Căn bệnh gây nguy hiểm đến tính mạng bé Hà Anh nếu không được điều trị kịp thời.

Tháng 6/2020, Nguyễn Hà Anh Vũ, con trai chị Lượng được 18 tháng tuổi bỗng sốt cao, mệt mỏi, vàng da kéo dài. Tại bệnh viện tuyến Trung ương, qua xét nghiệm, bác sĩ kết luận Anh Vũ mắc bệnh tan máu bẩm sinh. Nghe bác sĩ giải thích đây là bệnh hiểm nghèo dẫn đến tuổi thọ rất ngắn, vợ chồng chị run lẩy bẩy, oà khóc nức nở vì thương con.

Kể từ đó, mẹ con chị trở thành "khách quen" của Viện huyết học và Truyền máu Trung ương. Vũ thường xuyên phải truyền máu, dùng thuốc ngoài danh mục bảo hiểm tốn kém để duy trì sự sống. Trung bình mỗi tháng, tiền thuốc của con khoảng 2 triệu đồng, cộng với chi phí đi lại, sinh hoạt khiến gia đình lâm vào cảnh túng thiếu liên miên.

Chị Lượng vốn là giáo viên mầm non tại xã Lộc Yên, trong khi đó chồng chị làm công chức ở Chi cục quản lý chất lượng nông lâm sản và thủy sản của tỉnh. Thu nhập trung bình nên đối với căn bệnh nan y của con, họ gần như đã kiệt quệ, phải bán hết nhà cửa rồi đi thuê trọ.

Bé Hà Anh cần ghép tủy để giữ được tính mạng.

Cách đây ít lâu, bác sĩ đưa ra phương án ghép tuỷ có thể chữa khỏi bệnh cho Vũ. May mắn chị gái con là Nguyễn Thảo Hiền (SN 2008) có kết quả tế bào phù hợp. Hy vọng chỉ vừa loé lên bỗng vụt tắt khi vợ chồng chị Lượng biết được chi phí cho ca ghép tuỷ lên đến 1,5 tỷ đồng. Nếu có biến chứng sau phẫu thuật, chi phí có thể lên đến 2 tỷ đồng, hoàn toàn do gia đình tự túc.

Hơn nữa, thời gian vàng để ghép tủy chỉ trong vòng năm nay, khi Vũ còn đang dưới 6 tuổi. Nếu phẫu thuật muộn hơn sẽ không có tác dụng. Chị Lượng vội cầu cứu khắp nơi, cố níu giữ tia hy vọng mong manh cho con.

Bố mẹ bán cả nhà cũng không đủ tiền cho con chữa bệnh

Thời điểm hiện tại, chị đã vay mượn khắp nơi với số tiền lên đến vài trăm triệu đồng, song đích đến vẫn còn rất xa vời."Con cứ truyền hết đợt máu xong khoẻ lại chút ít rồi lại xanh xao, chán ăn, gào khóc, tôi bất lực lắm. Chúng tôi đã bán nhà rồi, giờ chẳng còn tài sản gì lo cho con nữa", người mẹ nức nở. Viễn cảnh mất đi đứa con khiến chị đau đớn.

Cô Hoàng Thị Đồng, Hiệu trưởng Trường mầm non xã Lộc Yên chia sẻ: Chị Hà Thị Lượng là giáo viên của trường, có hoàn cảnh rất khó khăn. Con trai chị mắc căn bệnh hiểm nghèo, điều trị rất tốn kém. Vợ chồng chị Lượng vừa bán phải bán nhà rồi đi trọ để lấy tiền chữa bệnh cho con song vẫn không đủ. Rất mong qua báo đài, cháu bé sẽ được cộng đồng quan tâm, ủng hộ để cứu lấy tính mạng.

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: 

1. Gửi trực tiếp: Chị Hà Thị Lượng, ở trọ số nhà 6 ngách 1, ngõ 109, đường Nguyễn Du, phường Đông Kinh, thành phố Lạng Sơn, tỉnh Lạng Sơn. Số điện thoại: 0945830208..

2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộMS 2023.241(Nguyễn Hà Anh Vũ)

Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET

Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội

- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: Báo VIETNAMNET

- The currency of bank account: 0011002643148

- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM

- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam

- SWIFT code: BFTVVNV X

- Qua TK ngân hàng Vietinbank:

Chuyển khoản: Báo VietNamNet

Số tài khoản: 114000161718

Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa

- Chuyển tiền từ nước ngoài:

Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch

- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội

- Swift code: ICBVVNVX126

3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:

- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.

- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 27 Nguyễn Bỉnh Khiêm, Quận 1, TP.HCM. Điện thoại: 19001081.

" />

Bán nhà không đủ tiền cho con ghép tủy, mẹ tuyệt vọng sợ con lỡ “giai đoạn vàng”

Công nghệ 2025-03-18 17:58:48 877

Những ngày vừa qua,ánnhàkhôngđủtiềnchoconghéptủymẹtuyệtvọngsợconlỡgiaiđoạnvàbao24 chị Hà Thị Lượng (38 tuổi, trú ở số nhà 6 ngách 1, ngõ 109, đường Nguyễn Du, phường Đông Kinh, thành phố Lạng Sơn, tỉnh Lạng Sơn) sốt ruột như ngồi trên đống lửa. Mỗi giờ, mỗi ngày, "giai đoạn vàng" để chữa khỏi bệnh hiểm nghèo cho con đang dần rút ngắn lại. Trong khi đó, gia đình chị đã tìm đủ mọi cách xoay sở mà vẫn không kiếm đủ tiền.

Căn bệnh gây nguy hiểm đến tính mạng bé Hà Anh nếu không được điều trị kịp thời.

Tháng 6/2020, Nguyễn Hà Anh Vũ, con trai chị Lượng được 18 tháng tuổi bỗng sốt cao, mệt mỏi, vàng da kéo dài. Tại bệnh viện tuyến Trung ương, qua xét nghiệm, bác sĩ kết luận Anh Vũ mắc bệnh tan máu bẩm sinh. Nghe bác sĩ giải thích đây là bệnh hiểm nghèo dẫn đến tuổi thọ rất ngắn, vợ chồng chị run lẩy bẩy, oà khóc nức nở vì thương con.

Kể từ đó, mẹ con chị trở thành "khách quen" của Viện huyết học và Truyền máu Trung ương. Vũ thường xuyên phải truyền máu, dùng thuốc ngoài danh mục bảo hiểm tốn kém để duy trì sự sống. Trung bình mỗi tháng, tiền thuốc của con khoảng 2 triệu đồng, cộng với chi phí đi lại, sinh hoạt khiến gia đình lâm vào cảnh túng thiếu liên miên.

Chị Lượng vốn là giáo viên mầm non tại xã Lộc Yên, trong khi đó chồng chị làm công chức ở Chi cục quản lý chất lượng nông lâm sản và thủy sản của tỉnh. Thu nhập trung bình nên đối với căn bệnh nan y của con, họ gần như đã kiệt quệ, phải bán hết nhà cửa rồi đi thuê trọ.

Bé Hà Anh cần ghép tủy để giữ được tính mạng.

Cách đây ít lâu, bác sĩ đưa ra phương án ghép tuỷ có thể chữa khỏi bệnh cho Vũ. May mắn chị gái con là Nguyễn Thảo Hiền (SN 2008) có kết quả tế bào phù hợp. Hy vọng chỉ vừa loé lên bỗng vụt tắt khi vợ chồng chị Lượng biết được chi phí cho ca ghép tuỷ lên đến 1,5 tỷ đồng. Nếu có biến chứng sau phẫu thuật, chi phí có thể lên đến 2 tỷ đồng, hoàn toàn do gia đình tự túc.

Hơn nữa, thời gian vàng để ghép tủy chỉ trong vòng năm nay, khi Vũ còn đang dưới 6 tuổi. Nếu phẫu thuật muộn hơn sẽ không có tác dụng. Chị Lượng vội cầu cứu khắp nơi, cố níu giữ tia hy vọng mong manh cho con.

Bố mẹ bán cả nhà cũng không đủ tiền cho con chữa bệnh

Thời điểm hiện tại, chị đã vay mượn khắp nơi với số tiền lên đến vài trăm triệu đồng, song đích đến vẫn còn rất xa vời."Con cứ truyền hết đợt máu xong khoẻ lại chút ít rồi lại xanh xao, chán ăn, gào khóc, tôi bất lực lắm. Chúng tôi đã bán nhà rồi, giờ chẳng còn tài sản gì lo cho con nữa", người mẹ nức nở. Viễn cảnh mất đi đứa con khiến chị đau đớn.

Cô Hoàng Thị Đồng, Hiệu trưởng Trường mầm non xã Lộc Yên chia sẻ: Chị Hà Thị Lượng là giáo viên của trường, có hoàn cảnh rất khó khăn. Con trai chị mắc căn bệnh hiểm nghèo, điều trị rất tốn kém. Vợ chồng chị Lượng vừa bán phải bán nhà rồi đi trọ để lấy tiền chữa bệnh cho con song vẫn không đủ. Rất mong qua báo đài, cháu bé sẽ được cộng đồng quan tâm, ủng hộ để cứu lấy tính mạng.

Mọi sự giúp đỡ xin gửi về: 

1. Gửi trực tiếp: Chị Hà Thị Lượng, ở trọ số nhà 6 ngách 1, ngõ 109, đường Nguyễn Du, phường Đông Kinh, thành phố Lạng Sơn, tỉnh Lạng Sơn. Số điện thoại: 0945830208..

2. Ủng hộ qua Báo VietNamNet: Ghi rõ ủng hộMS 2023.241(Nguyễn Hà Anh Vũ)

Chuyển khoản: Báo VIETNAMNET

Số tài khoản: 0011002643148. Sở giao dịch Ngân hàng Ngoại Thương Việt Nam - 198 Trần Quang Khải, Hà Nội

- Chuyển khoản từ nước ngoài: Bank account: Báo VIETNAMNET

- The currency of bank account: 0011002643148

- Bank:- BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM

- Address: 198 Tran Quang Khai, Hanoi,Vietnam

- SWIFT code: BFTVVNV X

- Qua TK ngân hàng Vietinbank:

Chuyển khoản: Báo VietNamNet

Số tài khoản: 114000161718

Ngân hàng TMCP Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Đống Đa

- Chuyển tiền từ nước ngoài:

Vietnam Joint Stock Commercial Bank for Industry and Trade, Dong Da Branch

- Address: 183 Nguyễn Lương Bằng, quận Đống Đa, Hà Nội

- Swift code: ICBVVNVX126

3. Hoặc trực tiếp báo VietNamNet:

- Phía Bắc địa chỉ: tầng 3, tòa nhà C’Land,156 Xã Đàn 2, phường Nam Đồng, quận Đống Đa, Hà Nội.

- Phía Nam: Văn phòng đại diện báo VietNamNet phía Nam, số 27 Nguyễn Bỉnh Khiêm, Quận 1, TP.HCM. Điện thoại: 19001081.

本文地址:http://user.tour-time.com/html/792f398251.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Bournemouth vs Brentford, 0h30 ngày 16/3: Nối mạch bất bại

 - Con đường học vấn của Nguyễn Bá Trường Giang – từ một cậu bé chỉ thích xé sách giáo khoa gấp máy bay tới những bài luận giúp anh giành được học bổng danh giá của Chính phủ Mỹ - khiến người nghe có cảm giác như đang xem một bộ phim theo mô tuýp kinh điển “from zero to hero”.

{keywords}

Anh Trường Giang khi mới đặt chân đến Cornell, Ithaca, New York...

"Tuổi thơ dữ dội"

Trường Giang sinh ra ở một làng quê nghèo ngoại thành Hà Nội, bố là công chức, mẹ lăn lộn buôn bán nuôi con ăn học.

Năm học lớp 9, mẹ mắng anh: “Thôi con ạ, con học dốt thế này, suốt ngày lêu lổng, học võ, đánh nhau, tụ tập thì chẳng hi vọng gì đâu”. Anh tóm lược thành tích học hành của mình chỉ bằng một câu: “Tóm lại, tôi học dốt. Dốt vì chả học bài bao giờ”.

Ai cũng khen anh thông minh từ bé, nhưng lười. Đến lớp không bao giờ nghe giảng, chỉ mang vở ra vẽ, thích xé sách giáo khoa gấp máy bay, cuốn pháo. Có lần, anh và mấy cậu bạn tinh nghịch đứng giữa sân trường châm ngòi vứt pháo lại rồi bỏ chạy, khiến các thầy cũng bỏ chạy té khói. Sau vụ đó, anh bị đuổi học một tuần. Năm ấy, anh nhận học lực kém, hạnh kiểm yếu, bị lưu ban.

“Mẹ tôi lại đến nhà thầy chủ nhiệm xin cho tôi. Thầy thương tình, cho tôi thêm một phết, lên học lực trung bình, còn hạnh kiểm thì không cho được. Thầy bảo tôi đi rèn luyện hè. Thực chất là đi dọn mấy cái nhà vệ sinh trong trường”.

Năm lớp 11, thằng bạn nối khố rủ: “Đi học tiếng Anh không? Bố tao bảo xin cho vào làm khách sạn”. Lời rủ rê ấy cũng chính là định mệnh làm thay đổi cuộc đời anh từ đó.

Từ 3,9 đến 8,9 môn tiếng Anh

{keywords}

Sáng Chủ Nhật bên dốc Cornell (Cornell Slope)

Trường Giang và bạn đạp xe ra trung tâm học giáo trình Streamline A. Buổi đầu tiên, thầy đã nói toàn tiếng Anh làm anh “choáng váng”. Rồi anh học từ những cái đơn giản nhất như chào hỏi, thời tiết, sở thích… Có lần thầy hỏi ai đặt một câu theo mẫu “Have you got”, anh xung phong và nói “Have you got a girl friend?”Cả lớp cười ầm ĩ còn thầy khen hay và thế là từ hôm ấy anh có hứng thú với môn tiếng Anh hẳn, đêm nào về cũng đọc oang cả nhà.

Sau 3 tháng hè học tiếng Anh, anh tiến bộ rõ rệt. Đến tiết học tiếng Anh đầu tiên năm lớp 12, thầy gọi anh lên chữa bài tập và vô cùng bất ngờ. Hôm sau, anh được gọi vào đội tuyển tiếng Anh của trường, nhưng thấy các bạn giỏi quá, anh bỏ không theo, mà về mua sách Streamline D ôn luyện tiếp. Thế rồi, từ một đứa điểm tiếng Anh năm lớp 11 chỉ có 3,9, đến năm lớp 12 anh đã đạt 8,9.

Trường Giang thừa nhận cuộc đời cho anh nhiều may mắn khi gặp được những người thầy, người bạn gây ảnh hưởng tích cực tới cuộc sống của mình. “Tôi có thằng bạn dạy tôi môn toán để thi đại học. Ngày nào tôi cũng bám rịt lấy nó để hỏi… Tôi đỗ đại học là nhờ nó”.

Rồi vào đại học, anh gặp một anh bạn học Ngoại giao, rất giỏi tiếng Anh. “Nhờ anh tôi mới biết đến VOA, BBC. Tôi thu vào các băng cát-xét nghe đi nghe lại. Tôi chép ra vở, nhưng không nghe hết vì vướng nhiều từ mới”.

Có lần, anh đi mua sách cũ ở phố Bà Triệu thì thấy đống báo toàn The Economist, The Times, Newsweek…mà giá chỉ 2 nghìn đồng/ quyển. Anh mua về đọc thì phát hiện ra cách học mới là nghe và đọc cùng một chủ đề liên quan. “Tôi học say mê, không muốn ra khỏi nhà vì còn phải đọc”.

Rồi anh ra trường, được mời về làm giảng viên, rồi được phân lên tổ phiên dịch. Anh kiếm tiền từ đi dịch cabin, có bao nhiêu tiền dành mua sách, đĩa TOEFL về luyện để xin học bổng Mỹ.

Bài luận 2.000 chữ và cuộc phỏng vấn hơn 1 giờ

{keywords}

Ảnh chụp tại nhà Đại Sứ Michael W.Marine, nhóm Fulbrighter 2007.

Anh thích nước Mỹ, ước mơ đi du học Mỹ nhen nhóm trong anh từ khi còn nhỏ.

Có lần, anh ướm hỏi mẹ: “Mẹ bán nhà cho con đi Mỹ học, sau này về con mua lại nhà to hơn”. Mẹ anh bảo: “Có giỏi thì xin học bổng mà đi, vác tiền nhà đi thì có gì là vinh dự”.

Được một người quen giới thiệu, anh đăng ký xin học bổng Fulbright với tâm thế không kỳ vọng gì nhiều. Thế rồi, mọi thứ cứ đến một cách thuận lợi, anh vượt qua các vòng thi tuyển, đến vòng viết luận và chuẩn bị hồ sơ. Anh thao thức cả tháng trời, đêm nào cũng nghĩ “Viết gì đây?”

Rồi một hôm, bỗng dưng anh muốn viết về cuộc đời mình, về khát vọng vươn lên, về những ngày tháng đạp xe 20km đi học tiếng Anh, về những cuốn băng cát-xét cũ và nhàu…

Anh viết: “Nếu sau này tôi trở thành giảng viên đại học, tôi sẽ dạy học sinh theo cách khác, thực tế hơn, sáng tạo hơn”. Anh nói về Việt Nam, về những khó khăn của thế hệ anh, về tình hình chung của đất nước và thể hiện một niềm tin chắc chắn về tương lai của Việt Nam và về kế hoạch tương lai của bản thân mình.

{keywords}

Anh Trường Giang chụp với Giáo Sư Gary S.Fields...

“Quy định của Fulbright là 800 chữ. Tôi viết gần 2.000 chữ. Nhiều đứa cắt xén bài để nộp. Tôi mặc kệ quy định, in hết ra rồi kẹp vào hồ sơ. Tôi nghĩ thế nào chả có người đọc. Hóa ra họ đọc thật”.

Không bất ngờ khi nhận được tin trúng tuyển, vì Trường Giang đã tin là sẽ đỗ ngay sau cuộc phỏng vấn dài hơn một giờ đồng hồ.

Có hai người phỏng vấn anh, một người Mỹ một người Việt, “mặt mũi nghiêm trọng” – theo cách miêu tả của anh. Anh bước vào phòng, cười tươi và chào họ. Anh chủ động bắt chuyện bằng những câu hỏi xã giao, rồi say sưa trò chuyện.

“Vị giáo sư đó hỏi tôi “trong bài viết tôi thấy em viết câu này, em có quan điểm như thế nào mà lại viết thế?...” Tôi trả lời “tôi xin đính chính, tôi không viết như thế, mà tôi viết như thế này cơ...” Người đó mỉm cười. Sau này tôi mới biết thủ thuật của họ là thử hỏi chi tiết về bài luận xem người đối diện có phải là tác giả thực sự của bài đó không.”

{keywords}
Anh Trường Giang trong ngày tốt nghiệp ĐH Cornell

“Chúng tôi ngồi nói chuyện về kinh tế Việt Nam, về chất lượng giáo dục và nguồn nhân lực của Việt Nam, về đầu tư nước ngoài vào Việt Nam. Cái gì cũng về Việt Nam. Có lẽ họ quan tâm nhiều đến Việt Nam và ưu ái chúng tôi” – anh kể.

Trúng tuyển, anh chọn học Kinh tế ở ĐH Cornell – một trong 8 trường đại học danh giá thuộc khối Ivy League.

“Chất lượng giáo giục thì tuyệt vời. Ít nhất đã đào tạo được một kẻ đần như tôi” – anh tự nhận đầy khiêm tốn và hài hước.

Anh nói, giáo dục Mỹ nhìn chung thì tốt thật, học thật, làm thật và chơi thật. Nhưng không phải chỗ nào cũng thế. Bằng giọng điệu tưng tửng, anh nhận xét:

“Nước Mỹ lo lắng vì bọn trẻ không chịu học toán, sợ toán từ bé. Tôi có nhà bà con ở California, nhà có 2 thằng trẻ con, từ bé đã ôm con búp bê biết nói, câu cửa miệng nó nói là “Math is difficult” (Toán khó lắm)”. “Nước Mỹ khủng hoảng về toán (America is in numeracy crisis).

Có lần nhà báo kỳ cựu Larry King, trong lần phỏng vấn tỷ phú Bill Gate, đã đặt câu hỏi “giáo dục của Mỹ đáng lo ngại thế nào?”, Bill Gate mỉm cười nói “chỉ cần 20% số sinh viên [Việt Nam], Trung Quốc, Ấn Độ... tốt nghiệp và ở lại Mỹ làm việc, thế là đủ nhân tài”. Tôi thêm Việt Nam vào vì tôi mong ông nói câu ấy, nhưng ông chả nói, lúc ấy tôi hơi bực ông (cười)”.

Nguyễn Bá Trường Giang – học bổng Fulbright, tốt nghiệp Thạc sĩ Kinh tế ĐH Cornell và Thạc sĩ Luật, Trường Luật ĐH Boston. Anh từng là giảng viên tiếng Anh ở khoa Ngôn ngữ và Văn hóa Anh Mỹ, ĐH Ngoại ngữ, ĐH Quốc gia Hà Nội từ năm 2001 đến năm 2003. Sau đó anh chuyển sang làm phiên dịch cho các quan chức cấp cao của Chính phủ cho đến năm 2007 thì nhận được học bổng Fulbright. Đến năm 2009, anh là cố vấn pháp lý cao cấp của Baker & McKenzie Việt Nam trước khi chuyển sang học Thạc sĩ Luật ở ĐH Boston, Mỹ.

Trường Giang trở về Việt Nam năm 2013, sau đó trở thành cố vấn trưởng cho Tập đoàn Thiên Minh. Từ năm 2015, anh là cố vấn pháp lý cao cấp cho Ngân hàng Việt Nam Thịnh Vượng VP Bank.

  • Nguyễn Thảo(ghi)
">

Từ học sinh bị lưu ban đến học giả Fulbright

Cuộc hôn nhân tưởng chừng hạnh phúc cuối cùng lại không như ý nguyện. (Ảnh minh họa. Nguồn: Pxfuel)

Suốt mấy tháng liền, cô ấy rơi vào tình trạng đau khổ và tôi là người chủ động ở bên an ủi, động viên. Nhìn người con gái mình yêu vật vã vì tình, tôi thực sự không kìm được lòng. Tôi chỉ muốn được cả đời ở bên che chở cho em. Chuyện gì đến cũng đến, chúng tôi ngã vào lòng nhau như một lẽ tự nhiên. Hai đứa cần có nhau, chúng tôi đều hiểu điều đó. Và rồi chúng tôi làm đám cưới sau đó vài tháng. Tôi biết vợ chưa dành hết tình yêu cho mình nhưng tôi tin bằng tất cả tấm chân tình của mình, rồi có một ngày vợ sẽ nhận ra.

Cuộc hôn nhân tưởng chừng hạnh phúc cuối cùng lại không như ý nguyện. Vợ sinh đôi hai cô con gái và không muốn tiếp tục sinh con trong khi tôi là con trai độc nhất trong nhà. Mẹ tôi liên tục thúc giục, gây mọi áp lực để bắt vợ tôi phải tiếp tục sinh đến khi nào có con trai thì thôi. Bản thân tôi cũng động viên và hi vọng vợ chấp nhận lời đề nghị đó của mẹ. Tôi còn nói với vợ nếu muốn thì có thể sàng lọc để có con trai nhưng vợ khăng khăng không chịu. 

Suốt 2 năm sau đó chúng tôi rơi vào tình trạng bế tắc, căng thẳng vì chuyện sinh con trai. Vợ một mực không bao giờ sinh thêm dù vì lý do gì đi chăng nữa. Biết mình không còn hi vọng thuyết phục được vợ, tôi lao vào rượu chè bù khú. Mỗi lần bạn bè khích bác không có con trai phải ngồi mâm dưới, tôi lại nổi trận cuồng phong trong lòng. Rồi tôi đã làm một việc dại dột là đi ngoại tìnhđể kiếm cậu con trai nối dõi và mẹ tôi chính là cầu nối. Ban đầu tôi chỉ muốn dọa nạt vợ nhưng đã dấn thân vào thì không rút được chân ra. 

Ngày cô bồ mang con đến nhận cha, nhận bà nội, tay chân tôi run lẩy bẩy. Vợ tôi đứng đó sững người, nước mắt cứ thế trào ra. Tôi biết mình đã làm một việc sai trái nhưng thực tình tôi không còn cách nào khác. Tôi cần một cậu con trai nhưng vợ lại không đáp ứng nguyện vọng của chồng. Vả lại cô bồ chỉ mong tôi chịu trách nhiệm với con, chu cấp tiền nuôi con, công khai nhận con chứ không muốn có danh phận gì trong gia đình tôi cả. 

Nhưng có người vợ nào lại chấp nhận chuyện chồng mình mang con rơi ở bên ngoài về còn yêu cầu mình nhận làm con? Sau hôm đó, vợ quyết định ly hôn để tôi được đường đường chính chính rước cô bồ về ở. Nghĩ lại những ngày tháng yêu nhau trước đây, nghĩ đến việc từng vật vã thế nào để tán được vợ, tôi lại càng thấy xót xa trong lòng. Tôi còn yêu vợ, càng không muốn bỏ vợ. Tôi chỉ muốn có một cậu con trai mà thôi. 

Vợ kí vào đơn ly hôn, mang hai con gái về nhà ngoại và yêu cầu tôi nhanh chóng đồng thuận để hoàn tất thủ tục. Dù còn đau đớn nhưng tôi vẫn phải có một quyết định rõ ràng. Tôi đưa bồ về nhà chung sống, chăm sóc cô ta đến lúc sinh con. Cuối cùng tôi cũng được như ý nguyện, có một cậu con trai. Mẹ tôi mừng ra mặt, bà hoàn toàn quên mất mình có hai đứa cháu gái.

Lần đó, vợ đưa các con đến nhà tôi chơi cũng nhân tiện chào hỏi sau khi mọi việc xong xuôi. Tôi không ngờ chính lần đó vợ bí mật làm xét nghiệm AND của tôi và con trai.

Vài ngày sau đó, vợ gọi tôi ra rồi đưa kết quả xét nghiệm. Thì ra tôi và đứa con trai mà tôi mong mỏi không phải là cha con ruột. Cô bồ không chỉ có tôi mà còn qua lại với nhiều người đàn ông khác. Vợ biết việc này nên đã âm thầm giúp tôi giải vây. 

Khi sự thật bị phơi bày, cô ta xin lỗi tôi rồi vội dọn ra ngoài. Mẹ tôi khóc cạn nước mắt sau cú lừa của người con gái mà mẹ tin tưởng. Bài học ấy giúp tôi nhận ra, không có gì quan trọng hơn vợ con của mình. Nhưng khi tôi cầu xin quay lại thì vợ tôi kiên quyết từ chối giống như cách cô ấy từ chối sinh thêm cậu con trai vậy. 

Dù tôi dùng mọi cách níu kéo, mẹ tôi cũng khóc lóc xin tha thứ thì cô ấy vẫn không chấp nhận quay lại căn nhà này. Nhìn vợ đưa hai đứa con rời đi, tôi chua chát trong lòng. Tất cả là do tôi tạo nên. Tôi đã từng hết lòng vì một người, yêu say đắm, tìm mọi cách có được nhưng rồi lại buông bỏ một cách dễ dàng. Tôi đâu có xứng với tình cảm em dành cho tôi. 

Độc giảThanh Trúc (Hà Nội)

Bất ngờ phát hiện chồng ngoại tình, hành động của tình địch sau đó khiến tôi bất ngờ hơn

Bất ngờ phát hiện chồng ngoại tình, hành động của tình địch sau đó khiến tôi bất ngờ hơn

Tôi đã từng mê chồng tôi như điếu đổ vì vẻ bề ngoài đẹp trai và miệng lưỡi khéo ăn khéo nói của anh ấy.">

Chồng ngoại tình kiếm đứa con trai, sốc khi vợ tiết lộ sự thật

Nhận định, soi kèo St. Pauli vs Hoffenheim, 02h30 ngày 15/3: Ca khúc khải hoàn

Untitled 2.jpg
Ca sĩ Kim Ho Joong.

Theo hình ảnh, ngay sau va chạm, Kim Ho Joong đã lái chiếc xe sang Bentley Bentayga rời khỏi hiện trường mà không có bất kỳ hành động giúp đỡ hay xử lý hậu quả gì cho tài xế taxi.

JTBCcho biết, ban đầu ca sĩ phủ nhận việc cầm lái vào thời điểm xảy ra sự việc. Tuy nhiên, khi công an vào cuộc điều tra, anh phải thừa nhận là người điều khiển phương tiện gây tai nạn.

Phía công ty quản lý của ca sĩ giải thích, sau khi xảy ra va chạm, nam nghệ sĩ dừng xe rồi gọi điện cho người quản lý. Người này tới đồn cảnh sát trước và tự nhận hành vi lái xe gây tai nạn. Sau đó, Kim Ho Joong mới đến trình diện và tiếp nhận điều tra. Kết quả kiểm tra cho thấy anh không lái xe trong tình trạng say rượu.

Theo nguồn tin, trên xe của Kim Ho Joong không có thẻ nhớ của hộp đen nên không ghi lại được hình ảnh vụ việc. Cơ quan chức năng đang làm rõ về việc thiếu thẻ nhớ trong thiết bị này.

Untitled 7.jpg
Hiện trường của vụ tai nạn.

Dù vụ việc gây xôn xao dư luận, Kim Ho Joong vẫn tiếp tục lịch làm việc. Anh mới hoàn thành 2 đêm diễn thuộc chuỗi concert Trot Baritone Classic Arena Tourngày 11-12/5 tại Goyang và sẽ tiếp tục có show tại Changwon vào 18-19/5 tới.

Kim Ho Joong là một trong những gương mặt nổi bật của nhạc trot (thể loại nhạc truyền thống) tại Hàn Quốc hiện nay. Sinh năm 1991, nam ca sĩ chính thức ra mắt công chúng ở tuổi 22 và đã phát hành nhiều album đạt thành tích cao trên các bảng xếp hạng âm nhạc trong nước.

CCTV ghi lại cảnh Kim Ho Joong đâm xe rồi bỏ trốn khỏi hiện trường:

Minh Nghĩa

Nữ chính 'Cô gái xấu xí': Mỹ nhân Sài thành kín tiếng sau tai nạn và bệnh tậtNgọc Hiệp là nữ chính Huyền Diệu trong 'Cô gái xấu xí' và chị đã chấp nhận làm xấu hình ảnh trong phim này. Sau nhiều năm phim phát sóng hiện tại cuộc sống của chị ra sao?">

Ca sĩ Kim Ho Joong lái xe Bentley gây tai nạn rồi bỏ trốn

Ảnh minh họa: Sohu

Sáu năm rồi, tôi chưa tái hôn mà chồng cũ cũng vẫn một mình. Vì chúng tôi có người quen chung, nếu anh lấy vợ cớ gì tôi lại không biết? Hôm nọ tình cờ thế nào mà tôi gặp anh ở quán cà phê. Hai đứa ngồi trò chuyện một lát, tôi buột miệng hỏi anh sao đã 6 năm rồi anh chưa lấy vợ. Phụ nữ giỏi chịu cô đơn chứ đàn ông một mình từng ấy năm thật hiếm lạ. 

Anh cúi đầu mân mê cốc cà phê một lát rồi ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt tôi nói rành rọt 4 chữ không thể tin nổi: “Anh vẫn chờ em”. Anh bảo trừ khi tôi tái hôn, nếu không anh vẫn sẽ chờ vì vẫn còn hy vọng quay lại. Tôi ngơ ngác. 

Lúc trước gia cảnh chúng tôi khác biệt nhiều, bố mẹ tôi rất phản đối cuộc hôn nhân này. Lý do cũng bởi anh nghèo, gia đình lại nặng gánh. Khi tôi cương quyết lấy anh, ông bà gần như từ mặt con gái. 

Cưới xong tôi mang bầu một cặp sinh đôi, nghỉ việc ở nhà. Mọi thứ dựa dẫm hoàn toàn vào chồng. Vừa lo cho vợ con vừa gửi tiền về cho bố mẹ dưới quê, lương chồng tôi thì thấp, cố gắng làm thêm đến mấy cũng không đủ trang trải. Nhiều lúc tôi bật khóc vì thấy quá khổ sở, thiếu thốn.

Ngày tôi sinh con, mẹ đẻ vẫn còn giận nên chỉ đến nhìn ba mẹ con tôi một lát rồi về. Bà không giúp đỡ gì cả. Cho đến khi hai đứa con của tôi lên 6 tháng cùng ốm nhập viện, hỏi tiền chồng để đóng viện phí thì anh rút ra vài tờ tiền lẻ, đếm mãi cũng chẳng đủ 100 nghìn. Lúc ấy tôi đã khóc rất nhiều và quyết định ly hôn.

Tôi quay về với bố mẹ đẻ, xin lỗi ông bà. Bố mẹ cưu mang 3 mẹ con tôi từ ấy. Khi các con được 2 tuổi thì tôi đi làm lại. Nhờ có bố mẹ giúp đỡ cả về công sức và vật chất, 3 mẹ con tôi mới có được cuộc sống yên ổn, đầy đủ như hiện tại. 

Sau cuộc gặp với chồng cũ, đêm ấy về tôi thức trắng suy nghĩ. Không ngờ anh vẫn luôn chờ đợi mình. Mấy năm qua tôi cũng có yêu đương nhưng đều không thật lòng muốn tiến đến hôn nhân với ai. Tôi nhận ra một điều là tôi vẫn còn tình cảm với chồng cũ, đồng thời cũng không ai yêu tôi được nhiều như anh. Một điều quan trọng nữa, anh là bố ruột của các con tôi. 

Tôi đã biết lòng mình rồi, tôi thật sự muốn quay lại với anh. Dè dặt thưa chuyện với bố mẹ, ông bà không phản đối gay gắt như trước nữa nhưng yêu cầu chồng cũ phải mua được nhà mới đồng ý cho chúng tôi đoàn tụ. 

Hiện tại anh cũng cố gắng thu nhập tăng lên phần nào nhưng để mua được nhà thì vẫn còn xa. Tôi không dám trái lời bố mẹ một lần nữa. Tôi đã khiến bố mẹ thất vọng một lần rồi. Chúng tôi lại lâm vào bế tắc. Xin hỏi mọi người trong hoàn cảnh này chúng tôi phải làm thế nào? 

Lúc trước cũng vì tiền bạc, vật chất mà chúng tôi rời xa nhau. Bây giờ lẽ nào vẫn vì lý do ấy mà chúng tôi không thể tái hợp? Vì sao chúng tôi lại khổ thế này, rõ ràng có tình cảm với nhau nhưng cuối cùng cứ mãi trắc trở không thể hạnh phúc? 

Theo Phụ nữ Việt Nam

">

Hỏi chồng cũ sao chưa lấy vợ, anh nói 4 từ khiến tôi thức trắng đêm

{keywords}

Chiếc máy bán hàng tự động này sẽ giúp giải quyết được vấn đề ngay trong những tình huống cấp thiết.

Ngoài ra ông Valdez cho hay, chiếc máy tự động lấy thuốc này sẽ giúp sinh viên thoát khỏi sự ngại ngần khi phải tới các trung tâm y tế, nói chuyện với các nhân viên y tế để được phát thuốc, bao cao su và đặc biệt là sinh viên có thể tới lấy vào cả ban đêm.

Ông cũng hi vọng rằng việc làm này sẽ tạo tiền lệ để nhiều chiếc máy sẽ xuất hiện quanh khu vực khuôn viên trường Yale và phục vụ cho sinh viên trong trường. Trước ý tưởng lắp đặt máy bán thuốc tránh thai khẩn cấp, các sinh viên trong trường đều rất ủng hộ.

Chiếc máy sẽ được lắp đặt trước kỳ nghỉ đông của sinh viên. Giá cả cho các sản phẩm được bán trong chiếc máy này sẽ tương đương hoặc rẻ hơn so với các quầy thuốc bên ngoài. Vị trí cụ thể của chiếc máy chưa được xác định nhưng nhiều người đang đề xuất lắp trong phòng tắm để bảo đảm tính riêng tư.

Grace Cheung, người lần đầu tiên đề xuất ý tưởng về máy bán hàng về thuốc tránh thai khẩn cấp từ mùa thu năm ngoái - nhấn mạnh rằng chuyện quan hệ tình dục không an toàn thường xuyên xảy ra đối với sinh viên ngay trong trường. Mua thuốc là vấn đề khá bất tiện và xấu hổ đối với họ.

Nhiều giảng viên của Đại học Yale cũng lên tiếng ủng hộ sáng kiến này. Larissa Nguyen, giáo sư Đại học Yale cho rằng, chiếc máy sẽ giúp sinh viên dễ dàng tiếp cận các biện pháp tránh thai ngoài ý muốn.

Trước đó, sinh viên Yale cũng đã được phát thuốc tránh thai khẩn cấp miễn phí tại trung tâm y tế của trường.

Yale không phải là trường đại học đầu tiên lắp đặt máy chăm sóc sức khỏe kèm các biện pháp tránh thai khẩn cấp và các loại thuốc khác tại trường. Trước đó, hệ thống trường học của Đại học California cũng có các máy bán hàng tự động tương tự cho sinh viên. Các trường tư thục khác như Đại học Brandeis, Cao đẳng Pomona, Đại học Stanford và nhiều trường khác cũng đã lắp đặt những chiếc máy này.

Thúy Nga (Theo NBC)

Giáo dục giới tính từ thuở lên 3

Giáo dục giới tính từ thuở lên 3

Cho rằng bố mẹ càng giấu giếm chuyện giới tính, sự bí bách càng khiến con khao khát tìm hiểu, chị Nguyễn Hồng Minh quyết định chọn cách làm bạn với con.

">

Trường ĐH có máy bán thuốc tránh thai khẩn cấp và bao cao su cho sinh viên

友情链接