Nhận định, soi kèo TPHCM vs Hà Tĩnh, 19h15 ngày 25/4: Bắn hạ Chiến hạm đỏ
(责任编辑:Công nghệ)
Nhận định, soi kèo Dewa United vs Malut United, 15h30 ngày 25/4: Hoà tiếp lượt về
Thổng thống Obama và Phó giám đốc tình báo quốc gia, ông Robert CardilloBức ảnh được chụp ngày 31/1/2012, các quan chức cho biết đó là ngày đầu tiên iPad được sử dụng để cung cấp các thông tin tình báo cao cấp hàng ngày cho tổng thống (gọi tắt là PDB).
Shawn Turner, một phát ngôn viên cho Giám đốc tình báo quốc gia James R. Clapper, cho biết máy tính bảng đã được sử dụng vài lần nữa kể từ thời điểm đó để cung cấp thông tin cho tổng tư lệnh, cho phép các nhà phân tích bổ sung video và các clip âm thanh và đồ họa tương tác vào báo cáo.
" alt="iPad được dùng làm gì trong Văn phòng Tổng thống?" />iPad được dùng làm gì trong Văn phòng Tổng thống?- Mẹ bình tĩnh ôm con trong động đất kinh hoàng, ô tô đâm tung người đi bộ sang đường, cảnh sát bắt người dơi trên xe Lambo, bé hơn 1 tuổi siêu leo tườngBé hơn 1 tuổi siêu leo tường,... là những clip "nóng" tuần qua.
Ôm con trong động đất kinh hoàng
" alt="10 clip 'nóng': Ôm con trong động đất kinh hoàng" />10 clip 'nóng': Ôm con trong động đất kinh hoàngXEM CLIP TẠI ĐÂY
Samsung công bố mức giá loạt HDTV mới năm 2012Theo đó, hãng này sẽ bắt đầu xuất xưởng các mẫu HDTV mới trong tháng này tại Mỹ, bắt đầu với chuỗi sản phẩm LED 6 và cao hơn, cùng chuỗi Plasma 6 và cao hơn.
Thế hệ Smart TV thứ 5 của Samsung có những ưu điểm như cải thiện chất lượng hình ảnh, trang bị CPU Dual-Core giúp chạy ứng dụng nhanh hơn, được tích hợp camera và microphone, cùng thiết bị điều khiển TV bằng cảm ứng Smart Touch Remote và bàn phím không dây Smart Wireless Keyboard.
" alt="Samsung công bố mức giá loạt HDTV mới năm 2012" />Samsung công bố mức giá loạt HDTV mới năm 2012Nhận định, soi kèo Nữ Gyeongju KHNP vs Nữ Mungyeong Sangmu, 17h00 ngày 24/4: Trái đắng xa nhà
- Nhận định, soi kèo Getafe vs Real Madrid, 2h30 ngày 24/4: Kẻ ngáng đường
- 10 clip 'nóng': Tán tỉnh rồi hành hung cô gái
- Truyện Gả Ăn Chơi Trác Táng
- Truyện Cô Bạn Gái Ngốc Của Tôi
- Nhận định, soi kèo Fortis Limited vs Fakirapool Young Mens Club, 16h30 ngày 25/4: Tưng bừng bắn phá
- Vỏ iPhone hình nửa chiếc cốc ngộ nghĩnh
- Xbox 360 sắp có thêm loạt tính năng mới
- Hình ảnh đầu tiên về Ultrabook Samsung tại Việt Nam
-
Nhận định, soi kèo Bulo Bulo vs Velez Sarsfield, 5h00 ngày 24/4: Điều bất ngờ
Phạm Xuân Hải - 22/04/2025 22:16 Nhận định bó ...[详细]
-
Hơn mười mấy phút sau, trước sự cầu nguyện thành kính của 30 người trên xe, rốt cuộc chiếc xe cũng đã dừng tại một bãi đất hình tam giác mà được gọi là trạm xe của Thị trấn Lâm Tuyền. Trên bãi đất tam giác ấy chia thành 4 con đường, đây là lần đầu tiên Diệp Phàm đến thị trấn Lâm Tuyền. Hắn đang ì ạch mang theo một chiếc ba lô với khuôn mặt ngơ ngác mà đứng trước bốn con đường hình chữa thập này, cũng không biết đường nào tới Ủy ban nhân dân thị trấn Lâm Tuyền
Bởi hôm nay là ngày đầu tiên hắn tới thị trấn Lâm Tuyền của huyện Ngư Dương này để nhận việc nên hắn không muốn để lại ấn tượng xấu cho ban lãnh đạo thị trấn. Nguồn truyện: Truyện FULL
Diệp Phàm vốn là người ở huyện Cổ Xuyên thuộc thành phố Mặc Hương tỉnh Nam Phúc. Cha mẹ hắn đều là những công chức nhà nước bình thường.
Diệp Phàm từ nhỏ vốn đã thông minh. Năm tuổi đã đi theo mẹ đến lớp tiểu học để chơi, cứ thế đùa nghịch mà cậu đã nhập học, chín tuổi thì tốt nghiệp tiểu học, mười lăm tuổi thi đỗ vào trường đại học Hải Giang - một trường luôn thuộc top10 trường đại học tốt nhất cả nước, năm nay mười chín tuổi thì đã tốt nghiệp, trải qua nhiều khó khăn trắc trở, Diệp Phàm đã thi đậu để vào làm nhân viên của thành phố Mặc Hương
Trước đó hắn nhận được thông báo là sẽ được phân công ở Thành phố Mặc Hương, nhưng sau đó không biết xảy ra chuyện gì mà nói khó bố trí công việc ở Thành phố Mặc Hương, đành phải phân công tới huyện Ngư Dương - một huyện nghèo khó nhất của cả thành phố. Người ta nói là vì ở đó có nền kinh tế quá mức lạc hậu, đã làm cho công cuộc xây dựng kinh tế của cả thành phố Mặc Hương bị trì trệ.
Thông qua nhiều cuộc thảo luận của ủy viên thường vụ Huyện ủy cùng với những cuộc kiểm chứng lặp đi lặp lại. Cuối cùng cũng đã đưa ra kết luận nguyên nhân hiện tại là do thiếu nhân tài. Vì thế huyện đã đề nghị lên ban lãnh đạo thành phố để điều động một số sinh viên tới nhận việc tại thành phố Mặc Hương lần này xuống huyện để trợ giúp, bởi vì sinh viên ra trường ở huyện Ngư Dương cũng có nhưng số sinh viên chịu về làm thì ít đến thê thảm.
Lúc ấy số sinh viên được bổ nhiệm cùng đợt đến Thành phố Mặc Hương cũng không ít nhưng một số đã có "tai mắt" thăm dò và sớm biết được tin tức nên đã mang quà cáp đi cửa sau, cứ thế ung dung bước qua, cuối cùng thì được "thần linh hộ mệnh" và được giữ lại ở thành phố Mặc Hương.
Nói ngay như Trương Kính bạn học của Diệp Phàm, người ta do có chỗ dựa vững chắc sau lưng nên trực tiếp được phân tại Ủy ban nhân dân thành phố Mặc Hương công tác.
Còn Diệp Phàm trong thời gian nghỉ hè thì lại ra bên ngoài chơi, cộng với "tai mắt" không linh hoạt và thêm một nguyên nhân nữa là ba mẹ hắn đều chỉ là những nhân viên làm công ăn lương bình thường. Nên kết quả là sau khi đi dạo chơi về thì nhận được thông báo là sẽ "được" công tác ở thị trấn Lâm Tuyền huyện Ngư Dương.
Dù gì năm nay hắn cũng mới 19 tuổi vẫn còn trẻ nên đi đâu cũng không sao cả, với lại huyện Ngư Dương cách huyện Cổ Xuyên nhà hắn cũng không xa, chỉ mất có hai tiếng đồng hồ là đến nơi vì thế nên hắn đi nhận việc ở huyện Ngư Dương trước, cầm thư giới thiệu trong tay loay hoay trên xe 1 hồi rốt cuộc cũng tới được thị trấn Lâm Tuyền vào 10 giờ sáng.
Ngẩng đầu lên thì nhìn thấy một bên có bến xe hình bán nguyệt gồm 3 tầng, chính giữa có 1 đại sảnh hình như là nhà đợi xe thế là hắn bèn đi vào chỗ ấy.
Nhìn lướt qua một lượt, hiện ở trung tâm bến xe thị trấn Hương Mặc có một phụ nữ trung niên đang ngồi ở quầy tiếp tân. Theo phỏng đoán thì đó là nhân viên phục vụ của bến xe. Nhưng trên quầy lại bày đầy thuốc lá và một số đồ ăn vặt của trẻ nhỏ. Theo như suy đoán thì cái cô được gọi là nhân viên bán vé đang kiếm thêm thu nhập bên ngoài, tiện tay bày bán thêm thuốc lá rượu và thức ăn vặt …
- Cô ơi cho con một bao Tam Sa.
Diệp Phàm nói.
Lúc sáng khi đi bố hắn chẳng biết là kiếm đâu ra mấy bao Trung Hoa, nói hắn cầm lấy để mời lãnh đạo và đồng nghiệp mới quen. Bình thường loại thuốc lá Diệp Phàm thường hút là Tam Sa với giá 5 tệ 1 bao.
Sau khi tiện tay lấy 1 điếu ra châm lửa hắn thuận miệng hỏi:
- Cô ơi, Ủy ban nhân dân thị trấn đi đường nào ạ.
- À đi thẳng hướng phía trước, rẽ qua đường cong chữ S là thì thấy một cây cầu lớn Lâm Tuyền, cậu đứng trên cầu nhìn xuống sẽ thấy có một đám người đang vây quanh, chỗ ấy chính là Ủy ban nhân dân thị trấn.
Cô béo ấy lấy tay chỉ chỉ.
"Kì lạ, sao cô ấy lại biết trước cửa Ủy ban nhân dân thị trấn đang có một đám người vây quanh nhỉ, không lẽ có người vây đánh Ủy ban?"
Diệp Phàm tò mò nghĩ trong đầu rồi khoác chiếc ba lô to tướng lên vai cất bước thật nhanh Trên đường thưa thớt mở ra mười mấy cửa hàng, sau khi rẽ qua đường cong chữ S ấy thì đúng là nhìn thấy một cây cầu đá hình vòm dài hơn 100m.
Diệp Phàm bước nhanh tới đầu cầu, nhìn xuống dưới. Đúng là có một nhóm người đang đứng vây quanh một tòa nhà dài khoảng bảy, tám mươi mét, cao sáu tầng, toàn bộ bề ngoài được tráng bằng gạch men màu đỏ, cả đám người đều nhìn lên mái nhà nhưng không biết là đang nhìn cái gì. Diệp Phàm cũng nổi hứng thú đứng ở đầu cầu nhìn về hướng mái nhà nhưng, không có chuyện kỳ lạ gì xảy ra cả.
Thế là hắn quay lại đầu cầu bước xuống một loạt nấc thang đá đi tới chân cầu, không lâu sau là tới trước mặt đám đông ấy.
A! Thật đúng là không ít, hơn ngàn người giống như đang tham gia tiệc liên hoan, tất cả đều đang nhìn về phía mái nhà.
Diệp Phàm sau khi tiến sát lại gần cũng ngẩng đầu nhìn, lúc ấy việc đến nhận việc gần như bị quên lãng. Nhìn theo hướng ngón tay của một anh đang chỉ lên, rốt cuộc cũng nhìn thấy chỗ đặc biệt đó.
Trong lòng hắn bỗng cảm thấy sợ hãi, lúc này ở tầng bốn như có người đang bị treo sát vào chỗ cửa sổ, thấp thoáng còn có thể nhìn thấy một sợi dây có hoa văn như dây thắt lưng vậy đang thắt chặt cổ của người ấy.
- Anh bạn, người đó là ai vậy?
Diệp Phàm nhẹ giọng hỏi anh thanh niên mặc áo ngắn có hoa văn bên cạnh.
- Chủ tịch thị trấn, tự mình dùng cà vạt thắt cổ, mẹ nó! Chắc là tham ô sợ bị bắt nên trực tiếp thắt cổ luôn mà.
Người thanh niên mặc áo hoa kẻ sọc ấy " hừ " một tiếng nhổ đi điếu thuốc trên miệng rồi thuận miệng mắng một câu.
- Hả! Chủ tịch thị trấn.
Diệp Phàm thất thanh kêu lên một tiếng, tuy nhiên lúc này ánh mắt của mọi người đều tập trung về nơi chủ tịch thắt cổ nên không chú ý đến hắn.
-Không phải! Nghe nói là tranh cãi với người tình, uất quá nên thắt cổ luôn.
Lúc này một anh phản bác lại câu nói của anh thanh niên mặc áo hoa kẻ sọc.
" alt="Truyện Quan Thuật" /> ...[详细] -
Chinh Phục Vũ Môn là một trong số ít game giáo dục ở Việt Nam.Mỏi mắt tìm game giáo dục
Trong một thời gian dài, dư luận xã hội cũng như các cơ quan truyền thông bày tỏ sự quan ngại, bức xúc đối với các trò chơi trực tuyến không lành mạnh nên cơ quan chức năng phải đưa ra những biện pháp mạnh như tạm ngưng cấp phép game online mới, cấm quảng bá game. Tuy nhiên, mảng game giáo dục vẫn được khuyến khích phát triển, các cơ quan chức năng sẵn sàng hỗ trợ cũng như cấp phép sản phẩm game này.
Mặc dù được ủng hộ hết mình nhưng trong số hàng trăm game đang được phát hành dưới mọi hình thức ở Việt Nam, rất khó tìm thấy các game có nội dung mang tính giáo dục. Đa số vẫn là game nhập khẩu từ nước ngoài, chủ yếu là Trung Quốc. Game về giáo dục đến thời điểm hiện tại vẫn chưa đủ đếm trên một bàn tay.
VTC Game, được xem là doanh nghiệp đầu tiên đưa game giáo dục ra thị trường trong nước khi phát hành game Audition English (một game do nước ngoài phát triển) với mục đích giúp người chơi có thể vừa chơi game vừa học tiếng Anh. Một kế hoạch dài hơi cũng được xây dựng như kết hợp với các trường học, Sở GD&ĐT… để đưa game đến với đông đảo học sinh. Đáng tiếc rằng chỉ trong một thời gian ngắn, game này đã bị “khai tử”.
Bẵng đi một thời gian dài, người chơi mới thấy xuất hiện thêm một game giáo dục khác khi mới đây Egame cũng tung ra “đứa con” gặp nhiều trắc trở của mình là Chinh Phục Vũ Môn, một game thiên về tìm hiểu kiến thức và được nhà phát hành bỏ rất nhiều công sức PR đến người chơi. Và trò chơi điện tử mang tính giáo dục thứ 3 ở thị trường Việt Nam là game Festival 12 do Công ty cổ phần dịch vụ truyền thông và phần mềm Mặt Trời (Sunsoft) kết hợp với Sở TT&TT Huế sản xuất và phát hành. Festival 12 có nội dung tìm hiểu về văn hóa, lịch sử, con người của mảnh đất cố đô Huế.
" alt="Khó phát triển game giáo dục" /> ...[详细] -
10 sản phẩm công nghệ không nên khiến bạn mất tiền oan
Mặc dù iPhone 3GS đang được bán miễn phí kèm hợp đồng khiến thiết bị này trở thành lựa chọn tuyệt vời đối với nhiều khách hàng, nhưng smartphone này đã lỗi thời, nhiều ứng dụng dành cho sản phẩm này đã không còn được tích hợp, và chỉ với 99 USD có lẽ iPhone 4 là lựa chọn tốt hơn nhiều.
Bất kỳ điện thoại BlackBerry nào
RIM đã mất đi vị thế của mình trong phân khúc thị trường smartphone nhiều năm nay. Vào năm 2012, công ty này sẽ tiếp tục đi theo lối mòn đó bằng việc đưa ra những smartphone trang bị bàn phím vật lý, màn hình nhỏ. Đã đến lúc bạn nên tìm đến cái gì đó mới hơn.
RIM BlackBerry PlayBook
Cùng một lúc mua BlackBerry PlayBook ở cả nhà và văn phòng là một sai lầm. Thiết bị gần đây nhất chỉ được nâng cấp phần mềm chuẩn như email và danh bạ, nhưng vẫn thiếu đi ứng dụng BlackBerry Enterprise Server và BlackBerry Messenger. Thiết bị này không có gì đáng chú ý trong một thị trường đầy dẫy những tablet có tính năng độc đáo.
Cisco Cius
" alt="10 sản phẩm công nghệ không nên khiến bạn mất tiền oan" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Getafe vs Real Madrid, 2h30 ngày 24/4: Kẻ ngáng đường
Phạm Xuân Hải - 23/04/2025 05:25 Tây Ban Nha ...[详细]
-
...[详细]
-
Châu Như Quân xách thùng thuốc lên rồi theo quan cai tiến vào sâu trong ngục, rời xa buồng giam giữ nữ gia quyến.
“Mau đưa bát thuốc cho ta, ta sắp chết rồi.”
Hơn một tháng trước, đại lao đột nhiên bùng phát bệnh dịch, quan cai và phạm nhân thi nhau đổ bệnh, thuốc thái y viện đưa đến không hề có hiệu quả, cuối cùng phải mời một vị thầy thuốc họ Tôn đến đây khám chữa bênh.
Nữ gia quyến bị giam giữ cũng lần lượt ngã bệnh, nhưng Châu Như Quân lại vẫn bình yên vô sự, thầy thuốc Tôn nhìn cô, bảo: “Đi phát thuốc với ta đi.”
Cô gật đầu rồi bắt đầu đi phát thuốc trong đại lao.
Bát thuốc được đưa đến, phạm nhân liền uống ngay như thể muốn tóm lấy cọng rơm cứu mạng. Cũng có người mở miệng nói những lời dơ bẩn.
“Đại tiểu thư xinh đẹp thế này sao lại ở trong đại lao? Rốt cuộc cô đã phạm phải tội gì, chắc không phải là lén lút qua lại với kẻ khác chứ…”
Nếu là trước đây có lẽ cô sẽ nổi giận, nhưng bây giờ cô lại dửng dưng trả lời: “Tội mưu phản.”
Tiếng cười đùa ngả ngớn lập tức im bặt, chẳng ai muốn dính líu đến kẻ làm phản cả.
“Tội mưu phản thật à? Vậy chẳng phải sẽ bị giết à? Đáng tiếc thật, ta chưa bao giờ gặp ai xinh đẹp đến thế cả.”
Lúc mới bị nhốt vào đại lao, Châu Như Quân cũng nghĩ đây là một giấc mơ.
Cô chỉ đến dự tiệc ở phủ trưởng công chúa như mọi khi, sau này nghe nói trưởng công chúa cấu kết với nhị hoàng tử hòng mưu sát Thái tử trong vườn. Sau khi bị Thái tử vạch trần, hai người dấy binh âm mưu bức vua thoái vị…
Trong phủ trưởng công chúa có người khai trưởng công chúa ra lệnh cho cô dụ dỗ Thái tử đến vườn hoa nên cô trở thành kẻ đồng phạm.
Thầy thuốc Tôn đeo hòm thuốc bước đến trước mặt cô: “Đã phát thuốc xong chưa?”
Châu Như Quân đáp: “Vẫn còn vài phần.”
Thầy thuốc Tôn gật đầu: “Tình hình dịch bệnh trong đại lao đã ổn thỏa, quan trên của Hình Bộ dặn dò ta ngày mai không cần đến nữa.”
Châu Như Quân hành lễ với thầy thuốc Tôn: “Cảm ơn tiên sinh đã chăm sóc suốt mấy ngày nay.”
Thầy thuốc Tôn đáp: “Mau đứng dậy, mấy ngày nay vất vả cho cô rồi. Ta đã bẩm báo lại với nha môn về chuyện cô có công chữa trị cho người bệnh, hy vọng triều đình nể tình chuyện này mà điều tra vụ án của cô cho kỹ.”
Châu Như Quân hành lễ thêm lần nữa.
Thầy thuốc Tôn thở dài: “Ta nghe nói Định Ninh hầu đã thắng trận về kinh, cô là vợ chưa cưới của ngài ấy, có khi ngài ấy sẽ cầu xin giúp cô cũng nên.”
Đến cả nhà họ Châu còn bỏ rơi cô thì nói gì đến Thôi Trinh.
Trưởng công chúa là người mai mối cho chuyện cuộc hôn nhân giữa cô và Định Ninh hầu Thôi Trinh. Sau khi hai nhà đính ước xong, cô đến nhà họ Thôi làm khách, Thôi Trinh chưa bao giờ nhìn cô lấy một cái, có lẽ người ta không thích cô nhưng vì nể mặt trưởng công chúa nên không từ chối được mà thôi.
Bây giờ trưởng công chúa xảy ra chuyện, nhà họ Thôi chỉ muốn cắt đứt quan hệ với cô ngay lập tức.
Thầy thuốc Tôn bảo: “Dù nhà họ Thôi không chịu giúp đỡ, chỉ cần còn một tia hy vọng thì cô không được từ bỏ.”
“Tiên sinh yên tâm, ta sẽ cố gắng sống sót.” Ở trong ngục bấy lâu, nhìn thấy quá nhiều người và việc, cô hiểu rằng không có thứ gì quan trọng hơn tính mạng.
Tiễn thầy thuốc Tôn đi rồi, Châu Như Quân đi về phía đại lao.
“Cô nhóc, lại đây.”
Một giọng nói vang lên từ trong lòng, Châu Như Quân theo bản năng quay đầu nhìn sang nhưng đập vào mắt chỉ là phòng giam trống rỗng.
Dương tiên sinh, Dung nương tử, ông Trương, thám hoa Nghiêm, trong đại lao cô quen biết rất nhiều người, trò chuyện với bọn họ rồi lại nhìn bọn họ bị áp tải đến pháp trường.
Dương tiên sinh có tật ở mắt, mặt Dung nương tử bị bỏng, ông Trương mắc bệnh lạ, hai cánh tay thám hoa Nghiêm đã đứt. Tuy những tù nhân đã bị định tội như bọn họ chỉ chờ sau thu là bị xử chém, sớm muộn gì cũng chết nhưng trong lòng cô vẫn không đành lòng, bèn hỏi xin thuốc từ chỗ thầy thuốc Tôn.
Dần dà, cô hiểu rõ những bí mật và sự oan uổng của bọn họ.
“Thông minh như cô chắc chắn tương lai sẽ làm nên việc lớn, chẳng ngờ lại gặp phải đại nạn. Đáng tiếc lão phu nhất thời sơ suất không xem xét kỹ theo nhầm người nên bị đưa vào đây chết thay. Bây giờ bọn chúng đang nóng lòng muốn lão phu chết, nếu không lão phu sẽ bày mưu cho cô, cứu cô thoát mạng. Lũ người ngu ngốc ấy, dám hại ta thành thế này. Nếu như có ta, dù bây giờ hắn chỉ có hai bàn tay trắng, ta cũng sẽ mưu tính tất cả cho hắn, tương lai bay thẳng lên trời. Mất ta rồi, bọn họ càng khó thành công hơn, thứ bọn họ vứt đi không phải là một phụ tá nhỏ nhoi mà là một quốc sĩ có một không hai…”
“Cô nhóc, sau này bước ra khỏi đại lao rồi thì đừng để bị nhốt trong nhà nhé. Người ta bảo thiên hạ này là của đàn ông, chỉ có dựa vào đàn ông thì phụ nữ mới có được vinh hoa phú quý, mấy câu ấy toàn là ngớ ngẩn cả. Mưu tính cho hắn, bôn ba vì hắn, ví dụ như đến lúc hắn công thành danh toại rồi lại vứt bỏ cô như vứt một đôi giày cũ, vậy sao không để bản thân được tự tại?”
“Ta có một số tiền, cô ra ngoài làm giúp ta một việc rồi ta sẽ tặng nó cho cô được không? Danh tiếng là giả dối cả, tiền tài mới chân thật nhất, cầm lấy số tiền này rồi cô có thể khiến chúng đẻ một thành hai, đẻ hai thành bốn, im ỉm phát tài trở thành một người giàu sang, nhàn nhã…”
“Đại lao Hình Bộ giam giữ trọng phạm triều đình, toàn loại hung hãn tàn bạo, lúc đi phát thuốc dù nghe bọn chúng nói gì cô cũng đừng để bụng mấy lời đó nhé. Nhưng mà cô có thể thử đoán xem bọn chúng mắc tội gì từ những lời chúng nói.”
Thám hoa Nghiêm từng nhậm chức thông phán*, chuyển qua chuyển lại nhiều châu phủ, số kẻ ác bị y xét xử nhiều không đếm xuể.
(*) Thông phán: Tên một chức quan thời xưa ở Trung Quốc
Châu Như Quân hỏi: “Vậy ngài thì sao? Cũng là loại hung hãn tàn bạo ư?”
Thám hoa Nghiêm liền im bặt.
…
Lúc rời đi, bọn họ đều tặng cho cô một số đồ vật. Ông Trương tặng cô vài viên ngọc.
Ông ấy bảo: “Nếu sống sót ra ngoài được thì sau này đừng để cho người ta bắt thóp nữa, người biết giấu tài và có thể hô mưa gọi gió mới là đại tài.”
Dung nương tử là phạm nhân nữ, thời gian chung sống của cô với Dung nương tử là dài nhất, lúc Dung nương tử bị đưa đi, cô đứng dậy hành lễ tiễn biệt.
Dung nương tử nở nụ cười thản nhiên, trong khoảnh khắc ấy dường như không thấy vết sẹo bỏng trên mặt đâu nữa: “Tuy chồng chưa cưới của cô không thích cô, nhưng nếu có cơ hội gặp được hắn ta trong ngục thì nhớ để hắn nhìn thấy mặt cô. Dù lòng dạ đàn ông là sắt đá cũng có thể tìm thấy kẽ hở để tấn công vào, lợi dụng người đó thoát khỏi chỗ này, đến lúc ấy lại khiến cho hắn nếm thử cảm giác cầu mà không được. Phải nhớ kỹ, giữa đàn ông và phụ nữ, người nào không động lòng thì người đó thắng. Người chồng một lòng một dạ đợi chờ cô chỉ là những lời hoang đường trong truyện thôi. Còn lễ nghi phép tắc là thủ đoạn để đày đọa phụ nữ, đừng đánh mất tính mạng vì cái gọi là danh tiếng.”
Người trong ngục có chỗ độc ác của mình nhưng những người bên ngoài lại mang những tội vô hình, rốt cuộc ai đáng sợ hơn ai?
Người thân của cô đều vứt bỏ cô nhưng những phạm nhân “tội ác tày trời” này lại mong cô có thể sống tiếp.
Trước lúc sắp đi, thám hoa Nghiêm thở dài: “Cả đời ta xét xử phường gian ác, không ngờ cuối cùng cũng rơi vào kết cục giống như vậy. Đáng tiếc đã không còn cơ hội nữa, nếu không ta nhất định sẽ bắt hết lũ ấy…”
Bọn họ đều đi cả rồi, bị người ta tính kế, hãm hại rơi vào con đường tù tội, bao nhiêu bí mật và sự không cam lòng đành phải chết đi trong im lặng, tất cả bọn họ đều không cam lòng.
Cô cũng đâu khác gì?
…
Châu Như Quân đưa mắt nhìn vào bóng tối xa xăm vô định.
Cô bị nhốt ở đây đã lâu, lúc mới đầu hai vị thúc phụ còn cho người tới động viên, về sau thì mất hẳn tin tức.
“Đại lão gia và phu nhân qua đời sớm, lão phu nhân ngậm đắng nuốt cay nuôi nấng người nên người. Bây giờ nhìn thấy người thế này, lão phu nhân lòng như lửa đốt nên ngã bệnh, e là cũng không ổn rồi. Cả nhà lo lót cho người nhưng đây là vụ án mưu phản, nếu bị định tội thật thì cả dòng họ Châu thị đều sẽ bị liên lụy.”
Đây là lời cuối cùng quản gia nói với cô.
“Ta hiểu.” Châu Như Quân gật đầu: “Chuyện không làm, cho dù xảy ra chuyện gì ta cũng sẽ không nhận.”
Khi ấy, cô tưởng tổ mẫu và thúc phụ sợ cô nhận tội trong lúc hồ đồ nhưng lời tiếp theo của quản gia lại giúp cô nhìn rõ sự thật.
“Nhị lão gia và tam lão gia bảo rồi, nếu người gặp phải chuyện gì trong đại lao… Bọn họ sẽ nghĩ cách bảo vệ danh tiếng cho người.”
Bọn họ đang khuyên cô tự sát.
Phụ nữ đã vào ngục thì mất sạch danh tiếng, có người thà tự sát chứ không chịu nhận nỗi nhục lớn đến vậy.
Nhưng cô muốn sống, cô chỉ muốn sống. Cô không trông đợi nhà họ Châu, nhà họ Thôi sẽ cứu cô, chỉ cần bọn họ không thừa cơ hãm hại, có lẽ cô vẫn còn cơ hội để ra ngoài.
Đang định tiếp tục tiến lên trước, khi ánh mắt khẽ lướt qua, cô phát hiện dường như cách đó không xa có một bóng người đang lắc lư, biểu cảm trên mặt Châu Như Quân lập tức thay đổi. Trong bóng tối có người đang theo dõi cô.
Là ai đây? Là kẻ đến giết cô ư? Lúc dịch bệnh bùng phát trong đại lao, bọn họ không hề ra tay, bây giờ thấy cô vẫn sống bình yên vô sự nên không nhịn nổi phải đến đây lấy mạng cô.
Châu Như Quân không nhìn nữa, cô không muốn kinh động đến người đó, giống như thám hoa Nghiêm đã nói, trước khi nắm chắc tất cả tay, không được để lộ bất cứ manh mối nào.
Châu Như Quân vờ như không phát hiện ra điều gì, chậm rãi bước đến trước một nhà tù, đặt thùng thuốc xuống rồi nhìn về phía người thanh niên đang nằm trong đó.
Cô ngồi xổm, dùng mu bàn tay áp vào trán hắn, cuối cùng cũng hết nóng.
Sau khi nhóm người Dương tiên sinh bị xử chém, hắn bị vứt vào trong đại lao, im lìm nằm đó như người đã chết.
Lần đầu tiên phát thuốc cho hắn, lính canh ngục ngăn cô lại: “Không cần lãng phí thuốc đâu, sắp tiêu đời rồi.”
" alt="Truyện Bỉ Ngạn Đơm Hương" /> ...[详细] -
Nhận định, soi kèo Fortis Limited vs Fakirapool Young Mens Club, 16h30 ngày 25/4: Tưng bừng bắn phá
Hồng Quân - 24/04/2025 18:02 Nhận định bóng đ ...[详细]
-
Truyện [Fanfic TFBoys] Trong Tâm Trí Tôi Vẫn Có Em
...[详细]
Nhận định, soi kèo Inter Milan vs AC Milan, 2h00 ngày 24/4: Nuôi hy vọng ăn ba
Sau một ngày học , nó cảm thấy mọi người ở đây khá là khó gần , tuynhiên , thật may mắn , cô bạn ngồi cùng bàn với nó - Phạm Ngọc Châu lạikhá là xinh xắn và dễ gần , mới chỉ vài tiếng đồng hồ mà xem chừng tìnhbạn giữa 2 đứa gắn kết "dữ dội" lắm !
Sống xa nhà ai mà chẳng buồn chứ , nó cũng zậynhưng nó cũng được an ủi phần nào khi nghe bố mẹ nó bảo rằng đã thu xếpcho nó ở nhà cô Diệp - một người bạn thân của bố mẹ nó . Nghe nói chỗ đó khá đẹp và rộng rãi nên nó cũng khoái lắm. Nãy giờ nó đứng lan man ởtrước cổng trường cũng là vì đợi cô Diệp tới đón ... Hjx , sao cổ lâutới thế nhỉ ...???
Chợt.....
- My ! My ơi !!!!
Nó giật mình quay lại thì thấy một phụ nữ khoảng 35t trông khá là sang trọng bên chiếc xe hơi láng coóng .
- Sao ? Ko nhận ra cô hả ? Cô nè !!!
Nó mừng ra mặt :
- A ! Cô là cô Diệp đấy ạ !! Trời ơi , cô khác quá , cháu nhận ko ra !
- Cháu thì vẫn như xưa nhỉ ? Mái tóc ngắn ngắn còn nét mặt thì càng lớncàng giống mẹ đấy !!!! Thôi , cô cháu mình về nhà cô đi !!!
- Dạ vâng ạ ! - Nó mỉm cười rồi chợt méo xệch mặt đi ...
- Ơ ... sao vậy cháu ??? - Cô Diệp quan tâm hỏi.
Nó ái ngại :
- Đi xe ô tô ý ạ ????
Cô Diệp tròn mắt :
- Ừ , ô tô ! mà sao vậy cháu ..??
Nó gãi đầu ngượng nghịu đáp :
- Hjx...cháu bị say xe ạ !!!
- Thôi nào , lên xe đi cháu ! Biệt thự của cô gần đây lắm , đi vài phútlà tới ấy mà , bình thường mấy thằng con trai ở chỗ cô toàn đi bộ tớitrường thôi !!!
- Dạ vâng... - Nó mỉm cười miễn cưỡng bước lên xe.
- Hjhj ! Đừng rầu rĩ như vậy chứ cháu , tới nơi , cô đảm bảo cháu hếtrầu liền ! À , bật mí cho cháu nhé ... cháu sẽ được ở cùng bộ 3 hot ,warm , cold boy của trường cháu đấy - Cô Diệp cười nói.
- Vậy ạ ???? - Nó nói cho có lệ vậy thôi chứ nó ko mê trai đẹp cho lắm...
- Ừm , tuy nhiên...phải nói thật với cháu là biệt thự của cô là Biệt Thự Hoàng Tử , cháu biết biệt thự đó chứ ????
- Biệt...Thự...Hoàng...Tử ý ạ ...??? Sao nghe wen wen...ặc ..cô ơi ,đừng nói với cháu là nơi cháu ở ko có con gái chứ...???? - Nó méo mặthỏi.
- Ơ..ờ...đúng là vậy đó cháu...Cô thuyết phục mãi thì 3 đứa đó mới chịucho cháu tới ở cùng đó ... trước nay , cô cho nhiều đứa thuê nhưng chưađầy 3 ngày , đều phải đi hết , 3 cậu con trai lắm chiêu đó ko cho phépai tới ở cả ...cả gái cả trai , có nhiều cô cậu tới thuê ở được vài ngày thì vội trả phòng .. có đứa nhìn cứ như thân tàn ma dại ấy...
Nó gật gù :
- Cháu hiểu rồi.... Vậy là ... cháu sắp phải đối mặt với một thử tháchlớn ... nhưng cô yên tâm , cháu sẽ ko để cho họ đá cháu đi đâu !!!
Cô Diệp mỉm cười :
- Hjhj ! Thế thì tốt quá ! Cố lên nha cháu yêu !!!!
- Nhất định là thế rồi ạ !!! - Nó phì cười ..
Chợt...xe dừng lại tại một căn biệt thự lớn với dòng chữ : Prince Villa
- Cô ơi ... hình như cái tên này là được người ta đặt đúng ko ạ ...??? - Nó khẽ hỏi.
- Ừm , đúng rồi đó cháu , trước đây nó chỉ là một biệt thự bình thườngnhưng từ khi bộ ba này đến thuê thì được người ta đặt cho cái tên BiệtThự Hoàng Tử đó cháu ! Thôi , chúng ta vào !
- Dạ vâng ạ !- Nó ngoan ngoãn đáp rồi bước vào thì thấy 3 chàng trai cực kì....handsome đang ngồi tại phòng khách ...
Nó mỉm cười :
- Xin chào mọi người !!!
- Chào ! - Một cậu khẽ giơ tay lên nói.
Còn hai người còn lại thì làm ngơ như ko có sự hiện diện của nó..."xí , cái đồ làm cao đáng ghét !!!" - Nó nhủ thầm
Chợt , cô Diệp hỏi :
- Hành lí đâu rồi hả cháu ???
Đến lúc này nó mới giật mình :
- Chết rồi ! Cháu để ở khách sạn chưa lấy về ạ !!!
Một tên lầm bầm :
" alt="Truyện Biệt Thự Hoàng Tử" />
- Nhận định, soi kèo Kashima Antlers vs Nagoya Grampus, 17h00 ngày 25/4: Điểm tựa sân nhà
- Samsung thêm Smart TV LED giá mềm
- iPad mới sẽ cán mốc 1 triệu máy bán ra ngay ngày đầu?
- Ultrabook thứ hai của Toshiba xuất hiện tại Việt Nam
- Nhận định, soi kèo Feyenoord vs PEC Zwolle, 02h00 ngày 26/4: Không được phép mất điểm
- Truyện Người Vợ Thứ Bảy Của Tổng Tài Ác Ma
- Toshiba trưng bày máy tính bảng có thể xem Tivi