ngại nhưng anh giải thích, ba mẹ ăn chay bốn ngày trong tháng. Tính ra hôm đó đúng này mồng Một đầu tháng nên tôi cũng không băn khoăn nhiều.
Nếu chỉ có như thế chắc tôi không suy nghĩ nhiều. Đằng này, chúng tôi chưa cưới hỏi nhưng trong những lần nói chuyện mẹ anh thường đề cập đến chuyện tương lai.
Bà bảo mình sức khoẻ không tốt nên không giữ cháu nổi, nên sau này có con thì hai vợ chồng tự nuôi chứ mẹ không giúp được. Còn cưới xong, vợ chồng muốn ở nhà chồng thì ở mà muốn về nhà ngoại thì tuỳ, không cần phải xin phép.
Tôi rất ngạc nhiên trước đề nghị đó của mẹ chồng tương lai. Khi tôi thắc mắc với người yêu thì anh bảo, mẹ anh nói thật lòng chứ không phải có ý gì sâu xa cả. Mẹ vốn không khoẻ, bị tiền đình, không trông cháu được. Hai chị gái sinh con, bà cũng không giúp được người nào.
Còn chuyện ở chung mẹ sợ bên nhà ít người, con dâu lủi thủi buồn nên không ép ở chung, muốn về nhà ngoại cho vui cũng không sao. Tuy người yêu nói vậy nhưng sao tôi thấy ứng xử của mẹ chồng tương lại rất lạ. Vì thông thường nhà chỉ có một đứa con trai, khi cưới vợ sẽ phải ở chung. Ai đời lại “mở đường” cho tôi khỏi việc làm dâu đồng thời tìm cách “chối bỏ” việc trợ giúp con cháu.
Tôi kể với mấy chị đồng nghiệp, mọi người nói tôi có số sướng mà không biết hưởng. Hiếm bà mẹ chồng nào thoải mái với con dâu đến thế, có người mong ở riêng mà không được. Còn chuyện nuôi cháu thì có thể do bà gặp vấn đề sức khoẻ chứ không phải vô trách nhiệm.
Vả lại con mình sinh ra thì mình nuôi, ông bà không giúp được cũng chẳng có quyền trách móc. Riêng tôi vẫn cứ thấy băn khoăn, không biết đề nghị của mẹ chồng có gì khác thường không. Vì nghe những chị lập gia đình kêu ca mẹ chồng khó tính lắm, bắt bẻ con dâu đủ chuyện.
Có phải mẹ bạn trai thật lòng muốn như thế hay bà không ưa tôi nên mới nói vậy. Mà chuyện này sau khi cưới xin rồi bàn cũng chưa muộn, giờ chúng tôi đang ở giai đoạn tìm hiểu lại đề cập sớm để làm gì. Xin mọi người cho tôi lời khuyên để nhìn nhận sự việc đúng đắn nhất. Bởi vì trong thâm tâm, tôi luôn chuẩn bị tâm lý sống chung và chăm sóc ba mẹ chồng.
Lời trần tình của nam phó phòng sau cuộc 'tình một đêm’
Sau đêm hôm đó, tôi cắt liên lạc với em. Tôi nghĩ đó là giải pháp tốt nhất cho cả hai.
" width="175" height="115" alt="Nàng dâu bất ngờ trước đề nghị 'lạ' của mẹ chồng tương lai" />Nàng dâu bất ngờ trước đề nghị 'lạ' của mẹ chồng tương lai
2025-03-05 23:13
-
8 năm kết hôn, tôi gần như sống cảnh ‘Ngưu Lang - Chức Nữ’ với chồng vì anh làm ăn bên nước ngoài. Một đến hai năm anh mới về Hà Nội thăm vợ con.
Trước đây, chúng tôi gặp nhau nhân dịp anh về nước chơi, chẳng may dính bầu nên cưới gấp. Sinh con xong, chồng tôi dự định đón vợ con sang đoàn tụ.
Thủ tục giấy tờ xong xuôi thì bố chồng tôi qua đời, mẹ chồng đau yếu nên tôi đành ở lại, chăm sóc bà. Ông xã cũng nói, sẽ thu xếp, vài năm nữa về Việt Nam ở hẳn.
Tình cảm vợ chồng xa cách, một thân một mình chu toàn gia đình, nuôi dạy con nhưng bù lại tôi nhận được sự yêu thương, tâm lý từ mẹ chồng.
Bữa cơm nào cũng chỉ có 3 người, tôi, mẹ chồng và con trai. Bà đối xử với tôi chẳng khác nào con gái ruột. Năm con trai tôi 4 tuổi, bà nghe phong thanh, chồng tôi có vợ bé ở bên kia. Hai người còn có con chung.
Bà gọi ngay cho con trai, bắt về Việt Nam để bà hỏi cho ra nhẽ. Chồng tôi một mực phủ nhận, trách mẹ cả tin vào những điều không có thật, nghe người đời bịa đặt.
Sau lần đó, mẹ chồng tôi lặng lẽ hơn. Mỗi lần đi ngủ, bà khẽ thở dài, khóc thương cho số phận con dâu. ‘Mẹ cũng là vợ, là mẹ rồi. Mẹ quá hiểu cảnh đàn ông xa vợ con thế nào. Nếu thằng Kiên như thế thật, con phải mạnh mẽ lên, sống mà nuôi cu Đức’.
Thế rồi, mẹ chồng bí mật sang tên căn nhà đang ở cho tôi, không cho con trai biết. Mẹ chồng dặn tôi, căn nhà là cả đời bà tích cóp, bà sang tên cho tôi. Chẳng may, vợ chồng bỏ nhau, con dâu còn có tài sản vững chắc mà nuôi cháu nội của bà.
Tháng Sáu năm ngoái, mẹ chồng bị tai biến mạch máu não. Mọi sinh hoạt cá nhân phụ thuộc vào con dâu. Tôi thuê một người giúp việc nhưng sau giờ làm, chuyện vệ sinh, ăn uống của bà, tôi đảm nhiệm.
Chồng tôi nghe tin mẹ ốm, anh về chăm sóc mẹ. Ở được một tháng, anh vội vã rời đi với lý do bận công việc. Mẹ chồng tôi nhìn con trai, ú ớ không thốt nên lời, nước mắt lưng tròng.
Suốt mấy tháng sau đó, thấy sức khỏe mẹ ngày một yếu, tôi xin tạm nghỉ dạy học, dành thời gian gần gũi bà. Mặc dù được thuốc men, chạy chữa tận tình, mẹ chồng tôi không qua khỏi, bà 'khuất núi' ở tuổi 70.
Chồng tôi sắp xếp về nước nhưng do gặp sự cố lớn, anh không thể về kịp. Mọi chuyện hậu sự của mẹ, tôi tự mình xử lý.
Chú bác bên nhà chồng tôi yêu cầu mang thi hài bà về quê làm lễ tang. Các bác muốn đưa mẹ chồng tôi về chôn ở nghĩa trang quê nhà, 4,5 năm sau sẽ thực hiện cải táng.
Tuy vậy, theo di nguyện của bà lúc còn minh mẫn, tôi tổ chức đơn giản, đưa bà đi hỏa táng và gửi hài cốt lên chùa, vì lúc còn sống, bà cũng thích đi chùa.
Mẹ chồng tôi tư tưởng khá văn minh. Bà cho rằng, việc chôn cất, sau mấy năm lại đào lên rất tốn kém, mất thời gian. Mẹ chồng tôi kể, bà từng bị ám ảnh khi chứng kiến một lễ sang cát (bốc mộ) của người thân. Hai tháng trời, hễ ăn uống là bà nôn ói vì hình ảnh đêm đó. Bởi vậy, bà luôn tâm niệm, muốn được hỏa táng.
Bất chấp thái độ họ hàng nhà chồng, tôi vẫn làm theo lời dặn của mẹ. Hành động của tôi sau đó bị họ mắng mỏ không ngớt. Trong đám tang mẹ chồng, bà bác còn lớn tiếng mắng nhiếc tôi.
Công việc của mẹ xong xuôi, chồng tôi mới về. Điều đầu tiên anh dành cho tôi khi vừa gặp ở sân bay là cái tát đau điếng. Bác anh đã gọi điện sang nước ngoài, than thở về hành động ‘bất hiếu’ của cô cháu dâu với người quá cố.
Chồng tôi dằn hắt, nặng lời mắng mỏ vợ vì dám lo hậu sự cho mẹ bằng cách hỏa táng. ‘Phong tục quê tôi là sang cát sau 3 năm, giờ cô làm thế này, tôi còn biết nhìn mặt ai nữa’, chồng chì chiết.
Anh nói tôi hỗn láo, hỏa táng mẹ, khiến anh mất lộc làm ăn. Tôi vẫn không hiểu chồng lấy đâu ra suy nghĩ nực cười đó?
Sau chuyện đó, vợ chồng tôi xảy ra mẫu thuẫn. Chồng thường mang đám tang mẹ ra để lấy cớ gây sự. Tôi nghĩ việc hỏa táng là hành động văn minh, mang lại nhiều lợi ích, cần hưởng ứng. Vả lại, cũng là làm theo tâm nguyện của bà. Tại sao nhiều người lại suy nghĩ quá tiêu cực như vậy.
Có ai đồng quan điểm với tôi không?
Bạn nghĩ gì về quan điểm này? Hãy gửi ý kiến của mình bằng cách viết bình luận bên dưới bài hoặc gửi về địa chỉ mail: Bandoisong@vietnamnet.vn. Những ý kiến hay sẽ được biên tập và đăng tải trên báo VietNamNet. Trân trọng cảm ơn!" width="175" height="115" alt="Đón chồng trở về từ nước ngoài, cô giáo nhận cái tát giữa sân bay" />Đón chồng trở về từ nước ngoài, cô giáo nhận cái tát giữa sân bay
2025-03-05 22:49
-
Khi đàn ông yêu bạn, từ cách nhắn tin cũng thể hiện rằng anh ấy 'rất yêu'
2025-03-05 21:46



Hoàn cảnh khó khăn, ông Trương Đình Đàn (63 tuổi, thường trú tại xã Liên Phương, Thường Tín, Hà Nội) xin đi làm bảo vệ, kiếm tiền trang trải cuộc sống.
Những tưởng công việc với mức lương 6 triệu đồng/tháng sẽ giúp ông và vợ vơi bớt gánh nặng. Nào ngờ trong vòng 7 tháng đi làm, ông không may làm mất 2 chiếc xe của khách.
Lần gần đây nhất, vào ngày 20/2, trong ca trực của mình ở chung cư Mon City trên đường Nguyễn Cơ Thạch (Mỹ Đình 2, Nam Từ Liêm, Hà Nội), ông Đàn đã để mất chiếc xe SH đắt tiền, trị giá gần 200 triệu đồng.
Ông chia sẻ: ‘Theo quy định công ty, khi ký hợp đồng, ca trực của bảo vệ nào bị mất xe, người đó tự bỏ tiền túi ra đền. Tôi cũng phải tuân thủ các điều khoản đó’.
![]() |
Ông Đàn làm bảo vệ tại chung cư Mon City. |
Nhớ lại thời điểm mất xe, ông Đàn rơm rớm nước mắt kể: ‘Hôm đó, trời nhập nhoạng tối, có mưa nhỏ. Tôi ngồi trông xe, lượng xe khá lớn, lên tới cả trăm chiếc.
Từ xa, 2 thanh niên đi xe máy tấp vào. Một người nhảy xuống, bẻ khóa chiếc xe SH (BKS 29D1-273.96) rồi lên xe phóng đi mất. Mọi việc diễn ra khá nhanh, chỉ khoảng vài giây. Tôi hô hoán, đuổi theo nhưng không kịp’.
Ngay sau đó, ông Đàn đã báo cáo lên ban lãnh đạo công ty bảo vệ, ban quản lý tòa nhà và trình báo cơ quan công an phường Mỹ Đình 2.
Ông Nguyễn Minh Tâm - Giám đốc công ty bảo vệ nơi ông Đàn công tác cho biết: ‘Nhận được tin báo của nhân viên, chúng tôi đã cử người xuống địa bàn nắm bắt tình hình, làm việc với chủ xe.
Chủ chiếc xe SH tiết lộ, đây là chiếc xe nhập khẩu, có giá gần 200 triệu đồng, thuộc hàng hiếm ở Việt Nam. Bình thường, người này ít khi sử dụng, chỉ dùng xe khi đi chơi.
Với giá trị lớn như vậy, ông Đàn và lãnh đạo công ty phải mất 10 lần gặp gỡ, trao đổi với chủ xe, họ mới đồng ý nhận mức giá bồi thường là 150 triệu, thay vì đòi 180 triệu đồng như ban đầu’.
Được biết, số tiền đền bù, công ty sẽ ứng ra chi trả cho khách vào ngày 5/3 tới. Sau đó, hàng tháng, công ty sẽ trừ một phần tiền lương của ông Đàn.
‘Với mức lương 6 triệu, nếu trừ hết lương, khoảng 2 năm rưỡi tôi trả nợ xong nhưng do còn chi trả sinh hoạt phí, mỗi tháng tôi xin công ty trích lại 1 triệu đồng ăn uống, còn 5 triệu trả tiền đền bù. Như vậy, thời gian trả nợ có thể kéo dài hơn. Trước đó, tôi từng phải đền bù số tiền 20 triệu cho một chiếc xe khác.
Đây là lỗi và trách nhiệm của tôi, tôi không dám trách ai, chỉ trách bản thân mình’, ông Đàn nghẹn ngào nói.
Ngày ăn một bữa, rao bán đất trả nợ
Chia sẻ về cuộc sống riêng, ông Đàn tâm sự: ‘Tôi quê gốc Hà Tĩnh, hiện ở Thanh Trì (Hà Nội). Vợ chồng tôi làm công nhân, đã được nghỉ theo chế độ mất sức. Chúng tôi sinh được 3 người con. Các cháu đi làm nhưng kinh tế cũng eo hẹp.
Khi làm mất xe lần đầu, các cháu cũng hỗ trợ bố chút ít, đền bù cho khách, còn lần này, chúng không giúp được gì.
Vợ tôi nghe chồng điện thoại về báo tin, bà ấy lặng người một lúc mới cất lời được. Mười triệu với nhà tôi đã là số tiền rất lớn, nói gì đến cả trăm triệu đồng như vậy’.
![]() |
Sau vụ mất xe, hàng ngày, ông Đàn dùng khóa dây, khóa các xe lại với nhau. |
Mỗi ngày, ông Đàn rời nhà lúc 4 giờ sáng, vượt 30 km đến chỗ làm. 21 giờ tối, ông mới hết ca, trở về nhà. Cứ thế, dù nắng hay mưa, người đàn ông hơn 60 tuổi này vẫn đều đặn ngược xuôi trên quãng đường dài để mưu sinh.
Dạo gần đây, ông được tạo điều kiện cho ngủ ở nơi làm việc. Nhờ thế, ông đỡ vất vả đôi phần.
Nhưng từ ngày mất chiếc xe đắt tiền của khách, nỗi lo trong lòng ông Đàn càng chồng chất. Ông tiết kiệm tối đa các khoản phí, chỉ dám ăn một suất cơm 20 nghìn đồng/ngày.
‘Đói cho sạch, rách cho thơm’, thiếu thốn thế nào tôi cũng chịu được, chỉ mong trả xong nợ. Vợ tôi dự định bán mảnh đất ở quê đi trả nợ nhưng tôi rao chưa thấy ai hỏi.
Bữa cơm 20 nghìn với tôi là tươm tất lắm rồi nhưng mình mua, chủ quán cơm còn ngần ngại không muốn bán. Vì thời buổi vật giá leo thang, một suất cơm, có chút đậu, 4 miếng thịt cũng phải 25 - 30 nghìn đồng.
Lúc này, tôi không mong gì hơn là tìm được chiếc xe đó nhưng có lẽ rất khó’, ông bộc bạch.
Ông Đàn cũng cho hay, để tăng cường các biện pháp an ninh, giờ ông chuẩn bị thêm khóa dây, khóa các xe lại với nhau nhưng cũng khá bất tiện, vì mỗi lần khách lấy xe, phải thao tác khá lâu.
Người đàn ông có gương mặt khắc khổ tâm sự, ông hi vọng phía công ty cũng sớm tăng cường thêm một nhân sự nữa chốt cùng ông tại địa điểm này. Bởi vào những ngày cao điểm, lượng xe ra vào lên tới cả trăm chiếc. Một mình ông Đàn sẽ gặp khó khăn về mặt kiểm soát, trông coi.
Về phía công an phường Mỹ Đình 2, vị đại diện thông tin, khi xảy ra vụ mất xe, lãnh đạo công an phường đã cử người xuống hiện trường lấy thông tin, lời khai và trích xuất camera. Hiện, việc truy tìm chiếc xe vẫn đang được thực hiện.

Cụ ông Sài Gòn bán vé số giúp người nghèo: 'Người ta bảo tôi điên'
Mỗi ngày, ông Thái lấy gần 500 tờ vé số rồi rong ruổi khắp ngả đường bán. Số tiền lời, ông mang đi giúp những người khó khăn.
" alt="Làm mất xe máy gần 200 triệu, bác bảo vệ bán đất, nhịn ăn lo đền bù" width="90" height="59"/>Làm mất xe máy gần 200 triệu, bác bảo vệ bán đất, nhịn ăn lo đền bù

- Nhận định, soi kèo Queretaro vs Puebla, 05h00 ngày 3/3: Những người cùng khổ
- Hơn 1.600 người tập luyện chuẩn bị khai mạc Triển lãm Quốc phòng quốc tế
- Vì sao ở mọi gia đình hạnh phúc thì người phụ nữ luôn được chiều chuộng?
- Bé gái 4 tuổi tử vong, 10 người phơi nhiễm sau khi bị chó cắn
- Nhận định, soi kèo Gazisehir Gaziantep vs Eyupspor, 20h00 ngày 3/3: Trả nợ lượt đi
- Chuỗi nhà hàng Vua Chả Cá góp 2500 suất ăn chống dịch Covid
- Lo lắng nếu em gái theo mẹ kế thô lỗ
- Anh vé số mù: Được nhiều người quan tâm, ăn cơm chan mì tôm cũng thấy ngon
- Soi kèo phạt góc Shanghai Port vs Yokohama Marinos, 19h00 ngày 4/3: Chủ nhà lép vế
