Bóng đá

MacBook Air cuối cùng cũng có màn hình cảm ứng, công lao không phải của Apple

字号+ 作者:NEWS 来源:Kinh doanh 2025-03-02 15:00:34 我要评论(0)

Phụ kiện máy tính siêu hay ho này được gọi là AirBar. Và đúng như tên gọi,ốicùngcũngcómànhìnhcảmứngclịch thi đấu cup falịch thi đấu cup fa、、

Phụ kiện máy tính siêu hay ho này được gọi là AirBar. Và đúng như tên gọi,ốicùngcũngcómànhìnhcảmứngcônglaokhôngphảicủlịch thi đấu cup fa nó là một thanh công cụ, hiện có 3 kích thước chiều dài là 13, 14 và 15 inch. Thanh công cụ này sẽ phát ra một lớp ánh sáng vô hình khi bạn gắn nó vào cạnh dưới màn hình laptop, biến nó thành một màn hình cảm ứng như trên chiếc smartphone của bạn.

Ưu điểm của AirBar là kết nối đơn giản, chỉ cần cắm vào cổng USB là bạn có thể sử dụng ngay. Về mặt thẩm mĩ, màu sắc và kích thước của nó cũng hài hòa đối với các màn hình nó được ghép vào.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

"Cháu cứ lấy người cháu yêu" - cụ bà trả lời ngay. Cô cháu gái đã tỏ ra rất bất ngờ vì không nghĩ bà của mình lại có tư tưởng cởi mở như vậy.

Khi cháu gái hỏi tiếp: "Tại sao không nên kết hôn vì tiền?". Bà Chen giải thích: "Nếu chồng không yêu cháu, cháu sẽ chẳng cầm được tiền của anh ta đâu. Mọi thứ chỉ đúng khi người đó yêu và sẵn sàng chia sẻ với cháu thôi".

Cháu gái hỏi 'Tại sao không nên kết hôn vì tiền?', câu trả lời của bà ngoại khiến ai cũng thán phục, không hổ 'gừng càng già càng cay' - Ảnh 1.

Khi hôn nhân trở thành thương trường, họ đang tìm kiếm một nửa dựa trên các điều kiện chứ không phải tình yêu. Ảnh minh hoạ

Đoạn clip sau khi được chia sẻ đã được cư dân mạng truyền tay nhau với tốc độ chóng mặt. Nhiều bình luận cho rằng câu nói của cụ bà 95 tuổi được ủng hộ như vậy bởi nó chạm đến vấn đề nhức nhối khi nói đến các cuộc hôn nhân ở đất nước tỷ dân, đó là gánh nặng tiền bạc.

Chuyện sính lễ vẫn luôn là đề tài được đưa ra bàn luận thường xuyên. Đây là phong tục quan trọng và lâu đời ở Trung Quốc, trong đó nhà trai phải đưa cho gia đình cô dâu vì lý do "chuyển giao quyền kiểm soát cơ thể và sức lao động của phụ nữ".

Bất chấp những nỗ lực gần đây của Trung Quốc nhằm cải cách phong tục cưới văn minh, tiết kiệm, tiền sính lễ ngày càng cao đang trở thành lý do khiến nhiều người dân nước này ngại kết hôn, đặc biệt tại các vùng nông thôn, nơi tình trạng chênh lệch giới tính nghiêm trọng khiến nhiều đàn ông vẫn độc thân.

Bên cạnh đó, định kiến rằng một người chồng "đúng" đồng nghĩa với có năng lực tài chính tốt còn đặt ra một tình thế khó xử đối với nhiều phụ nữ, những người thường cảm thấy không có lựa chọn nào tốt cho họ.

"Khi hôn nhân trở thành thương trường, việc bị người ta gắn mác là điều khó tránh khỏi. Họ đang tìm kiếm một nửa dựa trên các điều kiện chứ không phải tình yêu", Shen Yifei, một nhà nghiên cứu tại Khoa Xã hội học và Trung tâm Nghiên cứu Gia đình của Đại học Phúc Đán cho biết.

Đàn ông Trung Quốc phải bỏ ra bao nhiêu tiền mới cưới được vợ?

Vụ việc "Sính lễ đám cưới nông thôn tính theo học lực của cô dâu: Trung cấp 100.000 nhân dân tệ (hơn 360 triệu đồng), đại học 150.000 nhân dân tệ (hơn 542 triệu đồng)" đã dấy lên làn sóng dư luận về vấn đề sính lễ đám cưới của Trung Quốc.

Theo điều tra, "sính lễ trên trời", hay đó chính là phần sính lễ có giá trị cao ngất ngưởng, thay đổi dựa theo tình hình phát triển kinh tế của các khu vực ở Trung Quốc. Thực trạng sính lễ diễn biến cực đoan đến nỗi đàn ông muốn lấy vợ chỉ cần đến hỏi giá sính lễ, vừa ý thì lập tức tổ chức đám cưới.

Theo The Paper, thành phố Lương Sơn, tỉnh Tứ Xuyên là một trong những địa phương có "giá cô dâu", mức sính lễ cưới hỏi, cao tại Trung Quốc.

Trên thực tế, đa số người dân ở Lương Sơn đều thấy phản cảm trước thực trạng giá lễ vật cao ngất ngưởng và các đám cưới được tổ chức với quy mô "khủng". Không ít gia đình bất lực khi không thể đủ kinh tế để cưới vợ cho con, khiến họ rơi vào vòng luẩn quẩn.

Cháu gái hỏi 'Tại sao không nên kết hôn vì tiền?', câu trả lời của bà ngoại khiến ai cũng thán phục, không hổ 'gừng càng già càng cay' - Ảnh 2.

Đối với một gia đình truyền thống nông thôn ở Trung Quốc, hôn nhân là một dạng móc nối giữa tài sản và kinh tế. Ảnh minh hoạ

Ở Sơn Đông (Trung Quốc), trước khi hai người quyết định yêu nhau, các cô gái phải xác định người con trai mình muốn tiến tới có thể chuẩn bị 20 cây thuốc lá, 20 bình rượu, 200kg hạt dưa, 200kg lá trà, 200kg kẹo mứt hay không.

Ở buổi đề thân (tương tự lễ dạm ngõ của Việt Nam), nhà trai phải chuẩn bị "4 vàng 1 kim cương" (dây chuyền vàng, lắc tay vàng, khuyên tai vàng, nhẫn vàng và nhẫn kim cương), có nơi còn chuẩn bị thêm tiền mặt. Đến ngày đính hôn, ngoài thuốc rượu, mứt trà, nhà gái còn yêu cầu nhà trai mua nhà, thậm chí còn mua cả xe để phục vụ cho cuộc sống hôn nhân về sau.

Ở Cam Túc, sính lễ trung bình tại các vùng đồng bằng là 150.000 nhân dân tệ (hơn 542 triệu đồng), ở vùng núi thì cao hơn một chút với 180.000 nhân dân tệ (hơn 650 triệu đồng). Ngoài ra, còn có trang sức vàng, phục trang và các chi phí tổ chức đám cưới khác, tổng cộng hơn 250.000 nhân dân tệ (hơn 900 triệu đồng). Trong khi đó, thu nhập từ công việc làm nông mỗi năm của các hộ nông thôn chỉ dao động 20.000 nhân dân tệ (hơn 72 triệu đồng).

Các ý kiến của người dân đều cho rằng nên có một giới hạn nhất định về tiền sính lễ và "giá sính lễ rước dâu".

Các địa phương đã đưa ra văn bản quy định giá cô dâu trong các cuộc hôn nhân ở nông thôn không được vượt quá 80.000 nhân dân tệ (288 triệu đồng), đối với công chức không vượt quá 60.000 nhân dân tệ (216 triệu đồng).

Tuy nhiên, việc quản lý vấn nạn giá quà cưới quá cao là một quá trình lâu dài và phức tạp, đòi hỏi sự tham gia chung của toàn xã hội.

Theo GĐ&XH

Bộ ảnh cưới hoài cổ của vợ chồng ở Nha Trang sau 50 năm kết hônCầm bộ ảnh cưới đặc biệt trên tay, đôi vợ chồng già rưng rưng xúc động. Cả hai như được sống lại khung cảnh ngày cưới từ 50 năm về trước." alt="Cháu hỏi sao không nên kết hôn vì tiền, câu trả lời của bà khiến ai cũng nể phục" width="90" height="59"/>

Cháu hỏi sao không nên kết hôn vì tiền, câu trả lời của bà khiến ai cũng nể phục

Tôi thấy lạ khi nhiều người phụ nữ có suy nghĩ so đo thiệt hơn khi làm việc nhà. Tôi cũng là nữ, sinh ra tại quê. Ở nơi tôi sống, đàn ông và phụ nữ cùng làm việc ngoài đồng, việc nấu cơm cơ bản thì các bà, các mẹ lo hết; nấu món hơi cầu kỳ thì cánh đàn ông ra tay; còn khi làm tiệc lớn thì tới 90% toàn đàn ông cáng đáng.

Có ra ngoài va chạm nhiều mới thấy, đàn ông họ làm việc rất nhiều, đôi khi gấp hai, ba lần phụ nữ. Nên mấy chị em nên ít kêu ca thôi. Nói thật, tỷ lệ phụ nữ hơn đàn ông về sự nghiệp rất ít, xã hội đã phân công rồi. Xung quanh tôi có các gia đình có tài sản lên tới triệu đôla, nhưng phụ nữ giỏi cỡ nào thì tính ra cũng toàn là tiền do các ông làm cả. Nếu đàn ông đã gánh vác phần nhiều về kinh tế, thì việc phụ nữ lo chu toàn việc nhà cũng là điều dễ hiểu.

Bản thân tôi cũng đi làm kiếm tiền, thấy làm việc nhà đơn giản hơn nhiều. Chưa khi nào tôi có ý nghĩ mình đang phải hy sinh nhiều hơn chỉ vì là phụ nữ. Tôi thấy việc nội trợ rất bình thường, thích thì làm, không thì thôi. Tôi cũng không nâng mình lên, chẳng hạ mình xuống. Bố mẹ cũng chưa bao giờ dạy tôi phải hy sinh. Họ chỉ dạy tôi tất cả những gì mà họ có để tôi có đầy đủ kỹ năng sống độc lập.

>> Tư tưởng 'việc nhà là chuyện đàn bà'

Nhiều phụ nữ coi chuyện nội trợ là hy sinh cao cả. Sao chúng ta không nghĩ rằng phụ nữ làm việc nhà chỉn chu, khéo léo hơn đàn ông (do tính cách, đặc điểm cơ thể, bản năng về giới). Sao cứ phải vằn vện cho khổ? Tôi thấy kinh doanh vốn không phù hợp với nữ giới, nhưng chuyên nấu ăn cho mình và mọi người trong gia đình lại rất phù hợp. Chẳng lẽ phụ nữ cứ phải đòi hỏi không lo nội trợ, để đàn ông làm hết mới là bình đẳng ư? Đừng lôi mấy chuyện phụ nữ cũng biết sửa điện, nước... ra làm ví dụ vì nó chẳng đại diện cho bình đẳng.

Quan điểm của tôi là bạn nấu ăn hay không chẳng quan trọng, giống như bạn thích sinh đẻ hay không. Không ai có thể ép ai phải làm gì. Với riêng tôi, nấu ăn cũng vui như các bạn thích làm việc khác. Mỗi năm tôi mời công ty đến ăn hai lần (cả chục bàn). Ai cũng hỏi tôi có nấu không? Tôi kêu tự mình làm hết, đơn giản vì tôi thích vậy chứ chẳng có gì gọi là hy sinh, vất vả cả.

Sống cứ lo thiệt, hơn làm gì cho khổ? Tôi nghĩ đơn giản, phụ nữ thịu đựng được thì ở, không chịu được thì buông, tất nhiên tôi không khuyến khích. Nhưng cái gì cũng cần vừa phải, kể cả chuyện bình đẳng nam nữ. Đừng cứ tự mình làm quá lên, ôm hết việc rồi lại kêu ca, than phiền.

QH Mai

>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.

" alt="Ảo tưởng hy sinh khi phụ nữ làm việc nhà" width="90" height="59"/>

Ảo tưởng hy sinh khi phụ nữ làm việc nhà