![]() |
Tôi tâm niệm mình phải sắm cho con những gì tốt nhất, đẹp nhất có thể... Ảnh minh họa. Nguồn: Internet |
Khi mang bầu sang tháng thứ 6, tôi đã bắt đầu lò dò đi vác đồ sơ sinh về theomột danh sách mà tôi ngồi kỳ công lập trong một thời gian dài, từ khi mới có kếhoạch sinh em bé.
Tôi để dành được một khoản kha khá cho việc sinh con nên rất yên tâm để muasắm. Mỗi tuần vài ba lần, mỗi lần mua một ít, tôi cứ việc đến địa chỉ có sẵn,lựa chọn và khuân về. Có vài thứ tôi mua online nhưng tôi thích cảm giác đến cửahàng, sờ tận tay và chọn cho con những món đồ dù nhỏ nhất. Về nhà tôi xếp đồ vàomột góc để rồi lúc rảnh rỗi lại lôi ra, say sưa ngắm chúng và hình dung thiênthần của mình mặc vào trông sẽ như thế nào. Cứ nghĩ đến đó là tâm hồn tôi đã nhưlơ lửng trên mây...
Tôi sắm từ cái bấm móng tay sơ sinh, tăm bông, các loại khăn, quần áo, yếm chotới bô, giường cho bé, máy hút sữa, máy hâm sữa, cọ bình... tất tật không thiếumột thứ gì. Cứ thấy bất cứ mẹ nào nói cái đó cần là tôi phải mua ngay. Chỉ sợlúc mình "nằm ổ" không có mà dùng ngay mà lúc ấy mới đi mua lại nhiêu khê.
Đúng là nhờ chuẩn bị kỹ nên vợ chồng tôi đón bé Cún ra đời với sự chuẩn bịđầy đủ chu toàn, mọi thứ đồ dùng của đều long lanh. Tôi hoàn toàn mãn nguyện,những tấm ảnh tôi chụp khoe với bạn bè cũng được mọi người like nhiệt tình vàhỏi kinh nghiệm mua sắm, sử dụng. Tôi hào hứng chia sẻ với mọi người những thôngtin quý giá của mình. Nhưng vì thấy đẹp, mọi người hỏi nhiều tôi mới giật mìnhnhìn lại: Có những thứ hầu như chỉ dùng để chụp ảnh khoe rồi cất đi, chứ chảđược dùng đến.
Thế là bây giờ ngồi thống kê lại, khi con gần một tuổi, thì ôi thôi, rất nhiềunhiều thứ mình tâm đắc, bỏ bao công săn lùng mới mua được vẫn còn hầu như mớinguyên, có món chỉ dùng thứ một lần rồi xếp xó, có thứ chỉ dùng vài lần
Những thứ bé quá thì thôi, chả tính làm gì. Tôi chỉ tính sơ sơ thế này thôi, đầutiên là cái nhiệt kế đo nước tắm gần 300 nghìn. Tôi được bà nội bà ngoại thayphiên nhau chăm sau khi sinh nên các bà tự tay tắm cho bé mà không cần thuêngười tắm. Tôi mới lăng xăng đưa cái nhiệt kế ra thì bà nội bé "Xùy..." mộttiếng rõ to rồi nựng cháu: "Thôi, bà cháu tắm hết bảy đứa con mà có cần dùng đếnnhiệt kế nhiệt kiếc gì đâu, cún của bà nhể". Đến lượt bà ngoại: "Mày lắm chuyện,chẳng lẽ tay tao thế này mà để cháu tao chết nóng chết lạnh được à, thôi cất đicho tao nhờ". Quả thật sau này, tự tay tắm cho con, tôi cũng chỉ dùng tới đúnghai lần. Tôi học cách thử nước tắm rất nhanh của mẹ tôi là lấy một ít nước thửlên bên trong cánh tay, mình cảm thấy vừa là cũng vừa cho bé tắm.
![]() |
Cuối dùng, có nhiều thứ bé chỉ dùng vài lần rồi xếp xó. Ảnh chỉ có tính minh họa. Nguồn: Internet |
Tiếp theo là cái xe nôi giường nằm gần 5 triệu. Nó thật lung linh nhưng số lầnbé nằm trên đó cũng đếm được trên đầu ngón tay, và hình như chỉ mấy lần để chobố chụp ảnh. Bé Cún sinh mùa lạnh, ai nỡ để con nằm một mình, nó cứ chông chênhthế nào. Vợ chồng tôi toàn cho bé ngủ chung, chỉ cần nghiêng người là cho búđược. Với cả lúc nào tôi cũng muốn hít hà mùi thơm của bé. Kế đến là cái máy hútsữa hơn 3 triệu. Sữa tôi nhiều, 4 tháng đầu tôi cho bú hoàn toàn bằng sữa mẹ.Khi đi làm rồi, thấy vắt máy thật lích kích, mà vắt tay cũng khá dễ dàng nên tôichỉ dùng vài lần sau đó thì chuyển sang vắt tay. Vài tháng tôi cho bé uống sữangoài khi tôi đi làm vì sau khi đi làm sữa cũng không nhiều như trước. Cái máyhâm sữa cũng chung số phận.
Rồi thìa ăn bột, ghế tắm, nôi rung, hầu như cũng chỉ dùng gọi là. Chuyện đơngiản như cái bô chẳng hạn. Tôi sắm hẳn cái bô hình con thú có phát nhạc hơn 100nghìn thế mà lại chẳng bằng cái bô 10 nghìn mẹ tôi mua thêm. Cún được hơn 1tháng là tôi đã xi tè, phải dùng cái bô tròn mới xi được. Sau này, bé cũng chỉdùng cái bô đó, hễ đặt lên cái bô hình con thú là bé ngọ ngoạy, chỉ muốn trườnxuống nghịch. Tiếp theo là quần áo. Ban đầu tôi chủ trương sắm toàn đồ đẹp nhưngkhi dùng cho con mới thấy bất tiện. Những bộ áo liền quần cài khuy bên dưới rấtbất tiện khi thay tã cho con, cứ phải kéo phanh ra và cũng bất tiện khi xi tènên dùng vài lần tôi cũng bỏ. Có những cái còn mới cứng chưa hề xỏ lần nào.Những bộ áo quần đẹp khác cũng thế, khi đi chơi mặc vào một lúc thì được chứ ởnhà mặc thì có cảm giác cứng và hơi khó chịu với bé nên sau đó tôi phải mua lạiloạt khác bằng đồ contton mỏng.
Tính sơ sơ, tôi thấy mình lãng phí mất hơn chục triệu trong chuyện mua sắmcho con. Giờ ngồi nhìn lại đống đồ tôi lại thấy tiếc hùi hụi. Tôi chia sẻ với bàchị họ, chị ấy trách: Tôi đã nói với cô là "tăng xin giảm mua, tích cực hỏi bà"mà cô không nghe đấy thôi.
Quả thật, hồi chị ấy sinh con chị xin lại rất nhiều quần áo em bé cũ, hoặcmượn lại đồ dùng cũ của bạn bè về cho con dùng. Chị cũng toàn dùng những đồthông thường cho bé như gia đình dùng vậy. Tôi không thấy chị có xe nôi, máy vắtsữa, máy xay hay bộ đồ ăn dặm gì trong nhà chị cả. Chỉ có điều, đồ của bé chị đểriêng, vệ sinh riêng. Bé ăn dặm chị cũng xay bột theo cách truyền thống và quấylên. Từ bột rồi gạo xay vỡ, thô dần lên và được một tuổi rưỡi thì bé ăn cơm nhưmọi thành viên trong gia đình.
Còn tắm táp chăm sóc con chị ấy cũng toàn dùng công thức "gia truyền" của mẹchị ấy: tắm bằng nước dừa, lá kinh giới, mướp đắng, chanh. Thế mà bé nhà chị cứlớn nhanh như thổi. Mới hai tuổi, trông không bụ bẫm múp míp nhưng cứng cáp,nhanh nhẹn, biết tự xúc ăn như người lớn.
Tôi xót quá, giá mình chịu khó một chút, bớt tính hoang tiêu đi thì có phảiđã dành được một khoản kha khá cho con rồi không.
Độc giảThanh Huyền(Hà Nội)
" alt=""/>Bất chấp khủng hoảng, nhiều mẹ Việt vẫn vung tay quá tránHoàng Hiệp là ca sĩ bước lên sân khấu cùng thời với các ca sĩ, nhạc sĩ tên tuổi như Tuấn Hưng, Tường Văn, Hồ Hoài Anh, Bằng Kiều.... Tuy nhiên, 8 năm trước, anh đã bỏ lại sự nghiệp đầy cơ hội tại Việt Nam để sang Mỹ định cư.
Trong lần gặp gỡ với MC Thúy Nga, Hoàng Hiệp đã chia sẻ về quyết định sang Mỹ và cuộc sống thăng trầm suốt 8 năm qua.
Anh cho biết: “Tháng 7/2013, Lãnh sự quán Mỹ tại TP.HCM muốn kiếm một ca sĩ có khả năng hát tiếng Mỹ tốt và tôi được chọn”.
“Khoảng thời gian đầu qua Mỹ, tôi rất may mắn được ở với anh Bằng Kiều và được anh giới thiệu đi show trong suốt một năm rưỡi. Sau đó tôi xin phép ra ở riêng để tự lập thì bắt đầu khó khăn. Tôi mướn gara để ở, mùa đông thì lạnh mà mùa hè thì nóng.
Cơ hội đi hát lúc đó không nhiều, chỉ hát vào cuối tuần, mà ca sĩ ở Mỹ chỉ chăm chăm đi hát sẽ không đủ sống, trong khi tôi còn phải gửi tiền về Việt Nam lo cho hai con. Sau này tôi xin làm quản lý ở tiệm phở, hôm nào không kẹt xe tôi đi mất 2 tiếng, hôm nào kẹt thì đi mất 4 tiếng là chuyện bình thường. Ở gara 1 năm, tôi được má Ngọc (má nuôi nghệ sĩ Hoài Linh) cho một căn phòng để ở”, Hoàng Hiệp nhớ lại.
Sự giúp đỡ của mọi người khiến Hoàng Hiệp khắc cốt ghi tâm. Anh nói sẽ không bao giờ quên tấm chân tình của anh em nghệ sĩ đã tạo điều kiện để anh có việc làm, nơi ở.
![]() |
Hoàng Hiệp hơn vợ đúng 12 tuổi. |
Về câu chuyện hôn nhân, Hoàng Hiệp chia sẻ trước khi qua Mỹ anh đã kết thúc cuộc hôn nhân không trọn vẹn sau khi có 2 con. Đặt chân đến Mỹ, anh bén duyên với bà xã Phương Quỳnh khi tích cực hoạt động trong ca đoàn nhà thờ.
Bà xã Hoàng Hiệp nhỏ hơn anh 12 tuổi. Cả hai đã kết hôn năm 2017, hiện tại anh đã có thêm 2 người con. An cư lạc nghiệp, anh đón thêm 2 con ở Việt Nam sang Mỹ đoàn tụ, cả gia đình 6 người sống vui vẻ, hạnh phúc như không hề có khái niệm con chung, con riêng.
Trong chương trình Gõ cửa thăm nhàtập 75, kể về mối nhân duyên với bà xã Phương Quỳnh, Hoàng Hiệp hóm hỉnh cho rằng mình đã chốt hạ “người đẹp” chỉ bằng món bún đậu mắm tôm do anh tự làm.
Mặc dù phải lòng bà xã từ những lần đầu gặp mặt tại nhà thờ, nhưng anh khiến Phương Quỳnh hiểu lầm bởi phong thái nghiêm nghị nhìn rất “chảnh”. Sau hơn một năm quen Phương Quỳnh, anh gặp tai nạn xe kinh hoàng.
“Trên đường đi sinh nhật về, xe tôi bị một chiếc xe khác tông ngang, xoay mấy vòng rồi đập vào cột điện, bốn bánh xe ngửa lên trời. Lúc đó 3 người chúng tôi mới mở dây an toàn ra, nằm xuống nóc xe đợi cảnh sát tới đập kính, kéo ra. Hiệp bị nứt một cái xương sườn” - Hoàng Hiệp nhớ lại.
Nhắc lại chuyện này, Phương Quỳnh vẫn không quên được cảm giác bị sốc khi nhận cuộc gọi từ bạn trai lúc 2h sáng để báo tin dữ. Nhưng điều khiến cô bất ngờ đó là ngay cả khi vừa trải qua giây phút sinh tử, Hoàng Hiệp vẫn nghĩ tới việc dùng tiền bồi thường để ngỏ chuyện cưới xin.
“Sau vụ tại nạn, anh Hiệp được đền bù 10.000 USD, ảnh chạy qua nói ‘Em ơi có tiền làm đám cưới rồi’. Tôi nghe câu đó mà thương rồi cảm động dễ sợ. Tại lúc đó hai đứa còn nghèo lắm, tôi thì còn đi học, anh Hiệp chưa có việc làm ổn định, phải nhờ tiền đụng xe để làm đám cưới”, Phương Quỳnh chia sẻ.
Cưới xong hai vợ chồng ca sĩ Hoàng Hiệp đối mặt với không ít khó khăn, nhưng chính nhờ sự đồng lòng và tình yêu mãnh liệt đã giúp cả hai có một cái kết viên mãn.
Trong chương trình Gõ cửa thăm nhà, Hoàng Hiệp không quên dành lời ngọt ngào cho vợ: “Đối với Hoàng Hiệp, sự nghiệp lớn nhất là gia đình và Hiệp làm tất cả mọi việc để vợ con có cuộc sống tốt hơn. Phương Quỳnh là một người bạn đồng hành chấp nhận Hiệp cả khi tôi tay trắng, cô ấy là báu vật Hiệp sẽ giữ suốt đời”.
Linh Giang
Từ bỏ sự nghiệp đang thăng hoa tại Việt Nam, Xuân Nghi tự lập tại Mỹ bằng đủ mọi nghề từ bưng phở, bán trà sữa ...
" alt=""/>Hoàng Hiệp sang Mỹ định cư: từng ở gara, đi làm tại tiệm phởĐó là điểm không thể chối cãi, nhưng thực tình có những điểm ở anh khiến tôi từng phải rơi nước mắt nhiều đêm. Có lẽ đó là điểm trừ duy nhất ở anh, cũng là điểm khiến tôi không tìm thấy hạnh phúc trọn vẹn khi ở bên anh.
Chồng tôi không có nhiều nhu cầu. Và anh chỉ gần gũi khi có nhu cầu. Còn bình thường anh chỉ biết đến công việc mà thôi. Anh làm tất cả mọi việc, không nề hà bất cứ việc gì. Việc cơ quan nhiều vậy nhưng việc gia đình anh cũng không từ chối.
Tôi gần như bà hoàng, không phải động tay chân gì việc gia đình mỗi khi anh ở nhà. Anh làm việc cần mẫn hơn cả một osin trong nhà. Mà việc gì anh cũng làm được. Vì điểm đó mà tôi thêm yêu anh nhiều. Thế nhưng, càng yêu anh, càng muốn gần gũi thì anh lại lảng tránh.
Nhiều đêm tôi thèm có được vòng tay ôm ấp của anh để rồi cả hai sẽ có những cuộc yêu trọn vẹn. Tôi lân la đến chỗ anh làm việc nhưng anh chỉ toàn gạt đi. Thỉnh thoảng lắm anh mới chủ động gần tôi.
Những khi ấy tôi đều hết mình nhưng anh không "chịu" được lâu. Nhu cầu của anh ít, lại không chất lượng. Anh khiến tôi cảm thấy chưng hửng và không biết đến hạnh phúc thực sự là gì.
Khi vợ chồng giận nhau cái gì đó mà thường là do tôi giận anh, là lúc cần gần gũi như bao cặp vợ chồng khác để mọi thứ được hàn gắn. Nhưng anh thì khác, anh lại cặm cụi đi làm việc, để mặc tôi tự hết cơn tức giận. Và tôi cũng quen, rồi cũng không còn tức anh nữa, chỉ còn lại nỗi buồn.
Nhiều lần tôi khuyên anh đi khám thì anh có vẻ giận dỗi. Nhưng khi hết giận thì anh cũng chẳng đi khám. Tôi phải làm sao đây? Làm sao để cải thiện cuộc sống thực sự chất lượng cho chúng tôi?
Theo Gia đình và Xã hội
Tôi lấy được người vợ ai cũng khen là rất hiền, ngoan. Vợ ăn nói nhỏ nhẹ, có lễ độ, kính trên nhường dưới, không chê trách được điều gì. Gia đình rất ưng vợ tôi, chỉ có tôi là thấy mình thiệt thòi...
" alt=""/>Chồng tốt tính nhưng chỉ gần gũi khi anh có nhu cầu