Truyện Không Cẩn Thận Nuôi Phải Nam Chính
"Này,ệnKhôngCẩnThậnNuôiPhảiNamChílịch premier league 2024 đi uống rượu không?"
"Không được, giờ tôi phải về nhà."
"Suốt ngày cậu ru rú ở trong nhà làm cái quái gì vậy?"
Lạc Viêm Chi chỉ thản nhiên cười khi bị đồng nghiệp hỏi vậy, cậu hoàn thành nốt công việc ngày hôm nay rồi vẫy tay tạm biệt mà chạy về nhà.
Năm nay Lạc Viêm Chi hai mươi lăm tuổi, làm công ăn lương bình thường. Cha mẹ cậu đã mất trong một tai nạn xe khi cậu vừa lên tám, thế nên Lạc Viêm Chi phải sống với chú của mình. Kể từ khi còn bé, Lạc Viêm Chi đã biết gia đình người chú không hề thích cậu, vậy nên dần dần cậu bắt đầu tự lập, cuối cùng tách hẳn ra.
Vừa về đến nhà cậu đã vội mở máy tính lên, đọc nốt bộ tiểu thuyết còn đang dở. Đây là sở thích duy nhất của Lạc Viêm Chi trong mấy năm qua, không thích tụ tập, chỉ thích ngồi một mình rồi lên mạng.
Truyện mà cậu đang theo có tên là "Chinh phục dị giới" của một tác giả bắt đầu nổi dạo gần đây. Bộ truyện này hoàn toàn là giả tưởng, tác giả viết chắc tay, thế nên có nhiều người tìm đến đọc.
Lạc Viêm Chi chính là một độc giả cuồng nhiệt, chỉ chờ có chương mới liền bay vào đọc ngay. Thực ra cốt truyện cũng không quá mới mẻ, thế nhưng tác giả lại biết tận dụng yếu tố gây cười lẫn xây dựng hình tượng nhân vật rất sảng khoái, chọt trúng điểm thích của Lạc Viêm Chi.
Nói cho dễ hiểu, thế giới này là một thế giới giả tưởng, chia ra làm ba tầng: Thần, Phần Tinh và Đọa Phần.
Thần là vị tối cao nhất, sáng tạo ra thế giới. Những người Phần Tinh ở đây đều vô cùng tôn sùng Thần, ngay giữa trung tâm còn được dựng một bức tượng lớn để tượng trưng cho Người. Mỗi người nơi đây đều mang trong mình một lượng sức mạnh, yếu có, mạnh cũng có. Bọn họ gọi nó là Thần Mị, xem như thứ năng lực này do Thần ban phát xuống.
Thần Mị của từng người đều rất đa dạng, có thể điều khiển được các nguyên tố và nhiều thứ khác nữa. Tương truyền chỉ cần tu luyện tới cấp 100 sẽ có thể hoá thành Thần, có điều, chưa từng có ai làm được điều này cả, thế nên không thể kiểm chứng được truyền thuyết này là đúng hay sai.
Trái ngược với người Phần Tinh, những kẻ Đọa Phần là những kẻ bị ruồng bỏ. Bởi vì sự tham lam sức mạnh của mình, bọn họ đã bị Thần trừng phạt, sẽ không bao giờ có thể tiếp xúc được ánh sáng ban ngày nữa.
Hai phe này luôn luôn bất hoà với nhau, không thể sống chung một bầu không khí. Điều này đã luôn được giữ vững hàng trăm năm liền, giữa hai bên được ngăn cách bằng một tấm màng chắn năng lượng.
Đọc đến chương cuối, khi nam chính đã lấy được toàn bộ sức mạnh, đạt đến đỉnh cao của nhân sinh, Lạc Viêm Chi liền mĩ mãn tắt máy tính.
Đột nhiên điện thoại bên cạnh rung lên, Lạc Viêm Chi liếc mắt nhìn, sau đó lập tức nhíu mày. Cậu đứng dậy rồi đi ra ban công, chờ cho máy rung một lúc nữa mới bấm nghe.
"Làm gì mà bây giờ mới nghe điện thoại vậy?"
Vừa mới áp tai vào đã nghe thấy âm thanh trách móc khó chịu, Lạc Viêm Chi nhíu mày, chậm rãi gõ tay lên thanh sắt ngăn của ban công, từ tốn đáp.
"Tôi mới đi làm về."
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
下一篇:Nhận định, soi kèo Alianza Lima vs Deportes Iquique, 05h00 ngày 12/3: Thắng thêm lần nữa
Walter Macfarlane (trái) và Alan Robinson (phải) gặp nhau lần đầu vào năm lớp 6 (Ảnh: CNN)
Ông Robinson được nhận làm con nuôi, còn Macfarlane lại không biết cha mình là ai. Vì vậy họ luôn tò mò về người thân của mình. Đó cũng là lý do khiến cả hai quyết định đi xét nghiệm ADN với mong muốn biết thêm thông tin về cha mẹ.
Tuy nhiên khi kiểm tra các kết quả trùng khớp ADN của mình trên một trang web cung cấp dịch vụ so sánh ADN, Macfarlane phát hiện thành viên với tên Robi737 còn có cùng nhiễm sắc thể X với mình.
Tìm hiểu kỹ hơn, ông nhận ra Robi737 chính là người bạn thân lâu năm. Tên tài khoản được ghép từ tên viết tắt của Robinson và số hiệu chiếc máy bay ông từng làm phi công hồi trẻ.
Walter Macfarlane (trái) và Alan Robinson (phải) đều là thành viên đội bóng bầu dục của trường. (Ảnh: CNN) Cả hai vô cùng bất ngờ và xúc động trước sự thật này. Họ đều không tin người bạn thân thiết lại có quan hệ huyết thống với mình.
“Mọi thứ như một phép màu, thật đáng kinh ngạc. Nhưng tiếc rằng chúng tôi không nhận ra nhau sớm hơn”, ông Macfarlane chia sẻ.
Đồng ý với anh trai, ông Robinson nói thêm: “Chúng ta sẽ bù đắp sự hối tiếc đó bằng khoảng thời gian sắp tới vì giờ đây, chúng ta đã là một gia đình”.
Sau hơn 60 năm, ông Macfarlane (trái) mới nhận ra người bạn thân là em trai ruột của mình. (Ảnh: CNN) Hiện tại, hai anh em muốn tiếp tục mục đích ban đầu là tìm kiếm danh tính của cha ruột. Bên cạnh đó, họ vẫn không quên lên kế hoạch những chuyến du lịch của đại gia đình.
Chuyện động trời phía sau phòng khám ADN
Chàng trai người Mỹ nhận tin sốc sau khi xét nghiệm ADN, rằng anh và con trai không cùng huyết thống. Con trai anh có cùng gen với chú ruột - người chưa bao giờ được sinh ra.
" alt="Hơn 60 năm làm bạn thân, cặp đôi phát hiện là anh em sau xét nghiệm ADN" />Ảnh: Independent
Sinh viên giấu tên của một trường đại học ở nước Anh bán dâm từ khi 18 tuổi bởi cô không đủ khả năng trả tiền thuê nhà.
Nữ sinh viên này không được bố mẹ hỗ trợ tài chính. Cô cũng cố gắng thử làm một công việc khác nhưng việc vừa đi học vừa đi làm khiến cô gặp khó khăn khi cân bằng thời gian. Cô chia sẻ: “Tôi chẳng còn sự lựa chọn nào khác”.
Cô sinh viên 22 tuổi này giờ đây muốn tiếp tục việc học để có bằng thạc sĩ và tiến sĩ. Nhưng muốn hiện thực hóa mục tiêu đó, cô phải tiếp tục bán dâm. Tuy vậy, cô bị đuổi khỏi chỗ ở và trường đại học cảnh cáo sẽ đuổi học bởi cô dính dáng đến hoạt động mại dâm.
Trong suốt buổi họp ban giám hiệu, hội đồng trường đại học đó nói rằng, họ sẽ đuổi nữ sinh này vì vi phạm đạo đức và làm cho trường mang tiếng xấu.
Cô kể lại: “Tôi rất cởi mở khi chia sẻ cuộc sống của tôi với họ trong suốt cuộc họp. Tôi hi vọng rằng buổi họp ấy mở ra để giúp đỡ tôi, không ngờ cuối cùng tôi lại bị kỷ luật.
Tôi nghĩ, họ là người muốn tôi dừng công việc này nhưng họ chính là người đã tước đi cơ hội duy nhất của tôi, đó là tấm bằng đại học. Tấm bằng là thứ duy nhất giúp tôi bước ra khỏi ‘vũng bùn’ đó”.
Không lối thoát
Nữ sinh kể trên không phải là người duy nhất. Tổ chức ECP đã phát hiện được hàng loạt trường hợp các trường đại học dọa đuổi sinh viên nếu họ không chấm dứt hoạt động mại dâm.
Bên cạnh đó, thu thập số liệu chính xác về số lượng sinh viên bán dâm là điều khó khăn vì nhiều người lo lắng họ sẽ dính vào mớ bòng bong khi danh tính của họ được công bố.
Nhưng con số thống kê được từ trang “Save the Student - Cứu lấy sinh viên” phát hiện nhiều hơn 10 người “bán cơ thể” để kiếm tiền, trong đó gồm có mại dâm, hẹn hò với "bố nuôi" hay quay video khiêu dâm.
Nổi bật nhất là xu hướng “hẹn hò với bố nuôi”, khi các thiếu nữ được trả tiền để hò hẹn với người đàn ông già hơn mình hàng chục tuổi đang dần trở nên phổ biến. Năm ngoái, một trang mạng có tên SeekingArrangement đã hút hơn trăm sinh viên đại học đăng ký tìm đối tượng.
Sự phát triển của công nghệ giúp cho mọi người tự quay video và đăng tải lên mạng một cách thuận tiện. Hệ quả là càng nhiều sinh viên tự quay clip khiêu dâm để kiếm tiền bởi việc này mang lại ít rủi ro hơn.
Ảnh: MSN News Một sinh viên giấu tên khác của trường đại học xứ Wales chia sẻ rằng, cô chỉ hoạt động mại dâm trực tuyến. Cô nói: “Tôi mắc chứng rối loạn lo âu và việc gặp mặt người lạ khiến tôi khá căng thẳng. Mặt đối mặt không hấp dẫn tôi chút nào”.
Cô gái 23 tuổi này bắt đầu quay những video khiêu dâm từ năm 2 đại học. Cô cũng chia sẻ rằng, bạn bè cô chả ai ngạc nhiên khi cô kể cho họ công việc mà cô đang làm.
Cô ấy kiếm được khoảng 70 bảng Anh (khoảng hơn 2 triệu VNĐ) mỗi tuần nhờ việc quay video và số tiền đó được dùng để mua thức ăn.
Ngó lơ vì sợ tiếng xấu
Tuy vậy, rất ít trường đại học có mục hỗ trợ sinh viên trên trang web của họ. Thậm chí vài nhân viên trong Hiệp hội sinh viên còn bị quản trị viên chặn khi yêu cầu trường đó giúp đỡ.
Bà Watson nói: “Những trường đại học sợ mang tiếng xấu. Họ nhờ vào những bài viết tích cực để kiếm danh tiếng rồi sau đó thu hút sinh viên đến học”.
Theo ý kiến của bà Sarah Lasoye, nhân viên của Liên Hiệp Sinh viên Toàn quốc, các trường đại học nên có trách nhiệm với phúc lợi của sinh viên. Cho dù những nữ sinh kia đã đủ tuổi để nhận thức được hành vi của họ nhưng hội đồng nhà trường cần để mắt và ủng hộ sinh viên nhiều hơn nữa.
Sơn nữ lên truyền hình khóc nghẹn kể về quá khứ bán dâm
Trải qua quá khứ vào tù ra tội vì bán dâm, nghiện ngập, cô gái quê ở Tương Dương, Nghệ An hiện có cuộc sống khá ổn định. Cô bày tỏ mơ ước về một gia đình nhỏ như bao người phụ nữ khác.
" alt="Sinh viên bán dâm để trả học phí, nhà trường ‘nhắm mắt làm ngơ’" />Diễn ra từ ngày 07/2, Cuộc thi múa khèn do khu du lịch Sun World Fansipan Legend phối hợp với phòng Văn hóa Thông tin huyện Sa Pa tổ chức quy tụ 06 đội khèn xuất sắc với 60 nghệ nhân tài ba nhất từ các xã của Sa Pa và khu vực lân cận như Hà Giang, Lai Châu, Điện Biên, Sơn La, Yên Bái… Sau nhiều vòng thi đấu giao lưu đặc sắc và không kém phần gay cấn, sáng 16/2, các đội thi đã trổ tài trong trận Chung kết, mang tới cho đồng bào và du khách cơ hội thưởng ngoạn những vũ điệu vùng cao đặc trưng Tây Bắc và không khí lễ hội tưng bừng.
Xuất sắc với những điệu múa uyển chuyển, duyên dáng của trích đoạn “Nào Pê Chầu” đội Điện Biên đã giành giải Nhất. Trong khi đó, điệu múa khèn hoa “Nhịp điệu khèn ô” đã giúp đội Hà Giang giành giải nhì và 3 giải ba thuộc về các đội Lai Châu, Sa Pả và Trung Chải. Cuộc thi cũng trao các giải Nhất, Nhì và 3 giải Ba cho các cá nhân xuất sắc trong các tiết mục khèn đơn đặc sắc cùng hai giải cho thí sinh lớn tuổi nhất và thí sinh nhỏ tuổi nhất là ông Vì A Giáo, 79 tuổi đến từ Điện Biên và cháu Thảo Đức Minh, 12 tuổi đến từ Hà Giang.
Nằm trong khuôn khổ Lễ hội khèn hoa và Hội xuân Mở cổng Trời, Cuộc thi múa khèn lần thứ ba được tổ chức tại Fansipan là cuộc thi có quy mô lớn nhất khu vực. Đây không chỉ là hoạt động du lịch được tổ chức quy mô, bài bản, mang tới cho du khách trải nghiệm mới lạ tại Lào Cai, mà còn là nỗ lực của khu du lịch Sun World Fansipan Legend trong việc bảo tồn và gìn giữ, phát huy các giá trị văn hóa truyền thống của Tây Bắc, góp phần làm nên một Lào Cai hấp dẫn trong mắt du khách trong nước và bạn bè quốc tế.
Doãn Phong
" alt="Mãn nhãn, mãn nhĩ cuộc thi múa khèn lớn nhất Tây Bắc" />Mỗi sáng sớm, các đống rác thường xuyên xuất hiện tràn vỉa hè đường Nguyễn Đình Thi.
Chiếc bể cá kính vỡ hỏng có kích thước khá lớn bị vứt bỏ ven bờ Hồ Tây. Vỉa hè ven hồ lâu nay trở thành nơi vứt bỏ bồn cầu hỏng. Tủ, ghế sofa cũng bị vứt chỏng chơ ven hồ. Mặc dù có khá nhiều thùng rác được đặt ở đây nhưng nhiều loại rác thải vẫn bị vứt bên ngoài những thùng rác này. Người dân đi tập thể dục luôn phải tránh những rác thải, đồ bỏ đi nằm ngổn ngang trên vỉa hè. Tuy vẫn có xe thu gom rác vào mỗi buổi sáng nhưng trước đó, người dân tập thể dục vẫn phải hít thở mùi hôi thối từ những đống rác. Vỉa hè ven Hồ Tây vốn chật hẹp lại chình ình những đống rác khiến người tập thể dục luôn phải đi tránh xuống lòng đường. Những tấm kính được vứt bỏ cũng có thể gây tai nạn cho người dân tập thể dục. Thùng rác có vẻ không được "trọng dụng". Nét đẹp thơ mộng nức tiếng của nơi được mệnh danh "đệ nhất thắng cảnh Thủ đô" bị vấy bẩn đủ loại rác. Hình ảnh Hà Nội hài hước, lạ lẫm không dành cho người dậy muộn
Không ồn ào, náo nhiệt đến ngột ngạt như thường thấy, phố Hà Nội mỗi buổi sớm mai từ cảnh vật đến con người đều bình lặng, thư thái đến lạ.
" alt="Vừa chạy thể dục vừa tránh rác thải ở Hồ Tây" />Nghe bác sĩ thông báo người con nuôi bị khuyết não bẩm sinh, chị Sinh ôm con, bật khóc giữa bệnh viện. Chị mong phép màu sẽ đến, vậy mà...
Người mẹ đơn thân nuôi 7 con trong căn nhà đặc biệt giữa lòng Hà Nội
“Suốt 1 tháng con chỉ ngủ, dậy là khóc ngằn ngặt. 3 tháng tuổi con chưa một lần nhìn mẹ. Lòng mẹ mơ hồ một nỗi lo lắng, sợ con gặp chuyện chẳng lành.
Mẹ quyết định đưa con đi bệnh viện chụp chiếu, thông báo của bác sĩ khiến mẹ rụng rời chân tay: “Cháu bị khuyết não”.
Khi ấy nước mắt mẹ trào ra, nghẹn ngào. Con mẹ bé bỏng, đáng yêu đến nhường nào? Sao chuyện đó lại xảy ra với con? Mẹ chỉ mong phép màu sẽ đến, bác sĩ chẩn đoán sai… Nhưng nghiệt ngã quá con ơi! Mẹ đau đớn không nguôi khi biết đó là sự thật”.
Trên đây là những dòng nhật ký đẫm nước mắt mà chị Ngô Thị Sinh (SN 1975, quê Sóc Sơn, Hà Nội) viết cho đứa con đầu tiên mình nhận nuôi.
“Ôm con vào viện, tôi mong phép màu sẽ đến”
17 năm gắn bó với Làng trẻ SOS Hà Nội, chị Sinh đã dành cả thanh xuân để chăm sóc, nuôi dưỡng những đứa trẻ có hoàn cảnh đặc biệt.
Suốt cuộc trò chuyện, mắt chị ánh lên niềm vui khi nhắc đến 7 đứa con mình đang nuôi dưỡng.
Các con đi học về, giúp mẹ Sinh chuẩn bị cơm trưa. Mỗi đứa trẻ trong ngôi nhà đó đều có một số phận riêng, chúng có thể mạnh mẽ đối diện với cuộc đời nhưng rất nhạy cảm khi nhắc đến hoàn cảnh của bản thân.
Bởi vậy, điều chị lo lắng không chỉ đơn giản là bữa ăn, giấc ngủ mà còn là sự phát triển nhân cách, cảm xúc của các con.
Đôi lần chị chạy ra ngoài, giấu dòng nước mắt sau khi trách phạt các con. Chị mắng nhưng lòng lại dấy lên niềm xót xa vô bờ vì thương mấy đứa trẻ nhỏ dại. Hạnh phúc của chị giờ đây là chứng kiến các con ngoan ngoãn, trưởng thành.
Người phụ nữ nhân hậu bên ngôi nhà mang tên Hoa Phượng của làng trẻ SOS Hà Nội. Tuy nhiên, khoảng lặng mà chị luôn giữ chặt trong lòng là đứa con đầu tiên chị nhận nuôi. Ngược dòng quá khứ, chị Sinh vẫn nhớ như in ngày hôm đó, mọi người xôn xao về đứa trẻ bị bỏ rơi ngay trước cổng làng.
Khoảnh khắc thấy bé sơ sinh khoảng 4 ngày tuổi, lòng chị bỗng xốn xang khó tả. Bản năng mẫu tử trào dâng, hối thúc chị ôm đứa bé vào lòng.
Chị thuyết phục ban lãnh đạo cho mình làm thủ tục pháp lý nhận cháu làm con nuôi. Trong giấy khai sinh, cháu mang họ chị.
Chị viết: “Mắt mẹ đỏ hoe, trái tim như vỡ òa khi ôm con. Đó có lẽ là giây phút vui sướng nhất đời mẹ”.
Người phụ nữ đó bao bọc đứa trẻ đó bằng trái tim nhân hậu của mình. Chị đâu ngờ, bi kịch xảy đến. Cháu bé được 3 tháng tuổi chị nhận thấy cháu có nhiều dấu hiệu bất thường. Cả ngày chị Sinh bế con trên tay, vì rời vòng tay mẹ là con khóc đến tím tái người.
Chị trút nỗi lòng vào từng trang nhật ký: “Mẹ đưa con vào viện khám. Nhìn bác sĩ thở dài, trái tim mẹ thắt lại, đau nhói. Nghe bác sĩ nói con không có não, tai mẹ như ù đi”.
Không muốn từ bỏ, chị tiếp tục bế con lên bệnh viện tuyến trên, chụp cộng hưởng từ, với hi vọng mong manh rằng bác sĩ chẩn đoán nhầm. Nhưng kết quả cuối cùng khiến chị gần như ngã quỵ.
Giọng đượm buồn, người phụ nữ này kể tiếp: “Ôm con về làng, tôi nghĩ sao số phận con bé cùng cực quá. Vừa ra đời đã bị bỏ rơi, giờ mắc trọng bệnh. Mình không dứt ruột đẻ ra nhưng xót xa lắm”.
Sau đó, cháu bé được chuyển đến một trung tâm bảo trợ khác để theo dõi. Từ ngày con đi, thi thoảng chị Sinh lên thăm. Chứng kiến tay chân con co quắp, nước mắt chị chảy dài trên gò má.
“Các cô trên đó bảo con cả ngày nằm không nhận ra ai nhưng hễ mẹ Sinh lên là cháu ngủ ngon giấc, bớt quấy khóc hơn”, chị nói.
Cháu bé sống đến năm 3 tuổi thì qua đời. Trước ngày con mất, chị nóng ruột bắt xe thăm con.
Điều dưỡng thông báo sức khỏe bé yếu dần, bỏ ăn uống, chẳng biết cầm cự đến bao giờ. Chị lặng lẽ trò chuyện với con rồi ra về.
Vài ngày sau, chị bàng hoàng nghe tin con đi… Nhiều năm trôi qua nhưng ký ức về con vẫn luôn khiến chị xót xa mỗi khi nhớ tới.
Hạnh phúc trọn vẹn...
Chị Sinh cho biết thêm, ngoài bé gái đó, chị từng đón một bé trai có hoàn cảnh đáng thương. Mẹ bé còn khá trẻ, khoảng 17, 18 tuổi.
Cô gái nông nổi, vướng lưới tình của người đàn ông đã có gia đình. Ông ta hứa hẹn nếu cô đẻ con trai sẽ đón và lo lắng cho hai mẹ con. Thế nhưng, ngày đứa bé chào đời cũng là lúc ông ta lạnh lùng bỏ rơi họ.
Người mẹ trong cơn quẫn trí, mang đứa trẻ đến làng, bí mật để ngoài cổng. May mắn có người phát hiện, mang vào trong đưa chị chăm sóc.
Nhưng được 10 ngày, người mẹ đó day dứt lương tâm, đến xin lại con. Dù lưu luyến đứa trẻ nhưng chị cảm thấy mãn nguyện khi con đoàn tụ với mẹ đẻ.
Góc học tập ngăn nắp của các con chị Sinh. "Trong số 7 đứa con tôi chăm sóc, thì 6 cháu có nhân thân rõ ràng nhưng vì lý do nào đó mà gia đình không nuôi dưỡng được nên đưa vào làng.
Các gia đình trong làng SOS có vai trò như một gia đình thay thế, tạo cho trẻ môi trường phát triển toàn diện.
Chỉ duy nhất bé gái út năm nay vào lớp một là trường hợp bị bỏ rơi từ lúc mới đẻ. Tôi cho cháu mang họ mình. Con bé quấn mẹ, lém lỉnh ra trò", chị Sinh mỉm cười khoe.
Người mẹ đơn thân nuôi 7 con trong căn nhà đặc biệt giữa lòng Hà Nội
Đó là một ngôi làng đặc biệt, nằm phía Tây Hà Nội. Trong làng tất cả các nhà đều có thiết kế dạng biệt thự, hoàn toàn giống nhau. Mỗi ngôi nhà mang tên một loài hoa: Phong Lan, Thủy Tiên, Đỗ Quyên, Hoa Phượng ...
" alt="Nhật ký đẫm nước mắt của mẹ nuôi và người con khuyết não" />Anh là thầy giáo dạy võ cho cô tại câu lạc bộ thiếu nhi. Cô không ngờ rằng, 10 năm sau, họ lại trở thành một nửa kia của nhau.
Video: Cặp đôi chia sẻ về cơ duyên gặp nhau
Video: Những kỷ niệm vui buồn của cặp đôi khi yêu nhau
Tham gia chương trình Yêu là cưới tập 59 là cô nàng Tú Uyên (26 tuổi), làm nhân viên kế toán và anh chàng Thanh Lạc (29 tuổi), huấn luyện viên karate. Hiện tại cả hai đều sinh sống và làm việc tại tỉnh Kiên Giang.
Thanh Lạc là thầy giáo dạy võ cho Tú Uyên khi cô tham gia sinh hoạt tại câu lạc bộ thiếu nhi. Thời điểm đó, giữa họ đơn giản chỉ là mối quan hệ thầy - trò.
Đến gần 10 năm sau, Tú Uyên và Thanh Lạc đều chia tay người yêu và trở về cuộc sống độc thân. Từ tin nhắn anh chúc mừng sinh nhật cô, họ mới bắt đầu nói chuyện và chia sẻ với nhau nhiều hơn về cuộc sống.
Sau hai tháng yêu nhau, cặp đôi mới có nụ hôn đầu tiên khi họ cùng ngồi tâm sự ở bờ kè. Lúc đó, hành động của anh khiến cô bất ngờ và cắn chảy máu môi anh.
Tú Uyên cho biết, kỷ niệm cô nhớ nhất khi yêu nhau là anh lặn lội bắt xe ngay trong đêm từ Kiên Giang lên chỗ ở của cô khi cô nói mình cô đơn và nhớ anh. Thời điểm đó, cô đang học tiếng Anh tại TP.HCM. Hành động này của anh khiến cô cảm động và cô tin rằng cô đã tìm được nửa kia của cuộc đời.
Cặp đôi cho biết, hai bên gia đình đều ủng hộ cho chuyện tình yêu của họ. Vì vậy họ sẽ tiến tới hôn nhân trong tháng 12 này.
Tú Uyên chia sẻ Thành Lạc hay uống rượu và hút thuốc nên cô mong muốn anh thay đổi. Về phía Thành Lạc, anh cũng mong cô nàng sẽ sống thực tế hơn.
Trước khi cặp đôi bấm nút hẹn hò, ông bố giơ tay ra hiệu ngầm cho con trai
Ở dưới hàng ghế khán giả, bố mẹ của Dũng Liêm tỏ ra khá hài lòng với Diễm Hương. Thậm chí, bố của Liêm còn giơ ngón tay cái thông báo ngầm với cậu con trai...
" alt="Yêu là cưới: Tình yêu ngọt ngào của thầy giáo dạy võ và cô học trò nhỏ" />
- ·Nhận định, soi kèo Johor Darul Ta'zim vs Buriram United, 19h00 ngày 11/3: Ngang tài ngang sức
- ·Lý do đau đớn khiến chủ quán cơm cam chịu việc vợ ngoại tình
- ·Nhật Dũng hội ngộ Phu nhân Đại sứ Haiti tại Hà Nội
- ·Lời chúc mừng năm mới Tết Kỷ Hợi 2019 hay, xúc động và ý nghĩa nhất
- ·Nhận định, soi kèo West Ham vs Newcastle, 3h00 ngày 11/3: Khó cho chích choè
- ·Người vợ xinh đẹp của đội trưởng tuyển Malaysia AFF Cup 2018
- ·Lời tỏ tình kỳ lạ của đại gia Hải Phòng và giai nhân kém 24 tuổi
- ·Đêm tân hôn trong căn phòng đặc biệt, chú rể đề nghị điều bất ngờ
- ·Nhận định, soi kèo Bayer Leverkusen vs Bayern Munich, 3h00 ngày 12/3: Quá khó cho chủ nhà
- ·Món ngon mỗi ngày: Bánh chưng, bánh tét tí hon gây chú ý dịp cận Tết Nguyên đán
Đêm giao thừa giữa đại ngàn
PGS.TS - Bác sĩ Nguyễn Kim Nữ Hiếu là con gái thứ 3 của vợ chồng cố bộ trưởng Bộ Giáo dục Nguyễn Văn Huyên (1905 - 1975) và Vi Kim Ngọc (1916 - 1988).
Nhắc đến Tết, bà Nữ Hiếu cho biết, khoảng năm 1949-1950 bà theo bố mẹ đi tản cư ở vùng Chiêm Hóa (Tuyên Quang).
PGS.TS Nguyễn Kim Nữ Hiếu Cuộc sống thiếu thốn nhưng năm nào cụ Vi Kim Ngọc cũng chuẩn bị cho các con một cái Tết tươm tất.
“Cha tôi làm việc ở Sơn Dương (Tuyên Quang), Tết mới về Chiêm Hóa thăm vợ con.
Thực phẩm Tết có thịt lợn hun khói do mẹ tự làm. Loại thịt này, mẹ để dành từ trước đó nhiều tháng, ướp với muối trong thùng gỗ kín, đặt lên gác bếp.
Mấy mẹ con tăng gia, nuôi thêm đàn gà, trồng vài luống rau. Hoa quả là đặc sản rừng như quýt rừng, quả gắm…
Các loại đồ khô như miến, măng, mọc được chuyển từ dưới xuôi lên. Nhờ sự tháo vát của mẹ, nhà tôi có mâm cỗ Tết đủ đầy…”.
Vợ chồng GS Nguyễn Văn Huyên - Vi Kim Ngọc cùng các con trong ngày Tết ở chiến khu. Bà Nữ Hiếu chia sẻ, Tết với bà vui nhất vào sáng mùng 1. “Kháng chiến chống Pháp nổ ra, rời khỏi Hà Nội, mẹ tôi vẫn mang theo áo dài nhưng không có nhiều cơ hội dùng, chỉ có Tết mới mặc.
Mẹ tôi cùng các dì Vi Kim Phú (vợ GS Hồ Đắc Di), Vi Kim Quý, chị Nguyệt Hồ (vợ GS Tôn Thất Tùng) đưa trẻ con đến chúc Tết bà con dân bản và sinh viên bên trường Y.
Buổi chiều, các sinh viên và mọi người xuống nhà tôi quây quần, cùng ăn uống”.
Gia đình GS Nguyễn Văn Huyên. Tuy nhiên, trong suy nghĩ non nớt ngày ấy, BS Nữ Hiếu thừa nhận, mình không có cảm giác gì về đêm Giao thừa.
“Năm đó, đêm Giao thừa trôi qua lặng lẽ như mọi ngày bình thường, chỉ có ánh đèn dầu leo lét. Bước ra ngoài cửa là màu đen tịch mịch bao trùm.
Trong khi mẹ miệt mài với công việc nghiên cứu. Chị em tôi học xong, chui vào màn ngồi kiểm điểm xem hôm đó làm được việc gì tốt cần phát huy, việc gì chưa tốt để điều chỉnh bản thân.
Sau đó, chị em mới bảo nhau đi ngủ. Đây là cách dạy con vô cùng tinh tế của bố mẹ tôi”, BS Nữ Hiếu nhớ lại.
Món ăn đặc biệt tiếp khách quý
Trở về Hà Nội, Tết với đại gia đình bà Nữ Hiếu đã có nhiều đổi khác.
“Chúng tôi lập gia đình nhưng vẫn ở cùng bố mẹ trên phố Trần Hưng Đạo”, bà Nữ Hiếu kể.
Người phụ nữ sinh năm 1942 cho hay: “Nhà tôi nuôi lợn nhưng không biết mổ. Bởi thế cuối năm số lợn được bán đi, dành tiền mua thịt gói bánh. Mẹ tôi gói bánh chưng rất khéo, không dùng khuôn nhưng bánh đều tăm tắp.
Năm nào bà cũng gói đủ các loại bánh, gồm: Bánh chưng thường, bánh chưng gấc, bánh chưng dài (của người Tày), bánh chưng ngọt…
Bánh chưng ngọt giống bánh chưng thường, có gạo, thịt, đỗ nhưng thêm đường phên hoặc đường trắng. Khi gói phải làm sao cho đường không bị lẫn với gạo, nếu không gạo sẽ bị sượng.
Bánh chưng gấc mẹ tôi gói to, khoảng 1 kg. Khi gói lật lá ngược lại, tránh màu xanh của lá làm mất màu đỏ đặc trưng của gấc”.
BS Nữ Hiếu cùng đại gia đình họp mặt ngày mùng 1 Tết tại Trần Hưng Đạo. Theo lời BS Nữ Hiếu, trong ngày Tết, gia đình bà không thể thiếu món bún thang Hà Nội tiếp khách quý.
“Mẹ tôi nổi tiếng là kỹ tính. Mỗi khi khách đến nhà, ngoài các món ăn thông thường, bà chuẩn bị bún thang tiếp đãi. Bát bún thang của mẹ vẫn đầy đủ trứng tráng mỏng, giò, tôm, thịt gà…, nhưng sự khác biệt chính là cách bày trí.
Trên lớp bún, bà xếp đặt trứng và các nguyên liệu thành hình con bướm, sau đó mới chan nước lên. Nhìn bát bún đẹp mắt, hương vị hấp dẫn, ai thử qua 1 lần cũng tấm tắc khen ngợi”, BS Nữ Hiếu nói.
Thời bao cấp, đại gia đình của BS Nữ Hiếu cũng đầy ắp những kỷ niệm khó quên.
“Tết đến là mỗi gia đình được phát bìa ra mậu dịch nhận hàng. Chúng tôi thay phiên nhau đi ‘đặt gạch’ xếp hàng nhận đồ phân phối. Đại gia đình 15 người ăn chung nên đồ Tết gom lại khá nhiều. Mỗi túi hàng Tết gồm mứt, miến, mộc nhĩ, thuốc lá, gói chè…
Bố tôi làm bộ trưởng nên có thêm tiêu chuẩn mua hàng ở mậu dịch quốc tế. Những phiếu này mẹ tôi không dùng mà để dành tặng bạn bè có con cái cưới xin hay khi nhà có việc đại sự”.
Báo cáo thành tích đầu năm mới là truyền thống được gìn giữ nhiều năm nay tại gia đình bà Nữ Hiếu. Một truyền thống không thể không nhắc đến trong gia đình GS Nguyễn Văn Huyên là việc báo cáo thành tích vào ngày đầu năm.
Đúng 10 giờ sáng mùng 1 Tết, các thành viên tụ họp về căn nhà ở Trần Hưng Đạo. Tất cả đứng trước bàn thờ tổ tiên chia sẻ về những thành tích đã đạt được và mục tiêu phấn đấu của mình trong năm tới.
“Ngay cả khi bố mẹ lần lượt qua đời, chị em tôi vẫn giữ truyền thống này như một nếp nhà. Sau đó, chúng tôi xuống mở sâm banh, chúc nhau năm mới an lành và nghe trẻ con trong nhà chơi piano”, Bs Hiếu mỉm cười nói.
Cuộc sống trong biệt thự tổng đốc của giai nhân đất Bắc
Kể từ khi mẹ ruột qua đời, giai nhân Vi Kim Ngọc cùng chồng con chuyển về sinh sống trong căn biệt thự rộng lớn của tổng đốc Vi Văn Định, giúp cha quản lý việc nhà.
" alt="Giao thừa giữa núi rừng của gia đình cố Bộ trưởng Nguyễn Văn Huyên" />Sau một thời gian yêu nhau qua mạng rất rất dài (có đến gần 2 năm), tôi cuối cùng cũng quyết định sẽ gặp người phụ nữ tuyệt vời mà cuộc sống đã ban tặng cho mình. Chúng tôi đều "đầu 3 đuôi chơi vơi" rồi nên đã tới lúc cần ổn định.
Nửa năm trực tiếp hò hẹn, chúng tôi đều cảm thấy hạnh phúc và rồi dọn đến sống với nhau. Tôi đã nghĩ đến việc sẽ hỏi cô ấy làm vợ vì khi bên nhau, chúng tôi đều thấy cuộc sống thật tuyệt vời còn trong lòng thì ngập tràn hạnh phúc.
Thế nhưng ngày em đưa tôi đến gặp mặt đại gia đình, tôi không biết nên dùng từ nào để diễn tả về cảm giác của mình cho phù hợp, có lẽ là sốc, hoặc "bị khớp" hay một cảm giác gì tương tự vậy.
Tôi cảm thấy không được thoải mái tự nhiên vì phát hiện ra tôi và em hóa ra lại có hai nền tảng khác nhau đến vậy. Quanh tôi và cuộc sống của tôi chỉ là những con người có phần bỗ bã, chân chất, học hành không đến đâu, quanh em toàn giáo sư, tiến sĩ, gia đình em có quan hệ mật thiết với các trường đại học, các viện, truyền thống giáo dục của gia đình cao ngút trời.
Gia đình em, bạn bè em, họ đều dễ mến nhưng tôi không thể vượt qua được cảm giác mình bị thiếu hụt, không "môn đăng hộ đối", nhất là khi tôi biết họ rất đặt nặng vấn đề giáo dục. Tôi cảm nhận được điều này qua câu chuyện mọi người nói với nhau. Trong họ nhà em cũng có một người bà con đã đưa người yêu về ra mắt, cả gia đình đang xôn xao bàn tính chuyện cưới xin và học vấn của đối tượng mà chị họ em đưa về hôm ấy cũng được mang ra bàn luận, hỏi han, phân tích...
Không chỉ là gia đình có học thức lớn, nhà em cũng rất giàu có. Em không chỉ sống trong ngôi nhà khang trang, mà thực tế đó là một căn biệt thự ven hồ với nhiều không gian xanh và chỉ chỗ ngủ dành cho khách thôi cũng có đến mấy phòng.
Em vẫn chưa đến thăm bố mẹ tôi trong ngôi nhà chật chội của bố mẹ, nhưng đó là chuyện sớm chiều nếu chúng tôi quyết định sẽ kết hôn.
Tôi có một công việc tốt, hay đi làm từ thiện và du lịch, nhưng như thế chưa đủ nếu so về nền tảng gia đình và nền tảng giáo dục giữa em và tôi. Chỉ cần nghĩ đến sự khác biệt, tạp nham giữa các khách mời hôm đám cưới thôi cũng đã làm tôi mệt mỏi... Liệu tôi có gồng gánh nổi khi trở thành con rể trong một gia đình như thế này?
Về quê, chàng rể ái ngại trước yêu cầu của mẹ vợ
Bố mẹ vợ tôi chỉ sinh được 2 cô con gái. Gần 10 năm nay, họ coi tôi như con trưởng trong nhà, việc gì cũng bàn bạc với tôi.
" alt="Vì điều này, tôi hoàn toàn mất tự tin sau khi ra mắt nhà bạn gái" />Đội ngũ y tế Long Châu tích cực trao đổi trong buổi đào tạo. Ảnh: FPT Long Châu Dưới sự hướng dẫn của các chuyên gia, đội ngũ Tiêm chủng Long Châu đã tích cực thảo luận, kết hợp “học” và “hành” để tiếp thu các kiến thức về: nguyên nhân ngừng tuần hoàn, chẩn đoán, cấp cứu phản vệ và cách sử dụng thiết bị y tế đúng cách. Sau khóa đào tạo, các nhân viên y tế còn phải vượt qua các bài kiểm tra thực tiễn, câu hỏi và tình huống cấp cứu giả định để rèn luyện kỹ năng xử lý nhanh nhạy, chuẩn xác. Các bác sĩ và điều dưỡng xuất sắc sẽ được trung tâm đào tạo nhân lực thuộc Đại học Y Dược cấp chứng chỉ “Xử trí ngưng hô hấp tuần hoàn và cấp cứu phản vệ”.
BS. Nguyễn Hà Nhi - một trong những người tham gia đợt đào tạo này chia sẻ: “Việc được học hỏi và nhận chứng chỉ từ đơn vị đầu ngành trong lĩnh vực cấp cứu giúp chúng tôi tự tin hơn để xử trí chính xác mọi tình huống, đem đến cho khách hàng trải nghiệm an toàn nhất”.
BS. Nguyễn Hà Nhi (thứ hai từ trái sang) thực hành đặt nội khí quản dưới sự hướng dẫn từ chuyên gia của Bệnh viện Đại học Y Dược TP.HCM. Ảnh: FPT Long Châu Sau đợt đào tạo, đội ngũ Tiêm chủng Long Châu thêm phần tự tin, vững tâm thực hiện nhiệm vụ khi được “hậu thuẫn” bởi hệ thống hỗ trợ từ xa, kết nối trực tiếp với các chuyên gia đầu ngành về hồi sức cấp cứu. “Việc này vừa giúp các bác sĩ có thể xử trí mọi tình huống một cách nhanh chóng, chính xác, vừa giúp Long Châu trở thành điểm đến tin cậy, an toàn của người dân khi gặp các trường hợp cần sự hỗ trợ y tế khẩn cấp”, đại diện Tiêm chủng Long Châu bày tỏ.
Ngoài hoạt động đào tạo, Long Châu còn thường xuyên tổ chức diễn tập để sẵn sàng ứng phó trong mọi tình huống. Nhờ đó, đội ngũ Long Châu đã sơ cứu kịp thời cho nhiều trường hợp nguy cấp trong cộng đồng. Sáng ngày 30/10, một bác sĩ của Long Châu tại Bình Tân, TP.HCM, đã giúp ông P.V.T (62 tuổi) qua cơn nguy kịch khi ông bất ngờ bị đột quỵ. Trước đó, bác sĩ Võ Thị An ở Đà Nẵng cũng đã cứu bé N. (5 tuổi) thoát nạn vì hóc kẹo.
Đầu tháng 7/2024, Sở Y tế TP.HCM đã tuyên dương Long Châu vì thành công trong việc cấp cứu sốc phản vệ cho một phụ nữ. BS. Trần Thị Như Quỳnh đã kịp thời cứu sống một khách hàng rơi vào tình huống nguy kịch khi đang chờ mua thuốc trong gang tấc nhờ phản xạ và tay nghề chuẩn xác.
Đội ngũ Tiêm chủng Long Châu đang nỗ lực không ngừng vì sức khỏe cộng đồng và khẳng định vị thế là điểm đến tin cậy cho dịch vụ y tế chất lượng cao.
Doãn Phong
" alt="Bác sĩ, điều dưỡng Long Châu tham gia khóa cấp cứu phản vệ " />Lễ động thổ xây dựng công trình trường tiểu học Lê Thị Hồng Gấm tại phường Tân An, thành phố Thủ Dầu Một vừa diễn ra ngày 18/12. Công ty NutiFood tài trợ 10 tỷ đồng cho công trình này.
Công trình trường tiểu học Lê Thị Hồng Gấm sẽ bao gồm 8 phòng học được xây dựng trên nền dãy phòng học cũ đã xuống cấp. Theo thông tin từ nhà tài trợ NutiFood, công trình này dự kiến sẽ hoàn thành vào tháng 6/2019 và năm học mới 2019 sẽ được đưa vào sử dụng.
Đại diện nhà tài trợ NutiFood và các khách mời trong lễ khởi công trường tiểu học Lê Thị Hồng Gấm Phát biểu tại lễ động thổ, đại diện cho công ty NutiFood, BS. Trần Thị Minh Nguyệt, Phó chủ tịch HĐQT chia sẻ: “Bình Dương là nơi NutiFood đặt nhà máy và trong các hoạt động hỗ trợ cộng đồng, NutiFood cũng luôn đồng hành với Bình Dương như trao học bổng cho học sinh nghèo, tặng quà cho các gia đình khó khăn, tặng quà cho công nhân nghèo… Với trường tiểu học Lê Thị Hồng Gấm, chúng tôi hy vọng công trình sẽ sớm hoàn thiện và đi vào hoạt động để các em học sinh có một nơi học hành rộng rãi, khang trang hơn”.
Đại diện lãnh đạo thành phố Thủ Dầu Một dự lễ khởi công trường tiểu học Lê Thị Hồng Gấm Không chỉ tài trợ cho tỉnh Bình Dương xây trường tiểu học, NutiFood còn là công ty luôn có nhiều họat động hỗ trợ cộng đồng từ khi thành lập đến nay.
Trước đó, ngày 30/11/2018, đại diện NutiFood đã cùng các ban ngành đoàn thể huyện Cần Giuộc, tỉnh Long An khánh thành 10 cây cầu nông thôn, giúp người dân các xã trên địa bàn huyện lưu thông thuận tiện hơn, với chi phí hỗ trợ lên đến 2 tỉ đồng.
Các em nhỏ biểu diễn văn nghệ mừng ngôi trường mới được khởi công Chỉ vài ngày sau, hòa cùng những tấm lòng hảo tâm hướng về các bệnh nhi ung thư trong chương trình Ước mơ của Thúy, NutiFood cũng đã trao 300 triệu đồng cho các em trong ngày hội Hoa Hướng Dương “vì bệnh nhi ung thư” 2018 tổ chức tại công viên văn hóa Đầm Sen.
Với mong muốn góp phần phát triển hơn nữa loại hình nghệ thuật bài chòi sau khi được UNESCO công nhận và ghi danh, tháng 05/2018, ông Trần Thanh Hải, Chủ tịch HĐQT NutiFood đã hỗ trợ 5 tỉ đồng cho cho các câu lạc bộ bài chòi thuộc 9 tỉnh miền Trung.
Sau khi xây dựng xong, trường tiểu học Lê Thị Hồng Gấm sẽ góp phần giảm bớt tình trạng quá tải học sinh trên mỗi phòng học ở thành phố Thủ Dầu Một Bên cạnh đó, những ngày cận Tết Nguyên Đán 2018, đại diện NutiFood đã trao lì xì và quà với tổng ngân sách hỗ trợ là 1,6 tỉ đồng cho các trẻ em nghèo có được cái Tết đầm ấm hơn. Ngoài ra, để giúp người dân vùng lũ phía Bắc như Yên Bái, Sơn La sau trận lũ quét kinh hoàng tháng 09/2017, NutiFood cũng hỗ trợ gần 1,4 tỉ đồng.
Tháng 07/2017, NutiFood cũng đã hỗ trợ 5 tỉ đồng cho công nhân Bình Dương, trong đó có những phần quà là sản phẩm và tiền mặt, đồng thời là chương trình giảm giá mua hàng từ 20% trở lên.
San sẻ nỗi đau cùng bà con vùng lũ Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Bình Định, Phú Yên, Ninh Thuận, Khánh Hòa đợt lũ tháng 11-12/2016, NutiFood tổng cộng đã quyên góp sản phẩm và tiền mặt lên đến 38,4 tỉ đồng.
Tấn Tài
" alt="10 tỷ đồng hỗ trợ xây trường tiểu học ở Bình Dương" />
- ·Nhận định, soi kèo Cebrayil vs Difai Agsu FK, 16h00 ngày 13/3: Trả nợ lượt đi
- ·Đám cưới 'độc' nhất Quy Nhơn: Đoàn rước dâu hành khắp phố
- ·Bí kíp cho mùa lễ hội tất bật thêm đáng nhớ
- ·Những cành hồng mang 'nắng' đến cho đời
- ·Nhận định, soi kèo Persebaya vs PSIS Semarang, 20h30 ngày 12/3: Khó thắng cách biệt
- ·MC được mệnh danh là 'Mỹ nhân thời tiết' đẹp nhờ thứ nước canh đặc biệt này
- ·Quý cô Sài Gòn tạo dáng trên cánh đồng hoa hướng dương tuyệt đẹp
- ·Chồng ngoại tình chết lặng khi thấy món quà 8/3 tặng bồ trên tay vợ
- ·Nhận định, soi kèo Alianza Lima vs Deportes Iquique, 05h00 ngày 12/3: Thắng thêm lần nữa
- ·Bạn muốn hẹn hò tập 435: Nam tài xế tán đổ cô gái Bình Thuận chỉ bằng một câu nói