Chuyên gia lo ngại nhân lực Fintech giỏi chạy ra nước ngoài
![]() |
TheêngialongạinhânlựcFintechgiỏichạyranướcngoàhlv indonesiao quan điểm được ông Cấn Văn Lực, Chuyên gia Kinh tế trưởng ngân hàng BIDV đưa ra tại hội thảo “Tương lai ngân hàng bán lẻ và dịch vụ thanh toán trong thời kỳ CMCN 4.0” vừa tổ chức tại Hà Nội, trong bối cảnh Fintech (kinh doanh dịch vụ tài chính dựa trên nền tảng công nghệ) đang bùng nổ thì nguồn nhân lực cho thị trường này tại Việt Nam còn nhiều hạn chế.
Bản thân ông rất lo lắng về nguồn nhân lực của Việt Nam. Nhiều nhân lực dù thông minh, nhanh nhẹn nhưng lại thiếu sự bài bản, thiếu sự sẵn sàng.
Khảo sát của IDG cũng cho thấy tính sẵn sàng của nhân lực Việt Nam về ngân hàng số chưa cao. Trong khi các nước như Singapore, Đài Loan, Hàn Quốc… họ đang rất quan tâm đến vấn đề này.
“Bên cạnh đó, thực tế cho thấy các trường đại học đào tạo thay đổi rất chậm. Theo tôi cần kiến nghị Chính phủ đưa ra những định hướng, chiến lược phát triển tốt hơn, để có được nguồn nhân lực số vừa tận dụng được cơ hội, vượt qua thách thức”, ông Cấn Văn Lực nói.
Liên quan đến tình trạng nhân lực hạn chế, trước đó, đánh giá của công ty tuyển dụng nhân sự Navigos Search về nhu cầu tuyển dụng nhân sự tại Việt Nam trong quý II/2017, các công ty Fintech đang có nhu cầu tuyển dụng rất lớn các kỹ sư CNTT có kinh nghiệm về mảng dữ liệu (data) và có kiến thức về tài chính.
(责任编辑:Kinh doanh)
下一篇:Soi kèo góc Barcelona vs Benfica, 0h45 ngày 12/3
" alt="Lật ngược tình thế cùng Zing Speed" />
Theo khảo sát của Retrevo, 34% người dùng iPhone 4 nhầm tưởng đang sở hữu một chiếc điện thoại 4G. Có thể số “4” trong tên gọi iPhone 4 đã gây ra sự nhầm lẫn này. Apple chưa hề cung cấp điện thoại 4G.
" alt="1/3 người dùng iPhone “tưởng bở” về 4G" />Ổ cứng Optimus sử dụng giao diện Serial Attached SCSI (SAS) tốc độ 6GB/s cho tốc độ đọc 1000MB/giây và tốc độ ghi 500MB/giây. Có các phiên bản 200GB, 400GB, 800GB và 1,6TB.
" alt="Optimus: SSD đọc 1GB/giây" />
" alt="Lộ clip 'đập hộp' iPhone 5?" />
- ·Siêu máy tính dự đoán West Ham vs Newcastle, 3h00 ngày 11/3
- ·Panasonic ra Toughbook S10 “Sandy Bridge”
- ·'Bơm' ngực 'khủng' bằng iPhone
- ·Công nghệ 3D đỉnh cao, Kungfu Panda 2 gây sốt
- ·Nhận định, soi kèo Ararat
- ·Khắc phục 10 lỗi hay gặp nhất trên iPhone
- ·HP sắp ra máy tính bảng, điện thoại NFC
- ·Tablet Amazon sẽ thách thức iPad mới?
- ·Soi kèo phạt góc Bayer Leverkusen vs Bayern Munich, 3h00 ngày 12/3
- ·5 mẹo Google+ cho người dùng cao cấp
Máy có thể kết nối các mạng di động ở 3 băng tần HSPA+, 4 băng tần GSM/EDGE, Pin 1230 và chạy trên hệ điều hành BlackBerry 7 OS.
Những hình ảnh của Bold 9900:
" alt="Cận cảnh: BlackBerry Bold 9900" />
Chu đội trưởng đã sớm phiền cái tên Vương khoác lác này, cái tên gìmà háo thắng, thôi thì không tính là sai đi, nhưng mà còn tính toán chili như mẹ già, đúng là làm cho người ta phát phiền mà, giờ nhìn thấy CốLăng Vi bước vào, Vương khoác lác lại không hé một tiếng, ông thở dàinhẹ nhõm một hơi.
Ngẩng đầu nhìn cô nhóc này, thầm nghĩ Vu Thiết Dĩnh lần này an tâm để đội mình đi diễn tập, cừ thật, toàn là tinh nhuệ của đội điều tra, độitrưởng Chu gật gật đầu chỉ bàn đồ nói: "Lần này chúng ta giữ khu vựchồng quân công nông, đối thủ là quân xanh tăng thiết giáp, họ phụ tráchtấn công".
Vương khoác lác và Cố Lăng Vi đồng thời hít sâu một hơi, diễn tậpkiểu gì vậy, thế không phải là bắt nạt người ta quá sao, Vương khoác lác tức giận nói: "Đội trưởng, chúng ta ba đoàn đều là biên chế cả, tại sao bên kia lại được thiết giáp, nếu thắng thì mẹ nó thành quỷ hết rồi".
Đôi trưởng Chu nhíu mày không nói một lời, Uông chính ủy lài tủm tỉmmở miệng: "Vương doanh trưởng à, trong lịch sử các trận nổi danh đều làlấy ít đánh nhiều, lực lượng chênh lệch, vũ khí cũng thua, có thể nói gì bây giờ chứ, như thế mới có thể chứng tỏ thực lực quân ta, dù sao támnăm kháng chiến đảng quốc dân của Nhật Bản trang bị cái gì, quân ta cũng đã thắng đó thôi, không dám đánh, tên nhóc nhà cậu sợ tè ra quần rồihả?"
Vương khoác lác vừa nghe đã sợ bị làm trò cười cho phụ nữ, nhìn sangCố Lăng Vi một cái, mặt đỏ bừng lớn tiếng nói: "Ai nói sợ, ông đây liềumình giữ thành, cho nát mấy cái xe tăng kia".
Vừa nói vừa nghiến răng nghiến lợi, hiên ngang lẫm liệt, y như trángsĩ năm xưa, đội trưởng Chu, Uông chính ủy cùng bật cười, Cố Lăng Vi cũng cười theo, nghĩ thấy mình là người mới, vội thu ý cười lại.
Chu đội trưởng nghiêm túc nói: "Lần này diễn tập Vương Đại Pháo nóiđúng, phải lấy lực lượng chênh lệch làm điều kiện đầu tiên, tính toánphần trăm giành thắng lợi, bởi vì bây giờ có rất nhiều nước lớn, quân sự nước ta cũng giống như đội chúng ta ở hồng quân công nông vậy, đốiphương có vũ khí tiên tiến, tin tức thông tin mạnh, còn được yểm trợ của bộ đội đặc chủng, dưới tình hình này, nếu công kích chúng ta chúng taphải chống cự như thế nào, cho dù không giữ được nhưng cũng phải giữđược lực lượng mà dời đi, đây là mục đích chính".
Nói xong ông ngẩng đầu nhìn qua hai người: "Vương Đại Pháo phụ tráchcanh gác trạm, Cố Lăng Vi mang theo đội tăng cường chờ đợi lệnh, phụtrách việc điều tra".
"Rõ"
Cố Lăng Vi đi ra ngoài, Vương khoác lác chần chừ một lát, chờ Cố Lăng Vi ra khỏi đoàn bộ mới nói: "Báo cáo đội trưởng tôi không phục".
" alt="Truyện Giấc Mộng Quân Doanh" />
Trong căn phòng gác hai của một căn nhà, có một cậu thanh niên tầm khoảng 29 tuổi, đầu tóc bù xù, hai mắt thâm quầng, râu mọc lởm chởm trên cằm...trông tàn tạ hết sức. Cậu ngồi khoanh chân trên sàn, một tay cầm bịch snack đưa từng miếng vào miệng nhai nhóp nhép tay kia điều khiển con chuột máy tính. Màu xanh nhạt trên máy tính in rõ trên đôi đồng tử đen láy kia. Căn phòng của cậu, tuy diện tích không nhỏ nhưng vì 3/4 căn phòng là những bịch rác cùng sách truyện nên nhìn thật chật chội. Căn phòng tối đen như mực chỉ thấy mỗi màu xanh từ màn hình máy tính, và một vài tia nắng nhỏ xuyên qua chiếc rèm cửa. Cậu thanh niên vẫn bình thản ngồi trong căn phòng này, hình như cậu đã quá quen với cảnh này rồi.
"Aaaaa, đang đọc hay lại hết...bao giờ mới ra tiếp đây" Cậu ta vò đầu bứt tóc, nhanh tay lướt xuống phần bình luận đọc lướt qua một hồi
"Haiz...tận một tuần nữa...một tuần nữa..."
"Aaaa, sao lâu quá vậy"
Cậu thanh niên đó tên: Lưu Minh Thành, chính hiệu là một thằng nghiện truyện, game chính hiệu. Năm nay cậu ta vừa tròn 29 tuổi, đã gần già đến nơi rồi mà vẫn thất nghiệp, không có người yêu. Năm cậu 18, lúc kì thi đại học diễn ra chẳng hiểu ngày hôm trước cậu ăn trúng gì mà đau bụng tiêu chảy thành ra không làm được bài và trật đại học. Năm cậu 19, cậu học lại quyết tâm đậu trường mà mình mong muốn nhưng vì trước đêm đi thi cậu ôn không biết nghỉ nên ngày thi cậu ngủ quên, bài thi đánh trật.Năm cậu 20, Minh Thành vẫn cố gắng học ngày học đêm, nhưng ông trời vẫn để lại một kết quả giống như thế, ngày thi cậu bị ốm nặng nằm liền một tuần...một lần nữa cậu không đạt được mục tiêu của mình....
Vốn dĩ cậu không phải là hạng học hành lêu lổng, cậu học rất giỏi, mấy năm liền được hạng xuất sắc, tham gia nhiều cuộc thi lớn nhưng hình như ông trời muốn thấy bộ dạng cậu đau khổ nên 3 lần thi đại học...cậu trượt hết. Lần đầu tiên, Minh Thành buồn lắm, cậu tức lắm, cậu khóc nhiều lắm, tiếng khóc thật đắng cay, buồn vì tại sao mình lại có thể như thế, tại sao lại xảy ra chuyện như vậy, cậu nhốt mình nhịn ăn suốt 5 ngày liền, chỉ uống nước lọc. Gia đình, thầy cô, bạn bè cũng tiếc cho cậu lắm, họ cố gắng an ủi cậu nhưng như vậy thì sao...chỉ làm cho vết thương trong lòng cậu đau hơn. Sau đấy cậu bị suy dinh dưỡng nặng nằm viện tận một tháng trời. Nhờ ổn định tâm lý lại, Minh Thành lại có thể bước tiếp để làm lại cuộc đời...nhưng kết quả ra sao...chỉ khiến cậu đau khổ hơn...
Lần trượt thứ hai, cậu vẫn không tin được, cậu khóc còn to hơn cả trước kia, gào hét đến khi cổ họng khô lại như muốn nứt ra, nước mặt cậu đầm đìa, dòng lệ cứ thế tuôn ra mãi...Cậu buồn, cậu tiếc, cậu bất lực trước chính bản thân mình, đã có lần vì quá sốc, cậu đã suýt nhảy cầu thang tử tự...nhưng may thay bố mẹ cậu phát hiện ngăn Minh Thành lại. Hai lần...hai lần trượt đại học...Cậu sống trong hai năm qua như sống trong địa ngục không hơn không kém. Hai năm ròng biết bao nhiêu sự cố gắng đổ bể...Cậu biết không thể quay ngược lại được thời gian nhưng trong tâm thức của cậu bao giờ cũng có 'giá như, biết vậy'...
Lần thứ ba, Minh Thành vẫn nhận được một kết quả giống hai năm trước đó...Cậu không hoàn thành được mục tiêu của mình. Kì lạ thay lần này cậu không khóc...mà cậu cười...nụ cười thật chua xót làm sao. Cậu cũng muốn khóc nhưng nước mắt không ứa ra, hai mắt cậu đỏ hoe, trái tim bây giờ đã tràn đầy những vết thương không bao giờ lành. "Thời gian chữa lành tất cả" đó là câu mà nhiều người hay nói nhưng với cậu thì sao, có lẽ cả đời này cậu không bao giờ quên được cái hình ảnh ô nhục trong suốt ba năm này...cả đời này trái tim của cậu cũng không được chữa khỏi. Lần đầu tiên trật cậu vẫn còn một tia hi vọng nhỏ nhoi, lần thứ hai cậu vẫn hi vọng...đến lần thứ ba cậu chìm sâu vào vực thẳm đen tối...không đứng dậy được...
Ba năm...ba năm...ba năm trái tim cậu tràn đầy nỗi đau, ba năm cậu sống trong nỗi dằn vặt bản thân...ba năm cậu sống trong đau khổ. Nhiều lần bố mẹ cậu khuyên cậu rằng 'đại học không phải là cánh cửa duy nhất dẫn đến thành công', Minh Thành cũng đã nghe lời khuyên đó nhưng biết làm sao được từ nhỏ sức cậu đã yếu ớt lại còn hay bị bệnh nên việc chân tay nặng nhọc thì cậu không làm được. Con mấy công việc khác thì sao? Thật đáng buồn, xã hội bây giờ chính là như vậy - đi đâu nhận việc cũng phải có những chứng chỉ đại học...ba năm kia đã là vết ố trong cuộc đời tưởng như trắng tinh của cậu, đi đâu xin việc cậu cũng chỉ nhận được một lời:
"Thành thật xin lỗi cậu, cậu không đủ điều kiện để làm việc ở đây, cảm ơn cậu đã để ý đến chúng tôi. Hi vọng cậu có thể tìm được một công việc mới phù hợp với mình" Những lúc như này cậu chỉ biết cười gượng cúi đầu chào mà ra đi trong tuyệt vọng.
Vết thương chưa lành từ ba năm đó cùng với áp lực việc làm đã khiến Minh Thành rơi vào trầm cảm nặng trong năm năm tiếp theo. Cả thanh xuân trường học chỉ chìm vào trong sách vở không được tận hưởng trọn vẹn, cuộc đời sau đó của cậu có thể nói là tuyệt vọng, không còn ánh sáng. Ông trời như muốn trêu đùa với cậu, số phận cậu như cánh hoa mỏng manh trôi nổi giữa sông động rộng lớn, không biết sẽ đi về đâu...
Sống cùng với căn bệnh trầm cảm nặng, đã không biết bao lần cậu tự làm hại bản thân, nhiều lần cậu cố tử tự nhưng đều bất thành, bố mẹ cậu đã cản lại kịp thời. Mặc dù cậu đang được điều trị tâm lí nhưng vẫn không khá khẩm vào đâu, chỉ thấy bệnh ngày càng nghiêm trọng hơn. Bất lực, gia đình cậu đã chuyển đến một vùng nông thôn nhỏ để sinh sống, mong rằng cái yên bình nơi đây sẽ làm cậu bình tĩnh hơn.
Cuộc sống của cậu vẫn cứ như thế, vẫn luôn sống trong nỗi dằn vặt bản thân, đã nhiều lần cậu mơ thấy ác mộng, vẫn là cái ác mộng trong khoảng thời gian ba năm kia, trong cơn mơ cậu khóc, cậu buồn, cậu tiếc...Cậu thấy hình ảnh mình vỡ ra theo thời gian. Nhiều đêm, cậu tự nhủ rằng mình không được ngủ, ngủ rồi con quỷ thời gian sẽ xuất hiện ám theo cậu suốt đời. Cậu ước mình bị mất trí nhớ, ước mình trở thành kẻ điên khùng cả ngày chỉ biết cười đùa...không muốn làm người bình thường để rồi, Minh Thành cậu sẽ không sống trong những năm tháng chỉ biết ân hận...
Cứ mỗi đêm gặp ác mộng như thế, cậu bậy người tỉnh giấc, mồ hôi, nước mắt nhễ nhại trên gò má xanh xao. Cậu bước từng bước chập chững đến hộp thuốc đổ vào tay những viên thuốc an thần liều mạnh...và rồi đến góc tường ngồi lủi thủi ôm đầu hối hận...Cứ ngỡ cuộc đời cậu đã đến bước đường cùng nhưng vào năm cậu 26 tuổi đã có một tia sáng nhỏ cứu vớt cuộc đời tối tăm của Minh Thành...
..." alt="Truyện Xuyên Vào Game Bl, Tôi Trở Thành Nhân Vật Phụ Qua Đường" />
- ·Nhận định, soi kèo Alianza Lima vs Deportes Iquique, 05h00 ngày 12/3: Thắng thêm lần nữa
- ·CTL ra dòng màn hình LED “siêu mỏng”
- ·Sony cập nhật 4 máy ảnh Alpha và NEX mới
- ·Người dùng trung thành với smartphone vì cái gì?
- ·Nhận định, soi kèo Alianza Lima vs Deportes Iquique, 05h00 ngày 12/3: Thắng thêm lần nữa
- ·Kinh nghiệm nâng cấp phần cứng cho Laptop
- ·Sigma SD1 – máy ảnh 46 'chấm', giá 202 triệu đồng
- ·20 thiết bị số 'hot' nhất hiện thời
- ·Nhận định, soi kèo Primorje vs Maribor, 21h00 ngày 12/3: Cửa trên thắng thế
- ·Hành trình 30 năm của PC qua một bức ảnh