当前位置:首页 > Kinh doanh > Nhận định, soi kèo Lamphun Warrior vs Uthai Thani, 18h30 ngày 11/8: Khó cho cửa trên 正文
标签:
责任编辑:Thể thao
Nhận định, soi kèo Venezia vs Hellas Verona, 0h30 ngày 28/1: Đả bại tân binh
Xuất hiện trên mạng xã hội Facebook vào chiều ngày 14/02, bức ảnh dưới đây nhanh chóng thu hút sự quan tâm của nhiều người.
Bức ảnh đang thu hút được sự quan tâm của cộng đồng mạng |
Theo chủ nhân của bức ảnh, Facebooker Tony Nguyễn, anh đã ghi lại khoảnh khắc này khi dừng đèn đỏ tại một ngã tư trên phố Xã Đàn (quận Đống Đa, Hà Nội).
Anh chia sẻ: “Khi nhìn thấy hình ảnh này, tôi rất ấn tượng. Ngày Valentine thường chỉ giới trẻ mới hưởng ứng, bày tỏ tình cảm. Nên khi thấy một người đàn ông ở tuổi cao vẫn lãng mạn, vẫn yêu thương và vẫn nghĩ về người mình yêu như vậy đã khiến tôi cảm phục. Tôi ước, nhiều năm sau này mình vẫn còn giữ được tâm hồn tươi trẻ như ông”.
Đây cũng là lý do khiến anh Tony Nguyễn đăng tải bức ảnh lên Facebook với dòng chia sẻ: “Không biết đến lúc mình 70 tuổi có được tặng một cành hoa như thế này không?”
Chủ nhân bức ảnh cũng cho biết thêm, vào thời điểm anh chụp ảnh, rất nhiều người dừng đèn đỏ ở đó cũng chú ý và ấn tượng với người đàn ông chở bông hồng sau xe.
Trước đó, vào ngày 20/10/2016, cư dân mạng cũng đã từng rất cảm động với hình ảnh người đàn ông đạp chiếc xe cà tàng mua hoa hồng tặng vợ.
Bức ảnh đã từng khiến hàng nghìn người cảm động trong ngày 20/10. Ảnh FB H.P |
Được biết, bông hoa hồng có giá 10.000 đồng. Người đàn ông này thấy vừa với túi tiền nên đã mua một bông về tặng bạn đời của mình.
Khoảnh khắc lay động trái tim bao người. Ảnh FB H.P |
Những bức ảnh được ghi lại trong ngày 8/3 trước đó cũng đã từng thu hút được sự quan tâm của cộng đồng mạng:
Hình ảnh cụ ông chở cụ bà trên xe đạp cùng món quà giản dị trong ngày 8/3 thu hút hơn 5.000 like trên một diễn đàn. Ảnh: Otofun
|
Người đàn ông trung niên đi chiếc xe cũ kỹ, tay cầm một bông hồng, nở nụ cười rạng rỡ với thông điệp “Hạnh phúc đơn giản thế này thôi”, nhận được 160.000 like (thích). Ảnh: G.T.G
|
Bức ảnh từng được dân mạng đặt tên là "For her". Ảnh: Anh Dũng. |
Hơn 70 năm chung sống, họ chưa một lần nặng lời. Ở tuổi xế chiều, mỗi sáng, ông vẫn đến đúng quán phở ấy mua một bát về cho vợ...
" alt="Lễ tình nhân 14/2: U70 đi xe đạp chở hoa về tặng vợ"/>Cách làm món nộm xoài xanh tai heo giòn sần sật ngon khó cưỡng
Nhận định, soi kèo PSG vs Reims, 03h00 ngày 26/01: Củng cố ngôi đầu
“Người đẹp vì lụa” là có thật và loạt ảnh dưới đây sẽ chứng minh chị em thời nay không kể khả năng chỉnh ảnh họ còn có khả năng “biến hình” đến khó tin chỉ cần thay quần áo.
Nhưng dù thay đổi thế nào thì đúng như câu nói quen thuộc của bạn trẻ thời gian gần đây: “Quan trọng vẫn là thần thái”.
Ở nhà có thể mặc xuề xòa kiểu gì cũng được nhưng ra ngoài phải thật tự tin, sành điệu (ảnh: Bùi Thị Thanh Hoài) |
Sự khác biệt giữa ở nhà rửa bát và khi đi chơi (ảnh: Hương Ly Lê) |
Chỉ thay chiếc quần và đổi kiểu tóc đã có sự khác biệt rất lớn (ảnh: Mậu Lan) |
Ở nhà là bà nội trợ nhưng ra ngoài lại chẳng kém thiếu nữ đôi mươi. |
Phong cách đi chơi và khi đi làm đồng: quan trọng vẫn là thần thái |
Và hàng loạt những màn “biến hình” đáng kinh ngạc của hội chị em khiến bạn khó tin vào mắt mình (ảnh: Phương Duy) |
|
Khi cặp đôi gặp nhau, cô gái đã tháo bỏ bộ tóc giả, lộ ra mái tóc tém cá tính. Phía nhà trai, Dương Trường Sơn cũng lập tức tháo bỏ phụ kiện là chiếc khăn xếp để lộ ra phần tóc thưa và hói…
" alt="Muôn kiểu “lột xác” của hội chị em chứng minh “quan trọng vẫn là thần thái”"/>Muôn kiểu “lột xác” của hội chị em chứng minh “quan trọng vẫn là thần thái”
Tôi lấy chồng cách nhà 10 km, bố mẹ chồng đều có lương hưu. Nhà cửa xây dựng khang trang sạch sẽ. Ông bà còn chịu khó trồng rau sạch cung cấp cho con cháu.
Ai cũng bảo tôi sung sướng toàn phần, lấy chồng không phải lo nghĩ chuyện đất đai, nhà cửa, chỉ việc chửa đẻ là xong nhiệm vụ.
Tôi làm giáo viên toán cấp 3, chồng tôi làm ở ủy ban xã. Tôi cũng nghĩ, đời mình không còn gì nữa mà mơ. Nhưng đời đâu ai học được chữ ngờ, từ lúc sinh đôi 2 con trai, tôi mới thấm thía thế nào là cảnh nàng dâu - mẹ chồng.
Tôi mổ đẻ, sữa ít nên hầu như phải nuôi bộ. Mẹ đẻ tôi bận tối mắt với phản thịt lợn ngoài chợ và 7 sào ruộng nên chỉ lên với con gái một tuần. Lúc về, bà nói với thông gia, thôi thì trăm sự nhờ ông bà nội chăm con, chăm cháu giùm.
Bố mẹ chồng tôi đồng ý và phấn khởi lắm, đi đâu cũng khoe, với ngầm ý nhà ông bà ăn ở phúc đức nên con dâu mới sinh đôi được hai thằng con trai. Không ngờ …
Hết 6 tháng nghỉ sinh, tôi tính thuê bà hàng xóm trông giúp một đứa để ông bà nội đỡ vất vả nhưng ông bà gạt đi. Ông bà bảo dư sức khỏe chăm cháu, các con cứ yên tâm đi làm.
Tôi đi làm mới được nửa tháng thì thấy ông bà đều bơ phờ mệt mỏi. Từ đó, mẹ chồng khoán trắng việc chợ búa cơm nước cho con dâu, và không đóng cho tôi một đồng tiền ăn nào.
Vậy là tiền lương thưởng của cả 2 vợ chồng tôi đến đâu hết nhẵn đến đấy. Tôi không dám kêu ca nửa lời, thôi thì ông bà đã chăm con cho mình, nỡ nào mình lại hỏi ông bà tiền ăn.
Thế nhưng, họ chỉ trông con cho tôi đúng nửa năm thì bảo vợ chồng tôi nên cho con đi gửi trẻ. Hai đứa trẻ đã hơn 1 tuổi nên tôi vâng dạ và tìm trường gần nhà nhất để gửi con.
Từ khi các con đi lớp, ông bà rảnh rỗi nên đi tập dưỡng sinh từ sáng, chiều bà tập yoga, ông đi đánh cờ nhưng tuyệt nhiên không có ai hỗ trợ tôi cơm nước, nhà cửa. Họ cũng không đưa tiền ăn hàng tháng mà chỉ đóng tiền điện, tiền ga.
Bà nói với vợ chồng tôi rằng ông bà đã tằn tiện cả đời để xây nhà xây cửa cho con trai, giờ ông bà tích lũy tiền lương hưu để cho 2 con gái, mỗi đứa vài chục triệu cho chị em cùng nhà không tị nạnh.
Chồng tôi nhất trí ngay, tôi phận con dâu nào dám hé răng phản đối. Thế mà nào tôi đã yên thân.
Hai đứa con tôi mới 2 tuổi, quanh năm ốm đau, tôi xoay như chong chóng đủ thứ việc. Vậy mà mẹ chồng lúc nào cũng giục tôi phải mở lớp dạy thêm. Bà còn tính nhẩm, nếu tôi dạy, mỗi tháng cũng kiếm được ít nhất 10 triệu. 3 năm tôi sẽ mua được một chiếc ô tô để cả nhà đi lại cho đoàng hoàng.
Tôi từ chối vì các con còn nhỏ, cần mẹ chăm sóc. Không ngờ bà khó chịu với tôi ra mặt. Bà đi khắp xóm nói tôi lười. Giáo viên dạy toán cấp 3 mà thu nhập không bằng người bán hoa quả ngoài chợ.
Tôi tức giận nên tối ấy, có đông đủ cả nhà, tôi xin phép được nói chuyện thẳng thắn với mẹ chồng. Tôi nói rõ với bà rằng tôi là giáo viên trẻ, chưa có kinh nghiệm và tôi cũng không muốn ép học sinh lớp tôi chủ nhiệm đi học thêm để kiếm tiền bằng mọi giá.
Mẹ chồng tôi gầm lên: “Tôi muốn chị kiếm tiền để đỡ đần kinh tế với chồng, chứ thằng con trai tôi đi làm suốt ngày. Nó không có thời gian để nghỉ ngơi kia kìa?” Nói rồi, bà đổ cho tôi cái tội hỗn hào và đuổi tôi ra khỏi nhà.
Tôi đau đớn và quá thất vọng nên cũng quyết ra ngoài thuê nhà ở. Chồng tôi không can ngăn tôi nhưng cũng không góp ý với mẹ lời nào.
Hóa ra, mẹ chồng tôi không sống tình nghĩa như tôi nghĩ. Bà chỉ lo cho con trai mình và chỉ mơ có ô tô để khoe khoang nên tôi có đi cũng không thấy tiếc.
Khi gặp lại người yêu cũ, thấy anh vẫn say mê mình, tôi đã nghĩ, anh chán vợ còn tôi chán chồng, tội gì mà không bù đắp cho nhau. Nhưng đây lại là sai lầm tai hại nhất...
" alt="Phía sau lời đề nghị mở lớp dạy thêm của mẹ chồng"/>Vợ chồng Sài Gòn bỏ chục tỷ đồng xây khách sạn cho người vô gia cư