Truyện Nghịch Ái
Beta-reader: Tử An tiên sinh
Mùa hè cực nóng,ệnNghịchÁlịch bóng đá ngày mai nhiệt độ bên ngoài cao tới ba mươi lăm độ, mà trong bệnh viện nổi danh toàn quốc đang bận rộn khẩn trương, lúc này tuy có điều hoà chạy vù vù thổi khí lạnh, nhưng vẫn không thể làm chậm lại tình tự đang diễn ra.
“Tìm được Lăng giáo sư không?”
“Không có a, tôi nơi tìm khắp nơi rồi.”
“Thực sự là không xong, tên tiểu quỷ ở phòng bệnh W vẫn ồn ào đòi Lăng giáo sư đi xem hắn, thực sự là phiền muốn chết.”
“Lăng giáo sư không phải nói hắn không có việc gì sao, có thể xuất viện rồi?”
“Hay a, nếu thế thì tốt rồi, đằng này vẫn kêu khó chịu, nơi nào khó chịu mới được, cả ngày quấn quít lấy Lăng giáo sư không tha, cậu ấm nhà giàu vừa buồn chán vừa sợ chết.”
“Có biện pháp nào đâu, chúng ta chỉ là y tá nho nhỏ, làm sao có thể đắc tội với những người quyền thế chứ, chúng ta vẫn nên đi tìm Lăng giáo sư đi.”
“Lăng giáo sư, ngài ở đâu sao không lên tiếng a? Y tá nhỏ bé đáng thương của ngài gấp rút tìm ngài ni.”
Một giọng nam trầm thấp khêu gợi quanh quẩn tại nhà kho nho nhỏ nơi vị y tá đi qua…
“Ngô… Ngô…” Nhắm chặt hai mắt, liều mạng cắn chặt lấy môi dưới, một người mang mắt kính viền vàng, thân khoác áo blouse trắng, trung niên nam tử tướng mạo đoan chính, khí chất nho nhã, đang dùng cạn khí lực toàn thân bằng mọi cách không cho phát sinh bất luận âm hưởng gì.
“Thế nào? Sợ bị người khác phát hiện?” Nam nhân ở phía sau hắn lạnh lùng nở nụ cười, “Ông cũng biết hiện tại ông ti tiện cỡ này khiến mọi người nhận không ra à?”
Bị nam nhân từ phía sau xuyên vào, chăm chú quỳ gối trên sàn nhà dơ bẩn, Lăng Thanh Lam nửa người dưới hoàn toàn xích lõa, dáng dấp xác thực là khó coi.
“A a… Thả ba đi… Ngô… Van cầu con…” Từ trước đến nay trên mặt không gợn chút sợ hãi lúc này chính là méo mó một cách kì dị.
Đó là biểu tình kỳ quái không thể nói rõ.
Tựa như bị thống khổ khó có thể chịu được, lại vừa mang theo vui thích nào đó ẩn dấu sắc dục.
“Thả ông?” Nam nhân nhẹ nhàng mà nở nụ cười, “Cái mông *** đãng này ngậm tôi chặt như thế, gọi thế nào thả ngài a? Lăng giáo sư cao quý à.”
“Ngô… Không có… Ba không có…”
“Còn dám nói xằng!”
Nam nhân tức giận hệt như một thằng điên, đánh tốc hành vào bộ vị yếu ớt nhất trong cơ thể, thiếu chút nữa để Lăng Thanh Lam ngất xỉu luôn.
“Ô ——” rên rỉ khó có thể áp chế một lần nữa men theo nước mắt chảy ra, Lăng Thanh Lam phát giác chính mình thiếu chút nữa sẽ đáng thẹn mà tiết, không khỏi hoảng sợ rụt lui.
“Tê ——” nam tử phía sau bị hắn co rụt lại như thế, không khỏi há miệng hít lấy không khí, “Chết tiệt ông! Muốn cho tôi sớm một chút tiết ra để ông có thể đi tìm cái tên tiểu quỷ kia phải không? Tiện nhân!”
Côn thịt thật lớn trong cơ thể nhanh chóng cắm tiếp vào huyệt khẩu, lần nữa hung mãnh đâm ngập lút cán, một chút rồi một chút, kịch liệt cắm rút không thể chống cự, làm Lăng Thanh Lam ngay cả ruột cũng muốn bị chọc thủng lỗ chỗ.
“Ô… Ân… Không nên… Không nên a...”
Bị nam nhân nắm chặt thắt lưng thao khiến cho chết đi sống lại, rõ ràng tưởng thoát khỏi rồi lại gắt gao dây dưa, sợ bị người phát hiện rồi lại luyến tiếc buông tha, cường liệt vui vẻ cảm thụ bởi thể xác cùng trái tim khó có thể giải quyết tội ác lúc này đang dằn vặt vị bác sĩ địa vị cao cấp trong ngành.
“Hô… Thật thoải mái… Sướng chết mất…”
Đẹp quá … Nhìn trên mặt nam nhân thần tình vui thích không chút nào che giấu, biết rõ mình đang làm chuyện trời không dung, đáng bị đày xuống mười tám tầng địa ngục, thế nhưng lúc này Lăng Thanh Lam nguyện ý vì cái thần tình này mà nỗ lực bất luận xảy ra hình phạt gì.
Tự động xoay lắc cái mông ý muốn hùa theo nhịp cắm rút của nam nhân, da thịt tái nhợt bình thường rất ít ra ngoài phơi nắng nhiễm màu *** ửng đỏ, dường như được nam nhân hưởng ứng mà thao lộng càng thêm kịch liệt, Lăng Thanh Lam thần tình hoảng hốt rên rỉ ra tiếng…
“Cáp a… Cáp a… Hảo bổng… Hảo bổng…”
“Có đúng hay không sướng cong người rồi? Ngài yêu chết tôi làm ngài như thế, đúng hay không? Lăng đại giáo sư.”
Theo lời nói trào phúng chính là, nam nhân đem song mông Lăng Thanh Lam banh rộng ra, ngay tại tiểu huyệt căng cứng ướt át chen vào một ngón tay ——
“Trời ạ ——” vui vẻ cường liệt như dòng điện cao thế tốc hành len lỏi đến chỗ sâu trong trái tim, cảm giác sắp sửa bắn tinh làm Lăng Thanh Lam quên hết tất cả kêu to cái tên kia ——
“Cường Cường! Cường Cường!”
Nam tử nghe vậy thân thể run mạnh lên, đột nhiên y như nổi cơn điên, một trận lung tung xông tới không theo quy luật gì sất, thình lình kêu to bắn ra ——
Thân thể bị siết chặt đến chết, chặt đến muốn khảm tiến thân thể nam nhân, trong cơ thể tức khắc cảm giác được cỗ nhiệt lưu bắn nhanh ra, Lăng Thanh Lam lập tức nhịn không được mà khóc la thất thanh ——
“Cường Cường, papa cũng muốn đi ra —— “
Vui vẻ như gió bão miên man toàn thân, Lăng Thanh Lam trước mắt tối sầm, liền như thế ngất đi trong lòng cậu con trai độc nhất…
☆ ☆ ★ ★ ☆ ☆ ★ ★
(责任编辑:Thời sự)
- Siêu máy tính dự đoán Atalanta vs Juventus, 2h45 ngày 15/1
Thí sinh đặc biệt lập 2 kỷ lục: Dự thi đại học ở tuổi 64 và đã thi tới 13 lần
64 tuổi, 13 lần dự thi ĐH
Ông Minh quê ở thôn Hạ Lang, xã Quảng Phú, huyện Quảng Điền, tỉnh Thừa Thiên - Huế, đến tuổi đi học được cha mẹ chuyển ra Đông Hà sinh sống. Học hết lớp 9, thời đó Đông Hà chưa có trường cấp 3, ông hoặc phải vào thị xã Quảng Trị học, hoặc thi vào trường Quốc học Huế. Do ở Huế có người thân, sức học cũng khá nên cậu thiếu niên đã thi đậu ngôi trường danh tiếng bậc nhất miền Trung này.
Ông Minh hồi ức, học xong phổ thông, ông liên tục dự thi đại học sáu năm vẫn chưa đậu. Sáu năm, nhưng thi tới bảy lần vì năm 1972 do chiến tranh, được thi đến hai lần. Sau đó ông đã học ngành trung cấp sư phạm tiểu học ở Huế hai năm.
Từ năm 1976 đến 1982, ông làm giáo viên ở trường tiểu học Nam Đông (Huế), sau đó được thuyên chuyển về trường tiểu học Quảng Phú (Huế) dạy thêm sáu năm nữa. Công tác trong ngành giáo dục được 13 năm, ông bị đau dạ dày nặng nên được nghỉ chế độ, mất sức 61%. Cả gia đình quyết định chuyển ra lại sinh sống tại TP. Đông Hà cho đến nay. “Ngày ngày tôi buồn bã vì không còn được đứng lớp, truyền đạt kiến thức cho học trò”, ông buồn bã
Sau khi nghỉ hưu, gia đình gặp không ít khó khăn về kinh tế. Ông bươn chải qua rất nhiều nghề, từ bán thuốc lá, bán kem dạo, thợ hồ, bán vé số… Thời điểm Đông Hà phát triển mạnh, nhu cầu xây dựng nhà cửa nhiều, ông đứng ra nhận thầu một số hạng mục xây dựng nhỏ.
Ban đầu do chưa quen việc, ông thua lỗ, phải đem đồ đạc trong nhà bán để trả tiền công cho thợ. Năm 2004, ông chuyển qua làm bảo vệ của Trạm Truyền hình khu vực Huế đóng tại Quảng Trị. Năm 2009, ông chuyển về làm bảo vệ tại Đài Truyền thanh TP. Đông Hà. Công việc này cũng khá nhàn nhã, nỗi ham học lại trỗi dậy, ông tìm sách vở về tự nghiền ngẫm.
Năm 2008, ông Minh dự thi khối V (Toán, Lý, Vẽ hình họa) vào ngành Kiến trúc ĐH Khoa học Huế. Không đậu. Một năm sau ông tiếp tục thi vào trường đó với ngành Toán khối A. Năm 2010, ông có đăng ký dự thi nhưng vì đau răng nên không thi được. Trong hai năm 2011 – 2012, ông lại dự thi vào ngành Vật lý khối A vẫn trường nêu trên. Kết quả vẫn không thay đổi.
Bốn năm trời đeo đuổi thi khối A không đậu, năm 2013 ông thay đổi “chiến thuật”, chuyển qua thi khối D3 (Toán, Văn, Tiếng Pháp) vào ngành sư phạm tiếng Pháp ĐH Ngoại ngữ Huế. Lại trượt. Năm nay ông dự thi lại ngành yêu thích của mình là ngành Lý ĐH Khoa học Huế.
Những năm trước, tuy thi không đậu nhưng tổng điểm của ông đều được từ 7 - 10 điểm, trong đó môn Vật lý là “sở trường”. Như vậy từ thời còn trai trẻ đến lúc tuổi đã xế chiều, ông dự thi ĐH tổng cộng đã 13 lần. Ông quả quyết: “Sang năm, dù 65 tuổi, tôi vẫn tiếp tục thi”.
Nghịch lý có thi đậu cũng không học!
“Càng ngày chương trình cải cách càng nhiều nên việc học của tôi gặp khó khăn. Tuy nhiên dù trí óc không còn nhanh nhạy được như xưa, nhưng tôi thấy việc học vẫn rất hấp dẫn. Ví dụ môn Lý trước đây cũng dạng bài như vậy, nhưng hiện nay đã có các công thức làm toán khỏe hơn nhiều. Rồi bây giờ có máy tính cầm tay, trước đâu có. Tôi đến năm nay mới biết sử dụng máy tính. Nhớ lại những năm trước tôi đi thi mà không có máy tính, cái gì cũng tính trên giấy nên thiệt thòi, giám thị cũng như các thí sinh khác cười thầm là phải”, ông nói.
Những lần đi thi ĐH của ông có rất nhiều kỷ niệm. Trước hết là việc làm hồ sơ, khi ông đến nhờ công an phường xác nhận vào đơn, họ thường không đóng dấu ngay, vì không biết độ tuổi của ông có còn được dự thi ĐH nữa hay không. Ông phải về nhà tìm hiểu, đưa quy chế cho họ xem. Xong thủ tục ở phường, ông lại đưa hồ sơ đi nộp. Những nơi nhận tưởng ông nộp hồ sơ cho con và ghi nhầm năm sinh, nên cứ trả lại, phải giải thích dài dòng, gặp rất nhiều rắc rối.
Chưa dừng lại ở đó, muốn dự thi ĐH thì cần bằng cấp 3, nhưng ông Minh không còn, hơn nữa thời đó bằng của ông lại do chế độ cũ cấp. Cũng may ông có bằng trung cấp, nên theo quy chế, vẫn được dự thi bình thường.
Hết rào cản thủ tục, lại vấp đến rào cản tâm lý, sự dị nghị của mọi người. “Trước đây tôi dạy tụi nhỏ trong xóm đánh vần mấy chữ “a, ê” nên bây giờ tụi nó nhiệt tình chỉ bảo “trả ơn”, nhưng nếu cha mẹ chúng bắt gặp thì tôi ngại vô cùng. Rồi vợ con tôi đều không muốn tôi đi thi. Ở nhà, vợ tôi cứ cho là tôi nhảm nhí hay… bị điên bởi sự học, con tôi thì xấu hổ vì cha nó đến tuổi làm ông, ngoài lục tuần rồi mà vẫn chưa từ bỏ ý định thi ĐH. Thậm chí có lúc nóng nảy, họ hết đòi từ chồng, từ cha, rồi lại ra điều kiện: “Nếu ba không đi thi thì tụi con mỗi đứa cho ba 1 triệu mà tiêu””, ông phân trần.
Ông tâm sự tiếp: “Tôi thì nghĩ khác, chỉ vì mình thích học quá nên đi thi thôi, đó là niềm vui, là sự sống. Tôi vẫn đi thi đến khi nào kiệt sức mới thôi. Rồi đến bạn bè rất nhiều đứa cũng khuyên tôi đừng dự thi nữa, nhiều người lại nói tôi “tưng tưng, dở hơi, điên điên”, đến nỗi bây giờ tôi không dám ngồi cà phê trong xóm vì rất sợ dị nghị. Mình phải học để thi có điểm, chứ thi mà ít điểm, họ lại cười và nói không biết chữ mô mà cũng đi thi, chắc đi thi để thích nổi tiếng. Mà nếu mình thi đậu, có khi họ lại nói mình tự phụ, khoe khoang, do đó tôi thi điểm vừa vừa là chắc nhất. Còn nữa, tôi thi ĐH cũng là một cách muốn thử sức mình, vì mê cái sự học, vì nếu may mắn đậu, tôi cũng không học”, ông Minh tâm sự.
Nói tiếp đến khó khăn trong những ngày thi. Những thí sinh khác đều tập trung trước một ngày để xem phòng thi, nội quy, nhưng ông Minh không thể đi sớm như vậy vì phải trực ở Đài. Hàng năm, mỗi kỳ thi, ông đều đi chiếc xe máy Dream Trung Quốc “cà tàng” xuất phát từ 4h sáng ở Đông Hà, vào chỉ kịp tìm phòng thi rồi thi môn đầu tiên. Chuyện này kéo theo rất nhiều phiền toái. Nhiều nhất là khi vừa bước vào cổng trường, ông đi “lung tung” để tìm phòng, bị công an, bảo vệ giữ lại vì “tưởng phụ huynh đi vào chỗ thi”. Phải đến khi ông đưa ra giấy tờ, mọi chuyện mới sáng tỏ.
Đáng nhớ nhất là lần bị… công an bắt. Năm 2012, ông dự thi ở hội đồng trường THCS Nguyễn Tri Phương. Trưa hôm đó ông đi sớm, ngồi ở ghế đá uống nước, một vị giám thị cứ đuổi ông ra khỏi khu vực phòng thi. Ông đã trình bày cặn kẽ, xuất trình giấy tờ, nhưng giám thị chỉ nhìn giấy chứng minh, thấy mờ mờ nên gọi công an tới “gô cổ”.
“Rồi khi tôi vào phòng thi, các thí sinh khác đều đứng dậy chào. Chắc các cháu tưởng tôi là giám thị. Sau vài lần, rút kinh nghiệm, khi đi thi tôi đều mặc áo quần “lùi xùi” để các cháu khỏi phân tâm. Rồi khi tôi thèm hút thuốc lá, xin giám thị ra ngoài vài phút cũng gặp biết bao nhiêu phiền toái. Tôi già yếu rồi, đi thi có khi tưởng ngất xỉu, nhưng lúc nào cũng cố gắng hoàn thành bài thi”, ông nói tiếp.
Lương mỗi tháng 1,2 triệu đồng, đã phải góp tiền ăn hết 400 ngàn, ông chỉ còn 800 ngàn đồng. Trừ các khoản hút thuốc, uống rượu, cưới hỏi, đi lại… mỗi tháng ông chẳng còn xu nào. Mỗi mùa thi là mỗi mùa ông “đau đầu vì tiền”. Năm nào đi thi ông cũng chỉ gom góp được khoảng 200 - 300 ngàn, nhưng tiền xăng, tiền gửi xe đã hết 100 ngàn. Để tiết kiệm chi phí, ông mang theo lỉnh kỉnh nước, thức ăn, mùng màn, giấy tờ, bút mực. Không đủ tiền để thuê phòng trọ, dù bà con ở Huế khá đông nhưng vẫn không dám xin ở lại vì sợ người thân hỏi đi đâu mà vào Huế? Nói dối không được, nếu nói đi thi họ lại cười, nên buổi trưa một mình ông Minh ở công viên hoặc ở luôn lại điểm thi, ăn ổ bánh mì, chờ đầu giờ chiều thi tiếp. Gần đến giờ tập trung, ông xin tắm rửa, vệ sinh ở điểm thi luôn. Ban đêm ông uống hai chai bia rồi lang thang quanh khu vực thi, tiện chỗ nào ngủ chỗ đó.
Bí mật sâu kín đi thi vì… nhớ mối tình đầu
Bức tường nơi hằng năm, đến mùa thi ông Minh đều ghi lại dòng chữ N254 để tưởng nhớ đến mối tình đầu.
Có một điều làm bạn đọc thắc mắc từ đầu tới giờ: Vì sao ông quả quyết “dù thi đậu cũng không học”? Lý do phải chăng như lời ông nói “muốn thử sức”, “vì ham học”…? Gặng hỏi điều này, ông ôm mặt khóc: Một phần vì tình yêu đầu đời.
Ông bộc bạch kể về mối tình đầu gần 50 năm vẫn ám ảnh: “Vợ tôi bây giờ là mối tình thứ ba của tôi, trước đó khi còn là học sinh tôi có yêu một cô được 7 năm, sau đó lại yêu người con gái khác cũng được 5 năm”
“Mối tình đầu của tôi là một cô gái Huế chính gốc, em đẹp và có giọng nói nhẹ nhàng và sâu lắng nên tôi thường gọi em là con chim Phượng Hoàng. Hồi đó, tôi học ở trường Quốc học, còn em học ở một trường bên cạnh trường tôi đó là trường nữ sinh Đồng Khánh (nay là trường Hai Bà Trưng -PV). Chúng tôi yêu nhau từ năm 1966 đến năm 1972, say đắm và rất trong sáng, nhưng mẹ của em lại định hướng cho em lấy một anh chàng sĩ quan Quân đội Sài Gòn nhà giàu, còn tôi là một cậu học trò nghèo rớt mùng tơi, gia đình em cho rằng không xứng”.
“Cuộc tình của tôi và em bắt đầu từ 2 vách tường đối diện nhau của 2 ngôi trường mà khi đó chúng tôi đang theo học. Thời đó hai vách tường đã chứng kiến biết bao kỷ niêm đẹp của tình yêu chúng tôi. Vì thế khi chia tay để em theo gia đình sống ở nơi khác, cả hai đã ngậm ngùi thề rằng đây là “nhân chứng của tình yêu”. Cô ấy khắc lên đó dòng chữ “N254”, cái tên quen thuộc mà em vẫn thường trêu tôi ngày đi học. Tôi và em thề hẹn, sau này dù có chiến tranh hay vì bất cứ lý do nào buộc chúng tôi xa cách, thì vào mùa thi, hai đứa cũng cố gắng tìm lại nhau. Vậy mà biết bao mùa thi đã qua, biết bao dòng chữ “N254” được tôi khắc lên dày hai bức tường thế mà em vẫn không một lời hồi đáp”.
“Sở dĩ có ký hiệu “N254” vì tôi quen thân với em trai của cô ấy, cô ấy sinh năm 1952, tôi thì sinh năm 1950, nhưng khi mới quen cô ấy, tôi giả vờ mình sinh năm 1954, và cũng vì mình là bạn của người em nên tôi gọi cô ấy bằng chị. Sau đó khi đứa em trai biết tôi và chị cậu ấy yêu nhau, cậu ấy hay gọi tôi với cái tên thân mật là “anh Hai năm tư”. Anh Hai là ngay từ lúc đó cậu ấy gọi tôi bằng anh. Thời xưa chữ N người ta thường đọc là “anh nờ”. Còn “năm tư” là năm sinh mà tôi đã giả bộ với cô ấy lúc mới quen. “Anh Hai năm tư” được ký hiệu là N254, chỉ có ba người chúng tôi biết và hiểu ý nghĩa”.
“Từ mối tình đẹp nhưng không thành này, những khi vào Huế đi thi, năm nào tôi cũng ghé nơi tình yêu bắt đầu, dùng đá viết lên tường để giữ lời hứa, tuy biết là vô vọng, rất khó có thể gặp lại em. Dù có thể em đã lấy chồng xa, ở nước ngoài, thậm chí em đã chết do bệnh tật hoặc chiến tranh, nhưng đó là một kỷ niệm đẹp. Thi thoảng nghe ai đó ở Đông Hà nói có người tìm tôi, tôi đều liên tưởng đến em. Dù bây giờ thằng Minh này đã già, là một kẻ vô vị, không còn phong độ, trẻ trung như xưa”, ông nhìn về phía xa hoài niệm.
Chúng tôi tới Huế, tìm đến đường Nguyễn Trường Tộ, nơi có hai bức tường màu hồng giáp ranh trường Quốc Học và trường Hai Bà Trưng, quả thật điều ông Minh nói là đúng. Ở đoạn chính giữa bức tường của trường Hai Bà Trưng, vẫn còn một dòng chữ N254 đã mờ. Chắc do mưa nắng, những dòng “mật mã” bao nhiêu năm qua ông Minh viết đã bị xóa sạch theo thời gian. Nay chỉ còn một dòng chữ được ông Minh khắc, có lẽ trong mùa thi năm nay./.
(Theo Pháp Luật)" alt="Ông lão 13 lần đi thi đại học chỉ để tìm lại người yêu cũ" />Ông lão 13 lần đi thi đại học chỉ để tìm lại người yêu cũSao Việt ngày 12/2: BTV Mai Ngọc dậy sớm đi ngắm phố phường, thưởng thức ẩm thực Hà Nội. => Xem thêm những hình ảnh làng sao mới nhất trên VietNamNet.
Vợ mẫu Tây của Bùi Tiến Dũng nóng bỏng, Thu Quỳnh du lịch Nhật BảnDianka Zakhidova - vợ mẫu Tây của thủ môn Bùi Tiến Dũng đã lên tiếng giải đáp thắc mắc việc cô về dáng nhanh sau khi sinh con không lâu." alt="Sao Việt ngày 12/2: BTV Mai Ngọc dậy sớm dạo phố, Bảo Thy khoe dáng với bikini" />Sao Việt ngày 12/2: BTV Mai Ngọc dậy sớm dạo phố, Bảo Thy khoe dáng với bikini- Theo Thời báo Moscow, phòng chiếu tại Khu liên hợp Kinostar De Lux ở Khimki,phía bắc Moscow (Nga) đã được đổi tên thành "Đánh thức tình yêu", sau khi toàn bộghế ngồi tiêu chuẩn của phòng chiếu này đã được thay bằng những chiếc giường nằm.
TIN BÀI KHÁC:
Ông nghị Anh chơi game trong cuộc họp" alt="Vào rạp chiếu phim hâm nóng tình yêu" />Vào rạp chiếu phim hâm nóng tình yêu - Nhận định, soi kèo Marseille vs Lille OSC, 03h10 ngày 15/1: Vé đi tiếp cho chủ nhà
- Nhận định, soi kèo Dundee FC vs Celtic, 03h00 ngày 15/1: Tí hon đấu khổng lồ
- Touch English!
- Bộ GD 'bật mí' thêm tin mới về kỳ thi quốc gia
- Lùm xùm thi cao học ở ĐH Luật Hà Nội
- Nhận định, soi kèo Constantine vs Mouloudia Club El Bayadh, 22h59 ngày 16/1: Đẳng cấp lên tiếng
- Tình 'đũa lệch' cổ tích và kết thúc tiếc nuối của Vinh Râu
- Cô giáo Quảng Trị kết nối lớp học 27 quốc gia: Chẳng có gì ngoài “máu liều”
- Celine Dion đóng vai chính mình trong phim tình cảm 'Yêu như lần đầu'
-
Nhận định, soi kèo STK Samorin vs Spartak Trnava, 16h30 ngày 16/1: Tưng bừng bắn phá
Hồng Quân - 15/01/2025 17:22 Nhận định bóng đ ...[详细] -
Hoa hậu Guyana mất tích khi đang chữa bệnh thần kinh
Ruqayyah Boyer - Hoa hậu Guyana mất tích. Được biết, người đẹp khước từ mọi sự giúp đỡ từ gia đình, đồng nghiệp. Cô khẳng định vẫn tỉnh táo, không chịu uống thuốc và sống cùng gia đình.
"Chúng tôi cố gắng tìm kiếm Ruqayyah Boyer và giúp đỡ nhưng điều đó thật khó khăn. Chị ấy di chuyển liên tục qua nhiều bang khác nhau", em gái người đẹp chia sẻ. Gia đình đã nhờ cảnh sát Chicago và các khu vực lân cận tìm kiếm.
Theo Newrooms, Ruqayyah phát triển sự nghiệp ở Mỹ được 2 năm từ khi rời khỏi Guyana. Thời gian gần đây, cô có dấu hiệu không ổn định về thần kinh và liên tục đăng tải những bài viết khó hiểu trên mạng xã hội. Cô phớt lờ những lời khuyên từ gia đình và bạn bè.
Ruqayyah Boyer năm nay 33 tuổi, hiện là diễn viên, ca sĩ, nhạc sĩ nổi tiếng ở Guyana. Cô đăng quang Hoa hậu Guyana 2012 và tham gia Hoa hậu Hoàn vũ cùng năm. Ngoài ra, người đẹp còn dự thi Hoa hậu Thế giới 2013 và Hoa hậu Quốc tế 2014.
Đỗ Phong
" alt="Hoa hậu Guyana mất tích khi đang chữa bệnh thần kinh" /> ...[详细] -
Mặc áo dài, quần đùi chụp ảnh, 2 nữ sinh sư phạm phải tường trình
- Hai sinh viên Trường ĐH Sư phạm TP.HCM mặc áo dài, quần đùi chụp ảnh kỷ yếu trước mặt tiền trường này phải làm bản tường trình.Trong tệ nạn mại dâm, có 2% học sinh sinh viên tham gia
Sinh viên Việt Nam "hỏi khó" lãnh đạo bộ, ngành
Hàng chục sinh viên nông lâm bị đình chỉ, hạ điểm vì gian lận thi cử
Mới đây, hình ảnh hai nữ sinh viên sư phạm mặc áo dài, quần đùi tạo dáng phản cảm trước mặt tiền tòa nhà A, Trường ĐH Sư phạm TP.HCM (Đường An Dương Vương, Quận 5) được đăng tải trên HCMUPer's Cofnessions (Trạng cộng đồng của sinh viên sư phạm) đã nhận được nhiều ý kiến trái chiều.
Hai sinh viên nữ mặc áo dài, quần đủi chụp ảnh phản cảm ở Trường ĐH Sư phạm TP.HCM (Ảnh: HCMUPer's Cofnessions) Trong ảnh, là hai cô gái trong chiếc áo dài trắng, quần đùi màu đen, quay lưng về phía người chụp ảnh.
Ngay lập tức nhiều ý kiến cho rằng, hành động của hai nữ sinh viên sư phạm là "vô cùng phản cảm". Sự phản cảm không chỉ ở trang phục mà còn ở cách tạo dáng.
Sau khi hình ảnh này được lan truyền, đại diện Trường ĐH Sư phạm TP.HCM đã lên tiếng. Trao đổi với báo chí, ông Huỳnh Công Ba, Trưởng phòng Công tác chính trị và học sinh sinh viên, nhà trường xác nhận hai sinh viên xuất hiện trong loạt ảnh học năm cuối ngành giáo dục mầm non của trường. Loạt ảnh được các sinh viên chụp làm kỷ yếu trước khi tốt nghiệp. Các sinh viên thuê thợ chụp ảnh bên ngoài, sau khi chụp các bức ảnh này thì thợ chụp ảnh gửi cho một người bạn rồi từ người bạn này phát tán lên mạng.
Sau khi hình ảnh được phát tát, nhà trường liên lạc với người chụp hình và đăng hình đề nghị gỡ ảnh xuống. Ngoài ra, lãnh đạo nhà trường cũng yêu cầu hai sinh viên mặc đồ và có tạo dáng phản cảm kia phải làm bản tường trình.
(Ảnh: HCMUPer's Cofnessions) Đại diện trường này cũng cho hay, Trường ĐH Sư phạm TP.HCM có 10 quy tắc ứng xử văn hóa tại trường, trong đó có quy định về trang phục. Sinh viên đến trường không được mặc quần đùi. Trường sẽ tiến hành họp lớp và đưa ra hình thức xử lý kỷ luật. Theo quy chế học sinh sinh viên hiện hành, các sinh viên này có thể bị hạ điểm rèn luyện, xử lý kỷ luật khiển trách hoặc cảnh cáo để răn đe với sinh viên khác.
Hiện tại, hình ảnh hai sinh viên mặc áo dài quần đùi, tạo dáng phản cảm đã được gỡ xuống. Trên trang cộng đồng của sinh viên sư phạm đưa ra lời khuyên "Các bạn lưu ý, Trường ĐH sư phạm TP.HCM ngay mặt tiền là nơi tôn nghiêm, không phải để ai có thể làm gì thì làm. Xin hãy tôn trọng trường và tôn trọng những sinh viên sư phạm khác, nghĩ trước khi làm điều gì ở nơi công cộng".
Lê Huyền
3 sinh viên tử vong khi làm việc trong phòng thí nghiệm
3 sinh viên đã thiệt mạng trong một vụ nổ phòng thí nghiệm ở một trường đại học thuộc Bắc Kinh, Trung Quốc hôm 26/12 – cơ quan cứu hoả của thành phố cho hay.
" alt="Mặc áo dài, quần đùi chụp ảnh, 2 nữ sinh sư phạm phải tường trình" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Al Shorta vs Naft Misan, 21h00 ngày 14/1: Kịch bản quen thuộc
Hư Vân - 14/01/2025 04:35 Nhận định bóng đá g ...[详细] -
Chuyện tình diễn viên hài Diệu Nhi và Anh Tú
Anh Tú và Diệu Nhi. Diệu Nhi và Anh Tú quen biết nhau khi cả hai cùng diễn chung ở sân khấu Thế giới trẻ. Anh Tú kém bạn gái 2 tuổi và được đông đảo người hâm mộ ủng hộ. Cả hai luôn giữ hình ảnh đẹp, sạch và đáng yêu, kèm theo sự lầy lội. Thế nhưng, hai người còn được gọi là cặp đôi "bí mật" nhất showbiz Việt khi luôn kín tiếng, ít phô trương về chuyện tình cảm.
Khi tham gia chương trình Bữa trưa vui vẻcủa VTV và được MC đặt câu hỏi: "Mối quan hệ giữa bạn và Diệu Nhi là như thế nào?", Anh Tú không ngần ngại gọi Diệu Nhi là người yêu. Từ đó, người hâm mộ thích thú khi cho rằng anh đã "đánh dấu chủ quyền" với bạn gái mình.
Giữa nghi vấn sinh con, cư dân mạng cũng bất ngờ tìm lại chương trìnhHoán đổi cặp đôimà Diệu Nhi và Anh Tú từng cùng tham gia. Khi được cố nghệ sĩ Chí Tài ra thử thách cho Diệu Nhi thử tỏ tình Anh Tú, diễn viên 9x bày tỏ: "Khi yêu ngoài tuổi tác không bàn tới thì em sẽ lo cho anh đầy đủ. Năm nay, điện thoại nào mới ra em sẽ mua cho anh. Năm sau anh muốn xe hơi em sẽ cố gắng làm để mua xe hơi cho anh. Chỉ cần quen em thôi, còn việc khác cứ để em lo".
Anh Tú và Diệu Nhi luôn kín tiếng trong chuyện tình cảm. Thời mới công khai hẹn hò, cả hai thường xuyên mặc đồ đôi cùng nhau. Trong dịp lễ Noel năm ngoái, bức ảnh nam diễn viên quây quần bên gia đình bạn gái cũng được người hâm mộ chia sẻ rộng rãi. Vào Tết nguyên đán 2020, Diệu Nhi còn gác mọi lịch trình ra Hà Nội đón năm mới cùng gia đình Anh Tú tại Hà Nội.
Anh Tú vui vẻ đón Giáng sinh cùng gia đình Diệu Nhi. Tối 20/8, dân mạng rầm rộ với chuyện một diễn viên hài bí mật sinh con đầu lòng cho bạn trai quen nhau 6 năm. Theo đó, nữ diễn viên này nổi tiếng qua một sitcom, phủ sóng nhiều gameshow truyền hình, thời gian qua để lại nhiều ấn tượng khi tham gia chương trình truyền hình thực tế Sao nhập ngũ.
Nhiều người hâm mộ đã nhắc đến Diệu Nhi vì những sự trùng hợp đó cùng nhiều bằng chứng nghi vấn mang thai khi mặc váy rộng rất cao gần đây. Đáng chú ý nhất, Diệu Nhi có mối tình 6 năm với nam ca sĩ, diễn viên Anh Tú.
Giữa tin đồn sinh con cho Anh Tú, đại diện của nữ diễn viên hài cho hay: "Bên Diệu Nhi không có chia sẻ gì về nội dung này. Hiện Diệu Nhi xin phép không trả lời về vấn đề này".
Diệu Nhi tên thật là Trần Thị Diệu Nhi, sinh năm 1991, là diễn viên chuyên tham gia các sitcom, tiểu phẩm hài cũng như các bộ phim điện ảnh, truyền hình. Cô từng tham gia phim Gia đình là số 1, Ngày mai cưới, Gái già lắm chiêu, Vú em tập sự, Chạy đi rồi tính, series Thập Tâm Muội, Chiến dịch chống ế,...
Anh Tú tên thật là Bùi Anh Tú, sinh năm là nam diễn viên, ca sĩ triển vọng của showbiz Việt. Nổi trội với ngoại hình hot boy, Anh Tú luôn được đông đảo fans quan tâm. Các phim Anh Tú từng tham gia gồm Hà Nội, Em yêu anh, 4 Năm, 2 Chàng, 1 Tình Yêu, series Thập Tam Muội, Cua lại vợ bầu, ....Ngoài bản cover đình đám Anh ơi ở lại, ca khúc Nếu không là mãi mãicủa Anh Tú cũng được các bạn trẻ nồng nhiệt đón nhận.
Clip Anh Tú hát 'Anh ơi ở lại':
Đức Thắng
Diệu Nhi tinh nghịch và gợi cảm
Mừng tuổi mới, Diệu Nhi chụp bộ ảnh gợi cảm, tinh nghịch và cá tính.
" alt="Chuyện tình diễn viên hài Diệu Nhi và Anh Tú" /> ...[详细] -
Cô giáo tát học sinh lớp 1 ở Quảng Bình: Tôi khóc và hối hận rất nhiều
Tường trình với các cơ quan, cô Lê Thị Hải, chủ nhiệm lớp 1.1 trường Tiểu học Hồng Thủy, huyện Lệ Thủy, Quảng Bình (người tát học sinh phải nhập viện) cho biết, cô tốt nghiệp Trường ĐH Sư phạm Huế, ra trường từ năm 2008 và giảng dạy tại trường Tiểu học Hồng Thủy đến nay đã hơn 10 năm.Cô Hải trần tình về sự việc Trong quá trình công tác, khoảng 6 năm cô được phân công chủ nhiệm và giảng dạy học sinh lớp 1. Học sinh lớp 1 rất nghịch và hay làm theo ý mình.
“Trong suốt quá trình giảng dạy, tôi chưa từng phải bó tay trước trường hợp học sinh nào, cũng chưa từng gặp học sinh quá bướng bỉnh, không dạy nổi.
Chỉ có vài học sinh học lực quá yếu, còn lại các em đều biết đọc viết viết. Có những khi các em không nghe lời, tôi thường quát, gõ thước vào bàn và dọa các em sẽ trả các em về trường mầm non. Còn không được nữa thì hay hỏi các em không thương cô à thì các em thường sẽ trả lời lại là thương và sau đó nghe lời”, cô Hải nói.
Cô Hải cũng cho biết, bản thân có biết đến sự việc cô Nguyễn Thị Phương Thủy phạt học sinh nói tục bằng 231 cái tát, tuy nhiên do hôm đó quá nóng giận nên đã lỡ tay.
Trường tiểu học Hồng Thuỷ “Hôm đó, có khoảng 10 em học sinh làm cả 2 đề kiểm tra, em Hải là người lên nộp đầu tiên, bình thường Hải học tốt nhưng lại làm nhầm khiến tôi tức giận nên lúc không kiểm soát được đã giơ tay tát H., sau đó tôi rất hối hận.
Biết việc mình làm sai nên cuối buổi học tôi đã gặp phụ huynh của em và trình bày sự việc thì gia đình cháu bảo là không sao rồi chở cháu về”, cô Hải cho biết thêm.
Hối lỗi
Trước đó, vào ngày 28/12/2018, trong tiết kiểm tra môn viết, em Trương Ngọc Hải viết xong, về phần làm bài tập em làm 2 đề, cả đề A và đề B nên đã bị cô Hải tát. Tối hôm đó về nhà cháu có kêu đau đầu chóng mặt nên ngày hôm sau cháu được gia đình đưa đi Bệnh viện Đa khoa huyện Lệ Thủy khám.
Em Trường Ngọc Hải đã đi học bình thường Cô Hải đã đến cùng gia đình đưa cháu đi, tại đây các bác sỹ kết luận cháu bị tổn thương ống tai ngoài nên gia đình cho cháu nằm điều trị 1 ngày.
Sau khi về, vì còn lo lắng cho sức khỏe của cháu nên ngày 31/12 cô Hải và bố mẹ cháu tiếp tục đưa cháu đi bệnh viện Quốc tế Huế để khám lại, bác sỹ cho biết sức khỏe cháu bình thường nên gia đình đã đưa cháu về, đến ngày 2/1/2019, cháu đã trở lại trường học bình thường.
“Ngày 7/1, trường đã có báo cáo bằng văn bản lên Phòng giáo dục, ngay sau khi biết sự việc, tôi đã trực tiếp vềlàm việc với nhà trường, với cô giáo Hải và phụ huynh em H., đồng thời thăm hỏi sức khỏe và động viên tinh thần của cháu. Quan điểm của phòng GD - ĐT huyện Lệ Thuỷ là sẽ xử lý nghiêm đối với những cá nhân liên quan đến hành động này”, ông Nguyễn Văn Vững, Trưởng Phòng GD - ĐT huyện Lệ Thuỷ cho biết.
Về phía gia đình cháu H., mẹ của học sinh này cũng bày tỏ sự cảm thông với cô giáo Hải vì sau khi tát cháu H., cô đã đến xin lỗi và trực tiếp đưa cháu đi khám, chi trả viện phí, gia đình H. ghi nhận sự hối lỗi đó và sẵn sàng bỏ qua.
Gia đình em cũng mong muốn cháu tiếp tục chuyên tâm học tập, không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng. Học sinh này cũng cho biết không giận và muốn tiếp tục được học lớp cô Hải.
Khi được hỏi, cô nghĩ gì nếu bị đuổi khỏi ngành vì sai lầm này, cô chỉ khóc và luôn miệng nói vô cùng hối hận, chỉ vì hành động thiếu suy nghĩ mà gây ra bao nhiêu hệ lụy. Cô cũng mong được tha thứ để có thể sửa chữa lỗi lầm của bản thân.
Duy Sơn
Đề nghị tạm đình chỉ cô giáo tát học sinh lớp 1
Cô giáo tát học sinh lớp 1 ở Quảng Bình bị đề nghị tạm đình chỉ.
" alt="Cô giáo tát học sinh lớp 1 ở Quảng Bình: Tôi khóc và hối hận rất nhiều" /> ...[详细] -
Nhật ký một chuyến đi xa của cố GS Phan Đình Diệu
Lời toà soạn: Một chuyến đi kéo dài 6 tuần (tháng 9-10/1980), tới 15 thành phố lớn, trình bày nghiên cứu và làm việc ở 14 trường ĐH Mỹ, 3 trường ở Canada và một số cơ quan nghiên cứu ở Pháp..., trong đó có nhiều buổi thuyết trình, trao đổi khoa học tại những nhóm nghiên cứu đỉnh cao thế giới ở Berkeley, MIT, Stanford, Havard…. Xúc động nhất khi xen giữa những cuộc làm việc đó là những cuộc gặp thân tình với những người bạn, những người đồng hương, cùng những tâm tư, trăn trở với tình hình đất nước của cố GS Phan Đình Diệu, một nhà khoa học giàu tâm huyết trước thềm Đổi mới.Báo VietNamNet xin trích đăng những trang nhật ký này...
GS Phan Đình Diệu tại ĐH Standford (Ảnh: Gia đình cung cấp) Ngày 14/9
9 giờ đêm. Máy bay đỗ xuống sân bay San Francisco. Đất liền nước Mỹ rồi. Kết thúc một chuyến bay vượt Thái Bình Dương. Nước Mỹ đến với tôi bằng một hình ảnh đầu tiên của một thành phố rực sáng trong đêm.
... Thao thức khó ngủ.
Vâng, tôi đang ở trong một thế giới hoàn toàn khác mà!
... Ngày 18/9
Đi lại Wescon/80. Hôm trước đi, vội vã nên chỉ mới xem qua loa. Đây là một trưng bày có tính chất thương mại những kỹ thuật mới nhất trong lĩnh vực sản xuất các máy móc, thiết bị xử lý thông tin và tính toán...
Tôi không phải là một chuyên gia kỹ thuật, nhưng mấy năm nay trên cương vị công tác của mình, tôi cũng cố vươn mắt nhìn tới những cái hiện đại, và đây chính là những thứ mà ta mong muốn.
Tôi biết rõ rằng từ khu Đồi Thông – Liễu Giai, nơi Viện tôi làm việc – và cũng có một phòng thí nghiệm về Vi tin học – đến Wescon/80 là cả một khoảng cách hàng thế kỷ. Nhưng dầu sao cũng vẫn có thể tìm một gạch nối. Gạch nối đó là gì, và ở đâu? Đó là một câu hỏi đáng được quan tâm một cách nghiêm túc. Từ bao lâu nay tôi chỉ mới thấy được một phần trong cái gạch nối đó, đó là sự nỗ lực của trí tuệ. Nhưng như vậy đã đủ chưa? Hẳn là chưa, dẫu rằng chỉ riêng sự nỗ lực của trí tuệ thôi cũng đã đòi hỏi không ít.
Ôi! Sức mạnh ghê gớm của khả năng sáng tạo của con người! Con người có thể mở đường đi lên các vì sao, và con người – với đôi mắt thần của mình – có thể nhìn thấu mỗi bước sóng, mỗi chấm hạt trong tận cùng cấu trúc của vật chất. Để rồi sáng tạo nên cả những thứ mà bản thân con người cũng phải giật mình kinh ngạc.
Đất nước thân yêu ơi! Giữa những đòi hỏi hàng ngày của miếng cơm tấm áo mà ta đang rất đỗi thiếu thốn đến cái thế giới của những tiến bộ kỹ thuật ghê gớm này, có con đường nào nhanh hơn mà ta có thể tìm được? Phải chăng một quan hệ xã hội tốt đẹp mà ta mong muốn chỉ có thể có được trong điều kiện một nền sản xuất phong phú, một sức mạnh khoa học kỹ thuật hiện đại?
GS Phan Đình Diệu (1936-2018) - Nhà toán học, nhà khoa học máy tính nổi tiếng, được ghi nhận là người đặt viên gạch đầu cho sự phát triển của ngành tin học VN.
GS là người sáng lập và là Chủ tịch đầu tiên của Hội Tin học VN; đồng thời là Viện trưởng đầu tiên của Viện Khoa học tính toán và Điều khiển (nay là Viện Công nghệ Thông tin VN)...
Trong công tác xã hội, ông là Ủy viên Đoàn chủ tịch Uỷ ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc VN các khoá III, IV, V, VI, VII; nguyên Đại biểu Quốc hội VN khóa V, VI... Ông là người luôn có những phát biểu thẳng thắn và tâm huyết nhằm đóng góp vào sự đổi mới của đất nước.
Ngày 19/9
Đến Stanford University, một ĐH nổi tiếng của Mỹ mà tôi từng biết tên và từng đọc nhiều công trình nghiên cứu...
Trường ĐH Stanford ở một khu rộng nằm về phía nam thành phố San-Francisco. Qua cổng trường là những khu rừng với nhiều cây to và bóng mát. Những ngôi nhà một tầng, hai tầng trải rộng và ẩn hiện trong màu xanh của cây cối. Không có những tòa nhà cao tầng với những dòng người đông đúc. Yên tĩnh, thoải mái. Không gian và môi trường ở nơi đây thật tuyệt diệu cho việc học hành và nghiên cứu.
Những khu nhà của các giáo sư là những biệt thự trong những khoảnh vườn đầy hoa và cây xanh.
Vào hiệu sách của trường. Sách cũng mênh mông và la liệt. Tìm sách thì dễ, nhưng làm sao mà mang về được đây!
Nhiều người nói với tôi là trình độ văn hóa trung bình của người Mỹ không cao lắm, có nhiều người Mỹ học xong trung học 12 năm mà thậm chí vẫn gần như “mù chữ”. Và sự hiểu biết của từng người Mỹ nói chung khá hẹp. Tôi không có điều kiện để thể nghiệm điều đó, nhưng giả sử là như vậy đi, thì quả thực từ những thành viên “hiểu biết hẹp” mà có được một nền sản xuất, một xã hội rất phát triển với kỷ luật chặt chẽ, hẳn phải có những tài năng và kinh nghiệm ghê gớm trong vấn đề quản lý và tổ chức.
Nghe tin bão lụt lớn ở quê nhà, vùng Thanh Hóa. Tự nhiên ứa nước mắt. Ôi, quê hương lắm gian nan vất vả. Thiên nhiên cũng tàn nhẫn với đất nước ta lắm thay!
Trước khi nghiên cứu về lý thuyết Tin học, GS Phan Đình Diệu đã làm tiến sỹ khoa học tại Nga về toán học kiến thiết. Các công trình trong Luận án TSKH của ông - trong đó có 6 bài báo đăng trên tạp chí vào hàng uy tín nhất ở Nga "Doklady Akademii Nauk" - được tập hợp thành một cuốn sách. Hội Toán học Mỹ dịch sang tiếng Anh cuốn sách này năm 1974 và trong chuyến đi Mỹ này ông mới được "gặp" cuốn sách của mình. Ngày 22/9
Sáng đến trường ĐH Berkeley. Gặp và nói chuyện với GS S. Smale, một nhà toán học lớn, từng được giải thưởng quốc tế Fields năm 1966.
Một khu trường rộng lớn. Trên đồi cao. Hôm nay là ngày khai trường cho một tam cá nguyệt mới. Sinh viên đông, đi lại nhộn nhịp. Ở nơi đây đã từng đào tạo và cũng là nơi làm việc của nhiều nhà bác học lớn. Vâng, trên đồi cao này, tôi đã từng nghĩ đến những đỉnh cao trí tuệ với niềm khâm phục chân thành.
Ngày 23/9
Thuyết trình ở Department of Computer Science (ĐH Berkeley) về những vấn đề mà tôi với họ cùng quan tâm, và tôi cũng có một số kết quả nghiên cứu được họ chú ý.
M. Blum quan tâm nhiều đến kết quả của tôi về NP – complete problems (M. Blum là người được giải Turing - tương đương Nobel - của Computer Science, ông là thầy hướng dẫn siêu việt, học trò làm tiến sỹ với ông có Shafi Goldwasser, Silvio Micali, Leonard Adleman - cả ba cùng đạt giải Turing... - PV).
Ngày 25/9
Sáng cùng N. Koblitz đến ĐH Washington ở Seattle. Một trường ĐH lớn, cũng ở trên đồi với một khu đất rộng lớn. Những trường ĐH Mỹ chọn được những vị trí thật tuyệt diệu.
Thư viện, nhiều tài liệu. Ở đây tôi tìm được đầy đủ những bài mà tôi đang cần. Tôi cũng tìm được bản dịch tiếng Anh của một số bài của chính mình mà trước đây tôi chưa hề thấy.
Chiều. Thuyết trình ở xêmina của Department of Computer Science trong ĐH Washington về một vài kết quả về graph theory (lý thuyết đồ thị - PV) và ứng dụng. Buổi thuyết trình thứ hai trên đất Mỹ. Mình cũng có thể lấy làm vui vì những kết quả của mình cũng được người nghe chú ý theo dõi. Ôi, trong chốc lát chợt nghĩ đến những điều kiện làm việc của anh em mình ở nhà và không khỏi thầm so sánh! Vâng, các bạn nghe tôi trình bày, tôi cảm ơn các bạn, nhưng các bạn có hiểu được rằng những kết quả nghiên cứu này đã được thực hiện trong những hoàn cảnh thiếu thốn như thế nào! Những người nghiên cứu khoa học trên đất nước Việt Nam chúng tôi đang thiếu mọi thứ, cả cơm ăn, cả sách để đọc, cả phương tiện để thực nghiệm..., nhưng chúng tôi cũng mong có được ít nhiều kết quả để khi phán xét và so sánh nó, người ta có thể chỉ xét đến cái giá trị thực của nó mà không cần xét hoàn cảnh sản sinh ra nó. Vâng, chúng tôi không mong sự chiếu cố, và chúng tôi hiểu rằng vì vậy, cần phải cố gắng gấp bội!
Bút tích của cố GS Phan Đình Diệu (Ảnh tư liệu: Gia đình cung cấp) Ngày 26/9
Sáng làm việc ở Department of Computer Science của ĐH Washington và xem sách báo ở thư viện. Giá có nhiều thì giờ mà đọc tạp chí ở các thư viện ĐH Mỹ! Mình là dân nghèo, đói tài liệu, đến đây thì thấy quả thực người ta quá no nê về thông tin, và có lẽ no quá nên người ta cũng không thèm ăn uống. Phải chăng vì thế mà không ít những người tôi đã gặp không biết nhiều lắm ngoài một vài vấn đề hẹp mà họ quan tâm?
Trưa cùng đi tham quan nhà máy sản xuất máy bay Boeing. Người hướng dẫn đưa đi một tua của dây chuyền sản xuất. Từ những phân xưởng gia công cánh, vỏ... cho đến nơi lắp ráp cuối cùng ra những máy bay Boeing 727, 737, 757. Nhà máy có mấy chục nghìn công nhân, nhưng phần lớn công việc là tự động.
Tôi chẳng hiểu gì về kỹ thuật, nhưng có vài điều lạ làm tôi chú ý: Nhà máy chăm lo khá nhiều đến đời sống, sự giải trí của công nhân viên, và khắp các phân xưởng đều có nơi trang trọng dán ảnh của những công nhân, nhân viên làm việc xuất sắc trong tháng và trong quí. Lao động tiên tiến hay chiến sĩ thi đua nhỉ?! Tôi chợt nhớ ra tôi đang đứng trong một xí nghiệp lớn tư bản chủ nghĩa.
Đi dọc bờ hồ Washington, và dạo một lát trong khu vườn phía nam thành phố. Vườn Nhật Bản! Nhật Bản, vâng, Nhật Bản có mặt khắp nơi trên đất này. Và họ có mặt một cách vững chắc bằng những nhà máy lớn, bằng những gian hàng điện tử rất được ưa chuộng, và bằng hàng vạn, hàng chục vạn ôtô hàng ngày chạy trên đường phố Mỹ. Đáng khâm phục thay trí tuệ của một dân tộc Á Đông!...
Nói về Nhật Bản, tôi dõi nhìn về phía bên kia Thái Bình Dương. Nơi ấy có đất nước tôi, và cũng có những đất nước với những nền văn minh đáng kính như Nhật Bản, Trung Hoa. Trung Hoa của bao nhiêu biến cố suốt mấy chục năm qua, Trung Hoa đang là kẻ hàng ngày đe dọa xâm lược đất nước tôi. Tôi không quên điều đó, nhưng tôi cũng thành thực mong rằng sẽ đến một ngày không xa, hai dân tộc sẽ lại có thể sống cùng nhau một cách hòa hợp, hay ít nhất thì cũng là những láng giềng bình thường như mọi láng giềng khác.
Ngày 29/9
Được anh J. H. Levan đưa đi thăm một số nơi trong Chicago và đến trường ĐH Northwestern. Nhìn cảnh hồ và cảnh thành phố ban ngày được rõ ràng hơn đêm qua.
Đại học. Trường ĐH khắp nơi. Và những khu trường ĐH ở đâu cũng rộng rãi, yên tĩnh. ĐH cho học sinh học ban ngày, cho học sinh học ban đêm, và cho cả công nhân, nhân viên học thêm ngoài giờ. ĐH công và ĐH tư. Có phải ĐH chỉ dành cho những người giàu có hay dành cho mọi người có ham muốn học tập?
Tôi vẫn không rời khỏi được những ý nghĩ về khoảng 300.000 người Việt Nam hiện có trên đất Mỹ. Phải chăng phần đông trong số họ cũng nhớ đất nước, quê nhà?
Và rồi mười năm sau, hai mươi năm sau, với tinh thần hiếu học, cần cù của người Việt Nam nói chung, lại được nền khoa học kỹ thuật tiên tiến ở đây dìu dắt, hẳn là sẽ có hàng chục ngàn nhà kỹ thuật, kinh tế và khoa học người gốc Việt có tài năng trên đất này.
Có cách gì không nhỉ, để rồi sau mươi năm, hai mươi năm, đa số những chuyên gia người Việt đó sẽ nhìn về Tổ quốc với những mong muốn đóng góp của những đứa con xa nước xa nhà?...
Tổ quốc bao dung sẽ cần đến họ và sẽ sẵn sàng đón nhận họ chứ?
Nhà anh J. H. sang trọng. Nhưng anh cho biết rằng vào dịp nghỉ hè, các con anh vẫn đi “làm thuê” như làm bồi khách sạn, cắt cỏ, hái trái cây... Và con E. Kennedy trong những dịp nghỉ hè lao động những việc như đi đưa báo, làm bồi...
Giàu có, sang trọng, đầy đủ tiện nghi. Nơi đây có thiên nhiên ưu đãi, nhưng phải chăng cũng có – và là chủ yếu – sự lao động chuyên cần và có kỷ luật của con người?
Còn tiếp...
GS Phan Đình Diệu
GS Phan Đình Diệu: Tâm và tầm của một trí thức Việt
Hồi đầu Xuân 2016, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc bỗng đi thăm một số trí thức lão thành, trong đó có GS. Phan Đình Diệu.
" alt="Nhật ký một chuyến đi xa của cố GS Phan Đình Diệu" /> ...[详细] -
Siêu máy tính dự đoán Chelsea vs Bournemouth, 02h30 ngày 15/01
Nguyễn Quang Hải - 14/01/2025 06:26 Máy tính ...[详细]
Soi kèo góc West Ham vs Fulham, 2h30 ngày 15/1
Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng: Hãy làm cái mới để trở thành xuất sắc
Ông Lưu Vũ Hải, Viện trưởng Viện Công nghiệp phần mềm và nội dung số Việt Nam cho biết, trong 26 nhân sự của Viện, có 18 người tốt nghiệp các chuyên ngành đào tạo về CNTT và Điện tử - Viễn thông, 6 người tốt nghiệp các chuyên ngành về Luật, Kinh tế, Kinh doanh. Ảnh: Lê Anh Dũng Theo báo cáo của Viện trưởng Viện Công nghiệp phần mềm và nội dung số Việt Nam Lưu Vũ Hải, nhân sự của Viện đa số có trình độ đại học trở lên, được đào tạo cơ bản, nhiệt huyết. Năng lực của các cán bộ, nhân viên của Viện Công nghiệp phần mềm và nội dung số Việt Nam, theo đánh giá của Thứ trưởng Nguyễn Huy Dũng là không thua kém so với người lao động các đơn vị khác trong khối công nghệ số của Bộ.
Dù vậy, qua nhiều năm Viện chưa khởi sắc, chưa có hướng đi, chưa có lãnh đạo phù hợp và cũng chưa có nhiều đóng góp cho sự phát triển của Bộ, ngành.
Chức năng và nhiệm vụ, hoạt động của Viện Công nghiệp phần mềm và nội dung số Việt Nam, nếu duy trì như hiện tại cũng sẽ có mâu thuẫn, chồng chéo với một số đơn vị khác của Bộ như: Viện Chiến lược TT&TT, Cục Chuyển đổi số quốc gia, Cục Công nghiệp CNTT và Truyền thông, Cục Phát thanh, Truyền hình và Thông tin điện tử.
Tại buổi làm việc, Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng đã chỉ rõ việc đầu tiên phải làm là phân vai cho rõ, tránh chồng chéo hoặc bỏ sót.
Nghĩ ngược lại và làm khác đi để trở thành đơn vị xuất sắc
Nhấn mạnh định hướng phát triển cho Viện Công nghiệp phần mềm và nội dung số Việt Nam trong ngắn hạn, trung hạn cũng như dài hạn là việc cần đặc biệt chú trọng, Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng đề xuất phương án Viện chuyển hẳn sang làm công việc mới.
Chỉ rõ cái mới hiện nay là chuyển đổi số, người đứng đầu ngành TT&TT cho rằng, nghĩ ngược lại và làm khác đi là việc Viện Công nghiệp phần mềm và nội dung số Việt Nam rất cần lúc này.
Bộ trưởng đề nghị Viện đừng sợ cái mới. Làm cái mới, khả năng để Viện trở thành xuất sắc. “Cái mới dễ ở chỗ, Viện sẽ phải dùng người ngoài nhiều hơn, và vì thế tổ chức của Viện sẽ gọn, nhẹ hơn và thực hiện nhanh hơn... Cái mới còn dễ ở chỗ vì không biết nên tính học hỏi cao hơn. Sức mạnh của tổ chức là học hỏi. Cái mới mà mình không biết thì tính học hỏi rất cao. Và cũng vì không biết, không có mà chúng ta sẽ phải đi ra ngoài để tìm, để biết ai tốt nhất cái gì rồi mang về. Người giỏi nhất bây giờ là người biết ai giỏi nhất cái gì. Cho nên, Viện sẽ có chỗ đứng tốt, thậm chí rất tốt, siêu tốt nếu làm cái mới”,Bộ trưởng nhấn mạnh.
Viện có thể chọn làm tư vấn, mang tri thức xuất sắc về chuyển đổi số đến các bộ, ngành, địa phương – những nơi cần đến các tri thức này và tạo ra giá trị.
Nhiều tri thức xuất sắc về chuyển đổi số đang ở Bộ TT&TT, song hiện chưa có ai mang đến các địa phương, đến các tổ chức để biến thành giá trị. Theo Bộ trưởng, việc của Viện sẽ là tổng hợp các tri thức xuất sắc của Bộ về chuyển đổi số, đi các địa phương, các tổ chức để tư vấn cái phù hợp và gọi tên đúng doanh nghiệp triển khai, tập trung vào giải các nỗi đau của địa phương.
Trong các tư vấn, 2 việc Viện cần làm thêm là tính toán để giá trị tạo ra lớn hơn chi phí bỏ ra của các địa phương; và biết giá dịch vụ của các doanh nghiệp để không xảy ra tình trạng đẩy giá lên cao gây tai nạn cho các địa phương, tổ chức.
“Mục tiêu là không phải là tạo ra tri thức xuất sắc mà là đưa được tri thức xuất sắc đến được với người cuối cùng cần nó và tạo ra giá trị”, Bộ trưởng lưu ý.
Trao đổi tại cuộc làm việc, ông Nguyễn Thành Phúc, Viện trưởng Viện Chiến lược TT&TT cho rằng, việc chuyển hẳn sang làm cái mới sẽ tạo ra sự khác biệt, đưa Viện trở thành một đơn vị hoàn toàn mới so với trước.
Theo Vụ trưởng Vụ Kế hoạch Tài chính Nguyễn Minh Sơn, Viện cũng nên đầu tư nghiên cứu kỹ về chuyển đổi số cho các ngành, lĩnh vực. Có thể chọn một số ngành, lĩnh vực chủ chốt để nghiên cứu sâu, tổng hợp các tri thức xuất sắc để có tư vấn cho các bộ, ngành.
Từ những gợi mở, những trao đổi tại buổi làm việc, Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng nhấn mạnh 2 việc đặc biệt quan trọng thuộc trách nhiệm của người đứng đầu đơn vị đó là: xác định đường hướng, làm gì trong ngắn hạn, trung hạn, dài hạn và xây dựng tổ chức – bộ máy, quy trình, con người để thực thi các nhiệm vụ.
Hãy nghĩ ngược lại và làm khác đi
Bạn "sập bẫy" không phải vì bạn quyết định sai mà bởi bạn đã quyết định đúng. Vấn đề là với các quyết định khôn ngoan, mọi người đều làm giống nhau." alt="Bộ trưởng Nguyễn Mạnh Hùng: Hãy làm cái mới để trở thành xuất sắc" />
- Nhận định, soi kèo Jeddah vs Al Bukayriyah, 22h40 ngày 15/1: Chủ nhà hụt hơi
- Nhiều ưu đãi khi lắp mạng Internet FPT năm 2023
- Sẽ quy định ngưỡng tối thiểu để xét tốt nghiệp THPT
- Báo Nhật xin lỗi vì xếp hạng độ dễ dãi của nữ sinh các trường đại học
- Nhận định, soi kèo Laci vs Kukesi, 19h00 ngày 14/1: Niềm tin cửa trên
- ‘Tết Around The World’
- 9 phút quan trọng nhất trong một ngày của mọi đứa trẻ