Soi kèo phạt góc Liverpool vs Leicester, 2h45 ngày 23/12
Soi kèo phạt góc Liverpool vs Leicester,èophạtgócLiverpoolvsLeicesterhngàlichthidauhomnay 2h45 ngày 23/12 – Cúp Liên đoàn Anh. Phân tích tỷ lệ tài xỉu phạt góc trận Liverpool vs Leicester hôm nay chính xác nhất.
Nhận định, soi kèo Utrecht vs Twente, 3h ngày 23/12(责任编辑:Thế giới)
下一篇:Soi kèo phạt góc Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/01
Bà Miwa trong lễ kỷ niệm sinh nhật thứ 110. Ảnh: Alan Y. Miwa Miwa là một trong những người Mỹ gốc Nhật bị đưa đến các trại tập trung trong Thế chiến thứ hai. “Mẹ tôi phải chịu đựng những điều dường như không thể chịu đựng được bằng sự kiên nhẫn và phẩm giá”, Alan, con trai bà Miwa, nói.
Bà Miwa sinh ngày 28/2/1914 tại bang California (Mỹ). Bà là con thứ 5 trong số 7 người con của một gia đình nhập cư Nhật Bản. Khi mẹ và em trai của bà qua đời năm 1919, cha của bà phải vật lộn để chăm sóc gia đình và trang trại. Bà Miwa và các anh chị em được gửi đến sống tại nhà trẻ của giáo xứ.
Bà tốt nghiệp trường trung học Santa Maria năm 1932 và theo học ngành kinh doanh tại Đại học California, Berkeley, tốt nghiệp năm 1936. Bà kết hôn với ông Henry Miwa vào năm 1939.
Trong Thế chiến thứ hai, gia đình bà Miwa phải vào Trại tập trung Poston ở Arizona trước khi chuyển đến California sau chiến tranh. Khi được trả tự do vào năm 1945, vợ chồng bà Miwa cũng như nhiều người Nhật khác gặp khó khăn khi đi tìm việc. Bà trở thành điều dưỡng còn chồng khởi nghiệp làm vườn ươm cây.
Hiện nay, bà Miwa có sức khỏe tốt và sống trong một cơ sở chăm sóc, nơi bà được làm tóc hằng tuần và tham dự các buổi lễ nhà thờ vào Chủ nhật.
Dưới đây là những chia sẻ về bí quyết sống lâu của bà Miwa:
Ăn mì mỗi ngày
Bà Miwa thích ăn mọi loại mì và luôn dùng hằng ngày. Bà nói: “Khi tôi còn ở nhà trẻ, người đầu bếp thường nấu mì và tôi rất thích món mì đó. Hiện tại, tôi thích spaghetti, udon, ramen, soba và bất kỳ loại mì nào khác”.
Ngày càng nhiều sở thích
Khi mới nghỉ hưu, bà Miwa đi bộ hơn 6km mỗi sáng. Năm 1990, ở tuổi 76, bà đi bộ 20km trong một cuộc thi. Bà cũng là người ham đọc sách, ikebana (cắm hoa), sumi-e (vẽ tranh thủy mặc), sashiko (khâu kiểu Nhật), sửa sang nội thất.
Tuy nhiên, “hiện tại, hoạt động yêu thích của tôi là ngủ”, cụ bà hóm hỉnh nói.
Viết tự truyện
Sau khi tham gia khóa học viết văn, bà Miwa đã viết một cuốn tự truyện. Trong đó, bà hồi tưởng lại chuyến đi đến Rome (Italy), Nhật Bản, Paris (Pháp) và thác Niagara (nằm ở biên giới Mỹ - Canada). Bà cũng kể về cuộc sống ở nhà trẻ, những chuyến đi bộ dài đến trường cùng tuổi thơ ấu thơ bên cha mẹ, anh chị em.
“Chúng tôi có một đồng cỏ mênh mông để nuôi thả ngựa và bò. Có những ngày, tôi và chị gái đi lang thang khắp nơi để hái những bông hoa tím dại”, bà viết về trang trại của gia đình.
Biết ơn gia đình
Bà Miwa có 3 con trai, 10 cháu, 20 chắt. Gia đình thường cùng nhau đi du lịch và tổ chức các cuộc đoàn tụ. “Tôi thật may mắn khi các con trai, cháu, chắt và họ hàng luôn ở bên cạnh tôi. Vì mẹ mất quá sớm nên tôi chưa bao giờ được hưởng sự ấm áp, yêu thương của một tổ ấm. Sau này, khi có con, tôi cảm nhận rõ ràng tình yêu thương của một gia đình trọn vẹn”, bà Miwa tâm sự.
Đồ uống hằng ngày của cụ ông 110 tuổi vẫn lái xe
MỸ - Ông Dransfield chưa gặp bất cứ vấn đề sức khỏe nghiêm trọng nào, không đau lưng, vẫn tự lo được cho mình. Suốt bao năm qua, ông luôn dùng một loại đồ uống quen thuộc." alt="Món nhất định phải ăn mỗi ngày của cụ bà sống thọ 110 tuổi" />- - Gần 5 năm mới gặp lại, tôi sững sờ vì vẻ đẹp, sự tự tin, tươi tắn, trẻ trung của dì. Nó khác hẳn với khuôn mặt góc cạnh, u buồn, già nua và gầy đến trơ xương của dì khi tôi tới chào dì đi du học…
Nhớ lại, lúc đó 2 dì cháu tôi chỉ biết ôm nhau mà khóc. Tôi khóc vì thương dì, một người con gái từng nổi tiếng khắp cả huyện về nhan sắc, ngoan ngoãn và học hành giỏi giang. Ấy thế mà, cuộc đời dì lại đầy nước mắt và khổ đau kể từ khi dì đi lấy chồng...
Mẹ tôi kể, ngày dì đưa người đàn ông ấy về nhà để xin phép cưới, ông bà ngoại tôi và cả bố mẹ tôi đều lo lắng cho một tương lai không mấy tươi sáng của dì, bởi người đàn ông đó, ngoài ngoại hình, và cái miệng lém lỉnh thì tất cả chỉ là một con số 0 tròn trĩnh.
Ấy thế nhưng, dì đã quyết nên chẳng ai có thể ngăn cản được. Đám cưới diễn ra, và rồi, đúng như những dự đoán ban đầu, chỉ 4 tháng sau, dì chạy về nhà, ôm lấy bà, lấy mẹ tôi mà khóc nức nở khi phát hiện ra người đàn ông của mình không chung thủy. Càng ngày, ông ta càng ngập sâu vào cờ bạc, rượu chè, rồi gái gú khiến dì cứ xác xơ héo mòn vì phải lăn ra để làm lụng, trả nợ…
Tệ hại hơn, sau vài năm kết hôn và phải lăn xả với những trận đánh ghen để giữ chồng, cuối cùng, dì bị mất việc - công việc giáo viên mà dì yêu thích và là mơ ước của dì từ khi còn rất nhỏ.
Từ đó, dì cũng biến thành con người khác, đanh đá hơn, ghê gớm hơn. Thế nhưng, cho dù có ghê gớm thì dì cũng chẳng giữ được đôi chân của người đàn ông ấy ở lại mỗi ngày với dì và con. Vì thế, dì càng đi đánh ghen nhiều hơn khiến những trận đòn từ người đàn ông bạc bẽo ấy giáng xuống dì cũng nhiều hơn.
Ảnh minh họa Dì đau khổ, uất ức đến nghẹn ngào, nhưng vì thời đó, phong tục tập quán của thôn quê vẫn còn nặng nề nên dì không dám ly hôn mà cứ đeo mãi trên cổ mình cái tội, cái nợ về người đàn ông dì phải gọi làm chồng khiến người dì càng ngày càng quắt đi, đôi mắt sâu hoắm và nước da đen xạm vì nắng gió và bươn trải.
Sau đó, để thay đổi cuộc sống, vợ chồng dì chuyển đi vùng kinh tế mới ở mãi tận miền Nam.
Dì đi được vài năm thì ông bà ngoại tôi lần lượt qua đời. Từ đó, dì cũng không về thăm lại quê nhà nữa, cho nên, những tin tức về dì cũng không rõ ràng.
Tôi chỉ biết, sau khi tôi đi du học vài năm, dì đã đỡ khổ hơn, người đàn ông của dì cũng không còn chơi bời, gái gú, cờ bạc nữa mà tu chí hơn và yêu dì nhiều hơn. Tuy nhiên, tôi không tưởng tượng được rằng, dì tôi lại trẻ, đẹp, giàu có, và tự tin đến vậy.
Vì thế, suốt buổi tối đầu tiên gặp lại dì, cả tôi và dì đều thức trắng đêm để thủ thỉ với nhau về cuộc sống, về những gì tôi đã gặp và về những chuyện dì đã phải trải qua.
Trong đó, tôi không thể không tò mò và muốn hỏi dì về bí quyết khiến dì cải tạo được người đàn ông mà mọi người vẫn nghĩ là “đồ bỏ đi” ấy. Thế nhưng, dì chỉ cười. Mãi sau, khi biết tôi đã có bạn trai và chuẩn bị bước vào cuộc sống hôn nhân gia đình, dì mới chịu tâm sự.
Dì bảo, sau một thời gian đầu tắt mặt tối lo làm ăn, trả nợ, nuôi con, nuôi chồng rồi đi đánh ghen để giữ chồng, cuối cùng dì mới nhận ra dì đang tự làm khổ mình. Mà cuộc đời, ngoài bố mẹ và những người máu mủ, chẳng có ai thương mình ngoài mình. Vì thế, dì bắt đầu học cách yêu thương bản thân mình hơn.
Dì không còn đi tìm người để đánh ghen rồi nhận về mình những cái bạt tai đau điếng của chồng, của tình địch nữa. Dì cũng không còn chờ đợi rồi chăm chút cho chồng từ miếng ăn đến giấc ngủ mỗi khi anh ta trở về khi đã no xôi chán chè bên ngoài nữa.
Làm được bao nhiêu tiền, dì quản lý thật chặt chứ không để cho chồng thoải mái chi tiêu. Bên cạnh đó, dì cũng thuê thêm người làm và dành thời gian nhiều hơn cho mình. Khi thì dì đi làm tóc, khi thì dưỡng da, lúc lại đi mua sắm, tụ tập, ăn uống với bạn bè… (tất nhiên, những việc đó đều nằm trong giới hạn cho phép mà dì tự đặt ra).
Vì thế, càng ngày, dì càng đẹp hơn, tự tin hơn. Trong khi đó, chồng của dì, vì không có nhiều tiền để vung vãi và không được chăm sóc một cách chu đáo nên ngoại hình đi xuống dẫn đến số em út, bồ bịch không còn bám chặt nữa.
Ảnh minh họa Dần dần, thay vì mỗi ngày dì phải đi rình mò để tìm kiếm nhân tình của chồng, rồi lo sợ mất chồng thì nay, lúc nào chồng dì cũng canh cánh nỗi lo dì ra ngoài đường sẽ có nhiều gã đàn ông thèm muốn và dì sẽ có tình ý với một người nào đó.
Vì vậy, không còn những buổi tối bóng bẩy ra khỏi nhà để sa vào vòng tay của các em nữa, chồng dì ở nhà hàng ngày để lo chuyện hàng quán và để “trông chừng” vợ, còn mỗi khi có dịp phải ra ngoài, chồng dì đều muốn đưa vợ đi cùng vì dì rất đẹp, lại tự tin, khéo léo nên tình cảm vợ chồng càng ngày càng gắn bó hơn.
Vậy nên, trước khi tôi bước chân vào cuộc sống hôn nhân, dì chỉ khuyên tôi một câu duy nhất đó là hãy biết yêu bản thân mình và trong mọi hoàn cảnh, đừng tự làm khổ mình..
Thảo Anh (An Lão - Hải Phòng)
" alt="Bí quyết giữ chồng đào hoa của dì tôi" /> Nghệ nhân Nguyễn Ngọc Tuấn chia sẻ về tập sách “Thưởng trà thật đẹp, thật vui”. Đến năm 2010, tôi bắt đầu nghĩ đến là phát triển thị trường trà Việt Nam. Trong những năm tiếp theo, tôi viết sách về trà. “Thưởng trà thật đẹp, thật vui” là một trong những dự án mà tôi ấp ủ từ lâu về một văn hóa trà Việt, cho người Việt và của người Việt, mà đến năm 2019 mới có cơ hội dồn toàn lực thực hiện.
Nghe có vẻ không mấy mới mẻ bởi vì tại Việt Nam, trà đã rất phổ biến. Vậy điều gì là sự khác biệt, thưa ông?
Tôi đã dành nhiều chuyến đi đến những địa phương trồng trà dọc khắp đất nước mình, có cơ hội tìm hiểu và giao lưu với nhiều danh trà, người làm trà, trồng trà và kinh doanh trà… bất giác tôi nhận ra một sự thật rằng, dường như chúng ta đang vô tình bỏ quên cả một nền văn hóa đặc sắc của chính dân tộc mình - văn hóa trà.
Có nhiều sự nhầm lẫn khi cho rằng trà ngon và văn hóa trà xuất phát từ Trung Quốc. Tôi không chối từ quan điểm rằng chúng ta chịu ảnh hưởng từ văn hóa Trung Quốc, nhưng trà ngon hay văn hóa trà thì người Việt vốn đã có từ nghìn năm cha ông. Tôi tin mình có niềm say mê, sự tự hào đủ để tiếp nối sứ mệnh xâu chuỗi và hệ thống lại nền văn hóa trà thuần Việt của chúng ta.
Người yêu trà mến sách tại buổi giao lưu, chia sẻ với tác giả. Đó cũng là lý do mà cuốn sách ra đời sau hàng năm ròng tôi cùng các cộng sự tìm tòi, học hỏi và tích lũy.
Nói về tên tập sách, với nội dung lớn, xâu chuỗi, hệ thống lại văn hóa trà Việt Nam, vậy tại sao lại là “Thưởng trà thật đẹp, thật vui”?
Nghe tới thưởng trà, chúng ta nghĩ ngay đến việc uống trà, thưởng thức trà. Vậy, thế nào là thưởng thức trà? Trước đây, người ta đặt ra 4 quy chuẩn để tạo nên văn hóa thưởng trà, đó là: “nhất Nước, nhì Trà, tam Pha, tứ Ấm”.
Nói như vậy để thấy rõ, muốn có tách trà ngon cần phải chọn nguồn nước sạch dùng để pha trà, sau cần hiểu rõ về giống trà tức nguồn nguyên liệu để có cách pha phù hợp, kế đến là phương pháp pha sao cho giữ trọn và toát lên được hương vị của trà, cuối cùng là ấm tức dụng cụ pha trà.
Qua quá trình tìm hiểu, tôi nhận ra 4 quy chuẩn trên là điều kiện cần để có chén trà ngon, nhưng nếu nói về văn hóa thưởng trà thì hầu như chưa đủ. Không chỉ trong thời đại hiện nay, từ đời xưa, qua sử sách biên chép, rõ ràng còn có hai yếu tố “ngũ Trạch và lục Nhạc”, tức không gian và âm thanh. Hội đủ 6 yếu tố này, “Thưởng trà” mới thật sự trọn vẹn “thật đẹp, thật vui”.
Nghệ nhân Nguyễn Ngọc Tuấn giao lưu với khách mời. Như vậy, một buổi thưởng trà cần hội đủ 6 yếu tố trên mới thật sự tạo nên chén trà ngon?
Xin một lần nữa khẳng định, thông tin tôi viết ở tập sách là sự kế thừa những gì cha ông đã để lại trong văn hóa trà Việt. Tôi chỉ là người hậu bối tìm hiểu và xâu chuỗi, hệ thống lại, chứ không hề sáng tạo thêm bớt. Đây cũng là lý do tôi nhấn mạnh, văn hóa trà Việt vô cùng đặc sắc và ấn tượng, sánh ngang cùng các thủ phủ về trà, không thua kém. Chỉ là, chúng ta đã vô tình lãng quên mà thôi.
Theo đó, 6 yếu tố trên là điều kiện cần và đủ để có một cuộc thưởng trà trọn vẹn, vì sao như vậy thì tôi cũng có dẫn chứng lịch sử qua từng giai thoại, thể hiện rõ trong “Thưởng trà thật đẹp, thật vui”.
Tuy nhiên, nếu không đủ các yếu tố trên thì sao? Thưởng trà là một nghệ thuật và đã là nghệ thuật thì mỗi người có một cách cảm thụ khác nhau, không sao cả. Những quy chuẩn mà tôi đề cập nhằm giúp người đọc có cách nhìn đúng đắn hơn về văn hóa trà Việt, biết được chính xác những cách thức tạo nên một chén trà ngon, từ nguyên liệu đến không gian. Tạm gọi là tạo nên một “tư liệu tham khảo đáng tin cậy” để bắt đầu tìm hiểu về văn hóa trà Việt.
Tác giả ký và tặng sách cho độc giả trong buổi ra mắt. Nghe ông nhắc nhiều về yếu tố Việt Nam. Đó cũng là chất liệu chính của tác phẩm lần này?
Đúng vậy. Tôi yêu đất nước mình và hơn hết là lịch sử - văn hóa của người Việt, cụ thể là văn hóa trà Việt. Chúng ta có quyền và tất nhiên cũng nên tiếp thu nền văn hóa nhiều nơi, nhưng không có nghĩa sẽ lãng quên văn hóa nước mình. Ngay trong tên tập sách lần này, với toàn bộ chữ thuần Việt, do dịch giả Trịnh Lữ tặng tôi, cũng đã nói lên điều đó.
Trong cuốn sách tôi đặc biệt muốn truyền tải thông điệp này. Chúng ta có nền văn hóa trà thuần Việt và tại Việt Nam có rất nhiều giống trà ngon, quý hiếm vào hàng bậc nhất thế giới như: trà Lam của người Dao, trà Cổ Thụ và dòng trà Shan Tuyết của Hà Giang, trà Sen cung đình Huế, trà Sen cổ truyền Hà Nội, trà Kim Đan ở vùng rừng Tây Côn Lĩnh…
Không có lý do gì để người Việt phải đi tìm tòi một nguồn trà nhập khẩu nào khác, trong khi chúng ta hoàn toàn có thể tự chủ nguồn trà chất lượng. Vấn đề ở đây, tôi nhận thấy, do thị trường trà phổ biến nhưng hỗn loạn, ít ai chịu tìm hiểu để có nhận định đúng về trà Việt. Mặt khác, nguồn đáng tin cậy để tham khảo cũng hiếm.
Tôi mong qua tập sách, với tất cả nguồn tư liệu về trà, nước, ấm, chén hoàn toàn thuần Việt, mọi người sẽ có cái nhìn trân trọng hơn, củng cố niềm tự hào với nền văn hóa trà Việt, của người Việt, không hề bị lai tạp.
Nghệ nhân Nguyễn Ngọc Tuấn sinh năm 1968 tại Hà Nội, tốt nghiệp Đại học Tài Chính Hà Nội. Hiện ông miệt mài nghiên cứu trà và văn hóa trà, cung cấp cho người yêu trà một nguồn tư liệu lớn về trà Việt Nam và các nước trên thế giới qua các đầu sách đã xuất bản:
Trà Thương Ty - 54 Giai thoại trà
Phác Thảo Danh Trà Việt Nam
Xin tạ ơn những lão chè...
“Xin tạ ơn những lão chè và những rừng chè cổ thụ hàng trăm năm tuổi vẫn trường tồn để minh chứng Việt Nam là một trong những cái nôi chè của thế giới. Cùng với đó là phong tục uống trà, không chỉ là giải khát đơn thuần mà đã trở thành nghệ thuật ẩm thủy gắn liền với đời sống để chúng ta có quyền tự hào về văn hóa trà Việt Nam.
Xin dành tặng cuốn sách này cho gia đình và những người thân yêu của tôi vì những hi sinh thầm lặng của họ đã dành cho đam mê của tôi”.
Nghệ nhân Nguyễn Ngọc Tuấn
Nguyên Minh
Điều gì xảy ra khi uống trà gừng thường xuyên?
Trà gừng chống viêm, giảm đau họng, cảm lạnh nhưng nếu uống nhiều có thể gây đầy bụng, tiêu chảy.
" alt="Điều thú vị về trà Việt không phải ai cũng biết" />Nhiều phụ nữ Trung Quốc có học thức cao, tự chủ tài chính coi thú cưng như người thân. Ảnh: The Independent.
Theo Sixth Tone, ngày càng nhiều dân mạng xứ tỷ dân đùa rằng mình đã trở thành "con sen" cho mèo cưng. Số lượng chủ nuôi chọn các giống chó lớn làm bạn đồng hành cũng gia tăng.
Thay vì coi chúng như thú cưng, người Trung Quốc, nhất là những cô gái độc thân, lại xem chó, mèo như thành viên trong nhà, có giá trị tình cảm và được tôn trọng.
Coi thú cưng như con
Thống kê từ công ty tư vấn Frost & Sullivan cho thấy số hộ gia đình nuôi thú cưng ở Trung Quốc đã tăng từ 69,3 triệu (năm 2013) lên 99,8 triệu (năm 2018).
Hơn thế, ngành công nghiệp vật nuôi cũng phát triển với giá trị là 172,2 tỷ nhân dân tệ.
Sách Trắng ngành công nghiệp vật nuôi ở nước này năm 2018 cũng chỉ ra 87,5% người nuôi chó, 89% chủ nuôi mèo là phụ nữ.
Đa số là cử nhân đại học, sinh sau năm 1980 và sẵn sàng chi nhiều tiền, thời gian, dành sự quan tâm cho thú cưng.
Chủ nuôi ngày nay thường dành nhiều thời gian, tiền bạc để chăm sóc thú cưng như "con trai, con gái" của mình. Ảnh: AFP.
Đáng nói, phần lớn những cô gái này đều chưa lập gia đình, không đặt nặng việc kết hôn, sinh con. Vì thế, họ coi chó, mèo cưng như "con trai, con gái" của mình.
Một chủ cửa hàng thú cưng tại Thượng Hải nói với Sixth Tonerằng cô ấy luôn cho mèo ăn trước khi dùng bữa.
Sesame (33 tuổi), chủ của một chú chó, cho biết cô không có ý định lấy chồng. Cô đã từ chối lời cầu hôn của bạn trai vì chưa sẵn sàng làm vợ, làm mẹ.
"Tôi không muốn kết hôn. Bản thân tôi đã là 'trụ cột' cho cuộc sống của mình, chưa cần một người đàn ông. Tôi có thể kiếm tiền lo cho mình và 'con trai'", Sesame nói.
Nhiều cô gái khác cũng chọn sự nghiệp thay vì hôn nhân do công việc đang trên đà thăng tiến. Lo vướng bận chuyện chồng con, họ chọn nuôi chó, mèo để bầu bạn.
Lấp đầy khoảng trống
Với những người khác, thú cưng có thể trở thành chủ đề để họ chia sẻ, kết nối trên mạng xã hội.
Một tấm ảnh khoe chó cưng trong bộ trang phục dễ thương, hay đoạn clip mèo nhà ngủ gục cũng giúp chủ nuôi tìm được những người có cùng sở thích, trò chuyện cả tiếng đồng hồ.
Một số trường hợp đượcSixth Tonephỏng vấn cũng thường xuyên đăng ảnh sinh hoạt cùng vật nuôi để tạo hình tượng trên Internet.
"Ví dụ, khi đăng hình chạy bộ cùng chó cưng, chủ nuôi muốn thể hiện lối sống thư thái, lành mạnh của họ với bạn bè trên mạng xã hội", Chris K. K. Tan, giáo sư ngành Truyền thông tại ĐH Soochow, nói.
Thú cưng cũng có thể trở thành "cầu nối" để chủ nuôi kết giao bạn bè trên mạng xã hội. Ảnh: Stringer/Getty.
Ngoài ra, những cô gái nuôi chó, mèo cũng có thói quen để hình thú cưng làm ảnh đại diện vì muốn bảo vệ quyền riêng tư.
"Tôi luôn để ảnh chó cưng làm hình đại diện. Người quen, bạn bè của tôi đều biết nó nên có thể nhận ra tôi ngay", Lengleng kể với Sixth Tone.
Ngày nay, phụ nữ Trung Quốc ngày càng trở nên độc lập trong cuộc sống, không còn bị ràng buộc tuyệt đối vào những chuẩn mực xã hội cũ.
Với những cô gái coi trọng sự nghiệp, có khả năng tự chủ tài chính, một chú chó, mèo có thể lấp đầy khoảng trống trong cuộc sống, cho phép họ tập trung cho bản thân mà không phải đánh đổi bằng việc kết hôn, sinh con.
Theo Zing
Áp lực phải gầy đe dọa phụ nữ Trung Quốc
"Với phụ nữ, không có gì gọi là quá gầy. Tiêu chuẩn cái đẹp ngày nay là một cơ thể mảnh dẻ", Lou Wenjun, một cô gái Trung Quốc, chia sẻ với VICE.
" alt="Phụ nữ Trung Quốc nuôi chó, mèo thay con" />- Đảng Dân chủ vừa hứng chịu thất bại nặng nề và toàn diện nhất trong cuộc bầu cử vừa qua, khi để mất cả Nhà Trắng và Thượng viện, đồng thời gần như không còn cơ hội xoay chuyển tình thế để giành thế đa số ở Hạ viện. Phe Cộng hòa tới nay đã nắm 214 ghế thượng nghị sĩ và chỉ cần thêm 4 ghế nữa là duy trì được thế đa số tại Hạ viện.
Thất bại này đã khiến hàng loạt chính trị gia có tiếng nói trong đảng Dân chủ lên tiếng chỉ trích giới lãnh đạo đảng, cũng như cố gắng tìm ra nguyên nhân gây ra mùa bầu cử thảm họa năm nay.
Pramila Jayapal, nghị sĩ bang Washington và lãnh đạo Nhóm Nghị viện Cấp tiến tại Hạ viện, phê phán đảng Dân chủ giờ đây chỉ đại diện cho "tầng lớp tinh hoa" mà bỏ quên những nhóm cử tri bình dân, thu nhập thấp ở các vùng nông thôn và ngoại ô. Thượng nghị sĩ Bernie Sanders, người hai lần cạnh tranh vé ứng viên tổng thống đảng Dân chủ, cũng nêu lập luận tương tự ngay sau khi ông Donald Trump đánh bại bà Kamala Harris.
"Đảng Dân chủ đã bỏ rơi người lao động, vì vậy không nên bất ngờ khi tầng lớp lao động quay lưng với mình", Sanders viết trên X ngày 6/11. Trong cuộc phỏng vấn bốn ngày sau trên MSNBC, ông lặp lại thông điệp người lao động bình dân Mỹ không còn tin tưởng đảng Dân chủ sẽ đấu tranh cho quyền lợi của họ.
- ·Nhận định, soi kèo Petrolul vs Botosani, 22h00 ngày 27/1: Khó tin cửa dưới
- ·Bộ TT&TT công bố hơn 400 website vi phạm pháp luật, đề nghị không quảng cáo
- ·Nhà thuốc của Pharmacity và Long Châu bị xử phạt hàng chục triệu đồng
- ·'Công viên kỷ Jura' trở lại rạp chiếu sau 20 năm
- ·Nhận định, soi kèo Al Hazem vs Al Batin, 19h45 ngày 27/1: Khách thất thế
- ·Cuộc sống ở thị trấn nghèo nhất nước Anh
- ·Yêu vợ nhưng có bồ mới thấy thoải mái?
- ·Thèm 'phở' đâu phải vì chán 'cơm'
- ·Soi kèo góc Tigres UANL vs Club Tijuana, 10h00 ngày 29/1
- ·Sau khi bí mật bại lộ, vợ liên tục cầu xin tôi tha thứ
- Cứ tưởng người con gái tôi yêu rồi sẽ là một người vợ hiền, một người mẹ đảm, không ngờ, mới cưới về không lâu, tôi đã được “mục kích sở thị” bản chất thật của vợ.
Tôi 28 tuổi, mới cưới vợ được 3 tháng nay. Vợ tôi kém tôi 2 tuổi, là nhân viên lễ tân của một công ty nước ngoài. Trình độ tiếng Anh của cô ấy khá tốt, dáng vóc mặt mũi cũng thuộc loại xinh xắn, nhanh nhẹn. Hồi yêu nhau, cô ấy dịu dàng, nói năng nhỏ nhẹ và đặc biệt là thích hát các ca khúc trữ tình tiếng Anh. Cứ tưởng người con gái ấy rồi sẽ là một người vợ hiền, một người mẹ đảm, không ngờ, cưới nhau về không lâu, tôi đã được “mục kích sở thị” bản chất thật của vợ.
Vợ tôi ở ngoài ăn mặc chải chuốt, phấn mắt phấn môi đánh đậm bao nhiêu thì về nhà trông bợt bạt, nhếch nhác bấy nhiêu. Những ngày nghỉ, cô ấy không chải đầu, trông rối tung rối mù không khác gì tổ quạ. Quần áo thì mặc loại rộng thùng thình, ăn snack xong là tiện tay lau vạt áo, chưa có con mà đã bê tha không chịu nổi.
Mỗi khi đi làm, vợ tôi đều xức nước hoa thơm lừng, nhưng nào ai biết phòng vệ sinh nhà tôi hôi đến độ gián cũng không thèm làm tổ. Bếp núc thì quanh năm không thấy hương lửa, chỉ giỏi sai chồng đi mua đồ ăn sẵn. Vợ tôi bao biện: “Ăn sẵn cho tiện, hai vợ chồng ăn hết bao nhiêu đâu, nấu nướng tốn kém lắm”. Khi tôi hỏi tốn kém cái gì? Cô ấy liền liệt kê, nào gas, nào dầu, nào muối, nào mắm, rồi tốn cả nước rửa rau, hại xoong nồi... Vợ tôi nói như vậy làm tôi nhất thời không cãi nổi.
Thậm chí gần đây tôi còn nghĩ tới chuyện có nên học một lớp nấu ăn không vì tôi đã quá chán các món ăn sẵn bên ngoài. Tôi thèm một bữa cơm gia đình vô cùng. Tôi từng ảo tưởng rất nhiều lần tới chuyện đi làm về nhìn thấy mâm cơm ngút khói do vợ nấu. Nhưng mỗi khi tôi nói chuyện này với vợ, cô ấy đều bảo “Thế thì anh nấu đi. Em cũng thèm cơm nhà lắm!”.
Cứ tưởng người con gái ấy rồi sẽ là một người vợ hiền, một người mẹ đảm. (Ảnh minh họa)
Quần áo của vợ đi làm luôn sạch sẽ, thơm phức. Có ai hay, ở nhà tôi phải ném quần áo vào máy giặt, sau lại lật đật đem lên sân thượng phơi phóng, khi khô lại hì hụi gập gọn cho vợ từng chiếc. Tôi cảm thấy mình không khác osin của vợ là bao. Đôi lúc tôi hỏi vợ, rốt cuộc thì em là chồng hay anh là chồng? Sao anh cảm thấy mình đang làm hết những việc của một người vợ thế này? Vợ tôi vừa cười vừa nói “Huấn luyện anh dần, sau có con, anh đỡ bối rối”.
Đấy là hình thức bên ngoài, nội tâm bên trong cô ấy thì xấu khủng khiếp hơn. Cô ấy có sở thích vừa ăn vừa xem phim. Vì vậy mà nhiều khi, cơm bay tứ tung từ miệng vợ tôi do cô ấy cười sằng sặc khi đến đoạn phim hài, hoặc sụt sịt khóc khi gặp cảnh buồn. Mới cưới thôi mà đã không ý tứ chút nào, vậy vài năm nữa chắc cô ấy còn vô duyên hết mức.
Đặc biệt cô ấy lại thích xem đá bóng. Đêm nào vợ tôi cũng thức xem bóng đá, cổ vũ thì đến hàng xóm cũng nghe rõ. Trong khi tôi chỉ muốn yên tĩnh để nghỉ ngơi, lại luôn phải chịu đựng người vợ ngồi bên cạnh lúc lại hô hào: “Sút, sút nhanh... vào... vào rồi...”
Tôi nghĩ, chẳng lẽ quy luật bù trừ đúng đến vậy? Nhà khác chồng mê bóng đá, vợ kêu gào than thở. Tôi may mắn không có sở thích đó thì lại lấy trúng bà vợ thế này.
Cô ấy còn là người yêu tiền đến hiếm thấy. Mỗi khi phải đóng tiền thuê nhà là vợ tôi tỏ vẻ xót xa, ôm chập tiền tạm biệt từng tờ nhìn vừa buồn cười vừa ngớ ngẩn. Cuối tháng thấy tôi đưa lương thiếu là mặt sầm sì, bữa tối ăn ít hẳn một bát cơm. Sau đó, cả đêm cô ấy sẽ bồn chồn, khó ngủ. Đến khi tôi phải giải thích rõ lý do cần tiền thì vợ tôi mới thoát khỏi tình trạng u ám đó.
Mới cưới 3 tháng thôi mà đã như thế, vậy vài năm nữa chắc cô ấy còn vô duyên hết mức. (Ảnh minh họa)
Hơn thế nữa, vợ tôi đa nghi khủng khiếp. Chuyện là, cách đây hơn tháng, tôi bận đi công tác 2 ngày ở Đà Nẵng. Vốn là chiều thứ tư sẽ có mặt ở Hà Nội nhưng do công việc kéo dài hơn nên tôi phải ở lại thêm một ngày. Ngay khi biết phải dời lại lịch, tôi đã điện ngay cho vợ. Sau một hồi giải thích với đầy đủ chứng cớ và thề hứa là công việc thật sự, cô ấy cũng tạm tha cho tôi. Thế nhưng, đến 1 giờ khuya khi tôi vừa ngủ, thì có người gõ cửa phòng khách sạn.
Vừa bực bội vừa cáu vì bị phá giấc, tôi mở cửa ra chưa kịp mắng, thì giật mình vì người đứng trước mặt là vợ tôi với một túi xách nhỏ trên tay. Cô ấy không chờ tôi nói gì đã lao vào phòng, lật tung chăn và ngó nghiêng khắp nơi, kể cả trong nhà vệ sinh và gầm giường. Sau khi xác định không có ai khác ngoài tôi, cô ấy mới cười hỏi “Chồng bất ngờ không?”.
Cô ấy kể lể đã xin nghỉ ngày mai để đuổi theo tôi tới đây vì muốn gây bất ngờ cho tôi. Nhưng tôi biết, có thể vợ tôi nghi tôi mập mờ bên ngoài nên vội vã đặt vé máy bay đến đây gấp. May mắn rằng lòng tôi không hề có “tạp niệm” nên không áy náy, lo lắng.
Mặc dù ngày hôm sau chúng tôi vui vẻ tay trong tay cùng về, nhưng mới cưới đã như thế, tôi sợ sau này đi công tác không yên với cô vợ “la sát” này của tôi.
Tâm sự ra đây tôi chỉ mong các chị bày cách để tôi thay đổi lại vợ, chứ không phải cố ý nói xấu vợ. Vì vậy mong các chị đừng ném đá, mà hãy nghĩ cách giúp tôi.
(Theo Trí Thức Trẻ)
" alt="Mới cưới 3 tháng mà vợ đã bộc lộ bản chất khiến tôi 'choáng'" /> Người chạy bộ luôn dùng VO2 Max là chỉ số tham chiếu hiệu suất tập luyện (ảnh minh họa).
VO2 Max là gì?
VO2 Max (Volume of Oxygen Maximum) là chỉ số đo lượng oxy tối đa mà cơ thể có thể hấp thụ và sử dụng trong quá trình tập luyện cường độ cao. Được tính bằng mililit oxy tiêu thụ mỗi phút trên mỗi kilogram trọng lượng cơ thể (ml/kg/phút), VO2 Max phản ánh khả năng của hệ thống tim mạch, hô hấp và cơ bắp trong việc vận chuyển và sử dụng oxy.
Tại sao VO2 Max quan trọng đối với sức khỏe?
VO2 Max không chỉ đơn giản là một con số thể hiện hiệu suất trong thể thao mà còn là một chỉ số quan trọng về sức khỏe tổng thể.
Một số lý do khiến VO2 Max đóng vai trò quan trọng:
- Đánh giá sức khỏe tim mạch: VO2 Max liên quan mật thiết đến khả năng bơm máu của tim. Người có VO2 Max cao thường có hệ tim mạch khỏe mạnh hơn, khả năng tuần hoàn máu và cung cấp oxy đến các cơ quan tốt hơn.
- Ngăn ngừa bệnh tật: Nghiên cứu cho thấy những người có VO2 Max thấp thường có nguy cơ mắc các bệnh về tim mạch, tiểu đường loại 2 và béo phì cao hơn.
- Tăng cường tuổi thọ: Chỉ số VO2 Max cao liên quan đến khả năng sống thọ hơn. Khả năng vận chuyển oxy hiệu quả giúp duy trì chức năng của các cơ quan và giảm tốc độ lão hóa.
VO2 Max có ý nghĩa gì trong tập luyện?
VO2 Max là một chỉ số rất quan trọng trong việc đánh giá hiệu suất thể thao, đặc biệt là trong các môn thể thao sức bền như chạy bộ, đạp xe, bơi lội:
- Hiệu suất tập luyện: Người có VO2 Max cao có khả năng duy trì cường độ tập luyện cao hơn trong thời gian dài hơn. Điều này cực kỳ quan trọng đối với các vận động viên chuyên nghiệp.
- Tăng cường hiệu quả luyện tập: VO2 Max là công cụ để đo lường tiến bộ trong quá trình tập luyện. Việc tăng chỉ số này phản ánh sự cải thiện trong khả năng hấp thụ và sử dụng oxy, từ đó tăng cường sức bền và năng suất.
- Xây dựng chương trình tập luyện: Dựa trên chỉ số VO2 Max, các huấn luyện viên có thể điều chỉnh các chương trình tập luyện cá nhân, giúp tối ưu hóa sự phát triển thể lực mà vẫn đảm bảo an toàn cho cơ thể.
Làm thế nào để cải thiện VO2 Max?
VO2 Max có thể được cải thiện qua việc tập luyện cường độ cao và đều đặn. Dưới đây là một số phương pháp để tăng chỉ số này:
- Tập luyện cường độ cao ngắt quãng (HIIT-High intensity interval training): HIIT là phương pháp tập xen kẽ giữa các khoảng thời gian cường độ cao và nghỉ ngơi ngắn, giúp tối ưu hóa khả năng hấp thụ và sử dụng oxy.
- Tập luyện sức bền: Các bài tập sức bền như chạy bộ, đạp xe hay bơi lội trong thời gian dài có thể giúp tăng cường hiệu quả hoạt động của tim và phổi, từ đó cải thiện VO2 Max.
- Tập tạ kết hợp cardio: Sự kết hợp giữa các bài tập tạ và bài tập cardio (những bài tập thể dục với động tác lặp đi lặp lại như chạy bộ, nhảy... làm tăng nhịp tim), giúp tăng cường cơ bắp và cải thiện khả năng tiêu thụ oxy của cơ thể.
Làm thế nào để đo VO2 Max?
Có nhiều cách để đo VO2 Max, từ các phương pháp tại nhà đến những phương pháp chuyên nghiệp trong phòng thí nghiệm:
- Phương pháp chuyên nghiệp: Đo VO2 Max chính xác nhất thường được thực hiện tại các phòng thí nghiệm, nơi người tập phải chạy hoặc đạp xe trên máy trong khi đeo mặt nạ đo lượng oxy hít vào và CO2 thở ra.
- Sử dụng thiết bị đeo tay thông minh: Một số đồng hồ thông minh có khả năng ước tính VO2 Max dựa trên nhịp tim và dữ liệu hoạt động. Mặc dù không chính xác như các phương pháp chuyên nghiệp, nhưng đây là cách tiện lợi để theo dõi tiến trình cải thiện chỉ số này.
***
Kết luận
VO2 Max không chỉ là chỉ số phản ánh khả năng thể thao mà còn là một trong những thước đo quan trọng về sức khỏe tổng thể.
Việc duy trì và cải thiện VO2 Max thông qua tập luyện thường xuyên có thể giúp giảm nguy cơ mắc bệnh, tăng cường sức bền, và cải thiện chất lượng cuộc sống.
Vì vậy, việc hiểu và quan tâm đến chỉ số này là cần thiết cho cả những người yêu thích thể thao lẫn những người muốn nâng cao sức khỏe tổng thể.
" alt="VO2 Max là gì mà người tập luyện chạy bộ nào cũng nhắc tới?" />Bà Phan Thị Lan (phải) rùng mình nhớ lại sự việc. Ảnh: Hồ Hà
Khi cơm không lành canh chẳng ngọt
Để tìm hiểu vụ việc, chúng tôi đã tìm về xã Nghi Lâm, huyện Nghi Lộc. Ngôi nhà bà Phan Thị Lan (SN 1944), mẹ của anh Nguyễn Trọng Phi nằm nhỏ bé, nghèo nàn sau lũy tre. Trong nhà không có vật dụng gì đáng giá, ngoài bộ bàn ghế nhựa, chiếc ti vi cũ và hai chiếc giường đơn. Khuôn mặt già nua, nhăn nheo, ôm đứa cháu gái đang ngủ, bà Lan buồn bã mở đầu câu chuyện: “Chúng nó mới về nhà này được ít ngày thì đã xảy ra cơ sự. Bây giờ mẹ con bé thì đang bị công an tạm giữ, bố thì hoang mang, bực tức. Chẳng biết cuộc sống sau này như thế nào nữa…”.
Đậu Thị Huệ và chồng – anh Nguyễn Trọng Phi (SN 1986) kết hôn cách đây 6 năm, đã có chung một con gái 3 tuổi. Thời gian gần đây, hai vợ chồng thường xuyên xảy ra mâu thuẫn. Sau khi quyết định sống ly thân, Huệ bế con nhỏ về sống cùng mẹ chồng. Đến ngày 26/3, anh Phi về nhà để làm thủ tục ly hôn thì Huệ đã lén bỏ thuốc độc vào thức ăn để trả thù chồng.
Theo lời kể của bà Lan, cách đây 6 năm, con trai bà gặp và yêu Huệ khi cả hai vào làm ăn trong Lâm Đồng. Năm 2009, hai người về quê xin phép gia đình làm thủ tục đăng ký kết hôn. “Huệ quê ở xã Nghi Công - làng kế bên xã Nghi Lâm. Hoàn cảnh đều khó khăn nên gia đình chỉ làm mâm cơm báo với ông bà tổ tiên, mời xóm làng thân cận đến chung vui, chứ không tổ chức đám cưới linh đình”, bà Lan kể.
Sau khi hoàn thành thủ tục đăng ký kết hôn, vợ chồng Huệ tiếp tục vào Lâm Đồng làm ăn. Nhưng chỉ được một thời gian ngắn, hai người xảy ra mâu thuẫn, anh Phi bỏ đi nơi khác làm ăn, không sống cùng vợ. Một thời gian sau, Huệ chủ động đi tìm anh Phi, hai người làm lành với nhau và cháu Nguyễn Thị Vi ra đời sau lần đoàn tụ này.
“Lúc chuẩn bị sinh con, Huệ về quê ở với tôi, mẹ con bà cháu đùm bọc nhau. Cháu Vi mới sinh ra mắc bệnh vàng da sơ sinh, phải nuôi trong lồng kính, tôi vào bệnh viện chăm cả hai mẹ con nó. Ở nhà với bà đến lúc cháu được 7 tháng thì hai mẹ con Huệ bồng nhau vào trong Lâm Đồng với chồng”, bà Lan kể.
Nhưng vào đến nơi, chưa được bao lâu, hai vợ chồng lại tiếp tục “cơm không lành, canh chẳng ngọt”, Huệ bỏ con lại cho chồng đi nơi khác làm ăn. Một mình anh Phi vừa đi làm, vừa chăm sóc con nhỏ suốt mấy năm trời. Có lần, Huệ đến xin đón con về nhà ngoại nhưng một thời gian sau lại trả con cho anh Phi chăm sóc.
“Cuối tháng 12 năm ngoái, Huệ tìm đến nhà trẻ nơi con gái đang học xin cô giáo cho bế con rồi giấu chồng bắt xe về quê. Lúc đó, Phi gọi điện về nhà bảo tôi không cho Huệ vào nhà nữa. Biết hai đứa nó không còn tình cảm, nhưng thấy con dâu bế cháu về, xin lỗi mẹ, nói là cho con cơ hội làm lại, tôi nghĩ thương quá nên lại đón hai mẹ con về ở trong nhà”, bà Lan kể giọng buồn bã.
Bỏ thuốc vì chồng đòi ly hôn
Chân dung người vợ bỏ thuốc nhằm đầu độc chồng (ảnh do gia đình cung cấp).
Theo tìm hiểu của PV, trong khoảng thời gian ở nhà chồng, Huệ phát sinh mâu thuẫn, đặc biệt là tranh chấp chuyện đất đai với bà Lan. Tức con dâu, bà Lan lập tức gọi điện cho con trai “sớm trở về thu xếp mọi việc với vợ”.
Bà Lan kể, ngày 25/3 vừa qua, anh Phi về nhà nhưng phớt lờ sự có mặt của vợ, chỉ chơi với con. Chiều ngày 26/3, anh Phi gọi Huệ lại ngồi nói chuyện, đề cập đến việc hai người không còn tình cảm với nhau nữa rồi yêu cầu làm thủ tục ly hôn. Đến 17h cùng ngày, anh Phi đi mua lòng lợn về nấu ăn, trong lúc đang nấu thì anh Phi đi ra ngoài để lấy gia vị. Lợi dụng lúc chồng ra ngoài, Huệ đã lén bỏ một thứ bột đen vào nồi lòng nhưng bị chồng phát hiện.
“Lúc đó thằng Phi vào nhìn thấy lòng lợn bị đổi màu, nó mới sợ quá hét lên “vợ con bỏ thuốc độc vào nồi”, rồi kêu hàng xóm đến chứng kiến. Một công an viên của xóm bảo đem thử cho chó ăn, nhưng chó không ăn những miếng bị đen, chỉ ăn mấy miếng xung quanh. Ăn xong, chó chạy ra hồi nhà, nôn hết”, bà Lan rùng mình nhớ lại.
Sự việc bị phát giác, Huệ hoảng hốt xin lỗi, mong chồng tha thứ nhưng anh Phi không chấp nhận. Quá sợ hãi, Huệ tìm cách bỏ trốn. Ông Đặng Văn Thắng, công an viên thôn kể lại: “Chiều hôm đó đi làm về thì tôi thấy anh Phi sang báo cáo việc mình bị vợ đầu độc bằng thuốc chuột. Tôi sang nhà Phi và chứng kiến nồi lòng lợn bị chuyển sang màu đen, rất đông người dân tò mò đứng vây xung quanh. Sau khi xác nhận sự việc, tôi lập tức báo với công an xã và công an huyện đến làm việc”.
Một số hàng xóm sống gần nhà bà Lan cho biết, anh Phi và Huệ đi làm ăn xa, thỉnh thoảng mới về nhà. Huệ có thời gian ở cùng mẹ chồng nhưng lười biếng, ăn nói xấc xược, hỗn láo với bà Lan. “Hôm qua thì Huệ ra cơ quan công an tự thú rồi. Lúc công an khám xét trong nhà thì thấy hai gói thuốc, một gói đã cắt, một gói còn nguyên bị Huệ vứt vào trong bếp tro. Chẳng biết Huệ nghĩ gì mà lại làm liều như vậy. Nếu không phát hiện, Phi ăn phải có khi đã xảy ra án mạng rồi”, ông Phan Văn Đình, cậu ruột anh Phi nói.
(Theo Báo GĐ&XH)" alt="Rùng mình kể chuyện nàng dâu đầu độc chồng" />Ngày 31/3, trao đổi với PV, đại diện lãnh đạo Công an huyện Nghi Lộc cho biết, Đậu Thị Huệ đã ra đầu thú tại cơ quan điều tra. Bước đầu, Huệ khai nhận do tức giận vì chồng đòi ly hôn nên đã lén bỏ thuốc vào nồi thức ăn. Cơ quan công an đang tiến hành điều tra làm rõ vụ việc. Được biết, trước đó tại hiện trường, trong quá trình khám nghiệm, cơ quan công an đã thu được một gói Fokeba 200% còn nguyên và một vỏ Fokeba 20%.
- Những cuộc vui không cồn vẫn "tới bến, tới bờ" của gen Z
"Tối nay, 21h, quán cũ nhé anh em", thông báo tin nhắn làm sáng lên màn hình điện thoại của Hùng (tên nhân vật đã được thay đổi), sinh viên năm 3 của một trường đại học trên địa bàn Hà Nội.
Đúng giờ hẹn, Hùng và những người bạn của mình tập trung tại địa chỉ quen thuộc: Một quán cà phê nhạc sống. Xung quanh nhóm bạn, những chiếc bàn cũng không còn chỗ trống. 80% khách hàng cũng là gen Z.
"Với tôi, một tuần chỉ cần một buổi như thế này là đủ để "chữa lành" và nạp năng lượng cho tuần mới", Hùng chia sẻ.
Không lựa chọn những cuộc nhậu như: bố, anh trai hay nhiều người thế hệ trước, Hùng cho biết mình cũng như nhiều bạn trẻ gen Z có cách tụ tập, giải trí "lành mạnh" hơn.
"Mình rất hay đi cà phê, chủ yếu là để thư giãn đầu óc, gặp bạn bè hoặc chụp hình. Ngoài ra bọn mình cũng thường đến các quán vỉa hè. Dạo gần đây thường là cà phê nhạc sống", Hùng kể, phân tích thêm rằng giới trẻ hiện nay có đủ các kiểu giải trí "không cồn".
Thả hồn trong những bài hát thịnh hành được các ca sĩ trẻ thực hiện và thưởng thức đồ ăn vặt, bánh ngọt, nước uống pha chế. Đó là những yếu tố tạo nên một buổi "xả stress" của Hùng và các bạn.
Đáp ứng nhu cầu giải trí ngày càng cao của giới trẻ, quán cà phê kết hợp với các loại hình giải trí khác nhau xuất hiện ngày càng nhiều như: cà phê thú cưng, cà phê workshop (hoạt động giáo dục về kiến thức, kỹ năng), cà phê sách hay cà phê boardgame (trò chơi cờ bàn),... thu hút đông đảo sự quan tâm, yêu thích của các bạn trẻ.
" alt="Gen Z từ bỏ rượu bia, lại lo sập bẫy "chất vui" mới" />
- ·Siêu máy tính dự đoán Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/01
- ·Khi nào chán chồng, hãy… soi gương
- ·3 yếu tố gây thảm họa vỡ đập ở Libya làm hơn 11.000 người thiệt mạng
- ·Những phong cách khiến bạn trông già hơn tuổi 20
- ·Nhận định, soi kèo Tivoli Gardens vs Mount Pleasant, 5h00 ngày 27/1: Khách quá sung
- ·Đám cưới cổ tích của cặp đôi đồng tính nam ở Tây Ninh sau 11 năm quen nhau
- ·Ngoại tình với sếp 4 tháng, ngày về 'sốc' khi thấy thân hình vợ
- ·Cách chi tiêu để ra Tết không 'cháy túi'
- ·Nhận định, soi kèo Bali United vs Borneo, 19h00 ngày 28/1: Sức ép ngàn cân
- ·“Thu nhập tiền tỷ tôi cũng sẽ đưa vợ giữ hết”