Thể thao

Nhận định, soi kèo Haras vs Al Masry, 19h45 ngày 16/12

字号+ 作者:NEWS 来源:Giải trí 2025-04-02 19:32:20 我要评论(0)

Nhận định,ậnđịnhsoikèoHarasvsAlMasryhngàtin tức bóng đá, thể thao, giải trí | đọc tin tức 24h mới nhtin tức bóng đá, thể thao, giải trí | đọc tin tức 24h mới nhấttin tức bóng đá, thể thao, giải trí | đọc tin tức 24h mới nhất、、

Nhận định,ậnđịnhsoikèoHarasvsAlMasryhngàtin tức bóng đá, thể thao, giải trí | đọc tin tức 24h mới nhất soi kèo Haras vs Al Masry, 19h45 ngày 16/12 - Giải VĐQG Ai Cập. Dự đoán, phân tích châu Âu, châu Á trận Haras đối đầu với Al Masry từ các chuyên gia hàng đầu.

Nhận định, soi kèo Nice vs Atalanta, 2h ngày 17/12

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Đi dọc quốc lộ 1A, đoạn qua địa phận xã Thanh Hải, huyện Thanh Liêm, Hà Nam, hỏi nhà ông Phạm Văn Nhẫn (SN 1963) ai cũng biết. Dường như tên và số điện thoại của ông được rất nhiều người sống trên đoạn quốc lộ này lưu lại. 

Gần 40 năm đi tìm người điên về nuôi

Nhà ông Nhẫn nằm ngay mặt đường. Khi chúng tôi đến, có hai người đàn ông đang ngồi trước cửa. Thấy có khách, người đàn ông trẻ tuổi, mặc áo đỏ đứng dậy, đi về phía gốc cây gần đó để trốn. Thỉnh thoảng anh ngó ra nhìn khách rồi cười tủm tỉm . 

{keywords}
Ông Phạm Văn Nhẫn (SN 1963).

Chỉ tay về phía chàng thanh niên ấy, ông Nhẫn cho biết, anh tên Bình, được ông đón về nuôi 2 tháng nay, nhưng đến giờ Bình vẫn không nhớ được quê quán, cha mẹ của mình. 

"Cách đây 2 tháng, vào lúc nửa đêm, người dân trong xã gọi điện cho tôi, báo có người nằm trong nghĩa trang xã Thanh Hải (huyện Thanh Liêm). Tôi phi xe đến thì thấy cậu này. Quần áo, đầu tóc cậu ấy lấm lem, hôi hám lắm. Tôi đưa cậu ấy về nhà, ép một cốc nước mía cho uống rồi đưa đi tắm, ăn cơm, sau đó chỉ phòng cho ngủ. Sáng hôm sau, tôi hỏi tên tuổi, quê quán nhưng cậu ta chỉ nhớ mỗi tên mình", ông Nhẫn nhớ lại cuộc gặp gỡ với Bình. 

Từ đó đến nay, Bình được gia đình ông Nhẫn nuôi, chăm sóc như người thân trong nhà. "Cậu ấy ăn khỏe lắm, mỗi ngày 3 tô cơm to. Nhìn cậu ta, chẳng ai bảo có vấn đề về thần kinh, thế mà có nhớ được gì đâu", ông Nhẫn nói.

{keywords}
Anh Bình (áo đỏ) và ông Cường đang được cưu mang tại nhà ông Nhẫn.

Bên cạnh anh Bình, một người đàn ông có đôi mắt buồn, liên tục nhìn xa xăm. Từ lúc chúng tôi đến, ông không nói lời nào, nhưng ông Nhẫn bảo, những lúc "lên cơn", anh ta gào, thét, đập chân đập tay dữ dội lắm.

"Ông ấy tên Cường (50 tuổi) ở với chúng tôi đã 14 năm rồi", ông Nhẫn giới thiệu. 

Một buổi tối cách đây 14 năm, đang ở trong nhà, ông Nhẫn nghe tiếng gào thét ngoài đường. Mở cửa ra, ông thấy một người đàn ông ăn mặc rách rưới, mặt mũi đầy máu. Ông đưa vào nhà, cho đi tắm rửa, ăn uống. Sau đó, người đàn ông này nói với ông Nhẫn, quê của mình ở thị trấn Vôi (Lạng Giang, Bắc Giang). 

Hôm sau, ông Nhẫn liên hệ địa phương, nhưng gia đình của ông Cường đã không còn ở đó. Vậy là, việc tìm kiếm thân nhân cho ông Cường rơi vào bế tắc. Gia đình ông Nhẫn thương tình, làm các thủ tục cần thiết để nhập khẩu cho ông vào nhà mình.

Cách đây mấy năm, ông Nhẫn nhận được một cuộc điện thoại. Phía đầu dây bên kia, người phụ nữ nhận là họ hàng của ông Cường, nhưng vì điều kiện xa xôi, chị không về thăm được. Một thời gian sau, người này mới thừa nhận là em gái của ông Cường. 

"Năm ngoái, cô ấy về đây thăm. Lúc đó câu chuyện về ông Cường mới được làm rõ", ông Nhẫn kể. 

Hóa ra, ông Cường bỏ nhà đi từ năm 1987. Gia đình đi tìm nhiều nơi không thấy, tưởng ông đã mất nên lấy ngày 30 Tết làm ngày giỗ của ông. Sau này, khi bố mẹ khuất núi, người em vào Nam xây dựng gia đình còn làm lễ đưa ông lên chùa. Không ngờ, ông Cường còn sống.  

Hôm gặp gỡ, người em mừng mừng tủi tủi, nhưng vì nhiều lý do không thể đón anh về đoàn tụ. Người này lại nhờ ông Nhẫn tiếp tục cưu mang anh mình.

{keywords}
Ông Cường đã ở nhà ông Nhẫn được 14 năm.

Lao động cật lực nuôi người điên

Nhiều người đến nhà ông Nhẫn, thấy cảnh người điên đứng ngồi, khóc cười ầm ĩ thì cám cảnh. Họ gọi ông là gàn dở, là bị "giời đày", bởi nuôi một người như vậy không đơn giản, huống hồ, họ chẳng máu mủ ruột già với gia đình ông. Thế nhưng, ông Nhẫn chỉ cười. 

"Họ bị bệnh như vậy là đã khổ rồi. Mình giúp họ cũng là làm phúc cho mình”, ông Nhẫn nói.

Nghĩ thế nên từ năm 1984 đến nay, cứ dăm bữa nửa tháng, ông Nhẫn lại đưa một người điên về nhà chăm sóc. Căn nhà nhỏ, tuềnh toàng không đủ chỗ ở cho những người lạ, ông Nhẫn phải xây thêm phòng ở phần đất phía sau. Đợt nào đông quá, ông phải trải chiếu trên nền nhà để họ có chỗ nghỉ ngơi.

Đó là những người đi lang thang trên quốc lộ 1A, đoạn qua địa phận huyện Thanh Liêm, Hà Nam. Người dân thấy nên đưa về nhà ông hoặc gọi ông đến đón.

“Tôi cưu mang những người điên dại, đi lang thang gần 40 năm nay, nên bây giờ, cứ thấy trường hợp như vậy là người dân trong vùng gọi điện cho tôi. Tôi lại đi đón bất kể ngày đêm”.

“Cách đây không lâu, tôi cũng giúp đỡ một phụ nữ quê Hải Dương. Chị ta bị trầm cảm sau sinh, không mặc quần áo, cứ chạy trên đường. Bây giờ chị ấy được gia đình đón đi rồi”, ông Nhẫn kể lại.

{keywords}
Để tiện cho sinh hoạt, ông Nhẫn xây riêng một gian nhà nhỏ cho những người ông đưa về cưu mang.

Theo lời ông Nhẫn, những người có thần kinh không bình thường được ông đưa về nhà cho ăn uống, ngủ nghỉ, sau đó, ông sẽ tìm thân nhân cho họ. May mắn, hầu hết những người được ông cưu mang, sau một thời gian đều được gia đình đón về. Trong đó có cả những người ở Quảng Ngãi, Lạng Sơn, Yên Bái, Bắc Giang …

Để có kinh phí làm những việc như vậy, ông Nhẫn bảo, vợ chồng ông cấy 1 mẫu ruộng. Ngoài ra, ông còn làm thêm nhiều việc khác như bán nước, sửa xe, chạy xe ôm …để mưu sinh, nuôi 4 đứa con.

Cuộc sống khó khăn nhưng cứ thấy những người như vậy đi lang thang là ông không cầm lòng được.

"Tôi giúp cho hàng trăm người rồi, nhưng không mong được đền đáp. Tôi cũng chẳng đòi hỏi gì từ thân nhân của họ". Nhưng bù lại, ông khoe, bản thân có tới cả chục con nuôi - là những người ông đã cưu mang, giúp đỡ.

Những ngày Tết hay nhà có việc, họ lại tập trung về khiến căn nhà nhỏ của ông thêm rộn tiếng cười.

Chia sẻ với PV VietNamNet, ông Trần Văn Tắm, Chủ tịch UBND xã Thanh Hải, huyện Thanh Liêm, Hà Nam cho biết, gia đình ông Nhẫn không khá giả, thu nhập chủ yếu dựa vào đồng ruộng và một vài nghề phụ nhưng nhiều năm nay, ông Nhẫn liên tục có những hoạt động giúp đỡ người có vấn đề về thần kinh, đi lang thang trên địa bàn. Những người này được ông đưa về nuôi, chăm sóc sau đó tìm thân nhân giúp.

Đây là hành động đáng quý. Và đáng ngưỡng mộ hơn là mọi chi phí giúp đỡ người đều do gia đình ông Nhẫn tự bỏ tiền túi ra làm.

Đầu năm 2013, ông Nhẫn đã vinh dự được nhận bằng khen của Chủ tịch UBND tỉnh Hà Nam vì: “Đã có thành tích trong hoạt động nhân đạo và từ thiện”.

Người phụ nữ Bắc Giang học hết lớp 3 trở thành ‘đại gia chân đất’

Người phụ nữ Bắc Giang học hết lớp 3 trở thành ‘đại gia chân đất’

Tay cầm phích nước, đầu đội chiếc nón đã cũ sờn, bà Thuỷ đi chân đất từ phía cuối xưởng lên tiếp chúng tôi. Vừa mời khách vào, bà vừa giải thích “phải giám sát công nhân liên tục, không lại làm láo báo cáo hay”.

" alt="Lão nông Hà Nam gần 40 năm làm lụng nuôi những người tâm thần" width="90" height="59"/>

Lão nông Hà Nam gần 40 năm làm lụng nuôi những người tâm thần

Mấy ngày nay người ta ồn ào xung quanh chuyện nam ca sĩ Sơn Tùng M-TP đạt hơn 12 triệu lượt xem sau nửa ngày phát hành MV mới. Không bàn đến chuyện chất lượng chuyên môn của sản phẩm này bởi gần như cứ mỗi lần ra bài hát mới, Sơn Tùng M-TP đều phá sâu những kỷ lục của mình nhờ lượng fan vô cùng hùng hậu. Trong đó, phần lớn là những người trẻ, còn đang ngồi trên ghế nhà trường, là học sinh, sinh viên từ khắp mọi miền Tổ quốc. 

Tôi là một người thuộc thế hệ đầu 9x, tất nhiên tính đến thời điểm hiện tại, tôi cũng không còn quá trẻ và không có thời gian để tham gia vào "phong trào cày view" của cộng đồng người hâm mộ Sơn Tùng M-TP. Tôi có một công việc chiếm hết thời gian hành chính, ngoài giờ làm tôi dành thời gian ít ỏi còn lại cho gia đình, con cái. Guồng quay của cuộc sống đôi khi khiến tôi cảm thấy thiếu thời gian cho một ngày.

>> Không sợ thất nghiệp nếu học đại học nghiêm túc

Giới trẻ ngày nay dường như không cảm thấy như vậy. Xung quanh tôi, đâu đâu cũng có bóng dáng của Sky (biệt danh của hội fan Sơn Tùng M-TP). Từ mấy bạn sinh viên thuê trọ nhà bên, mấy đứa em họ đến những đứa cháu mới đang ở độ tuổi học sinh tiểu học của tôi. Đã có lần tôi thấy đứa cháu 7 tuổi của mình ngồi lì trước màn hình máy tính tới tận 1-2 giờ sáng chỉ để bật đi bật lại MV mới của anh chàng ca sĩ trẻ kia - cái việc được chúng gọi là "cày view cho Sếp".

Có lẽ sẽ có nhiều người cho rằng tôi là người lạc hậu, không còn trẻ trung để hiểu suy nghĩ của lớp trẻ. Nhưng gần 10 năm về trước, tôi cũng là sinh viên như các bạn bây giờ. Ngoài giờ học ở trường, tôi dành thời gian đi làm thêm, vừa kiếm thêm thu nhập phục vụ sinh hoạt cá nhân, vừa để va chạm thực tế, tích lũy thêm kinh nghiệm, vốn sống để chuẩn bị hành trang cho tương lai sau này khi ra trường. Điều này luôn cần thiết với bất cứ sinh viên dù học chuyên ngành nào đi chăng nữa. Và những người bạn đồng trang lứa với tôi cũng đều như vậy.

>> Tư tưởng 'bỏ Đại học, đi làm sớm' khiến tôi sống chật vật qua ngày

Tuy nhiên, lứa trẻ ngày nay dường như không có cùng quan điểm như thế. Thay vì lao ra đời, lăn lộn với thực tế, sinh viên bây giờ lo cặm cụi ngồi trước màn hình máy tính, điện thoại để... "cày view" cho thần tượng. Họ "cày" từ trên giảng đường đến khi rời lớp học, từ trong nhà ra ngoài phố, từ lúc ăn đến lúc ngủ, bất kể ngày hay đêm. Và họ coi đó như một niềm tự hào, mang ra để khoe với chúng bạn.

Tôi tự hỏi các bạn trẻ sẽ được gì sau những màn "cày cuốc" quên ngày tháng như vậy? Được thỏa mãn thứ gọi là "đam mê"? Được thần tượng để mắt tới? Được nổi tiếng? Hay kiếm được chút tiền bạc hay kinh nghiệm nào bổ ích cho bản thân?

Phải chăng cuộc sống ngày càng no đủ khiến người trẻ không còn quá quan tâm đến chuyện cơm áo gạo tiền? Có vẻ như các bạn trẻ coi việc đi học là nghĩa vụ, còn trách nhiệm được đẩy cho phụ huynh. Bạn chỉ cần học, ba mẹ sẽ chu cấp tiền thoải mái cho bạn. Bạn cũng không cần đi làm thêm, chẳng cần quan tâm đến chuyện tích lũy kinh nghiệm để xin việc sau này, toàn bộ thời gian thanh xuân của bạn chỉ dành để "cày view" cho thần tượng.

>>Bài viết cùng tác giả:

>>Ảnh kẹt xe ngăn nắp ở Hà Nội và niềm tin của người Việt

>>Người bản lĩnh không bao giờ để bị ép uống rượu bia

>>Tôi lạc lõng giữa đám đông kẹt xe trên đường Hà Nội

Việc học hành sẽ quyết định cả tương lai phía trước của bạn. Tương lai của bạn có xán lạn hay không, giàu hay nghèo là do sự chăm chỉ, nỗ lực phấn đấu, trau dồi kinh nghiệm của chính bản thân bạn chứ không phải nhờ vào một thần tượng nào đó mang lại. Tuổi trẻ, thời sinh viên ngắn ngủi trong chớp mắt. Thay vì tốn thời gian vô bổ cho một vị "Sếp" nào đó không trả lương cũng chẳng có ảnh hưởng gì đến cuộc sống của bạn ngoài một niềm tự hào "ảo", tại sao không tranh thủ những cơ hội ngoài đời để nâng cao kiến thức và giá trị bản thân, làm tiền đề để có thể kiếm được một công việc ổn định sau này, được trả lương xứng đáng bởi một ông sếp thực sự.

Câu chuyện sinh viên thất nghiệp sau khi ra trường đôi khi không bắt nguồn từ những thứ quá phức tạp. Đôi khi việc bạn dành cả thanh xuân để làm gì sẽ là lời giải đơn giản nhất cho chính bản thân mỗi người. 

>> Chia sẻ bài viết của bạn cho trang Ý kiến  tại đây.

Bảo Nam

Không có tá»· phú nào muá»n con bá» há»c làm giàu" alt="Bạn trẻ được gì sau những ngày 'cày view' cho thần tượng?" width="90" height="59"/>

Bạn trẻ được gì sau những ngày 'cày view' cho thần tượng?