l码的裤子是29还是30

Giải trí 2025-03-23 13:38:18 81

ICTnews vừa được cầm thử một phiên bản thử nghiệm của Mobiistar Prime X Max hôm nay (6/1). Đây có thể là chiếc smartphone cao cấp nhất của Mobiistar trong thời gian tới,ộdiệnPrimeXMaxchiếcsmartphonecaocấpmớicủvdqg đức dựa vào cách đặt tên Prime X (một dòng máy cao cấp hiện nay của Mobiistar) và chữ Max (cao nhất). Chiếc máy có màn hình 5,5 inch, nổi bật với thiết kế nguyên khối và màu vàng hồng hợp thời. Đại diện Mobiistar cho biết máy sẽ có thêm màu vàng (gold). 

Bên cạnh thiết kế nguyên khối, chiếc máy của Mobiistar còn được trang bị RAM 3GB, cảm biến vân tay và máy ảnh 21MP, ngoài ra các thông tin khác của máy không được tiết lộ. Tuy nhiên, có thể kỳ vọng chiếc máy này sử dụng vi xử lý 8 lõi và bộ nhớ trong tối thiểu 16GB.

本文地址:http://user.tour-time.com/html/802e899192.html
版权声明

本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。

全站热门

Nhận định, soi kèo Malawi vs Namibia, 23h00 ngày 20/3: Vượt mặt khách

Tôi là một trong số ít huynh trưởng hiếm hoi của Ban Chấp Hành Đại Đạo Thanh Niên Hội cấp Trung ương Tòa Thánh Tây Ninh còn đang sống tại nội địa Việt Nam, khi đọc qua bài Diễn Văn của hiền tài Phạm Văn Khảm đọc trong buổi Đại Hội 7 Đại Đạo Thanh Niên Hội (ĐĐTNH) hải ngoại vừa qua ở Châu Đạo California, trong lòng cảm thấy bất an, nên cũng xin có đôi lời nhắn nhủ.

Các em thương,

Từ năm Canh Ngọ - 1930 đến năm Giáp Tuất – 1934 do ý kiến bất đồng của một số Chức sắc Đại Thiên Phong khiến nội tình Đạo Cao Đài bị phân hóa, Đức Lý Giáo Tông và Đức Phạm Hộ Pháp cùng ký ban hành 8 Đạo Nghị Định nhằm chấn chỉnh nền Đạo, trong đó có Đạo Nghị Định thứ tám ban hành năm Giáp Tuất - 1934, điều thứ nhất Đạo Nghị Định này ghi:

"Những chi phái nào do bởi Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ làm gốc lập thành mà không do nơi mạng lịnh Hội Thánh thì cả chúng sanh chẳng đặng nhìn nhận là của Chí Tôn và phải định quyết là Bàn Môn Tả Đạo”.

Sau năm 1975, một số đồng đạo Cao Đài Tòa Thánh Tây Ninh di tản ra nước ngoài sinh sống, tập trung khá đông tại Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Vì lòng “Thương Thầy, Mến Đạo” một số Chức Sắc Cửu Trùng Đài cùng với ít vị Hiền Tài Ban Thế Đạo Chi Thế Hiệp Thiên Đài sống ở Mỹ đã qui tụ niềm tin đồng đạo Cao Đài Tòa Thánh Tây Ninh, lập các bộ phận tạm để giúp lẫn nhau giữ vững đức tin, thờ Thầy, tu thân, lập âm chất theo sự hiểu biết của mình lúc còn ở tại Việt Nam. Những tổ chức này lẽ ra phải xin được sự nhìn nhận của Hội Thánh tại Tòa Thánh Tây Ninh mới hợp lệ. Nếu không vậy thì là tự lập quyền riêng, xa rời nguồn cội.

“Châu Đạo California” chính là một tổ chức xa rời nguồn cội. Cái gọi là Châu Đạo, Tộc Đạo... là do một số Chức sắc hàng Giáo Hữu và Hiền Tài lưu vong định cư tại Hoa Kỳ tự lập, chưa được Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Tòa Thánh Tây Ninh công nhận (Các vị Giáo Hữu Thái Cầm Thanh, Thượng Màng Thanh, Ngọc Ngọc Thanh theo gia đình đi tị nạn chánh trị, một số vị vốn là viên chức, sĩ quan Việt Nam Cộng Hòa như Hiền Tài Phạm văn Khảm ..., sau khi Miền Nam thất thủ đã đi học tập cải tạo và may duyên được xuất cảnh sang Hoa Kỳ). Việc hành đạo của nhóm người này không do sự dẫn dắt của Hội Thánh cấp trên, tự tổ chức nhiều bộ phận, tự vẽ ra chương trình hành sự, tự biên tự diễn theo ý riêng, nên nó là “một tổ chức ngoại đạo nếu không nói là bàng môn, tả đạo".

Vì tự lập quyền riêng, do vậy việc hành sự của nhóm người này không thể nói là thuộc Tòa Thánh Tây Ninh. Hội Thánh hiện nay cũng không đả động gì đến “tổ chức này”, vì niềm tin là sự tự nguyện, không ai trói buộc ai phải tin theo. Ngặt nỗi, “tổ chức tự lập này” lại muốn “đảo chính Hội Thánh hiện tại ở Việt Nam”. Họ đã dùng những từ ngữ “dao to, búa lớn, bất kính tôn trưởng, quy chụp này nọ thật thô thiển”, đả kích một Hội Thánh đã hết sức Từ Bi đối với họ! (Hội Thánh hiện nay tại Tòa Thánh Tây Ninh chưa một lời nói nặng với số tổ chức và những người tự lập ấy).

Cái hám vọng của các người này thật quá lớn, nhưng ngoài tài sức của họ, nên họ phải vận dụng các sức mạnh quơ quào được ở chung quanh, trong đó có các em!

Còn việc “quốc gia đại sự của Nhà Nước Địa Phương” thì Hội Thánh đã có quy định Chức sắc không được tham gia, là để giữ sự “trung dung” cho “Nền Đại Đạo Cao Đài Được Dung Thông Toàn Thế Giới”. Những người có học vấn như quý vị Hiền Tài tất phải hiểu rõ, suy nghĩ sâu xa lẽ thiệt hơn, cân nhắc điều được mất, có cách ứng sử phù hợp tình hình để xứng đáng là bậc “Trí Thức”...

Thời thế đã thay đổi quá nhiều, mà luận điệu của Hiền Tài Phạm văn Khảm lại mang “tính cổ trang”, quá giống kiểu “Quân Tử Tàu” ... , đã cho mọi người thấy rõ anh ta muốn gì khi giật dây, cổ động số Thanh Thiếu Niên Cao Đài Hải Ngoại nuôi lòng căm hận với Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Tòa Thánh Tây Ninh hiện tại tại nội địa Việt Nam. Vì rằng “tại sao Hội Thánh không chịu chống cự lại, mà vâng phục quy định luật pháp của Nhà nước Cộng Sản đang là chủ nhân của đất nước Việt Nam”, mà quên rằng nơi đó Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ Tòa Thánh Tây Ninh đang công khai đặt cơ quan Trung ương để điều hành việc Đạo!

Ở Mỹ, các em đang sống công khai giữa cộng đồng thì các em có phải tuân thủ luật pháp của Mỹ không ? Nếu không tuân thì sao?!

Hiền Tài Phạm văn Khảm lại đem những “lý giải” mà anh ta cho là của Ngài Bảo Đạo “đã tiên liệu ...” đem nói với các em là nhằm kích động các em nuôi lòng thù hận Hội Thánh tại quê cha đất mẹ. Nhưng có thật đúng nguyên văn như thế không? Thời điểm viết ra là lúc nào và lúc ấy Ngài Hồ Bảo Đạo đang ở đâu? Ngài có phổ biến rộng rãi tài liệu này xem như là một chỉ thị cho Hội Thánh Hiệp Thiên, Cửu Trùng và Phước Thiện thi hành không?

Sao Hiền Tài Phạm văn Khảm không công bố Bức Tâm Thư của Ngài Bảo Đạo, với danh nghĩa là Quyền Chưởng Quản Hiệp Thiên Đài đã gửi cho Chức Sắc Hiệp Thiên Đài đề ngày 18-3 Kỷ Mùi (Dl.14-4-1979) để nhắc nhở các em Thanh Thiếu Niên Cao Đài Hải ngoại phải ý thức và cư xử cho hợp lẽ Đạo ?

Có lẽ vì nội dung trong đó đã dạy những điều không có lợi cho nhóm Khảm! Bởi Ngài đã dạy rằng (Tôi xin trích y nguyên văn) :

“ ... Chúng ta là người Tôn Giáo, nhưng vẫn là công dân của nhà nước thì phải tuân hành tất cả luật lệnh của nhà nước, thậm chí nếu nhà nước ra lệnh giải tán Hội Thánh, đóng cửa Tòa Thánh và các Thánh Thất chúng ta có cãi lại đặng không?

Chúng ta không phải bạc nhược, yếu hèn nhưng chúng ta nên hiểu rằng dầu cho mảnh lông, hột cát không ra ngoài luật thiên điều thì việc cộng sản về cầm quyền trị thế trong cả nước cũng không ngoài luật thiên điều.

Như vậy nếu chúng ta chống lại nhà nước hiện nay thay trời trị thế thì chẳng khác nào chúng ta chống lại thiên điều, mà chống lại thiên điều là một việc không phải dễ đâu!

Còn thuận theo thiên điều mặc dù theo thực tế trước mắt có phần trái với việc làm từ trước, nhưng đối với Ngọc Hư Cung ắt là không tội.

Nói cho cùng thoảng như việc giải thể các cơ cấu tổ chức hành chánh Đạo có đắc tội với thiêng liêng đi nữa thì tội đó chỉ quy về cho cấp lãnh đạo của Hội Thánh ra lịnh trong khi các cấp dưới chỉ biết thừa hành mà thôi, nên không thể khép cấp thừa hành vào tội nào hết, mấy em biết sợ tội, không lẽ cấp lãnh đạo đàn anh không biết sợ tội hay sao?

Hiểu như vậy, tôi thiết tha kêu gọi tất cả Chức Sắc Hiệp Thiên Đài cũng như Cửu Trùng Đài và Phước Thiện và luôn cả chư Tín Hữu nên cùng nhau đi một đường, nghe một tiếng, nhất tâm nhất trí, hiệp đồng chư môn đệ trọn tuân hành theo lịnh của Hội Thánh thì sẽ được vững tâm yên trí rằng chi chi cũng có đàn anh lãnh đạo gánh chịu.

Nhược bằng, vì lý do này hay lý do khác bất đồng với Hội Thánh dầu không tỏ ra chống đối nhưng tự tách mình đứng ra ngoài cuộc, thụ động và không chịu hiệp đồng cùng chư môn đệ thì tự mình trọn gánh hết trách nhiệm về bước đường lập vị của mình không thể đổ thừa rằng không có ai nhắc nhở và chỉ bảo.

Về mặt pháp lý, tôi nhân danh quyền Chưởng Quản Hiệp Thiên Đài đã chỉ rõ và quy trách nhiệm rõ ràng rồi nên ước mong rằng không còn điều chi thắc mắc.

Riêng về việc thi hành nhiệm vụ của Chức Sắc Hiệp Thiên Đài thì lẽ dĩ nhiên trong việc thay cũ đổi mới của cơ chuyển thế từ thời kỳ lập công, qua thời kỳ lập đức, chức năng và phương châm hành đạo của tất cả mọi người dầu cho Chức Sắc hay Chức Việc hoặc Tín Hữu cũng đều đổi mới như trong lời kêu gọi chung số 6/HĐCQ ngày 07-3 Kỷ Mùi. (3-4-1979) của Hội Thánh Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ chớ không phải riêng cho Cửu Trùng Đài và Phước Thiện đâu.

Vậy thì chư Chức Sắc Hiệp Thiên Đài mấy em phải nên sớm tỉnh giác tự mình giải hết chứng bệnh trầm trọng chung hiện nay ...”

Còn nói về việc cầu phong cầu thăng ..., sao Hiền Tài Phạm văn Khảm không trích Thánh giáo của Đức Lý Đại Tiên kiêm Giáo Tông Đại Đạo Tam Kỳ Phổ Độ, (trong đợt cầu phong, cầu thăng năm 1973), khi giáng cơ chấm phái tại Cung Đạo Đền Thánh đã nêu :

“ đây là lần chót cho đến khi Cửu Trùng Đài thực hiện Luật Công Cử ...”

 Chỉ một đoạn ngắn nhưng hàm súc ý nghĩa thật sâu xa!

Rõ ràng Hiền tài Phạm văn Khảm đã cố tình trích dẫn tài liệu theo kiểu chắp vá ngụy tạo hỏa mù nhằm để kích động các em mà thôi !

Chắc các em thừa biết:

Một cái cây mọc lên, muốn tồn tại và phát triển trên một thực địa, thì phải tùy thuộc thổ nhưỡng tại chỗ. Một tổ chức hoạt động công khai giữa xã hội muốn tồn tại và phát triển tất cũng phải phù hợp với nhân tình thế thái, quy luật của xã hội ấy. Hội Thánh Cao Đài Tòa Thánh Tây Ninh là “một tổ chức tinh thần” có thực thể trong cộng đồng nhân loại thì có khác gì ! Tất nhiên là phải tuân tòng phép nước, dù đó là quốc gia nào, hoặc thể chế nào đi nữa, thì mới có thể tồn tại và phát triển được. Đó là quy luật muôn đời! Chỉ có kẻ bất trí mới không biết mà thôi.

Các vị Giáo Hữu Thái Cầm Thanh, Thượng Màng Thanh, Ngọc Ngọc Thanh ... các vị Hiền tài như Phạm văn Khảm ... người thì đã quy Thiên, người còn lại cũng tuổi cao “gần Đất, xa Trời”, nếu không có người kế thừa thì sự nghiệp của các Ông ấy sẽ là con số 0! Hậu cuộc của cá thể thì các ông ấy đã tự biết, nhưng còn sự nghiệp chung của tương lai nền Đạo thì các ông ấy tính lẽ nào cho ngày càng ổn định và phát triển thì mới đáng bậc đàn anh chứ? Có đâu lại dẫn đàn em đi vào ngõ cụt ?!

Chỉ là một nhóm nhỏ Chức Sắc-Hiền Tài sống gửi xứ người, các ông ấy làm gì, tương lai các ông ấy ra sao thì chẳng hại gì ai. Còn Hội Thánh tại Việt Nam ảnh hưởng toàn cuộc Nền Đại Đạo, nếu theo như ý các ông ấy thì cũng đành phải buông tay, mặc cho ra sao thì ra, hay phải có một hình thức nào đó để giữ còn?

Hiền tài Phạm văn Khảm có lẽ do quá hận thù mà mất khôn ngoan bằng những luận điệu và việc làm như một kẻ điên loạn, đã không thấy được hậu quả sự sai lầm của mình, lại muốn kéo các em vào con đường tăm tối!

Là con em Nhà Đạo Cao Đài Tòa Thánh Tây Ninh, điều tốt nhất cho các em là rèn luyện thân thể cho khỏe mạnh, rèn luyện kỹ năng sống cho vững vàng (văn hóa, nghề nghiệp) để đặt cho đời mình một mục đích sống phù hợp với hoàn cảnh và có ý nghĩa trong tầm tài sức của mình. Các em phải tự chủ!

Hãy suy nghĩ bằng cái đầu của mình, đi trên đôi chân của mình, và đôi tay chỉ thực hiện những điều mình đã suy ngẫm sâu sát.

Chúc các em luôn khỏe và hạnh phúc.

Huynh trưởng Bùi Văn Côn

">

Bức thư của một huynh trưởng

Giải Nhất: Đường núi dẫn tới đài quan sát Trollstigen ở Nauy - Tác giả Ken Schluchtmann - Ảnh địa dư.

{keywords} 

Giải Nhì: Trung tâm Hội nghị Quốc tế Đại Liên ở Trung Quốc - Tác giả Duccio Malagamba - Ảnh địa dư.

Một số bức ảnh kiến trúc khác cũng được hội đồng chấm giải đánh giá cao

{keywords} 

Công trình Blue Planet (Hành tinh xanh) ở Đan Mạch - Tác giả Adam Mork - Ảnh ngoại thất.

{keywords}

Đài quan sát Reindeer Pavilion (Tháp Tuần lộc) ở Nauy - Tác giả Ken Schluchtmann - Ảnh ngoại thất.

{keywords}

Tháp đôi Absolute ở Canada - Tác giả Large Bounhar - Ảnh ngoại thất.

{keywords}

Tòa nhà Bruder Klaus Kapelle ở Đức - Tác giả Tim Van DeVelde - Ảnh ngoại thất.

{keywords}

Trung tâm Hội nghị Quốc tế Đại Liên ở Trung Quốc - Tác giả Duccio Malagamba - Ảnh nội thất.

{keywords}

Tòa nhà Citta del Sole ở thành phố Rome, Ý - Tác giả Fernando Guerra - Ảnh nội thất.

{keywords}

Thư viện Trung tâm Liverpool ở Anh - Tác giả Keith Hunter - Ảnh nội thất.

{keywords}

Viện bảo tàng kính ở Thượng Hải, Trung Quốc - Tác giả Ken Schluchtmann - Ảnh nội thất.

{keywords}

Đường vào nhà ga phía nam Thượng Hải, Trung Quốc - Tác giả James Leynse - Ảnh địa dư.

{keywords}

Đường Tungeneset ở Nauy - Tác giả Ken Schluchtmann - Ảnh địa dư.

{keywords}

Sân vận động Olympic ở Trung Quốc - Tác giả Duccio Malagamba - Ảnh tính năng sử dụng.

{keywords} 

Khoảnh sân trước khu học xá Patio des Escolas ở Bồ Đào Nha - Tác giả Fernando Guerra - Ảnh tính năng sử dụng.

{keywords}

Tòa nhà mô hình Shangila được dựng lên trong lễ hội Glastonbury ở Anh - Tác giả Jim Stephenson - Ảnh tính năng sử dụng.

{keywords}

Sảnh Chợ (Market Hall) ở thành phố Ghent, Bỉ - Tác giả Tim Van DeVelde - Ảnh tính năng sử dụng.

Theo Dân trí/BI

">

Ảnh kiến trúc đẹp đến không tưởng

Nhận định, soi kèo Hartford Athletic vs NY Shockers, 5h30 ngày 19/3: Đẳng cấp khác biệt

{keywords}Đúng 10 giờ, xe đưa linh cữu nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý đến quàn tại Nhà Tang Lễ TP. HCM ở quận 3, TP. HCM. 
{keywords}
Con cháu cố nhạc sĩ nhiều người ở Hà Nội, vừa hay tin đã đặt máy bay để vào TP. HCM nên chưa kịp có mặt sáng nay. Đến Nhà tang lễ thành phố có ông Nguyễn Văn Phúc (sinh năm 1935), em trai nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý. Ông là nguyên Hiệu phó trường Sân khấu Điện ảnh TP. HCM, từng đóng phim Dù gió có thổi.
{keywords}
Tiếp chuyện chúng tôi là bà Thanh Mai, vợ ông Phúc. "Bác đi rất nhẹ nhàng", bà nói. Hay tin anh chồng mất, cả nhà đã có mặt ở Nhà tang lễ từ sớm. Bà Mai cho biết, gia đình cố nhạc sĩ có 5 anh chị em (gồm 2 nữ, 3 nam), trong đó anh chị cả nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý đều mất khi tuổi rất cao, như người chị cả mất năm 99 tuổi.

{keywords}

"Hai anh em chúng tôi không sống với nhau nhiều. Năm 1945, anh ấy đi Việt Minh, hết chiến tranh lại làm công tác văn nghệ. Tôi ở nhà với mẹ, đến năm 1954 mới đi làm. Anh ấy là anh thứ 3 trong 5 anh chị em, đẹp trai nhất nhà", ông Phúc nói.
{keywords}
Linh cữu nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý. Rất nhiều nhạc sĩ như Trương Tuyết Mai, Vĩnh Lai, Phạm Minh Tuấn, Trần Hữu Bích, Thế Hiển,... đã đến viếng ông. Nhạc sĩ Trần Long Ẩn, chủ tịch Hội Âm nhạc TP. HCM dẫn đoàn đến viếng sau buổi họp ở hội.
{keywords}
Chị Thương, cháu người vợ thứ hai của nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý, là người chăm sóc ông trong ngôi nhà nhỏ ở phường Đa Kao, Quận 1, TP. HCM suốt 30 năm nay cho đến khi ông mất. Cạnh chị là chắt nội của ông. "Cuối đời, bác chỉ ước gặp con gái nhưng không kịp. Bác mất do tuổi già chứ không phải bệnh, nói ông lao phổi là không đúng", chị kể. Chị cũng đính chính, cuộc sống cuối đời ông không quá túng thiếu. Cố nhạc sĩ có lương hưu hơn 6 triệu/tháng, chính quyền Hà Tĩnh gửi ông 5 triệu/tháng, chưa kể các khoản tiền nhỏ khác.
{keywords}
Chị Thương cũng nói, khoảng 3 ngày cuối đời, nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý bị xổ ruột, đi ngoài liên tục. Thông thường, khi chị cho ông uống thuốc sẽ bớt đi ngoài nhưng lần này không hiệu quả. Vì cố nhạc sĩ hễ ăn là ói ra nên chị cho ông uống sữa, tình trạng kéo dài 1 ngày thì ông mất. Chị kể: "Ông đi nhẹ nhàng lắm, không trăn trối gì, tôi kêu "Dượng ơi" mà ông nhắm mắt lại, thế là đi luôn". Tết mấy năm nay, chị Thương có đưa ông về Bảo Lộc đón Tết để ông tận hưởng không khí lạnh. Vậy mà ông đã đi trước khi năm mới sang.
{keywords}
Chia buồn của nhà thơ, nhà văn Lưu Trọng Văn, con trai cố thi sĩ Lưu Trọng Lư.
{keywords}
Một lời chia buồn khác được viết cẩn thận. Sinh thời, nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý được mọi người yêu quý vì tính cách và nể phục sự nghiệp âm nhạc đồ sộ.
{keywords}
Chị Thái Linh (65 tuổi), con gái thứ 2 cố nhạc sĩ, cũng chính là em bé đi vào âm nhạc nước nhà qua ca khúc "Mẹ yêu con". Chị mặc áo tang đón tiếp các khách viếng vì chị gái Như Mỹ ở Hà Nội chưa về kịp. "Hôm qua, ông đi vào ngày rất đẹp, ông đi rất nhanh, thanh thản, chúng tôi mừng cho ông", chị nói. Theo chị, gia đình cũng muốn phát nhạc của ông sáng tác cho ông vui, nhưng quy định Nhà tang lễ Thành phố không đồng ý nên thôi. Bên Hội Âm nhạc TP định an táng ông ở Nghĩa trang TP nhưng cố nhạc sĩ đã ký hợp đồng để yên nghỉ ở Nghĩa trang hoa viên Bình Dương khoảng 5 - 6 năm trước.
 
{keywords}
"Ông rất cưng tôi. Hồi nhỏ, hai bố con ngủ trong căn nhà tập thể ở số 96 Phố Huế, hễ đi toilet tôi đều phải gọi ông vì phía sau nhà tối lắm, sợ lắm. Tôi bây giờ 65 tuổi trông thế này thôi chứ hồi em bé tròn trĩnh đáng yêu lắm. Ông viết bài "Mẹ yêu con" cho tôi, bài hát mà hễ nghe ở bất cứ đâu, tôi cũng có thể khóc ngay. Tôi nhớ khoảng năm 1972, tôi tốt nghiệp THPT, sắp đi Nga học thì xuất hiện một đơn tố cáo nặc danh khiến việc đi học trì hoãn 1 năm, đó là lần đầu tôi thấy ông khóc. Cả đời ông vắt kiệt sức cho âm nhạc rồi, tôi muốn ông được yên, sớm siêu thoát", chị tâm sự.
{keywords}
Cụ Nguyễn Văn Phúc tay bắt mặt mừng NSND Trần Hiếu - ca sĩ thể hiện thành công nhiều ca khúc bất hủ của anh trai mình. 
{keywords}
Nghệ sĩ Trần Hiếu nói, anh kém nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý một con giáp nhưng thân thiết như anh em, bạn bè. Ông rất yêu tính cách của đàn anh vì "trước sau như một, không như người ta cứ lúc thế này khi thế khác". Thời trẻ, hai anh em thường xuyên gặp nhau, nếu Trần Hiếu viết nhạc thì cụ Tý là người nghe đầu tiên. Ngược lại, cụ Tý viết nhạc thì anh luôn được hát trước.
{keywords}
Về tình hình của mình, NSND Trần Hiếu nói, ông vẫn khỏe mạnh bình thường. Quyền Linh đến thăm đúng lúc ông bị ốm, mà tuổi già bị bệnh vặt là chuyện bình thường. Cuộc sống ông không quá khó khăn hay thiếu thốn như mọi người nghĩ. Vợ chồng Trần Hiếu sống trong căn hộ chung cư 49m2 ở Hà Nội khoảng 10 năm nay rất tốt. "Chắc người trẻ thương chúng tôi chứ người già chúng tôi quen vậy rồi", ông cười. 

Bài và ảnh: Gia Bảo

Nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý qua đời ở tuổi 94

Nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý qua đời ở tuổi 94

Gia đình nhạc sĩ "Mẹ yêu con" xác nhận tin ông qua đời chiều 26/12, hưởng thọ 94 tuổi.

">

Đám tang nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý

- Làm nghề sửa xe trong một con hẻm, mỗi ngày anh Út còn đun dăm chục líttrà đá giúp người nghèo qua đường giải khát hoàn toàn miễn phí.

Buổi trưa, trời nắng gắt. Cái nóng nung người của Sài Gòn không làm chậm bước mưu sinh của những người cùng khổ. Chị bán vé số ăn mặc kín người với túi xách nhỏ trên vai dừng lại trước trụ điện - nơi đặt một bình nước với tấm biển ''nước uống miễn phí''. Một tay cầm xấp vé số, tay còn lại chị với lấy chiếc ly đưa vào vòi nước ấn mạnh. Dòng nước mát chảy đầy vào ly.

{keywords}

Chị bán vé số và ly nước nghĩa tình.

Nghĩa tình… ly trà đá

''Mỗi sáng, em ra khỏi nhà từ lúc 8 giờ. Làm một vòng từ Phan Xích Long qua bờ kè Nhiêu Lộc đến chợ Tân Định đôi chân muốn rã rời, cổ họng khô rát. Muốn uống một ly nước dù trà đá cũng phải mất 2.000đ. Thôi thì cố lết về đây với thùng trà đá của anh Út cơn khát sẽ dịu đi để còn tiếp tục đi bán'' - Chị Hoa, người bán vé số là ''khách hàng'' thường xuyên và rất đúng giờ nói với chúng tôi. Cứ trưa mỗi ngày chị đều ghé lại. Một ly nước thấm giọng rồi tiếp tục lên đường vào cuộc mưu sinh đầy khó nhọc.

{keywords}

Anh Út cặm cụi mưu sinh.

Thùng trà đá miễn phí của anh Út nằm ngay đầu hẻm 96 đường Phan Đình Phùng (P.2 Q. Phú Nhuận TP.HCM) đã có từ rất lâu. Không riêng gì chị Hoa, thùng trà đá miễn phí này đã giải tỏa được cơn khát của hàng chục người. Vé số có, xe ôm có, người đi giao hàng có, ai khát cứ ghé vào. Uống xong, chiếc ly được đặt lại vị trí cũ rồi người khác tiếp đến. Thùng này vơi thùng khác được đưa đến làm đầy và cứ thế hết năm này qua năm khác.

Người làm công việc này không phải là một người giàu có. Phải người nghèo mới thấu hiểu và cảm thông được với người cùng cảnh ngộ. Anh là Đỗ Văn Út, 52 tuổi, là thợ sửa xe ngay đầu hẻm.

Hàng ngày, anh dậy sớm nấu khoảng 50 lít nước để nguội. Sau đó, anh làm thêm 8 lít trà cốt từ trà cám mua ở các tiệm trà. Nhiều người hảo tâm thấy việc làm của anh không vụ lợi đã ủng hộ anh khoản trà này.

Đến sáng, anh dọn hàng. Đi kèm máy bơm hơi, dụng cụ sửa xe là thùng trà đá. Anh đặt nó trước trụ điện trên lề đường để ai cũng có thể nhìn thấy và cần giải khát thì cứ ghé vào.

Theo lời bà con trong hẻm, cuộc đời của anh Út đầy sóng gió. Năm 1989, anh bán căn nhà đang ở với giá chưa được 5 lượng vàng để lấy tiền làm vốn buôn xe. Anh về tận An Giang mua các loại xe "nghĩa địa" về tân trang bán lại kiếm lời. Được 2 chuyến, chưa đủ hoàn vốn thì lệnh cấm nhập loại xe này được ban hành. Anh đành chuyển sang tìm mua xe cũ ở thành phố nhưng giá thành cao chi phí sửa chữa nhiều khiến anh lỗ và mất cả vốn.

Tay trắng, anh đành phải chạy xích lô rồi xe ôm để sống qua ngày. Nhưng rồi, cái duyên với con hẻm 96 dường như gắn trọn với cuộc đời anh. Năm 2001 anh quay trở lại dọn đồ nghề ra đầu hẻm vá, sửa xe kiếm sống.

Thùng trà đá anh đặt nơi đây dường như để trả nghĩa cho đời. Những biến cố, những thăng trầm trong cuộc sống đã giúp anh hiểu thêm tình người. Cũng từ đó, anh luôn cánh cánh bên mình nỗi mong muốn cùng được sẻ chia nhằm làm vơi bớt nỗi nhọc nhằn của những người khó khăn cơ nhỡ…

Chiếc quan tài miễn phí

''Một miếng vá tôi lấy 10.000đ. Với người bán vé số trên xe lăn muốn được số tiền đó họ phải bán 10 tờ mới có. Mà người khuyết tật khó khăn lắm mới bán được 1 tờ. Thôi thì khi xe của họ bể bánh hoặc hư hỏng gì mình bỏ chút công giúp họ cũng là một việc nên làm anh nhỉ?'' - anh Út tâm sự với chúng tôi về những trăn trở của mình trong lúc làm nghề.

{keywords}

Anh Út vá xe cho khách. Trên vách tấm pano điểm giúp hòm từ thiện trợ táng miễn phí.

Trong suốt thời gian làm nghề anh Út đã từng miễn phí cho hàng trăm người khuyết tật khi phương tiện mưu sinh của họ xảy ra sự cố. Hầu như người khuyết tật nào trong khu vực này cũng đều biết đến anh, đến nghĩa cử mà ít người có thể làm được.

Anh Út vẫn cứ lầm lũi với công việc hàng ngày. Kiếm được bao nhiều ăn bấy nhiêu. Gánh nặng gia đình không đè trên vai anh bởi con anh cũng đã lớn.

Trong lúc trò chuyện cùng anh chúng tôi bất chợt nhìn lên vách. Một tấm biển với dòng chữ: ''Cơ sở mai táng Vạn Phúc, điểm giúp hòm từ thiện, trợ táng miễn phí phục vụ 24/24 kể cả ngày lễ và Chủ nhật'' đập vào mắt tôi.

“Cơ sở này là thế nào vậy anh?” Anh từ tốn giải thích, con hẻm 96 này trước kia thông ra kênh Nhiêu Lộc. Hồi ấy có nhiều nhà sàn, nhà ổ chuột của bà con nhập cư về trú ngụ. Nhiều người rất cơ cực. Có gia đình có người thân qua đời mà không một đồng dính túi.

{keywords}

Hẻm 96 Phan Đình Phùng. Bến trái là tiệm vá xe lưu động của anh Út.

“Đã nhiều lần tôi cám cảnh lăn vào phụ giúp họ. Tiền thì tôi không có nhưng công sức thi lúc nào cũng sẵn sàng. Lần nọ, một gia đình có đứa con chết vì tai nạn giao thông. Cả nhà dáo dác chạy tới chạy lui không biết phải làm gì. Xác đứa con đang trùm kín nằm đó. Hỏi thăm thì ra cả nhà không ai có được hơn 100.000đ. Tiền đâu mua hòm, tiền đâu khâm liệm chôn cất?

Nhìn họ, nhìn lại mình cũng chẳng khá hơn họ. May thay, tôi sực nhớ lời một người bạn mách có trại hòm Vạn Phúc chuyên làm từ thiện tặng hòm cho người nghèo, tôi lao đến ngay. Quả đúng như thế. Sau khi nghe tôi trình bày, chủ trại hòm xuất ngay một chiếc và cho xe chở đến tận nơi.

Tang gia hết sức mừng rỡ và cảm kích. Từ đó, tôi và trại hòm Vạn Phúc luôn đồng hành. Nhiều cỗ quan tài đã đến được với người nghèo không những trong xóm mà được mở rộng ra các quận nội thành…”.

Trần Chánh Nghĩa

Kỳ 2: Tủ thuốc từ thiện và xe cấp cứu 2 bánh

">

Người tử tế ở Sài Gòn: Thùng trà đá và chiếc quan tài từ thiện

友情链接