Nhận định, soi kèo Bồ Đào Nha vs Đan Mạch, 02h45 ngày 24/3: Đòi nợ thành công
(责任编辑:Công nghệ)
下一篇:Nhận định, soi kèo Montedio Yamagata vs Tokushima Vortis, 12h00 ngày 23/3: Tiếp tục thăng hoa
Không phải gạch gói hay xi măng cốt thép, không phải thiết kế nạm vàng trát ngọc,…cổng làng thôn Trần Phú, xã Tân Hưng, Tiên Lữ, Hưng Yên được tạo nên từ bộ rễ của cây đa cổ thụ hơn 400 tuổi. Những cành, rễ,… của cây đa trồi lên từ lòng đất, vươn lên trời cao, rồi bất ngờ quấn chặt, tạo một khoảng trống bên dưới giống như cổng làng.
Được biết, "cụ đa" này ngày xưa được trồng cạnh một miếu thờ thành hoàng làng, qua vài trăm năm, cây còn miếu mất. Cũng do chịu đựng sương gió, mưa bão, sấm sét, đôi khi lũ trẻ nghịch ngợm đốt lửa, "cổng làng" độc đáo này giờ đây đã có phần già nua, xơ xác. Nằm cách Hà Nội khoảng 60km, đây là một địa điểm thú vị cho các bạn trẻ yêu thiên nhiên. Đến đây bạn có thể hòa mình vào không khí thiên nhiên mát mẻ của làng quê. Đã có nhiều người ghé thăm tận mắt "cụ đa" và lưu giữ những bộ ảnh đẹp. Nhờ sự kì diệu của tạo hóa, rễ của cây đa không biết tự bao giờ cứ thế trồi lên từ lòng đất, vươn mình mạnh mẽ và tạo đúng một khoảng trống bên dưới đủ để cho người dân trong làng đi lại dễ dàng. Cây đa này được công nhận là cây đa di sản. Ông Hoàng Văn Cải (Tân Hưng, Hưng Yên) cho biết ông năm nay 63 tuổi, nghe các cụ cao tuổi trong làng kể lại trước đây khu vực này có một cái ao, cây đa được các cụ làm dây đu qua ao sau dần hình thành ra cây đa cổ thụ hai cụm thân như bây giờ. Theo người dân kể lại, trước đây cây đa bị cháy và sét đánh làm chết một nhánh cây. Cây đa có hai cụm thân bên trong rỗng tạo thành một lối đi tượng trưng cho một cái cổng làng cho người dân đi lại. Hiện tại cây đa vẫn sống và phát triển tốt. Trước đây cây đa từng bị cháy, người dân trong làng phải tưới nước ba ngày để cứu cây đa. Toàn cảnh cây đa gần 500 tuổi ở Hưng Yên. Cây thông bị phượt thủ 'xẻ thịt' lấy nhựa nhóm lửa ở Tà Năng - Phan Dũng
Một số bạn trẻ trong nhóm phượt khi trekking ở cung Tà Năng - Phan Dũng đã cắt vỏ cây thông để lấy nhựa nhóm lửa. Hành động này nhận về phản ứng gay gắt từ cộng đồng.
" alt="Cây đa 500 tuổi có bộ rễ khủng tạo thành cổng làng 'độc' nhất ở Hưng Yên" />Chỉ còn 1 tuần nữa là lên xe hoa mà tâm trạng em khá rối bời. Đang mang thai ở tháng thứ 2 vì vậy việc chuẩn bị cho đám cưới cũng khiến em mỏi mệt. Thêm vào đó, những ý kiến, yêu cầu từ phía nhà chồng khiến em chẳng thể nào vui nổi.
Chồng em là thợ điện. Hiện anh đi theo ông chú ruột sửa chữa, làm việc tại các công trình. Những ngày nghỉ, các gia đình bị hỏng điện cũng gọi chồng em đến sửa. Vốn tính chăm chỉ, chịu khó nên anh cũng kiếm được đồng ra đồng vào.
Trong khi đó, em vừa tốt nghiệp đang chờ xin việc làm vì vậy em ở nhà trông cửa hàng tạp hóa cho gia đình.
Nhà chồng em kinh tế không dư giả, chỉ đủ ăn đủ mặc. Bố mẹ chồng làm nông nghiệp nuôi 4 đứa con. Trong 4 đứa con của ông bà chỉ có chồng em là đã đi làm, 3 em còn lại đều đang ăn học.
Vì vậy khi chuẩn bị đám cưới, ông bà tuyên bố sẽ không có tiền để lo cho vợ chồng em. Biết bố mẹ không dư giả nên chúng em cũng cố gắng tự lo cho đám cưới. Nếu thiếu thốn, 2 vợ chồng cũng sẽ vay mượn chứ không phiền đến ông bà.
Vì vậy từ tiền chụp ảnh cưới, nhẫn cưới, đến thuê rạp, mâm cỗ… tất cả đều do chúng em lo liệu. Bố mẹ chồng không phải bỏ ra bất cứ đồng nào. Vậy mà bố chồng em có tính sĩ diện, ông đi nói với hàng xóm, họ hàng… khắp nơi rằng, em về làm dâu nhà chồng rất sướng. Tất cả chi phí đám cưới đều do bố mẹ chồng em bỏ ra. Em không có công việc ổn định, lại có bầu trước nay được nhà em rước về là quá may mắn.
Em nghe những lời đó do người khác kể lại mà vô cùng tủi thân. Nhưng được chồng động viên, em cũng cố gắng bỏ qua, chỉ tập trung lo cho đứa con trong bụng và đám cưới sắp tới.
Nhưng thói sĩ diện hão của bố chồng em chưa dừng lại ở đó. Ban đầu, ông gọi riêng chồng em ra sau đó bàn rằng, chồng em nên mua 5 chỉ vàng cưới. Sau đó, đến hôm rước dâu, ông sẽ mang tặng cho vợ chồng em.
Nghĩ ông bà không có tiền lại sợ thua kém với nhà gái nên em và chồng cũng đồng ý với phương án này.
Vậy mà hôm qua, chồng em lại gọi điện nói rằng, ông đưa ra ý kiến mới. Đó là con trai đầu lấy vợ nên ông muốn được mở mày mở mặt với hàng xóm. Ông bàn với chồng em, sẽ mượn sổ đỏ của chú ruột chồng em (nhà chú ruột rất giàu, nhiều đất đai) để tặng cho vợ chồng em vào hôm cưới.
Sau đó, ông bà tuyên bố đây là miếng đất ông bà tặng cho vợ chồng em làm quà cưới. Trên thực tế, đây chỉ là chiêu để “lòe” nhà gái và họ hàng, quan khách.
Ông yêu cầu vợ chồng em giữ bí mật về việc này. Nếu có ai hỏi thì cứ giả vờ là được bố chồng tặng đất. Chồng em dù không thích nhưng anh là người hiền lành, không muốn phật lòng bố. Anh cũng phân tích, việc này chẳng mất mát gì lại làm ông vui, được mát mặt thì cố gắng để chiều ý ông. Sau này em về nhà chồng sống cũng vui vẻ, được lòng bố chồng hơn.
Nhưng em cảm thấy không hài lòng. Nếu bố mẹ chồng không có cho chúng em, chúng em đâu có ý kiến, đòi hỏi gì. Nhưng việc diễn kịch như vậy chỉ để thoải mãn tính sĩ diện của bố chồng thật khó coi. Sau này nhiều bạn bè, người thân em lại khen em có phúc, số hưởng, vừa về nhà chồng đã được tặng đất trong khi sự thật đâu có như vậy?
Em nói thẳng với chồng là không đồng ý khiến anh không vui. Mấy nay, anh đang thuyết phục em vì bố chồng em rất khó tính. Làm ông phật lòng, vợ chồng em cũng khó ăn nói với ông. Xin độc giả cho em lời khuyên, nên xử lý tình huống này như thế nào?
Vay mẹ đẻ 500 triệu đưa cho mẹ chồng, chết lặng khi biết sự thật
Em đang vướng vào một tình huống vô cùng khó xử. Chuyện liên quan đến món nợ giữa hai nhà thông gia.
" alt="Lời đề nghị của bố chồng trước đám cưới khiến cô dâu trẻ uất ức" />Ứng dụng giao hàng xuất sắc: Shopee Express
Là hạng mục mới trong Tech Awards 2022, ứng dụng giao hàng xuất sắc nhận được nhiều sự quan tâm của độc giả với lượng bình chọn cao. Với 7,46 điểm, dịch vụ của Shopee vượt qua Giao Hàng Nhanh là 7,38 điểm.
" alt="Loạt ứng dụng, nền tảng xuất sắc tại Tech Awards 2022" />Các đây vài ngày, việc trường Đại học Tài chính - Marketing công bố danh sách gần 2.500 sinh viên nợ học phí năm 2023 lên website, gây chú ý.
Thực tế, nhiều trường cũng làm như vậy, như Đại học Công thương TP HCM, Cần Thơ, Khoa học Xã hội và Nhân văn, Công nghệ Giao thông vận tải, Đồng Nai... Tùy trường, danh sách mang tên "nợ học phí", "nhắc nhở đóng học phí", hay "cấm thi vì nợ học phí". Thậm chí có khóa sinh viên đã ra trường nhưng thông tin bị nhắc nợ vẫn còn lưu trên mạng.
Theo các sinh viên, việc này đã có từ lâu, song hiện nhiều người ý thức được những rủi ro khi bị "phơi bày" thông tin cá nhân lên mạng nên bức xúc.
Trên các diễn đàn, chủ đề thu hút hàng nghìn lượt tương tác, bàn luận. Đa số cho rằng việc các trường công khai danh sách sinh viên nợ học phí, với họ tên, quê quán, lớp học là cách làm thiếu tế nhị, khiến người trong cuộc xấu hổ, tự ti với bạn bè.
" alt="Sinh viên phản ứng vì trường công khai danh sách nợ học phí" />" alt="Cách virus cúm 'đánh lừa' hàng rào miễn dịch" />
Người già khởi nghiệp, tại sao không?
Các nhà dân số học trong nước và quốc tế đều nhận định: Việt Nam đang là một trong những nước có tốc độ già hóa dân số nhanh nhất thế giới (khoảng 11 triệu người cao tuổi).
Điều này chứng tỏ tuổi thọ của người dân càng cao, đời sống, hoạt động y tế bảo vệ sức khỏe của nhân dân ngày một hiệu quả nhưng nó cũng gây sức ép đáng kể cho sự nghiệp an sinh xã hội.
Tiến sĩ Nguyễn Lê Minh Thực tế có rất nhiều người còn sức khỏe, nhất là từ tuổi 60 đến 75, vẫn muốn tiếp tục cống hiến nhưng chưa được đáp ứng.
Đây là những thông tin được đưa ra tại “Diễn đàn Sinh kế và khởi nghiệp đối với người cao tuổi” ngày 3/11 ở Hà Nội.
Tại hội thảo, TS. Nguyễn Lê Minh - Nguyên Phó Trưởng ban Chương trình Quốc gia về việc làm, Bộ Lao động - Thương binh & Xã hội cho biết, 70% người cao tuổi ở Việt Nam vẫn tiếp tục lao động kiếm sống và cả nước có gần 400 nghìn người cao tuổi làm kinh tế giỏi.
Các chuyên gia cũng đưa ra nhiều ví dụ về người cao tuổi làm kinh tế giỏi. Đó là ở Nam Định, ông Nguyễn Quốc Toàn (73 tuổi, nguyên kỹ thuật viên cơ khí) đã mở công ty sản xuất các mặt hàng cơ khí phục vụ sản xuất nông nghiệp. Công ty của ông thu hút 50 lao động, lương bình quân 5 triệu đồng/tháng, doanh thu hàng năm 15 tỷ đồng.
Ở huyện Quỳ Hợp (Nghệ An), bà Khánh Toàn với kinh nghiệp 26 năm làm nghề liên quan đến đá đã mở 4 công ty khai thác và chế biến đá, với số vốn 500 tỷ đồng, thu hút 150 lao động.
TS. Minh nhấn mạnh: “Lâu nay khi nói đến khởi nghiệp thường nhiều người chỉ nghĩ đến thanh niên hoặc người trung tuổi. Thật ra, kinh nghiệm của nhiều quốc gia trong lĩnh vực này họ đều rất quan tâm đến người cao tuổi.
Bởi vì họ đã nhận thức rất rõ đây là một nguồn lực quý báu của quốc gia. Người cao tuổi có lợi thế về kinh nghiệm làm việc, kinh nghiệm nghề nghiệp, có nhiều mối quan hệ trong xã hội.
Đặc biệt với đội ngũ trí thức là người cao tuổi, với trình độ học vấn và chuyên mộn đã tích lũy nhiều năm, họ vẫn muốn tiếp tục làm việc và cống hiến cho sự phát triển của đất nước”.
Đồng quan điểm trên, TS. Nguyễn Thị Phương Mai, trường Đại học Công đoàn cho biết, trước những thách thức về già hóa dân số, một số nước trên thế giới có riêng chương trình sử dụng người lao động cao tuổi. Thậm chí rất nhiều doanh nghiệp chỉ tuyển người cao tuổi.
Tại Việt Nam, tuy nhà nước đã có các chính sách nhằm đảm bảo chất lượng sống của người cao tuổi nhưng việc thiếu các chính sách hỗ trợ cụ thể về tạo việc làm cho người cao tuổi đang gây khó khăn cho các đối tượng này trong quá trình tìm kiếm việc làm, bảo đảm đời sống.
Giải pháp việc làm cho người cao tuổi
Tại hội thảo, các chuyên gia cũng đưa ra nhiều giải pháp để tạo việc làm, nâng cao thu nhập cho người cao tuổi.
TS. Nguyễn Thị Phương Mai, Ths. Trương Thị Ly - trường Đại học Công Đoàn cho rằng: Cần phải thiết lập các trung tâm giới thiệu việc làm cho lao động cao tuổi để họ tiếp cận và nhận được sự hỗ trợ tìm việc làm. Ngoài ra, cần tạo thuận lợi cho người cao tuổi tiếp cận vốn tín dụng để phục vụ kinh doanh.
Bên cạnh đó, người cao tuổi cũng được cung cấp cơ hội đào tạo lại để họ được nâng cao tay nghề và kỹ năng mới giúp họ có khả năng cạnh tranh trong tìm việc làm ở thị trường lao động mới.
Các chuyên gia tại diễn đàn "Sinh kế và khởi nghiệp đối với người cao tuổi” ngày 3/11 tại Hà Nội. Tiến sĩ này cũng nhấn mạnh, nhà nước cần thực hiện vận động xã hội ủng hộ việc chống kỳ thị dựa vào tuổi trong việc làm. Tuyên truyền, nhắc nhở thế hệ trẻ về vai trò của người cao tuổi không phải chỉ để chăm sóc trẻ em, làm giúp việc nhà mà họ có thể tham gia vào việc làm kiếm thu nhập nếu họ muốn.
Các chuyên gia cũng đồng tình về việc phải phát triển hệ thống chăm sóc sức khoẻ cho người cao tuổi, đảm bảo cho người cao tuổi được tiếp cận với các dịch vụ về sức khoẻ từ đó họ có thể tiếp tục lao động, nâng cao thu nhập cho bản thân và gia đình.
TS Nguyễn Hải Hữu, Phó Chủ tịch Hiệp hội Giáo dục nghề nghiệp và nghề Công tác xã hội Việt Nam cho rằng, đối với nhóm người cao tuổi thu nhập thấp, thuộc diện nghèo sống độc lập, người cao tuổi cư trú ở các xã đặc biệt khó khăn… Nhà nước cần có chính sách hỗ trợ về sinh kế cụ thể cho họ.
Theo đó, cần có chính sách vay vốn với lãi suất ưu đãi, không phải thế chấp tài sản để sản xuất kinh doanh quy mô vừa và nhỏ. Chính sách miễn giảm phí học nghề để chuyển đổi nghề nghiệp phù hợp; chính sách miễn giảm phí tham gia các khóa học về khuyến nông- khuyến lâm - khuyến ngư; chính sách bảo hộ sản xuất kinh doanh trong lĩnh vực nông nghiệp trong trường hợp họ gặp rủi ro (do thiên tai, dịch bệnh…).
Có thể thấy, chính sách hỗ trợ sinh kế rất quan trọng, giúp người cao tuổi tự bảo đảm thu nhập, giảm thiểu mức độ phụ thuộc vào sự giúp đỡ của con cháu, bảo đảm thực hiện quyền sống độc lập cho người già.
Con cái không phải là tấm 'thẻ bảo hiểm’ lúc cha mẹ về già
Theo tôi, quan niệm “trẻ cậy cha, già cậy con” đang dần lỗi thời.
" alt="Người đàn ông U80 khởi nghiệp, tạo doanh thu hàng chục tỷ/năm" />
- ·Nhận định, soi kèo Rosenborg vs AIK Solna, 17h30 ngày 22/3: Trận đấu tổng duyệt
- ·Festival Áo dài Quảng Ninh 2020 lần đầu tổ chức ở Cẩm Phả
- ·Video khoảnh khắc tên lửa ATACMS của UKraine đánh trúng sân bay quân sự Nga
- ·CMC Telecom hợp tác phát triển giải pháp chăm sóc khách hàng đa kênh
- ·Nhận định, soi kèo Stupcanica vs Tomislav, 21h30 ngày 23/3: Ngày thăng hạng đã gần
- ·Cảnh trong phim cổ trang mắc lỗi gì?
- ·Phòng khách 'lộ thiên' trong ngôi nhà gần 60 tuổi của người phụ nữ Việt ở Úc
- ·Bí ẩn những 'viên đá sống' ở Romania
- ·Nhận định, soi kèo Minnesota Utd vs LA Galaxy, 3h30 ngày 23/3: Tiếng vọng từ quá khứ
- ·Hai lợi ích khi cho học sinh phổ thông học trước đại học
Chương trình "Hẹn ăn trưa" tập 192 thu hút nhiều bình luận, ý kiến của người xem với sự tham gia của anh Đặng Ngọc Tiến (51 tuổi), đang làm nghề thu mua nông sản tại Tây Ninh. Người đàn ông này quê ở Nghệ An, hơn 20 năm lập nghiệp xa quê hương.
Anh được mai mối cùng chị Nguyễn Thị Ngọc Lan (37 tuổi), đang làm nhân viên văn phòng tại TP.HCM.
Chia sẻ về bản thân, Ngọc Lan cho biết, chị là người tình cảm, biết nấu ăn nhưng cũng có nhược điểm là hay quên, thẳng tính nên đôi khi làm mất lòng người khác.
Chị Ngọc Lan khóc khi nói về quá khứ. Trong khi đó, Ngọc Tiến tự tin rằng mình không có nhược điểm, khuyết điểm. "Lập trường của tôi luôn vững vàng, không gia trưởng, không rượu, bia, thuốc lá...", người đàn ông này khẳng định.
Anh cũng chia sẻ thêm, mình rất yêu thương vợ, yêu gia đình, biết làm công việc nhà (lau nhà, giặt quần áo...).
Về đường tình duyên, Ngọc Lan từng trải qua một cuộc hôn nhân - quen nhau 5 năm và sau 6 năm kết hôn, họ chia tay. "Do quan điểm sống khác biệt", chị nói về nguyên nhân ly hôn.
Ngoài ra, người phụ nữ này cũng chia sẻ rằng, mình không thể có con vì chị bị tắc vòi trứng. Suốt 8 năm sau ly hôn, Ngọc Lan vẫn đi về một mình và từng có suy nghĩ sẽ ở vậy đến suốt đời.
“Em đến với chương trình này vì bạn em đăng ký. Em sợ mình không thể đem đến hạnh phúc trọn vẹn cho người ta nên không muốn đi thêm bước nữa. Em tự thấy mình không có duyên với tình yêu”, chị bật khóc.
MC Cát Tường thẳng thắn: “Em bi quan quá. Chị đây bốn mươi mấy tuổi mà vẫn luôn khao khát được lập gia đình. Nếu em sợ em không sinh được sao em không đi chữa đi, bây giờ y học rất hiện đại. Khi nào em trị rồi, em làm hết cách mà vẫn không sinh được thì coi như là thôi.
Thật sự không có con vẫn hạnh phúc. Có rất nhiều người đàn ông đến với mình, người ta không cần sinh con. Hoặc có những người đã từng gãy đổ, người ta có con rồi nên cũng không có nhu cầu cần con cái. Thậm chí người ta có cần mà họ yêu thương em, em không sinh con được cũng không vấn đề gì hết.
Chị nè, dù 5, 7 mối tình gãy đổ chị vẫn luôn khao khát tình yêu. Trong khi em chỉ mới có một mối tình duy nhất thôi. Chị hi vọng năng lượng tích cực của chị sẽ truyền cho em. Người phụ nữ phải sống trước hết cho mình. Chị nghĩ rằng nên có gia đình để có gì đó làm niềm vui, có người bạn đồng hành cho mình nương tựa sau này. Em rất là xinh và tương lai còn rất dài”, cô chia sẻ thêm.
Ngọc Tiến cho biết, mình từng trải qua 2 cuộc hôn nhân. Anh quen người vợ đầu 1 năm, chung sống với nhau 9 năm và có 2 con. Các con của họ giờ đều đã lập gia đình.
Về lý do ly hôn, anh nói chỉ thương và quan tâm chứ không yêu vợ. Cuộc hôn nhân này do cha mẹ sắp đặt, bản thân anh vì chữ hiếu nên vẫn kết hôn. Chia tay 4 năm, anh mới tiến đến với người thứ hai.
Người đàn ông 51 tuổi cho biết, ở cuộc hôn nhân kế tiếp, anh cũng chỉ thương hại chứ không yêu.
Anh thương vì người ta có hoàn cảnh bi đát: chồng rượu chè, không quan tâm vợ con. Thấy cô chịu khó, đức tính tốt nên anh quyết định kết hôn.
Sống với nhau 9 năm thì người vợ đòi ly hôn. Anh chia sẻ thêm: “Tôi sống với cả hai người vợ nhưng không ai hận tôi điều gì cả vì tôi đối xử rất tốt với họ. Tôi bây giờ có con cũng được mà không có cũng được. Quan trọng nhất là sống với nhau có sự hạnh phúc, yêu thương nhau”.
Chị Ngọc Lan mong tìm được người đàn ông không hút thuốc, không nói tục, không nhậu nhẹt còn anh Tiến khiến mọi người bất ngờ khi chọn một phụ nữ cao 1m58, nặng 60 kg trở lên vì "thích người mập mạp, tròn trịa". Chị Lan có chút buồn vì cả chiều cao lẫn cân nặng đều không đạt.
Sau khi cánh cửa trái tim mở ra, cặp đôi được trực tiếp gặp mặt và chia sẻ với nhau. Anh Ngọc Tiến khen chị Lan xinh đẹp, hiền lành. Anh cũng muốn sau khi cưới, vợ phải về Tây Ninh để sinh sống vì mình có nhà riêng.
Anh Ngọc Tiến Anh cho biết, mình có thể cho vợ ở nhà rồi kinh doanh nhỏ, công việc trong nhà anh sẵn sàng làm hết. "Việc nhà anh có thể làm nhiều hơn em vì anh yêu gia đình", anh nói thêm.
Đến giây phút quyết định, cả Ngọc Lan và Ngọc Tiến đều không bấm nút hẹn hò. Ngọc Lan bày tỏ: “Em cảm thấy anh là người không mở lòng, khi 2 người phụ nữ từng ở với anh 10 năm mà anh vẫn nói là không yêu thì với một người chỉ gặp 5 phút làm sao có cảm tình được”.
Chia sẻ về lý do từ chối, Ngọc Tiến cho biết mình không cảm thấy rung động từ trái tim. "Anh không chê em điều gì hết, em rất là đẹp nhưng không hiểu sao trái tim anh không cho bấm nút", anh chia sẻ với cô gái và MC Cát Tường.
Tuy nhiên, sau hậu trường, người đàn ông này lại khẳng định lý do không đồng ý hẹn hò là vì: "Cô ấy không đạt yêu cầu của tôi về chiều cao và cân nặng".
Ngay khi chương trình phát sóng, nhiều khán giả đã để lại bình luận của họ sau khi xem. Đa số các ý kiến đều cho rằng, anh Ngọc Tiến quá kỹ tính, yêu cầu cao trong việc tìm bạn đời.
"Anh lấy 2 người vợ, chung sống hàng chục năm rồi lại kết luận là không yêu. Anh gia trưởng và quá tự tin vào bản thân", một người xem nhận định.
Cô giáo ‘một lần đò’ yêu cầu bạn trai có nhà riêng vì không thích làm dâu
Cô giáo Thúy Hằng muốn chàng trai được mai mối cho mình phải có nhà riêng vì cô vụng về chuyện nội trợ, không thể làm dâu.
" alt="Kén chọn trong lúc hẹn hò, người đàn ông 2 đời vợ bị khán giả 'ném đá'" />Chị Nga bên một góc vườn sen đá.
Nguyễn Thị Thùy Nga, 30 tuổi, ở thành phố Buôn Ma Thuột, Đắk Lắk trước đây làm biên tập viên tại một công ty truyền thông và marketing.
Công việc cho thu nhập tốt, giúp cô luôn được học hỏi, không ngừng sáng tạo và tìm được nhiều thú vị.
Tuy vậy, do được thừa hưởng những kinh nghiệm trồng cây từ bố nên từ nhỏ Nga thường sưu tầm nhiều loại cây khác nhau về trồng, chăm sóc.
Một lần, cô gái sinh năm 1990 thấy một người bạn có vườn sen đá vô cùng đẹp, được trang trí cùng những đồ vật cũ bỏ đi thì bị “say nắng”.
Sau khi tìm hiểu, Nga cũng tập trồng sen đá. Cô dùng những khúc gỗ bỏ đi ở nhà, ly gốm vỡ, bánh xe đã qua sử dụng làm chậu trồng cây. Cứ đi đâu thấy sen đá là chị tới ngắm nghía rồi nghiêm cứu, tìm giống sen mới về trồng.
“Gia đình tôi có truyền thống làm nông nghiệp. Từ ngày còn nhỏ, mỗi khi nhìn cỏ cây, tôi có rất nhiều cảm xúc, bao nhiêu mệt mỏi đều tiêu tan. Những lúc stress chỉ cần chăm sóc, tưới cây, nhìn chúng xanh tươi, nảy mầm là vui”, Nga chia sẻ.
Chị Nga tận dụng đồ cũ, trang trí lại cho đẹp rồi làm chậu trồng sen. Dần dần, Nga cũng có vườn sen đá nho nhỏ. Cô ước mơ mở một tiệm bán cây, sen đá và những đồ handmade liên quan. Tuy nhiên, do không có kinh nghiệm kinh doanh và vốn nhiều nên ban đầu Nga vừa bán online vừa làm việc ở công ty.
“Không biết có phải “thánh nhân đãi kẻ khù khờ” không mà tôi bắt đầu khá thuận lợi”, cô gái quê Đắk Lắk chia sẻ.
Tháng 4 vừa qua, Nga quyết định nghỉ việc ở công ty để về vườn làm nông dân. Quyết định này của cô ban đầu vấp phải sự phản đối của ba mẹ. "Ba mẹ nói, con gái thì làm việc văn phòng cho ổn định. Nghe ba mẹ khuyên, tôi cũng do dự và nghĩ lỡ thất bại thì sao", Nga kể. Thế nhưng cô vẫn quyết tâm thực hiện ước mơ.
Đã có sẵn đất của ba mẹ, vì vậy, việc của Nga là tìm giống sen đá để phát triển khu vườn sẵn có.
Ban đầu, cô đi mua sen ở các nhà vườn, nơi bán cây ở khu vực thành phố Buôn Ma Thuột nhưng không tìm được nhiều giống. Sau đó, Nga đăng ký làm thành viên của những nhóm hội yêu thích sen đá thì tìm được một số nhà vườn ở Đà Lạt.
“Sen đá phổ thông đã thuần khí hậu chỗ mình nên rất dễ trồng, đất nào cây cũng lên, nắng mưa đều được. Nhưng khí hậu ở Đà Lạt khác, khi nhập sen về, lại có nhiều giống mới nên cây bị sốc nhiệt, úng lá, úng rễ chết rất nhiều. Cộng thêm, lúc đó, vườn của tôi chưa có lưới che nên gặp trời mưa là cây chết. Tôi mất một nửa số cây mua về”, Nga kể lại khoảng thời gian bắt đầu mở rộng vườn sen.
Chị Nga cũng tận dụng những gốc cây, thân cây để trồng sen đá như thế này. Sau đó, Nga lên mạng học hỏi thì biết được vườn phải có mái che bằng lưới hoặc nilon để tránh mưa cho sen. Hơn nữa, sen không cần tưới nhiều nước. Nếu giá thể giữ ẩm tốt thì hơn một tuần mới tưới nước một lần cho cây. Còn với giá thể thoát nước tốt hơn thì 5-6 ngày tưới một lần.
Giờ đây, Nga đã trở thành cô nông dân thực thụ và có nhiều kinh nghiệm trồng sen.
Sau mấy tháng bỏ việc làm nông dân, Nga đã mở rộng vườn sen đá của mình lên 1000m2, với hơn 10.000 cây và hơn 100 loại khác nhau. Cô cũng tự mở được một tiệm bán cây nho nhỏ ở thành phố Buôn Ma Thuột.
Hiện, giá bán sen đá của Nga dao động từ 5000 - 40.000 đồng/cây tùy loại. Với những loại sen hiếm sẽ có giá bán từ 100.000 - 500.000 đồng/cây.
Nga cho biết, khi mua sen đá về, người chăm nên thay giá thể mới. Giá thể trồng sen đá phải đáp ứng 3 yếu tố: Nguyên liệu giúp đất tơi xốp, thoáng khí và thoát nước tốt, dinh dưỡng vừa đủ. Bộ rễ của sen đá cũng cần được trao đổi khí, rễ thở được thì mới không bị thối. Nguyên liệu giúp cây thoát nước tốt gồm: Đá perlite, xỉ than, viên đất nung, gạch non, đá nham thạch…
Công thức trộn giá thể trồng sen đá phải cũng phải vừa đủ để cây phát triển tốt. Nguyên liệu gồm: Xỉ than 50%, phân bò 25% và trấu hun trộn 25%. Hỗn hợp đất trồng sen đá gồm 40% tro trấu, 20% đá perlite và 40% xỉ than.
Vì muốn chia sẻ niềm đam mê sen đá và cây xanh đến mọi người, bên cạnh trang trí vườn cây, Nga dành một nơi để mọi người đến chụp hình, uống trà, đọc sách miễn phí. Thời gian tới, cô dự tính sẽ mở một thư viện đọc sách miễn phí cho mọi người tại vườn cây của mình. Để vườn cây của mình được nhiều người tìm đến, ngoài trưng bày ở tiệm, Nga còn chụp hình đăng lên các nhóm hội giới thiệu. Nga chia sẻ, làm nông dân thật sự rất vất vả, vì tất cả các công việc từ lớn tới bé đều tới tay mình làm. "Đi làm văn phòng chỉ làm 8 tiếng là về, cuối tuần được nghỉ. Hiện tại, tôi làm hơn 12 tiếng/ngày vẫn chưa hết việc. Những ngày Chủ nhật hay ngày lễ đôi khi cũng không còn thời gian để đi chơi, la cà phố phường với bạn bè như trước", cô gái quê Đắk Lắk chia sẻ.
Tuy nhiên, dù vất vả hơn nhưng được làm công việc yêu thích, được trồng, ngắm cây hoa mỗi ngày, sống bình yên, thư giãn trên chính vườn cây của mình, Nga vẫn cảm thấy rất vui và hài lòng với cuộc sống hiện tại. Mỗi khi sáng tạo được một tác phẩm sen đá, ngắm cây xanh tươi, mọi muộn phiền với cô đều tan biến. Vui hơn khi vườn cây của Nga được nhiều người biết, tìm đến chụp hình, uống trà, đọc sách và chia sẻ về kinh nghiệm trồng sen đá. Thu nhập mỗi ngày của được 2-3 triệu đồng từ việc bán cây, các đồ dùng handmade liên quan. Thế nhưng, hiện tại vườn cây của Nga đang trong quá trình hoàn thiện nên thu nhập chủ yếu để nâng cấp, trang trí vườn, phục vụ cho việc mua thêm nhiều giống sen đá mới, cây mới và trang trải chi phí cho gia đình. Ngoài sen đá, Nga còn trồng nhiều loại khác như cây phong thủy, hoa hồng, hoa lan, dạ yến thảo, cúc họa mi... Hoa huỳnh liên nở vàng rực giữa ngày Sài Gòn se lạnh
Sắc vàng của hoa huỳnh liên phủ kín 2 bên đường ray xe lửa nội đô Sài Gòn khiến đoạn dài đường sắt, con hẻm cạnh bên trở nên vô cùng lãng mạn.
" alt="Cô gái Đắk Lắk bỏ việc lương cao, về trồng nghìn cây sen đá" />Ở tuổi 23, Sachiko Ishizuka phát hiện ra rằng căn bệnh nan y mà cha cô đang phải chiến đấu có thể di truyền và xảy ra với các thành viên khác trong gia đình, kể cả cô. Sự lo lắng sớm ập đến.
Thế nhưng ngay sau đó mẹ cô, để xoa dịu con gái, nói với Ishizuka rằng cô không cần phải lo lắng vì người đàn ông được chẩn đoán mắc bệnh nan y thực ra không phải là cha ruột của cô.
Nhiều năm trước, Ishizuka được sinh ra nhờ quá trình điều trị sinh sản bằng cách sử dụng tinh trùng của người hiến tặng tại Bệnh viện Đại học Keio danh tiếng. Về việc ai là người hiến tặng tinh trùng, mẹ của Ishizuka nói rằng bà không biết.
“Lúc đầu, tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì ít nhất tôi đã không bị di truyền căn bệnh này”, Ishizuka, hiện 41 tuổi, nhớ lại trong một cuộc phỏng vấn gần đây.
Sachiko Ishizuka phát biểu tại một cuộc họp báo vào tháng 11 ở Tokyo.
“Nhưng lời thú nhận của mẹ đã phủ nhận tất cả những gì tôi tin về nguồn gốc sinh học của mình. Điều này khiến tôi cảm thấy toàn bộ 23 năm của cuộc đời mình đã được xây dựng trên sự giả dối. Tôi cảm thấy như bản sắc của mình đang tan rã”.
Câu chuyện của Ishizuka không chỉ là những tổn thương về tình cảm, đó là một cuộc khủng hoảng danh tính. Sự ra đi của cha mẹ không lâu sau đó càng khiến Ishizuka thêm hoang mang hơn. Với nhiều đứa trẻ cũng ra đời nhờ tinh trùng hiến tặng, bất ngờ, hoang mang về nguồn gốc sinh học của mình là trải nghiệm phổ biến.
Thiếu quy định pháp luật
Ngày nay, những người như Ishizuka ở Nhật Bản đặt câu hỏi về sự ẩn danh cứng nhắc được các cơ sở y tế áp dụng với người hiến tặng tinh trùng. Trong khi đó, xu hướng toàn cầu đang hướng tới việc công nhận quyền được tiếp cận thông tin và liên hệ với cha ruột của những đứa trẻ ra đời nhờ tinh trùng hiến tặng.
Đầu tháng 12, dự luật đầu tiên trong lĩnh vực hiến tặng tinh trùng đã được thông qua. Luật về cơ bản đã làm rõ rằng chính người chồng đồng ý việc hiến tinh trùng, chứ không phải người hiến, sẽ được công nhận là cha của đứa trẻ được thụ thai bằng phương pháp điều trị hiếm muộn.
Tuy nhiên, dự luật không giải quyết được các vấn đề cấp bách khác như tiêu chí, điều kiện của người cho và người nhận, làm thế nào để đảm bảo những đứa trẻ được thụ thai nhờ tinh trùng hiến tặng có quyền biết nguồn gốc tổ tiên của chúng. Luật chỉ nói trong một điều khoản bổ sung rằng những vấn đề đó sẽ được xem xét lại trong vòng hai năm tới.
Lịch sử thụ thai nhờ tinh trùng hiến tặng của Nhật Bản bắt đầu từ năm 1948, khi Bệnh viện Đại học Keio trở thành cơ sở đầu tiên của quốc gia tiến hành thủ thuật này thành công.
Kể từ đó, nhiều thông tin xung quanh người hiến tặng tinh trùng đã được giữ bí mật hoàn toàn, không tiết lộ bất kể là tên, tuổi, nơi ở và đặc điểm thể chất.
Đầu những năm 2000, các cơ sở mang thai hộ, nhận tinh trùng, trứng hiến tặng ở nước ngoài, một số báo cáo về khả năng hỗ trợ sinh sản, bao gồm cả việc hiến tinh trùng của họ hàng, xuất hiện và gây tranh cãi. Điều này thúc đẩy các quy định pháp luật ra đời để quản lý lĩnh vực y học sinh sản nói chung.
Năm 2003, Bộ Y tế đã biên soạn một báo cáo nêu rõ trẻ em ra đời nhờ tinh trùng hiến tặng nên được phép yêu cầu tiết lộ “thông tin nhận dạng” về người hiến tặng khi chúng được 15 tuổi. Tuy nhiên, gần 20 năm đã trôi qua, không có những nguyên tắc như vậy được đưa vào luật.
“Tôi muốn gặp ông ấy”
Mong muốn được biết về cha ruột cứ lớn dần đối với Ishizuka. Mỗi khi đến gặp bác sĩ và được hỏi liệu có thành viên nào trong gia đình bị dị ứng thuốc hoặc mắc các bệnh có thể di truyền, cô lại không thể trả lời.
Hơn thế, tìm hiểu về người hiến tặng là chìa khóa giúp Ishizuka lấy lại những gì đã mất.
“Không biết ông ấy là ai, là người như thế nào khiến tôi cảm thấy như thể mình được sinh ra chỉ nhờ tinh trùng. Tôi muốn cảm thấy đó là một con người, không phải tinh trùng, là cha của tôi”, Ishizuka nói.
Hiện là thành viên cốt lõi của một nhóm con cái được sinh ra nhờ tinh trùng hiến tặng, Ishizuka kêu gọi tiết lộ thông tin nhận dạng cá nhân về người hiến tặng để cô có thể tái tạo lại danh tính của mình.
“Tôi muốn gặp ông ấy, chỉ để tôi có thể tự mình thấy rằng ông ấy là có thật”, Ishizuka nói.
Các quốc gia như Anh và Đức cấm việc che giấu tên người hiến tặng tinh trùng.
Các bậc cha mẹ che giấu việc thụ tinh càng lâu thì cú sốc và cảm giác bị phản bội đến với con cái càng lớn. Như trong trường hợp của Ishizuka, việc mẹ né tránh chủ đề này khiến cô cảm thấy đó là điều cấm kỵ.
"Mẹ không thích việc tôi nói về nguồn gốc của bản thân với một người ngoài gia đình chúng tôi", Ishizuka nhớ lại. “Bà ấy cảm thấy điều đó thật đáng xấu hổ và cần phải giữ bí mật. Nó khiến tôi có ấn tượng rằng mẹ cũng đang phủ nhận sự tồn tại của tôi. Tôi cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương và mối quan hệ với mẹ cũng xấu đi”.
Quyền tiếp cận thông tin về nguồn gốc của một người ngày càng được công nhận ở nước ngoài.
Các quốc gia như Anh và Đức cấm giấu tên người hiến tặng tinh trùng, cho phép bất kỳ ai thụ thai bằng tinh trùng của người hiến tặng từ 18 tuổi trở lên tiếp cận "thông tin nhận dạng", chẳng hạn như tên đầy đủ và ngày sinh.
Ishizuka nói: “Ở Nhật Bản, trẻ em có xu hướng được coi là 'đồ đạc' của cha mẹ, những người được giao phó quyết định những gì tốt nhất cho con cái. Nhưng tất cả trẻ em đều lớn lên và khi trưởng thành, nếu chúng ta thực sự tò mò, tại sao chúng ta lại không có quyền được biết về nguồn gốc của mình chứ?”.
Ông bố gây phẫn nộ khi từ chối nhận con đã bỏ rơi 19 năm
"Con yêu, con ở đâu? Mười chín năm rồi, ngày nào bố cũng nhớ con ...", người đàn ông viết trong quá trình tìm kiếm đứa con trai thất lạc 19 năm.
" alt="Hành trình tìm cha của những đứa trẻ ra đời nhờ tinh trùng hiến tặng" />Chuyến xe định mệnh
Căn nhà cấp bốn của bà Nguyễn Thị Phượng (tên gọi khác là Hợp), hơn 50 tuổi, nằm sâu trong con hẻm nhỏ ở đường số 2, phường Hiệp Bình Chánh, quận Thủ Đức, TP.HCM.
Vừa điều trị xong căn bệnh xuất huyết dạ dày và giãn thanh quản nên sức khỏe bà Hợp còn yếu, da mặt xám lại, người tiều tụy.
Bà Hợp cố nén nước mắt kể lại. “Tôi bị lạc gia đình khi còn rất nhỏ. Tôi không biết năm đó mình mấy tuổi, nhà chính xác ở đâu. Tên và tuổi của tôi bây giờ là do các sơ tự đặt”, bà Hợp mở đầu câu chuyện.
Bà Hợp ngày còn trẻ. Trong ký ức ít ỏi, bà Hợp chỉ nhớ bà là con gái út trong gia đình có anh hai (anh cả) tên Sơn, hai chị gái tên Lệ và Linh. Nhà bà trước đây ở gần nơi ở của một trạm lính Mỹ. Đường vào nhà là đường đất, nhỏ hẹp. Quanh nhà có nhiều cát trắng và cây xanh. Bà chỉ nhớ có mẹ tên là Mai, còn bố là lính ngụy trước 1975.
“Lâu lâu, ba tôi mới về nhà một lần. Mỗi lần về, ba mặc đồ rằn ri, đội mũ cối, đi trên xe jeep và mua quà bánh cho anh em tôi. Có lần ba chở tôi trên xe jeep về thăm nội, đường đi cũng không xa lắm”, bà Hợp hồi tưởng về quá khứ.
Một ngày, ba bà về nhà giữa khuya, mua cho các con ổ bánh mì to. Do chưa ngủ nên bà nghe được ba mẹ nói chuyện với nhau. “Tôi nghe ba nói, bằng giá nào cũng phải lo cho các con, nhất là bé Hợp. Sau đó, ba đi”, bà Hợp nhớ lại.
Sáng hôm sau, một chiếc xe không có mui, chỉ có hai hàng ghế dài hai bên đến nhà (loại xe nhà binh - lời bà Hợp). “Mẹ lấy theo ít vật dụng rồi đưa 4 anh em tôi ra xe. Sau đó, có mấy gia đình khác cũng lên xe”, bà Hợp kể.
Trên đường đi, chiếc xe bất ngờ phát ra tiếng nổ lớn rồi lật nhào. Tỉnh dậy, bà thấy mình nằm trong khu lều bằng dù trắng, toàn thân đau đớn, cánh tay phải đã bị mất. Trong lều còn có nhiều người bị thương, người bê bết máu.
Sau khi hồi phục sức khỏe, bà được một người phụ nữ ở vùng cầu Giồng Ông Tố (nay là đường Nguyễn Thị Định, Quận 2) nhận nuôi.
Bà hợp cho biết, từng trải qua ba lần bệnh thập tử nhất sinh, giờ đây, bà chỉ mong mình có sức khỏe để được gặp lại người thân. 15 tuổi bị bán đi làm vợ
Ở với mẹ nuôi, bà đi mót lúa, chăn vịt. Một lần đi chăn vịt để vịt đi lạc, bà bị mẹ đánh nên bỏ nhà đến sống ở khu vực chợ Thủ Thiêm (nay là quận 2).
Nhìn thấy bé gái tội nghiệp, bị cụt một tay các dì, các tiểu thương ở chợ cho ăn, mua quần áo cho mặc. Họ cũng đặt tên cho bà là Hợp.
Một lần, bà leo lên phà qua quận 1 chơi rồi bị thu hút bởi đèn đường sáng rực về đêm, các hàng quán bày biện đẹp mắt, người, xe cộ đi lại nhộn nhịp. Chỉ có bộ quần áo trên người, ban ngày bà Hợp lang thang xin ăn, chiều xuống bến Bạch Đằng tắm, tối thì đến gầm cầu, leo lên các sạp bán hàng ở chợ ngủ.
“Có những đêm sốt cao, tôi chỉ biết nằm co ro chịu đựng. Tôi còn bị đánh, hắt hủi, may mắn không bị xâm hại”, giọng bà Hợp lắng lại.
Những năm sau đó, bà lang thang khắp Sài Gòn, leo lên xe khách, lên tàu hỏa đến nhiều tỉnh khác nhau. Vì vậy, mẹ nuôi không tìm được bà.
Chồng bà Hợp đã bỏ đi khi vợ nằm viện điều trị. Giờ đây, trong căn nhà chỉ có ba mẹ con bà ở. Vì vậy, bà càng khát khao tìm được gia đình để hai con trai biết nhà ngoại như thế nào, ở đâu. Một lần nữa, bà Hợp được một người phụ nữ đưa về nhà nuôi. Ở với người này, bà phải đi xin tiền đưa về cho mẹ. “Hôm nào tôi xin được nhiều còn có cơm ăn. Hôm nào tôi xin được ít tiền sẽ bị mẹ đánh”, bà Hợp nhớ lại.
15 tuổi, bà Hợp bị mẹ nuôi bí mật bán cho một người đàn ông. Làm vợ người đàn ông được một tuần, bà bỏ trốn, tìm về nhà mẹ nuôi thì người phụ nữ này đã chuyển đi nơi khác. Vậy là, một lần nữa, bà lại phải sống cảnh lang thang. “Có mấy lần, tôi được đưa vào trung tâm bảo trợ xã hội, nhưng bỏ trốn ra ngoài. Không hiểu sao lúc đó tôi lại làm như vậy”, bà Hợp giải thích.
Cuộc hội ngộ bất ngờ
Cuộc đời bà Hợp chỉ bắt đầu bình yên khi lấy chồng và sinh lần lượt hai con trai.
Năm 1999, được sự giúp đỡ của một người phụ nữ người nước ngoài cùng sự chắt chiu trong thời gian đi làm giúp việc, lao công, bà mua được căn nhà để ổn định chỗ ở.
Cuối năm 2019, bà được nhà hàng xóm cho chiếc tivi kết nối được internet. Một lần mở tivi lên, bà Hợp xem được chương trình Như chưa hề có cuộc chia ly. Nghe những câu chuyện của người thất lạc gia đình đi tìm nhau, nhìn thấy người ta tìm được người thân, ôm nhau hạnh phúc, nước mắt bà rưng rưng.
Bà Hợp gặp lại gia đình ông Đúng đã cưu mang bà năm xưa. Ảnh: NVCC. “Từ khi lạc bố mẹ, các anh chị, tôi nhớ họ lắm. Có lúc, tôi rất buồn, tự hỏi sao số phận mình cực khổ vậy. Nước mắt lúc đó cứ chảy ra, muốn đi tìm gia đình nhưng không biết làm sao”, mắt ngấn lệ, bà Hợp nói.
Xem xong chương trình, bà cùng con trai đến ban tổ chức nhờ tìm gia đình giúp.
Đọc được thông tin, nhìn hình ảnh của bà Hợp, ông Võ Văn Đúng, 61 tuổi, ở phường Cát Lái, Quận 2 nhận ra ngay cô bé mất cánh tay từng được mẹ và chị đem về nuôi 50 năm trước.
Ông Đúng kể, ông còn nhớ thời điểm đó vào khoảng năm 1968. Lúc đó, ông khoảng 9-10 tuổi. Khi đi học về, ông thấy trong nhà có bé gái cụt tay, khoảng 5 tuổi bị lạc gia đình và được bà Chín Ốm (con gái nuôi của mẹ ông Đúng) đưa về nuôi.
Ngay lập tức, ông gọi cho bà Hợp theo số điện thoại mà người đăng tin cung cấp.
Được gặp lại gia đình đã cưu mang mình năm xưa, bà Hợp mừng khôn xiết. Vừa ngắt điện thoại, bà nói con trai lớn chạy xe máy từ quận Thủ Đức sang Quận 2 gặp gia đình ông Đúng ngay. "Tôi vui lắm. Mẹ nuôi tôi (bà Chín Ốm) đã đi đâu không ai biết, nhưng từ nay tôi còn có một nơi nữa gọi là gia đình", bà Hợp nói.
Bà Hợp cho biết, bà từng trải qua 3 lần bệnh tưởng như không còn sống được nữa vì vậy, sức khỏe bà ngày càng yếu. Chồng bà thì đã bỏ đi khi vợ đang nằm viện điều trị bệnh. Điều bà mong bây giờ là có thể tìm lại được người thân.
"Tôi đã làm xong thủ tục giấy tờ tùy thân cho các con rồi. Căn nhà này, tôi cũng sẽ làm thủ tục cho hai con trai. Bây giờ, tôi chỉ mong được ôm bố mẹ, các anh chị trong tay, để hai con tôi còn có người thân khi mẹ có mệnh hệ gì", bà Hợp nói, nước mắt cứ thế lăn dài trên má.
Độc giả có thông tin về người thân của bà Hợp vui lòng liên hệ trực tiếp hoặc gọi về số điện thoại 0989167408 (anh Tài - con trai bà Hợp) hoặc 0372909874 (bà Hợp). Trân trọng cảm ơn.
Người mẹ miền Tây khóc cạn nước mắt tìm con mất tích suốt 6 năm
Suốt 6 năm qua, người mẹ miền Tây rong ruổi khắp nơi kiếm tìm đứa con trai mất tích. Hành trang của bà là nước mắt và tấm chăn bị cháy thủng.
" alt="Người phụ nữ lạc gia đình từ nhỏ, mong mỏi tìm được cha mẹ" />
- ·Nhận định, soi kèo Piast Gliwice vs Stal Rzeszow, 18h30 ngày 22/3: Khó khăn hơn dự đoán
- ·Hẹn ăn trưa: Chàng trai chân thành khiến cô gái cảm động
- ·Tủ mỳ tôm, thuốc tây miễn phí của chủ nhà cho sinh viên thuê trọ
- ·Nhiều đại học 'ế' hàng trăm chỉ tiêu tuyển bổ sung
- ·Nhận định, soi kèo Levante vs Castellon, 20h00 ngày 23/3: Đòi lại ngôi đầu
- ·Nhìn lại 21 lần chính phủ Mỹ đóng cửa trong vòng 50 năm qua
- ·8 dấu hiệu cho thấy con bạn có thể đang gặp rắc rối
- ·Người cũ dùng clip nhạy cảm buộc tôi giao con trai cùng 300 triệu đồng
- ·Nhận định, soi kèo Granada vs Oviedo, 3h00 ngày 23/3: Thu hẹp cách biệt
- ·Chạy bộ gây quỹ từ thiện BritCham Fun Run 2020 ở Hà Nội