Công nghệ
Hiểu Phong,ệnThờiGianQuayLạiChoAnhỞBêbảng điểm c1 con sốt rồi! Anh đưa em đến và con đến bệnh viện đbảng điểm c1bảng điểm c1、、
Hiểu Phong,ệnThờiGianQuayLạiChoAnhỞBêbảng điểm c1 con sốt rồi! Anh đưa em đến và con đến bệnh viện được không?
Vương Ý Vân ngồi bệt trên sàng hai tay ôm lấy cơ thể bé bỏng của con mình vào lòng hai hàng nước mắt không ngừng rơi dài trên đôi gò má.
Nhưng người đàn ông trước mắt cô lại âm lãnh tuyệt tình cư nhiên một chút cũng chẳng quan tâm chỉ hờ hững xoay lưng đến một cái liếc nhìn cũng không có. Lâm Hiểu Phong đưa điếu thuốc vẫn còn đang hút dở lên miệng, khẽ rít một hơi thật sâu anh lạnh giọng:
- Nó là con của cô, có muốn thì tự mà đưa đi! Tôi không rảnh!
Nghe lời nói tuyệt tình của người đàn ông Vương Ý Vân hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng, ánh mắt cô mở trừng như không tin nhìn thẳng vào anh nghẹn ngào nói:
- Hiểu Phong, Mẫn Nhi cũng là con của anh mà! Sao anh có thể thốt ra những lời như thế?
Nghe người phụ nữ hỏi Lâm Hiểu Phong chỉ khẽ nhếch khóe miệng lên cười, nụ cười của anh khỏi nói cũng biết rằng là đang cười khinh miệt người nào đó. Ánh mắt lạnh lẽo của Lâm Hiểu Phong nhìn qua một vòng khuôn mặt xinh đẹp của Vương Ý Vân rồi dừng lại trên người Mẫn Nhi nói:
- Vương Ý Vân, nó là do cô sinh ra cũng là do cô muốn có. Tôi trước giờ chưa từng muốn có sự tồn tại của nó!
Lời nói của Lâm Hiểu Phong như hàng ngàn vết dao đâm thẳng vào tim Vương Ý Vân làm cô phút chốc cảm thấy ngạt thở. Hai hàng nước mắt nóng hổi vẫn cứ thế chảy dài, đôi môi mấp máy chẳng biết nói gì chỉ có thể câm lặng nhìn theo bóng lưng của người đàn ông.
Sau khi Lâm Hiểu Phong đã đi khuất lúc này Vương Ý Vân mới hoàn hồn, cô vội vàng bế Mẫn Nhi trên tay chạy ra ngoài đường với đôi chân trần và chiếc áo mỏng. Cả cơ thể cô lúc này dường như chẳng còn biết lạnh, mặc kệ những cơn gió buốt vẫn đang thổi giữa trời đêm cô vẫn cứ chạy đi trong vô vọng.
Lúc đưa được em bé đến bệnh viện cũng là lúc đôi chân vốn dĩ trắng sáng mịn màng rướm máu. Vương Ý Vân mặc kệ cơn đau đang truyền đến nơi lòng bàn chân mà chạy thẳng vào nắm lấy áo một cô y tá cầu cứu:
- Cô ơi, làm ơn giúp tôi với!
Cô y tá bị gọi thì quay lại nhìn Vương Ý Vân, ngay khi chạm mắt với nhau cô y tá chợt giật mình hoảng hốt. Cô nhìn sơ qua Vương Ý Vân một loáng rồi vội vàng hỏi:
Vương Ý Vân ngồi bệt trên sàng hai tay ôm lấy cơ thể bé bỏng của con mình vào lòng hai hàng nước mắt không ngừng rơi dài trên đôi gò má.
Nhưng người đàn ông trước mắt cô lại âm lãnh tuyệt tình cư nhiên một chút cũng chẳng quan tâm chỉ hờ hững xoay lưng đến một cái liếc nhìn cũng không có. Lâm Hiểu Phong đưa điếu thuốc vẫn còn đang hút dở lên miệng, khẽ rít một hơi thật sâu anh lạnh giọng:
- Nó là con của cô, có muốn thì tự mà đưa đi! Tôi không rảnh!
Nghe lời nói tuyệt tình của người đàn ông Vương Ý Vân hoàn toàn rơi vào tuyệt vọng, ánh mắt cô mở trừng như không tin nhìn thẳng vào anh nghẹn ngào nói:
- Hiểu Phong, Mẫn Nhi cũng là con của anh mà! Sao anh có thể thốt ra những lời như thế?
Nghe người phụ nữ hỏi Lâm Hiểu Phong chỉ khẽ nhếch khóe miệng lên cười, nụ cười của anh khỏi nói cũng biết rằng là đang cười khinh miệt người nào đó. Ánh mắt lạnh lẽo của Lâm Hiểu Phong nhìn qua một vòng khuôn mặt xinh đẹp của Vương Ý Vân rồi dừng lại trên người Mẫn Nhi nói:
- Vương Ý Vân, nó là do cô sinh ra cũng là do cô muốn có. Tôi trước giờ chưa từng muốn có sự tồn tại của nó!
Lời nói của Lâm Hiểu Phong như hàng ngàn vết dao đâm thẳng vào tim Vương Ý Vân làm cô phút chốc cảm thấy ngạt thở. Hai hàng nước mắt nóng hổi vẫn cứ thế chảy dài, đôi môi mấp máy chẳng biết nói gì chỉ có thể câm lặng nhìn theo bóng lưng của người đàn ông.
Sau khi Lâm Hiểu Phong đã đi khuất lúc này Vương Ý Vân mới hoàn hồn, cô vội vàng bế Mẫn Nhi trên tay chạy ra ngoài đường với đôi chân trần và chiếc áo mỏng. Cả cơ thể cô lúc này dường như chẳng còn biết lạnh, mặc kệ những cơn gió buốt vẫn đang thổi giữa trời đêm cô vẫn cứ chạy đi trong vô vọng.
Lúc đưa được em bé đến bệnh viện cũng là lúc đôi chân vốn dĩ trắng sáng mịn màng rướm máu. Vương Ý Vân mặc kệ cơn đau đang truyền đến nơi lòng bàn chân mà chạy thẳng vào nắm lấy áo một cô y tá cầu cứu:
- Cô ơi, làm ơn giúp tôi với!
Cô y tá bị gọi thì quay lại nhìn Vương Ý Vân, ngay khi chạm mắt với nhau cô y tá chợt giật mình hoảng hốt. Cô nhìn sơ qua Vương Ý Vân một loáng rồi vội vàng hỏi:
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Panama vs Mexico, 08h30 ngày 24/3: Mexico đăng quang
2025-03-26 12:00
-
Nhận định, soi kèo Lion City Sailors vs Muangthong United, 19h00 ngày 20/2: Ngược dòng?
2025-03-26 11:55
-
Nhận định, soi kèo Al Safa(KSA) vs Jeddah, 22h15 ngày 19/2: Rơi xuống nhóm nguy hiểm
2025-03-26 10:58
-
Soi kèo góc Dortmund vs Sporting Lisbon, 0h45 ngày 20/2
2025-03-26 10:51



- Nhận định, soi kèo New Caledonia vs New Zealand, 13h00 ngày 24/3: Tưng bừng bắn phá
- Nhận định, soi kèo Once Caldas vs Deportivo Pereira, 08h10 ngày 20/2: Nối dài mạch thắng
- Nhận định, soi kèo Galatasaray vs AZ Alkmaar, 00h45 ngày 21/2: Khách đi tiếp
- Soi kèo góc PSV vs Juventus, 3h00 ngày 20/2
- Nhận định, soi kèo Trau FC vs Diamond Harbour, 16h00 ngày 24/3: Thắng tiếp lượt về
- Nhận định, soi kèo Shabab Al Ahli Club vs Al
- Nhận định, soi kèo Al Minaa Basra vs Al Qasim Sport Club, 21h00 ngày 19/2: Dễ dàng sụp đổ
- Nhận định, soi kèo Al Quwa Al Jawiya vs Al Hudod, 21h00 ngày 20/2: Khó thắng cách biệt
- Nhận định, soi kèo Bồ Đào Nha vs Đan Mạch, 02h45 ngày 24/3: Đòi nợ thành công

关注微信公众号,了解最新精彩内容