您现在的位置是:Ngoại Hạng Anh >>正文
Nhận định, soi kèo Nữ Mỹ vs Nữ Nhật Bản, 10h30 ngày 27/2: Xứng đáng là chung kết
Ngoại Hạng Anh385人已围观
简介 Linh Lê - 26/02/2025 15:37 Giao hữu ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Napredak Krusevac vs Tekstilac Odzaci, 22h59 ngày 27/2: Trận đấu cân bằng
Ngoại Hạng AnhPha lê - 27/02/2025 10:56 Nhận định bóng đá g ...
阅读更多Truyện Ngông Cuồng Cùng Em
Ngoại Hạng Anh...
阅读更多Truyện [Đam Mỹ] Mang Không Gian Đi Làm Nông
Ngoại Hạng Anh...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Corinthians vs UC de Venezuela, 7h30 ngày 27/2: Không dễ dàng
- Truyện Xuyên Không Yêu Phải Nam Phụ Hắc Bang
- Truyện Trọng Sinh Chi Khanh Tâm Phó Nghiễn
- 9 điểm Android thua xa iPhone
- Nhận định, soi kèo Macarthur FC vs Sydney FC, 15h35 ngày 1/3: Đắng cay xa nhà
- Truyện Dùng Cả Đời Để Quên
最新文章
-
Soi kèo góc Bournemouth vs Wolves, 22h00 ngày 1/3
-
Lý Lộc nhìn ra cửa, chỉ thấy một nam hài có chút gầy yếu đứng ở cửa, quần áo đang mặc thoạt nhìn hơi cũ, bất quá rất sạch sẽ, thoáng nhìn qua cảm thấy bộ dáng của tiểu hài tử ngoan ngoãn: "Nhanh ngồi vào chỗ, giờ thi sắp bắt đầu."
Nam hài cúi chào thầy, sau đó nhanh chóng đi đến bàn thứ hai của dãy bàn đầu tiên ngồi ngay ngắn, thầy nhìn nam hài đặt viết thước ngay ngắn, không vì đến trễ mà hoảng hốt, liền thu hồi ánh mắt.
Dù sao thầy giám thị nhìn chằm chằm thí sinh, cũng sẽ ảnh hưởng đến khả năng làm bài của thí sinh. Con đường của những hài tử có điều kiện gia đình không tốt có thể vào trường này cũng không dễ, có thể làm bài tốt hơn một chút, cơ hội cũng tăng thêm nhiều.
Hôm nay vốn cố ý đi sớm, là vì tránh để giống như đời trước, ngày đó đi trễ, thiếu chút nữa không thể vào thi. Rốt cuộc hôm nay giữa đường lại gặp một đứa bé bị ngã gãy tay, cậu vốn không muốn quan tâm, nhưng mà nhìn bộ dáng tội nghiệp của đứa bé chỉ khoảng mười tuổi gục đầu mặt mày đỏ gay dưới ánh nắng chói chang, cậu đành phải đưa người đến trạm y tế khử trùng băng bó, lại giúp báo cảnh sát rồi mới vội vàng chạy tới trường trung học thực hành, kết quả thiếu chút nữa lại vào trễ.
Trầm Thiệu ngồi vào chỗ của mình, cầm lấy bài thi, nhìn đề bài đối với cậu không được tính là quá khó, chờ tiếng chuông vang lên, liền cầm viết bắt đầu làm bài.
Kỳ thi tuyển sinh vào ban thực hành chỉ xét hai môn Văn và Toán, sau môn Văn thi vào buổi sáng kết thúc, một mình Trầm Thiệu ra cổng trường, tìm một quán ăn gọi một chén cháo thêm hai cái bánh bao, nhìn con đường đông nghịt hư hỏng bên ngoài, cậu thở dài.
Sau khi cậu mở mắt vào hai ngày trước, nhìn thấy căn phòng khi còn nhỏ đã ở, còn cho rằng mình đang nằm mơ, nhưng hiện tại cậu đã ngạc nhiên xác định mình đã quay trở lại năm mười một tuổi. Năm đó mẹ cậu vì ba cậu điên đảo cùng một nữ nhân công bên ngoài – đã tức giận đến mức uống hơn nửa bình thuốc trừ sâu DDVP, còn chưa kịp đưa đến bệnh việc đã chết. Ba cậu trước những lời thóa mạ của người trong thôn cư nhiên dọn hết đồ đạc đi tìm người phụ nữ kia, từ đó về sau không thấy quay lại nữa.
Tiếc rằng thời điểm cậu quay lại đã quá trễ, mộ phần của mẹ cậu đã bắt đầu xanh cỏ, ba cậu cũng không biết đã cùng người phụ nữ kia trốn ở xó nào, chỉ để lại cho một ngôi nhà mình cậu trông nom cùng một vạn đồng do mẹ để cho cậu sống qua ngày.
Cháo ăn cũng không ngon lắm, nhân bánh bao hơi khô, bất quá Trầm Thiệu vẫn ăn hết, cả cháo cũng húp hết. Buổi chiều phải chờ đến ba giờ mới bắt đầu thi môn Toán, cậu không có chỗ nghỉ trưa, dứt khoát đi đến nhà sách chơi. Dù sao trời cũng nóng như vậy, đợi ở ngoài rất khó chịu, đến nhà sách có sách đọc miễn phí lại còn có máy lạnh thổi phà phà.
Giữa trưa nắng, người trong nhà sách Tân Hoa khá ít, Trầm Thiệu tìm một quyển sách, ngồi xổm trong một góc đọc, thỉnh thoảng có nhân viên của nhà sách đi ngang qua, thấy đứa nhỏ tuổi thiếu niên đọc một quyển dịch thuật cho người lớn lại nghiêm túc như vậy, đều tròn mắt, thậm chí còn có nhân viên thấy cậu ngồi xổm khó chịu, cho cậu vài tờ tạp chí cũ, để cậu ngồi bệt xuống.
Quá hai giờ, Trầm Thiệu cất sách lại chỗ cũ, đem tờ tạp chí trả lại cho nhân viên, lại nói cảm ơn rồi mới bước ra cửa, vừa mới ra khỏi cửa, một luồng hơi nóng đập vào mặt, cậu sờ sờ trán, nhìn mặt trời chói mắt trên đầu, không chút do dự đi về phía trường trung học thực hành.
Đời trước cậu không có cơ hội bước qua cánh cửa trường đại học, cậu không muốn đến đời này vẫn còn mang tiếc nuối. nếu đời người được trở lại một lần vẫn không biết quý trọng, vậy cậu sống lại còn ý nghĩa gì, là muốn cho đất nước tăng GDP, hay thải ra khí carbonic giúp cây cối quang hợp?
" alt="Truyện Trọng Lai Nhất Thứ">Truyện Trọng Lai Nhất Thứ
-
Ngọc Trinh xuất hiện trên trang giới thiệu game. " alt="Ngọc Trinh bất ngờ trở lại làm đại sứ game online">Ngọc Trinh bất ngờ trở lại làm đại sứ game online
-
Ảnh minh họa.Trên thị trường vẫn không khó để tìm thấy những hàng đã qua sử dụng, điển hình như các máy tính xách tay cũ vẫn bày bán dễ dàng.
Ngày 30/12/2009, Bộ Thông tin và Tuyên truyền Ban hành Thông tư số 43/2009/TT-BTTTT Ban hành danh mục sản phẩm công nghệ thông tin đã qua sử dụng cấm nhập khẩu. Quy định này có hiệu lực từ ngày 15/2/2010.
Quy định ghi rõ cấm nhập: máy tính xách tay, kể cả notebook và subnotebook.
Như vậy, tính từ thời điểm2/2010, trên thị trường Việt Nam chỉ còn lại những loại máy tính xách tay nhập khẩu đã qua sử dụng. Tuy nhiên, trên thực tế sau hơn 3 năm bị cấm nhập khẩu bán trên thị trường Việt Nam. Điều này dễ dàng nhận thấy khi ở các chợ điện tử như Lê Thanh Nghị (Hà Nội), Tôn Thất Tùng (TP.HCM) vẫn tràn ngập các loại máy tính cũ đã qua sử dụng.
Đó là một điều phi lý vì không thể có chuyện nguồn cung đã bị cắt mà trên thị trường hàng hóa vẫn dồi dào trong khi sức mua các loại máy này vẫn còn. Không loại trừ một số người mua máy mới dùng một thời gian rồi bán lại cho các cửa hàng, nhưng rõ ràng là nguồn cung này rất nhỏ, thậm chí không đáng kể.
Theo các chuyên gia việc nhận diện các loại máy tính xách tay đã qua sử dụng vi phạm Thông tư 43 đang được bán nhan nhản trên thị trường không khó: Chỉ cần xem trên thân máy sản xuất năm nào là ra ngay. Trên thực tế, hiện thị trường máy tính cũ đang tràn ngập các dòng máy tính cũ đã qua sử dụng được sản xuất sau năm 2010, thậm chí có cả máy tính xách tay cũ năm 2011, 2012…và không loại trừ đó là những loại hàng nhập lậu trái phép.
" alt="Vấn nạn máy tính second">Vấn nạn máy tính second
-
Nhận định, soi kèo Girona vs Celta Vigo, 20h00 ngày 1/3: Chưa thể ăn mừng
-
Tổ trưởng lắc đầu, thở dài cảm thấy mình không bằng người ta!
Năng lực của Tôn Hồi cuồn cuộn, cười toe toét, vừa bán di động vừa mời chào việc dạy kèm. Cô cũng sẽ lựa chọn những mối tốt, nếu đối phương gần trường đại học cô liền nhận lời, nếu khoảng cách xa thì cô để lại phương thức liên lạc nói rằng sẽ liên lạc sau.
Buổi trưa, mọi người nghỉ ngơi, Tôn Hồi mặc thêm áo khoác mỏng rồi ra ngoài mua cơm.
Triển lãm nằm ở khu vực trung tâm sầm uất của thành phố, các nhà hàng gần quanh đều có đẳng cấp. Ngay cả một bát mì thịt với cải trắng rẻ nhất trong quán mì bình thường cũng phải hai lăm tệ.
Hà Châu gọi điện tới: "Bữa trưa ăn uống tử tế nhé, tối về nhà có đồ ăn trong tủ lạnh, nếu em thích thì tự nấu, tiện thì mua bên ngoài. Tối nay anh ăn cơm ở ngoài."
Tôn Hồi qua quýt đáp: "Em biết rồi, em biết rồi. Em ăn được mà!" Lò vi sóng trước mặt 'ting' một tiếng, Tôn Hồi lấy ra mấy nắm cơm cuộn rong biển.
Cô không tán thành Hà Châu 'phô trương lãng phí', cứ cho cô ăn ngon uống ngon mỗi ngày, nói nhiều nữa cũng chẳng nghe. Đương nhiên quà tặng sinh nhật là một ngoại lệ. Tôn Hồi trước sau luôn nhớ đến khoản nợ vay nặng lãi kia. Bất kể thật hay giả thì món tiền này chung quy vẫn chảy ra từ túi của Hà Châu. Anh không xót nhưng cô lại xót đấy. Hiện giờ nên tiết kiệm chi tiêu, từng chút từng chút một.
Ăn cơm nắm, Tôn Hồi thở dài một hơi như bà cụ non, cũng không biết khi nào Hà Châu mới có thể hiểu chuyện.
Cô đang vô duyên vô cớ phát sầu vì củi gạo mắm muối thì trong nhà hàng đối diện bên kia đường có mấy người lục tục đi ra, nói với Đàm Đông Niên đang đứng dưới cây ngô đồng: "Tổng giám đốc Đàm, sao vậy?"
Đàm Đông Niên mỉm cười: "Không có gì. Mọi người về công ty trước đi!" Trưa nay, anh ta làm chủ mời đồng nghiệp ăn cơm. Sau khi đồng nghiệp chào tạm biệt và chậm rãi đi về công ty, bấy giờ Đàm Đông Niên mới lại phóng tầm mắt nhìn Tôn Hồi.
Nom cô gầy đi, gương mặt trẻ con phúng phính ban đầu giờ nhìn từ xa cũng có thể thấy rõ cái cằm hơi nhọn, đôi mắt đặc biệt sáng rỡ.
Một cơn gió thổi qua, Tôn Hồi khép vạt áo khoác, tiếc rằng đôi chân trần lộ ra ngoài, cọ cọ vào nhau hình như hơi lạnh. Đàm Đông Niên không khỏi ngẩn người, theo đường cong hướng lên, nhớ tới tình cảnh bất ngờ hôm đó.
Tôn Hồi mỉm cười chuyện trò vài câu với đồng nghiệp tình cỡ gặp gỡ, rồi cùng nhau
rời đi, chỉ để lại cho Đàm Đông Niên một bóng hình.
Trong lòng Đàm Đông Niên không thoải mái. Anh ta cau mày đi về công ty, cố gắng hết sức khiến bản thân không để ý đến cô nhóc vô ơn này. Nhưng xui xẻo thì uống nước cũng có thể dắt răng, từ buổi trưa trông thấy Tôn Hồi ăn cơm nắm bên đường hôm ấy, bốn ngày sau, Đàm Đông Niên cứ như gặp quỷ, ngày nào cũng có thể bắt gặp Tôn Hồi mặc trang phục mỏng manh gặm cơm nắm. Anh ta nghi hoặc liếc mắt về phía cửa hàng tiện lợi kia, cũng không biết cơm nắm nhà đó có hương vị đặc biệt gì không nữa.
Ma xui quỷ khiến, Đám Đông Niên bám theo Tôn Hồi, từng giây từng phút nhắc nhở bản thân giữ khoảng cách an toàn với đối phương. Hiệu quả tinh thần cảnh giác cao độ của Đàm Đông Niên khiến Tôn Hồi căn bản không phát hiện được có kẻ lén lút phía sau. Còn mọi cử chỉ cười tươi như hoa đón tiếp những chú dì, ông bà của Tôn Hồi bị Đàm Đông Niên dán cho cái nhãn 'bán nụ cười'.
Anh ta đen mặt, thoạt đầu ra sức thầm chế giễu Tôn Hồi một lượt, cái gì gọi là tự mình chuốc khổ nào? Đây chính là điển hình của việc tự mình chuốc khổ đấy, không khiến anh ta nuôi, cuối cùng chỉ có thể ăn gió nằm sương bán tiếng cười mà làm no bụng thôi.
" alt="Truyện Chơi Độc">Truyện Chơi Độc