Trong bức thư tâm sự, chàng trai viết:"Tôi năm nay 25 tuổi, đã đi làm được 2 năm. Ngay khi vào công ty, tôi gặp chị ấy. Chị hơn tôi 11 tuổi, là trưởng một nhóm khác nhưng đối với tôi lại chỉ dạy rất tận tình.
Ở chị có một sức hút kỳ lạ của người phụ nữ đẹp, nhiều trải nghiệm, mọi việc chị làm đều rất gọn gàng, bài bản và chuyên nghiệp. Tôi học hỏi được từ chị không ít và nhanh chóng tiến bộ trong nghề.
Hai chị em hợp nhau nên hay rủ nhau đi ăn trưa. Lâu dần chỉ thời gian ăn trưa ngắn ngủi thôi cũng cảm thấy không đủ nên chúng tôi hay chat riêng với nhau, rồi gọi điện, lúc nào tôi cũng thấy nhớ chị ấy.
Cuối tuần chồng chị hay đi đánh golf với các sếp ở công ty anh nên tôi căn tầm đó gọi điện cho chị. Rồi không biết từ khi nào, chúng tôi không còn kiềm chế được tình cảm của mình. Tôi đã lao vào chị trong một lần hai người đi ăn trưa rồi đưa nhau vào khách sạn.
Việc ngoại tình của chúng tôi kéo dài chừng vài tháng thì dẫn đến một việc ngoài ý muốn, đó là chị ấy dính bầu, đứa bé là con tôi. Cả hai chúng tôi đều giấu kín chuyện này. Chị ấy vẫn coi như đứa bé là con của chị ấy với chồng, tôi thì im lặng.
Chị ấy trải qua 9 tháng mang thai rồi sinh con, nhìn đứa bé chị đăng ảnh trên facebook, tôi vô cùng xúc động vì thằng bé giống tôi hồi nhỏ khủng khiếp, trong khi mọi người lại vào chúc mừng và nói thằng bé thật giống bố.
Gần đây bà nội tôi không được khỏe, bà nói bà chỉ còn chút hơi tàn, và mong muốn lớn nhất của bà là được nhìn thấy thằng cháu bà yêu thương nhất lấy vợ.
Bố mẹ cũng giục tôi tính chuyện đó đi thôi, nhà tôi có truyền thống đàn ông yên bề gia thất sớm, lấy vợ sớm ai cũng lạc nghiệp, cửa nhà ấm êm. Lấy muộn sẽ dễ lục đục bỏ nhau như chú ba của tôi vậy.
Cho nên tôi rất phân vân. Nghĩ nếu mình bỏ đi lấy vợ thì thương chị quá, vì dù sao chị cũng đã sinh cho tôi một đứa con. Nhưng nếu tôi không lấy vợ, cứ ở trong mối quan hệ này, thì chị cũng không bỏ chồng, vì họ còn con còn cái, lại gia đình bố mẹ hai bên.
Chị bảo chị yêu thương tôi lắm, nên mới quyết định sinh con cho tôi, nên tôi càng khó nghĩ. Giờ tôi phải làm gì? Nếu tôi đi lấy vợ, chị sẽ đau lòng lắm. Nếu tôi ở vậy, không lẽ ở vậy đến già? Bố mẹ và bà chưa biết chuyện của tôi. Họ sẽ vui khi biết tôi có một đứa con, hay sẽ đau lòng, tôi cũng không biết nữa...
Theo Dân Trí
Tiểu tam nhắn tin dày vò chính thất, ai ngờ bị dọa phải xuống nước xin xỏ
Có những người thứ ba im lặng sống trong bóng tối, hạnh phúc tự mình biết, đau khổ tự mình mang. Song cũng có những trà xanh gớm ghê, kiếm được mụn con là lập tức quay sang tấn công chính thất.
" alt=""/>Tâm sự chàng trai ngoài 20 tuổi ngoại tình có con với phụ nữ U40 đã lập gia đình
|
Trong con mắt của mọi người, tôi từng là người may mắn vì có một gia đình hoàn hảo. |
Trong con mắt của tôi, anh không chỉ là một người chồng, mà tôi tôn thờ anh hơn tất cả. Tôi hãnh diện khi thấy bạn bè, đồng nghiệp ghen tỵ với những gì mình đang có.
Bỗng dưng một ngày, tôi không nhớ đó là cái ngày khủng khiếp nào, khi tôi đang lúi húi dọn dẹp thì có một cô gái trẻ đến tìm. Tôi mở cửa và lịch sự mời cô ta vào nhà. Nhưng đáp lại những lời nói của tôi chỉ là sự trâng tráo và lạnh lùng: “Chị với 2 đứa con của chị chuẩn bị dọn khỏi cái nhà này đi là vừa”. Tôi lơ ngơ không hiểu vì sao cô gái lạ mặt này lại buông lời thẳng thừng như vậy. Cô ta tiếp: “Vẫn không hiểu à, tôi là bồ của chồng chị, và chúng tôi đã có con với nhau. Tôi đến đây để báo cho chị biết”.
Tôi bàng hoàng, không thể nào người đàn ông đàng hoàng và hết lòng vì vợ con như chồng tôi, lại là một người như vậy.
Cô ta đi về, trong lòng tôi xáo trộn, tôi chỉ biết ôm mặt khóc. Tôi vẫn không tin những gì cô ta nói, nhưng những bức ảnh thân mật và thằng con trai của cô ta chụp với chồng tôi khiến tôi không thể không tin.
Tôi khắc khoải đợi từng giờ để thấy anh về tới nhà.
Đến tối, anh hớn hở về nhà sớm, và không quên cầm theo bó hoa chúc mừng ngày 8/3 sớm cho ba mẹ con tôi. Thấy tôi khóc sung mắt, anh ân cần hỏi han. Tôi chỉ lẳng lặng đưa anh xem bức ảnh. Khuôn mặt chồng tôi biến sắc. Anh không nghĩ rằng mọi chuyện lại vỡ lở. Thái độ của chồng tôi khiến tôi hiểu, tất cả mọi chuyện đều là sự thật, và rằng, tôi dù chăm lo tốt cho gia đình thế nào, thì cái lỗi lớn nhất của tôi cũng là việc tôi đã già và không có nhan sắc. Nên dù cố gắng thế nào vẫn không níu giữ được anh.
|
Liền nửa năm sau đó, tôi rơi vào chứng trầm cảm, lúc nào cũng u uất. |
Chúng tôi chưa ly dị, nhưng anh mang hết đồ đạc sang sống với cô nhân tình trẻ. Khi anh bước đi, tôi nghĩ rằng cuộc sống với tôi đến đây là chấm hết. Tôi không dám tin rằng người chồng của mình lại có bồ trẻ, lại càng không dám để mọi người biết chuyện trong gia đình tôi, có lẽ, tôi không chịu đựng nổi cú sốc này.
Trong lúc dại dột, tôi đã nghĩ mình không còn mặt mũi nào để nhìn các con, nhìn mọi người. Tôi nghĩ, nước mắt bao nhiêu, níu kéo bao nhiêu cũng không đủ để anh quay về với gia đình mình, với hai con gái nhỏ. Tôi chọn cách tự tử để khiến anh phải tin rằng, tình cảm của tôi dành cho anh mãnh liệt, và anh cần phải làm tròn trách nhiệm với mẹ con tôi. Chuyện tử tử để níu kéo lại chồng bất thành, anh vào bệnh viện và chỉ buông lời: “Hãy sống thật tốt, anh xin lỗi”.
Liền nửa năm sau đó, tôi rơi vào chứng trầm cảm, lúc nào cũng u uất. Tôi gửi hai con về nhà ngoại trông, công việc cũng bỏ bê và phải tới bác sỹ tâm lý để điều trị. Hiện tại, gần 1 năm sau cú sốc này, cuộc sống của tôi vẫn không có gì khá hơn. Tôi chỉ đi về như cái bóng, bố mẹ tôi phải bỏ quê lên chăm sóc cho tôi và hai con gái. Liệu rằng, tôi sẽ sống thế nào trong thời gian tới? Hai con gái của tôi vẫn tin rằng bố nó đang đi công tác xa? Liệu khi lớn lên, chúng biết được chuyện người bố đầy tình yêu thương, thừa sự tử tế đã lừa dối cả ba mẹ con gần 5 năm qua, chúng sẽ thế nào?
Tôi không dám nghĩ tiếp, chỉ mong một ngày, những quá khứ đau đớn ngày sẽ rời bỏ tôi….
(Theo Dân Việt)" alt=""/>Tại sao tôi lại ra nông nỗi này?