U23 Việt Nam có nguy cơ mất 3 trụ cột ở tứ kết U23 châu Á
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Kirklarelispor vs Kocaelispor, 19h00 ngày 25/2: Đẳng cấp cao hơn -
Để trong “nháy mắt” tạo nên những bữa cơm ngon đủ món kho - món canh - món chấm đậm đà, những tip nấu ăn, cũng như gia vị đặc biệt hỗ trợ cho nấu nướng là thứ không thể thiếu của các bà nội trợ hiện đại. Bỏ túi gia vị nấu món ngon tiện lợiCanh chua thơm ngon chuẩn vị
“Phù thủy ẩm thực” Luke Nguyễn - đầu bếp Úc gốc Việt trứ danh từng chia sẻ nếu lựa chọn một món ăn đại diện cho ẩm thực Việt Nam, anh sẽ chọn canh chua. Món canh chua gói gọn trong mình đủ vị chua-cay-mặn-ngọt, gói trọn hương vị tinh hoa của nền ẩm thực Việt. Món canh chua giúp bổ sung nước, cân bằng thanh nhiệt nhưng lại rất hợp vị, đưa cơm.
Canh chua có mặt trên mâm cơm khắp ba miền Bắc - Trung - Nam với những nét đặc trưng riêng như miền Bắc dùng sấu, giấm bỗng, mẻ; miền Trung dùng khế, quả tai chua, thơm (dứa), cà chua; miền Nam dùng chanh, me, chùm ruột hay lá me, lá giấm… Dù sử dụng nguyên liệu nào để tạo vị chua nhưng để làm món canh chua ngon, đậm vị Việt thì ở miền nào cũng không thể thiếu nước chấm.
Để làm nên một bát canh chua cá lóc ngon chuẩn vị, đầu tiên, cá lóc cần được rửa sạch, cắt khoanh, ướp với nước chấm để giúp các gia vị thơm ngon thấm đượm trong từng thớ cá để khi nấu, bản thân thịt cá đã đậm đà.
Cá sau khi ướp được ninh với nước me, trái thơm (dứa), cà chua. Khi cá vừa chín tới, ta cho thêm đậu bắp, giá đậu, dọc mùng (bạc hà), rau thơm, tiêu, ớt. Cuối cùng, bí quyết nêm nếm thêm 1 thìa nước chấm cá cơm là chúng ta đã hoàn thành món canh chua cá lóc chua cay thanh mát, đậm đà hương vị Việt.
Bỏ túi gia vị nấu món ngon tiện lợi Nức mũi thịt kho
Trong cuộc thi Vua đầu bếp Mỹ (Master Chef) mùa thứ ba, khán giả không chỉ ngưỡng mộ tài năng và sự kiên cường của cô đầu bếp mù Christine Hà mà còn có cảm giác thân thương khi món kho truyền thống Việt Nam đã chinh phục được cả 3 vị đầu bếp nổi tiếng khó tính của Mỹ. Quán quân Christine Hà chia sẻ: “Em lớn lên với món thịt kho. Mỗi lần được ăn hoặc nấu món thịt kho, em dường như được nhắc nhớ về gia đình. Em thật sự thích món ăn đơn giản này. Nó chỉ cần vài nguyên liệu đơn giản, nhưng hương vị, chất lượng món ăn lại rất ngon, tuyệt vời một cách hoàn hảo”.
Món ăn hoàn hảo ấy khi nấu tưởng chừng như đơn giản nhưng để tạo được vị ngon đặc biệt và hậu vị đọng lại thì lại cần có những bí quyết riêng, trong cả cách ướp và cách nấu chỉ bằng 1 chai nước chấm.
Những miếng thịt được tẩm ướp đậm đà đun 1 tiếng trong lửa nhỏ, thêm chút nước dừa và nước màu sẽ vừa ngọt vị dừa, thơm vị nước mắm, miếng mỡ trong veo và màu nâu vàng hấp dẫn. Chỉ cần một chút nước thịt kho rưới trên xôi trắng, ăn kèm miếng thịt vừa ngậy vừa đậm đà, ta sẽ có bữa ăn thơm ngon nức mũi, hậu vị đọng lại mãi.
Thơm dịu món chấm
“Umami”- Vị cơ bản thứ năm trong ẩm thực vẫn thường được người Việt quen gọi là là “vị ngon” hay “vị ngọt thịt” để tránh nhầm lẫn với đường.
Thực tế, vị “umami” có thể bắt gặp ở cà chua, bắp ngô, phô mai hay bột ngọt, thế nhưng, vị ngon ngọt “umami” từ thịt vẫn luôn được ưa thích nhất. Vị ngọt thịt “umami” thường được cảm nhận trọn vẹn qua món thịt luộc vừa dân dã, vừa thân quen. Nhưng để vị ngon từ thịt thêm đưa cơm thì luôn cần 1 bí quyết, đó là nước chấm.
Có thể thấy rằng, trong bữa ăn của người Việt, nếu được kết hợp khéo léo, nước chấm có thể tạo nên hương vị Việt đặc trưng, là linh hồn của món ăn và trở thành “quốc hồn, quốc túy” của ẩm thực Việt. Nước chấm có thể được dùng cho vô vàn món ăn khác nhau, với nhiều công thức khác nhau nhưng luôn tạo nên dư vị đặc biệt và làm món ăn trở nên chuẩn vị, đậm đà hương vị Việt.
Play">
-
Chuyện tình hơn 40 năm chưa từng cãi nhau của ông bà U80 ở Đồng NaiVợ chồng bà Sang rất vui vẻ khi được các cháu tặng cho bộ ảnh dễ thương. Sau đó, anh Triều đăng tải bộ ảnh lên mạng xã hội thì nhận được sự yêu thích của cộng đồng mạng. Nhiều người đồng cảm và rung động trước tình cảm chân phương của ông bà anh Triều.
Anh Triều cho biết: “Bộ ảnh được thực hiện bằng tình cảm yêu thương, tấm lòng muốn báo hiếu ông bà của tôi và em gái. Ngày trước, khi cưới nhau, ông bà không được chụp ảnh cưới. Thế nên, chúng tôi muốn bù đắp, tạo niềm vui cho ông bà lúc tuổi xế chiều”.
Tính từ lúc lên ý tưởng, anh Triều chỉ mất khoảng một tuần để hoàn thành bộ ảnh. Anh chịu trách nhiệm chụp ảnh, còn em gái của anh thì trang điểm cho ông bà.
Địa điểm chụp ảnh cũng chỉ là cảnh đẹp nơi ông bà đang sinh sống ở huyện Tân Phú, tỉnh Đồng Nai.
Bà Nguyễn Thị Sang (71 tuổi, ngụ thị trấn Tân Phú, huyện Tân Phú, tỉnh Đồng Nai), bà ngoại của anh Triều chia sẻ: “Ban đầu, các cháu đề nghị chụp bộ ảnh cho ông bà ngoại, tôi cũng thấy ngại. Tôi nói với các cháu: “Ông bà già rồi, tụi con chụp làm gì vậy”. Các cháu giải thích muốn chụp cho ông bà để làm kỷ niệm. Thế nên chúng tôi đồng ý”.
Sau đó, vợ chồng bà Sang được cháu ngoại chở đến các địa điểm chụp ảnh. Ông bà chỉ việc cười, tạo dáng theo hướng dẫn của các cháu.
Xuất phát từ lúc 11h, đến khoảng 16h cùng ngày, ông bà đã hoàn thành bộ ảnh. Được các cháu động viên, ông bà cảm thấy rất vui, không hề mệt mỏi.
Chồng của bà Sang là ông Nguyễn Văn Kết (75 tuổi) rất hào hứng tạo dáng để chụp ảnh cùng vợ. Ông không cần phải diễn, lúc nào cũng nhìn vợ mình một cách trìu mến.
Ông bà diễn như không diễn, sự yêu thương hiện qua từng cử chỉ. Trước khi lên Đồng Nai lập nghiệp, ông bà sống ở huyện Bình Đại, tỉnh Bến Tre. Ông bà kết hôn vào năm 1970. Lúc đó chiến tranh loạn lạc, hai người lấy nhau nhưng không có một tấm ảnh cưới làm kỷ niệm.
“Thời đó, tiệm chụp hình ở tận ngoài chợ, mình muốn chụp thì phải ra đó chứ thợ không chịu vô nhà chụp hình. Thành ra, chúng tôi làm đám cưới mà không có ảnh”, bà Sang kể.
40 năm chưa một lần cãi nhau
Vợ chồng bà Sang cưới nhau qua mai mối. Lúc đó, nhà ông Kết cách nhà bà Sang khoảng 5km. Nghe tiếng bà hiền lành, cha mẹ của ông nhờ người mai mối.
Năm đó, bà Sang tròn 18 tuổi, còn chưa biết yêu đương. Nhà của bà ở vùng sâu vùng xa, một năm không ra chợ lần nào. Thế nên, bà không có cơ hội gặp gỡ, tiếp xúc với người khác giới.
Quanh năm, bà chỉ biết phụ cha mẹ làm ruộng, không biết phấn son sửa soạn. Vì vậy, cha mẹ muốn gả cưới cho ai, bà cũng gật đầu.
Trong khi đó, ông Kết siêng năng, chịu khó, phụ cha mẹ làm ruộng, nuôi vịt, đóng đáy… Gia cảnh của ông cũng không quá khó khăn, đủ ăn đủ mặc. Thế nên, mẹ của bà Sang an tâm gả con gái.
Hai nhà đồng ý chuyện cưới xin nhưng theo lệ, phải một năm sau mới tổ chức đám cưới. Trong suốt thời gian này, ông Kết thường lui tới nhà vợ để làm rể.
Hơn 40 năm, ông bà chưa từng cãi nhau, một lòng cố gắng nuôi con. “Một tháng, ông lên làm rể một lần. Nói là làm rể, nhưng chủ yếu ông lên thăm gia đình nhà gái. Sáng sớm, ông đến chơi, có việc gì thì phụ lặt vặt. Chiều 15h, ăn cơm xong, ông lại về chứ không ở qua đêm”, bà Sang nhớ lại.
Sau 6-7 tháng ông tới lui, bà có cảm tình đôi chút chứ chưa có tình thương. Mãi về sau, cả hai trải qua nhiều gian khó, lo lắng cho nhau thì mới có tình cảm sâu nặng.
Trong khoảng 7 năm đầu kết hôn, bà Sang may mắn được nhà chồng yêu thương, chăm lo đầy đủ. Vợ chồng bà sống cùng gia đình chồng, phụ làm ruộng, quán xuyến chuyện nhà.
Nhiều lần nhà chồng cho ra ở riêng nhưng bà muốn ở lại để phụ cha mẹ chồng, lo cho các em chồng đến nơi đến chốn.
Năm 1977, ông bà mới quyết định ra ở riêng. Nhà chồng cho ông bà 2 mẫu ruộng. Ruộng thì nhiều nhưng gặp nước mặn nên cứ thất thu. Ông phải làm bao vuông nuôi thêm tôm cá.
Năm 1978, ông Kết thấy làm ruộng cứ mất mùa, người ta lại đồn trên Đồng Nai dễ làm ăn, tỉa bắp không cần phân tro trái vẫn to. Ông lặn lội lên Đồng Nai để xem xét tình hình và tìm mua đất. Sau đó, ông quay về bàn tính với vợ, bán hết ruộng đất ở Bến Tre, dẫn theo con cái lên Đồng Nai lập nghiệp.
Bà Sang kể: “Xứ lạ quê người, không quen biết ai, thiếu thốn cũng không có chỗ vay mượn. Cho nên vợ chồng không dám tiêu xài, ăn bắp trừ cơm, đi làm thuê làm mướn”.
Ông làm rẫy nhà, giữ con, còn bà đi làm thuê. Vợ chồng bảo ban nhau cố gắng chứ không hề có tiếng cãi nhau.
“Cả hai đều dễ tính, hiền lành, chịu khó làm ăn. Cho nên, chúng tôi sống rất hòa thuận. Hồi nghèo, chúng tôi không lục đục thì đến hiện tại, cuộc sống ổn rồi nên càng không có việc gì để cãi vã. Mình đi làm ăn xa thì phải cùng nhau cố gắng, ráng nuôi con, chứ cãi nhau cũng đâu được gì”, bà Sang chia sẻ.
Bà Sang nhớ nhất thời điểm nhà nghèo mà bà lại đau bệnh phải uống thuốc trong thời gian dài, một tay ông lo cho vợ con, rồi còn làm rẫy. Nhớ lại lúc đó, bà thấy thương ông vô hạn.
Hai ông bà làm nhiều, buôn cái này bắt cái kia. Thế nhưng, điệp khúc trúng mùa thất giá, được giá thì thất mùa cứ đeo bám mãi. Rẫy nhà hết trồng bắp lại trồng sang đậu nành.
Hiện tại, vườn ông bà chỉ trồng sầu riêng, kinh tế gia đình cũng ổn định. Con cái lớn lên, ông bà dựng vợ gả chồng, cho đất ở riêng.
Hiện tại, ông bà tận hưởng an nhiên ở tuổi xế chiều bên con cháu. Mấy năm nay, bà không còn đi rẫy nữa, ở nhà lo cơm nước cho ông. Có hôm đẹp trời, ông lại chở bà đi rẫy chơi. Hôm nào bà không theo ông vào thăm rẫy thì đến tối, ông lại kể bà nghe cây trái trong vườn ra sao.
Dù lớn tuổi nhưng bà vẫn nấu 3 bữa cơm nóng mỗi ngày, không có chuyện sáng nấu để dành ăn đến tối. Con cháu của ông bà đều rất hiếu thảo, sống gần gũi cha mẹ. Những hôm ông bà đi rẫy, con cháu mang thức ăn đến, treo đầy ở cổng nhà.
Thỉnh thoảng, ông bà lại được con cháu rủ đi Đà Lạt, Vũng Tàu… thăm thú cảnh đẹp, tận hưởng bình yên lúc về già.
Ảnh: Nhân vật cung cấp
Chuyện tình ngọt ngào của chàng trai không chân và cô gái Việt ở NhậtTình cờ nhìn thấy đoạn clip chàng trai không chân Tô Đình Khánh trên mạng xã hội, Thương thầm ngưỡng mộ và tìm cách kết nối.">
-
Xóm nhỏ ở Hà Nội cùng sửa soạn cỗ trung thu đầm ấmCả xóm cùng nhau tổ chức trung thu cho trẻ em. Bà con sống trong xóm đều quan niệm “Bán anh em xa mua láng giềng gần”. Bởi vậy, tình nghĩa lối xóm ngày càng thấm đượm.
Anh Tâm, một người dân sống ở ngõ 2 cho biết, tuần nào, các hộ gia đình ở đây cũng cùng nhau ăn chung.
“Ngày thường, bà con đều phải đi làm, đi học ít có thời gian gặp nhau trò chuyện. Thế nên, cuối tuần, mọi người tranh thủ được nghỉ làm, bàn nhau nghĩ món ăn mới để cùng đi chợ, chế biến và ngồi ăn chung”, anh Tâm chia sẻ.
Mỗi buổi như vậy, mọi người thường sắp xếp cho trẻ con ăn trước, ăn xong người lớn ngồi tụ tập vừa ăn vừa trò chuyện. Tình làng nghĩa xóm cứ thế mà trở nên gần gũi, tình cảm ngày càng đi lên.
Người đàn ông trung niên này còn tiết lộ cả xóm ai nấy đều thẳng thắn, hòa đồng. Họ thường xuyên chuyện trò cùng nhau nên hiểu tính cách, không bao giờ xảy ra xích mích, to tiếng.
Mỗi lần quây quần ăn uống, chi phí sẽ được chia đều cho các hộ một cách công khai. Thế nên, mọi người lúc nào cũng thoải mái, vui vẻ.
Vào các dịp Rằm tháng Giêng, Rằm tháng 7, tết Trung thu… cả xóm lại cùng nhau đi chợ mua sắm thực phẩm, làm mâm cỗ chay tại gia.
Khi cúng xong, họ lại cùng nhau tụ tập ăn uống ở một gia đình có không gian rộng nhất xóm.
“Tết Nguyên đán, các gia đình cùng góp tiền gói bánh chưng, làm giò thủ, mứt... Ngoài ra, các chị em còn giúp nhau mua bánh kẹo, làm nước uống, mua hoa Tết... Ngày cuối năm, dù bận cỡ nào, xóm cũng tổ chức tất niên hoành tráng mới chịu chia tay nhau. Mọi người còn đi chúc Tết, đi lễ chùa cùng nhau”, anh Tâm cho biết.
Mỗi dịp trung thu về, xóm lại họp bàn kế hoạch tổ chức buổi tiệc đầm ấm cho các cháu, cùng làm đèn ông sao to nhỏ.
Để có thể chuẩn bị chu đáo, xóm sẽ phân công hội chị em đi chợ mua thực phẩm, lên thực đơn và chế biến thực phẩm. Trong khi đó, những ông chồng sẽ ngồi làm đèn ông sao, căng rạp, kê bàn ghế, loa đài…
“Mỗi người mỗi việc, ai nấy đều tự giác và hồ hởi làm, chẳng tị nạnh nhau nên công tác chuẩn bị trung thu đều đúng thời hạn. Vì góp tiền tổ chức trung thu nên chi phí rất tiết kiệm, chỉ khoảng gần 5 triệu đồng mà cả xóm có trung thu vui hết cỡ và nhiều món ăn cho trẻ”, chị Nguyên, Trưởng ngõ 2 tươi cười chia sẻ.
Trẻ em trong xóm vui vẻ đón Trung thu cùng nhau. Sau khi quây quần bên mâm cỗ trung thu, cả xóm từ già đến trẻ vừa liên hoan ngọt vừa gửi đến nhau những lời chúc mộc mạc, đượm tình làng nghĩa xóm.
Mâm cỗ Trung thu đầy ắp thức ăn, bánh trái cho trẻ nhỏ của xóm. “Ngoài những hoạt động trên, tình làng nghĩa xóm của các hộ gia đình ở ngõ 2 còn thể hiện qua việc cho và nhận quà. Đôi khi, nhà này biếu cho nhà kia chỉ vài món quà quê đơn giản như: con gà, con cá, mớ cua, ít hoa quả, mớ rau, bát canh chua…
Nói chung hễ có gì ngon, lạ miệng là bà con lại mang biếu hàng xóm. Dù nhà nào cũng có nhưng đó là tấm lòng cùng nhau chia ngọt, sẻ bùi”, chị Nguyên khẳng định.
Thảo Nguyên
Bài cúng Rằm tháng 8 theo Văn khấn cổ truyền Việt Nam
Tết Trung thu không chỉ là Tết thiếu nhi, Tết đoàn viên còn là dịp để con cháu thể hiện lòng thành kính với ông bà, tổ tiên đã khuất.">