![]() |
Chiếc bánh cặp đôi nhận được.
Thế nhưng có một cô dâu ôm “trái tim bé nhỏ bị tổn thương” sau khi trả 300 đôla (gần 7 triệu đồng) cho một chiếc bánh cưới trang trí hình con công, chỉ để nhận về một “con gà tây méo mó như thể bị bệnh phong”.
Rena Davis đã đích thân gặp một thợ làm bánh để đặt một chiếc bánh cưới theo đúng ý mình trong dịp kỷ niệm ngày cưới gồm có hai con chim đi kèm với một miếng bọt biển hình trái tim và những chiếc bánh cupcake sô cô la xung quanh.
Người phụ nữ 52 tuổi cũng đưa cho thợ làm bánh xem mẫu bánh tương tự mà cô thích lấy ý tưởng hình con công và trả tiền ngay.
Tuy nhiên, đêm trước đám cưới, cô nhận được một chiếc bánh hoàn toàn khác với một bên bánh gần như sụp xuống và đầu con công như thể muốn lìa khỏi cổ.
Khi thợ làm bánh chuẩn bị lái xe về thì Rena nhận ra lớp kem Icing (chuyên dùng cho bánh gato) thực sự chỉ là bơ.
Cô quyết định đuổi theo người thợ làm bánh để yêu cầu được hoàn tiền. Tuy nhiên ban đầu, cô bị từ chối mãi cho đến khi cô chia sẻ câu chuyện của mình lên mạng xã hội thì nhận được một phong bì 300 đôla trong hộp trước cửa nhà ngày hôm sau.
“Tôi thấy tim mình nhói lên khi nhìn thấy chiếc bánh. Nó là một mớ hỗn độn – không giống một chút nào so với tưởng tượng của tôi.
![]() |
Chiếc bánh khiến cặp vợ chồng già “đau tim”.
Người thợ làm bánh đó không nói gì với chúng tôi, cô ta không gọi cũng không nhắn tin.
Mãi cho đến khi bài đăng của tôi được lan truyền rộng rãi trên mạng xã hội thì cô ta mới hoàn lại tiền. Cô ta nói ban đầu không thể trả tiền tôi vì đã bỏ ra 50 giờ để làm chiếc bánh đó và phải trả tiền cho mẹ vì đã giúp hoàn thiện chiếc bánh”.
Chia sẻ bài viết, chị chồng Rena viết: “Một “con công” trông như một chú gà tây tội nghiệp bị bệnh phong hay gần như vậy, còn con chim trắng còn lại có lông màu “cháo lòng”, không có đuôi, trông không giống chim mà như một cục bánh kem tròn tròn màu nâu vậy!
Vì không có cái gì đỡ nên hai con chim và cả chiếc bánh gần như đổ ụp xuống trong quá trình vận chuyển và qua một đêm sang sáng ngày hôm sau hai con chim như đang từ đỉnh cao mà rơi xuống vực thẳm.
Buổi sáng ngày cưới hôm đó, cô dâu đã phải chạy từ cửa hàng này đến cửa hàng kia để tìm một chiếc bánh cưới khác”.
Ngày được tòa tuyên ly hôn, anh cười thật tươi rồi đi nhanh ra lấy xe về, để lại em phía sau, ngã quỵ, khóc ngất.
" alt=""/>Cô dâu 'đau tim' khi nhận được chiếc bánh cưới 7 triệu đồng
![]() |
Được biết, bộ ảnh được thực hiện từ 5h chiều hôm trước đến 2h sáng hôm sau. |
![]() |
Bộ váy Hải Yến mặc được thiết kế với tone trắng cùng hoa văn bán cổ điển. |
![]() |
Nét đẹp mong manh, nhẹ nhàng của người đẹp miền Tây. |
![]() |
![]() |
'Mỗi khi đến dịp Tết Trung thu, tôi lại bày biện và làm cỗ Trung thu cùng gia đình và một số bạn thân. Tôi thích tự tay làm những chiếc bánh thủ công từ đặc sản của Cần Thơ, đặc biệt là vị sầu riêng' - Hải Yến chia sẻ về kỷ niệm đón Tết Trung thu của mình. |
![]() |
Một gia đình người Việt Nam đã 'sống sót' tại Hong Kong - thành phố đắt đỏ nhất thế giới chỉ với mức thu nhập của 'người nghèo'.
" alt=""/>Hoa khôi Hải Yến hóa chị Hằng trong bộ ảnh Trung thuTuổi thơ của tôi và những người sinh ra, lớn lên ở nông thôn, hẳn đều mang trong mình những kỷ niệm với những điều giản dị. Ngày ấy khi cuộc sống còn khó khăn, thức ăn ở các vùng nông thôn chủ yếu là các loại rau củ, hoa trái nhà tự trồng được.
Mảnh vườn của ông bà nội tôi, tuy nhỏ thôi mà mùa nào thức nấy, nào rau muống, rau ngót, mồng tơi, rau dền, rồi bí bầu… Tôi đặc biệt ấn tượng với giàn mướp nhỏ xinh, vừa cho quả ăn vừa che bóng mát cho góc sân nhà nội. Dưới giàn mướp hoa vàng chúng tôi có bao nhiêu kỷ niệm vui. Ngày nào chúng tôi cũng tíu tít chuyện trò, khi thì nhổ tóc sâu cho bà, khi xem bà têm trầu, bà ngồi chải và vấn tóc, màu tóc trắng như cước…
Giống mướp bà trồng là mướp hương quả nhỏ nhưng khi nấu hương mướp rất thơm. Mỗi mùa hè đến khi mướp bắt đầu trổ hoa vàng và đậu những quả đầu tiên là lúc bà nội sẽ chiêu đãi cho các cháu những bữa canh cua nấu mướp ngọt ngào, thơm mát.
Canh cua là món ăn quen thuộc của người dân quê tôi trong suốt những ngày hè nắng nóng.
Những lúc bà chuẩn bị nấu canh, chúng tôi sẽ giúp bà hái thêm hoa với nụ để nấu cùng, quả mướp thì gọt vỏ, bổ đôi, thái vát thành miếng vừa ăn. Cua có khi là mẹ mua ở chợ về, nhưng đa phần là cua do chúng tôi bắt được ở ngoài đồng. Thích nhất là cảm giác ăn bát canh cua đồng mát ngọt có một chút công sức của mình. '
Cua, cá ngày đó thường rất sẵn, bởi hầu hết đồng ruộng còn nguyên sơ, không bị thuốc trừ sâu hay phân hóa học như bây giờ.
Kỷ niệm tuổi thơ mò cua bắt ốc của chúng tôi là những ngày đi bắt cua ngoài đồng, thường là vào các dịp nghỉ hè. Cua đồng sống ở trong hang. Đi dọc bờ ruộng, cứ chỗ nào thấy cái lỗ nhỏ như cổ tay có đất đùn ra là trong đó có cua.
Ông nội làm cho chúng tôi cái móc sắt, để cho vào hang móc cua chứ thò tay bắt thì rất dễ bị cua cắp. Chỉ một loáng là chúng tôi được một mẻ cua đồng.
Tôi khoái nhất là lúc nhìn bà đổ cua ra một cái xoong hoặc chậu. Tôi sẽ được giao nhiệm vụ dùng một cái que, khuấy theo chiều kim đồng hồ một lúc cho cua quay chong chóng, chúng mệt sẽ không cắp được nữa. Sau đó bà xé cua, các cháu vây quanh nhể gạch.
Bà tôi nấu canh cua rất khéo. Bà rửa sạch cua, lột mai, bóc yếm, cho vào cối giã nhuyễn, cho nước vào, lấy tay bóp bã cua tan ra trong nước, lọc bã cua, giã lại lần nữa lọc kĩ để nước cua không còn lẫn bã cua.
Nước cua bắc lên bếp đun vừa lửa cho tới khi thịt cua chín nổi lên thì bà cho nụ hoa với mướp vào cùng, bà bảo đun lửa to cho mướp chín mà vẫn giữ được màu xanh, ăn mới ngon. Sau đó bà phi hành mỡ cho thơm, đổ gạch cua vào xào cho chín rồi đổ ra bát. Gạch sẽ cho vào công đoạn cuối cùng khi múc canh ra bát.
Nhìn bát canh cua với sắc xanh của mướp, màu vàng của gạch cua, hương mướp tỏa ra khắp nhà, thật hấp dẫn. Canh cua mà ăn cùng với món cà pháo muối nữa thì ngon tuyệt. Thường thì lúc nào bà cũng sẵn vại cà muối.
Trong bữa ăn bà kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện không đầu không cuối về xóm làng, về mùa vụ, về làm ăn không khí đầm ấm vui vẻ.
Cua có thể nấu với nhiều loại rau khác nữa, từ rau ngót, mồng tơi, rau đay hay nấu riêu canh chua… nhưng tôi vẫn thích nhất vị cua nấu mướp hương của bà, nó mang một hương vị riêng rất riêng. Nó không chỉ là món ăn yêu thích, quen thuộc thời thơ ấu, còn là thứ hương nhắc về những ngày hồn nhiên tuổi nhỏ, nhắc về góc vườn xưa thân thuộc nhà ông bà nội, về sự chăm chút của bà dành cho cháu con.
Sau này lớn lên đi xa, dẫu được ăn bao nhiêu món ngon nhưng cái vị mát ngọt của bát canh bà nấu năm nào còn ấn tượng mãi, nhớ mãi. Mỗi lần được trở lại quê nhà được ăn lại món ăn gần gũi thân thương, ân tình biết mấy. Bát canh ngọt mát tình bà và những mùa hè của tuổi thơ tôi.
Có những món ăn bình dân, mộc mạc nhưng luôn khiến người con đất Việt vương vấn. Khi xa nhà, chỉ cần tên món ăn được nhắc đến, bao nhiêu kỷ niệm lại ùa về khiến lòng người thổn thức, nhớ da diết vị quê hương. VietNamNet đăng tuyến bài Những món ăn gợi nhớ quê nhà. Tuyến bài là ghi chép của độc giả VietNamNet trên khắp mọi miền đất nước và ở nước ngoài về các món ăn ngon, hấp dẫn của Việt Nam. Bài viết của độc giả vui lòng gửi về địa chỉ email: bandoisong@vietnamnet.vn. |
Hồng Thắm