Nhận định, soi kèo Napoli vs AS Roma, 00h00 ngày 25/11: Kết quả dễ đoán
ậnđịnhsoikèoNapolivsASRomahngàyKếtquảdễđoálich c2 Hư Vân - 24/11/2024 04:lich c2lich c2、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Siêu máy tính dự đoán West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2
2025-03-03 20:50
-
Sau bài viết "Hẹn nhau khi hết dịch: Ta sẽ làm gì đầu tiên?", nhiều độc giả đã bật mí mong muốn thú vị của bản thân sau đại dịch. Người chỉ cần một ly cafe, người muốn đi dạo phố, người lại rất thực tế: muốn kiếm tiền trả nợ. Tất cả chúng ta đều tin ngày đó không còn xa.
Những tháng ngày không ai mong lặp lại
Đó là chia sẻ của một độc giả có tên Mỹ Dung và cũng là suy nghĩ của rất nhiều người. Độc giả này viết: "Thương Sài Gòn, thương Hà Nội... thương cả Việt Nam. Đây là những tháng ngày có một không hai trong lịch sử nhưng chắc chẳng ai mong lặp lại!".
Cũng đang bám trụ ở TP.HCM giữa "cuộc chiến" với Covid-19, bạn Huỳnh Anh quyết tâm: "Đầu tiên tôi sẽ dùng xe máy cố gắng dạo hết thành phố, 24 năm ở đây nhưng lại chưa từng biết hết. Qua cơn bạo bệnh, chúng ta mới thấy yêu cuộc sống này đến nhường nào!".
Người dân trên phố đi bộ Nguyễn Huệ, Quận 1, TP.HCM khi chưa giãn cách. Ảnh: Trương Thanh Tùng Bạn Khổng Minh Thư nói về giấc mơ nho nhỏ của mình: "Chẳng mơ gì cao sang, chỉ mong được đến cơ quan làm việc". Còn Minh Tiến bình luận: "Xưa đường đông đúc mình hay cáu, ước ao đường vắng. Giờ chỉ mong muốn được chứng kiến cảnh đông đúc như vậy".
Độc giả Toàn Đức, Thanh Hoàng, Thuý Hằng... cùng rất nhiều bạn đọc của VietNamNetcùng chung một giấc mơ hẹn nhau khi hết dịch, ta phải gặp bạn bè: "Chỉ mong hết dịch để được xách xe ra đường thong dong dạo phố, ghé đâu đó làm ly cafe vỉa hè".
Ước mơ con trẻ - khát khao người lớn
Độc giả Cảnh Nguyễn tâm sự về câu chuyện của con gái mình khiến nhiều người rớt nước mắt: "Hôm qua, thấy con gái (6 tuổi) gọi điện cho bạn và hẹn nhau hết dịch sẽ đi Gigamall Thủ Đức, để đi TiNiWorld".
Trẻ con mơ được gặp bạn bè, còn người lớn thấu hiểu những khó khăn khi dịch bệnh bủa vây nên có những mong chờ vô cùng thực tế. Bạn Like&Share tâm sự: "Việc đầu tiên sau dịch là phải đi làm kiếm tiền đóng học, nuôi con". Còn độc giả Việt chia sẻ ngắn gọn hơn: "Hẹn hết dịch... kiếm tiền để trả nợ".
Dẫu biết diễn biến của dịch bệnh Covid-19 đang có nhiều phức tạp, khó khăn nhưng giữa tâm bão, sự lạc quan của người Sài Gòn, người Hà Nội và nhân dân cả nước vẫn ngời sáng. Đó cũng là niềm tin để chúng ta vững bước tới tương lai Khoẻ mạnh - Bình an - Thịnh vượng. Bạn Hoàng Dương chia sẻ những vần thơ ngắn:
Sài Gòn ơi, khoẻ nhanh nha
Đồng bọn ơi, khoẻ nhanh nha
Để người về với người,
Tay lại nắm tay, cười toe toét
Rồi cho ôm một cái, hôn một cái luôn
Nhớ rồi đó, hổng giỡn đâu nha!
Còn độc giả Lê Long lại hẹn hò bạn bè bốn phương cùng hội tụ để thưởng thức các món ngon Hà thành:
Hẹn hết dịch ta cùng nhau ra phố
Ăn bát phở Thìn
Uống ly cafe Giảng
Ngắm Hồ Gươm
Thưởng kem Tràng Tiền
Những câu thơ của Kim Rung cũng chính là những gì tất cả chúng ta đang mong chờ nhất:
Hẹn nhau khi hết dịch
Tay nắm chặt bàn tay
Anh em các tỉnh thành
Cùng hô vang câu nói
"Việt Nam vô địch rồi"
Cùng ôm chặt lấy nhau
54 dân tộc - chung dòng máu Lạc Hồng
Đoàn kết và chan hoà
Đúng nghĩa người một nhà!
Hẹn gặp nhé bạn ơi khi Covid đã xa!
Hoa Bằng(tổng hợp)
'Covid-19 giúp tôi biết trân trọng hơn những gì mình đang có'
Chúng ta có quyền tin tưởng trong vài năm tới, khi Covid-19 chỉ còn trong sách vở, bản thân có thể nhìn lại quãng thời gian lịch sử này và tự hào rằng mình đã làm được những điều tử tế nhất cho chính mình, gia đình và cộng đồng.
" width="175" height="115" alt="Hẹn nhau khi hết dịch Covid" />Hẹn nhau khi hết dịch Covid
2025-03-03 20:21
-
Anh Chính trên chuyến xe chở hàng miễn phí 24/24 của mình.
Tình nguyện vào nơi "ai cũng muốn ra”
4h chiều, vẫn chưa kịp ăn bữa trưa, anh Trần Văn Chính (32 tuổi, tài xế đội xe chở hàng miễn phí 24/24) lại tất tả chuẩn bị lên đường. Anh nói, đã đến giờ lấy cơm tại các bếp ăn từ thiện để chở đi phát cho khu cách ly, bệnh viện dã chiến…
Gửi vội bộ đồ bảo hộ cùng đôi bao tay y tế, anh mời chúng tôi lên xe sau khi đã xịt khử khuẩn ca-bin. Trên đường đi, anh kể, từ đầu tháng 6, khi tình hình dịch bệnh phức tạp, công ty nơi anh làm việc kích hoạt đội xe chở hàng miễn phí 24/24 đến các khu cách ly, bệnh viện dã chiến.
Công ty kêu gọi tinh thần tự nguyện từ các tài xế vì đây là nhiệm vụ nguy hiểm, có nguy cơ lây nhiễm cao. Anh quyết tâm tham gia. Chỉ tay về phía một khu cách ly, anh nói: “Lúc đầu, bạn bè, gia đình cũng lo lắng lắm vì tôi cứ nhất định đi vào nơi ai cũng muốn đi ra. Nhưng tôi đã hạ quyết tâm”.
Trước khi nhận cơm đi phát, anh tranh thủ gửi rau, củ, quả cho bếp cơm từ thiện. “Ngồi trên xe, di chuyển qua các tuyến đường, tôi thấy nơi đâu cũng có các lực lượng thực hiện công tác chống dịch. Lúc này, cả nước đang đoàn kết chống dịch, mình đâu thể ngồi yên”, anh nói thêm.
Quả thực, anh chẳng thể “ngồi yên”. Từ ngày đội xe được các hội, nhóm thiện nguyện biết đến, anh liên tục được họ liên hệ. Một ngày làm thiện nguyện của anh bắt đầu từ 7h sáng và kết thúc lúc 11h đêm, thậm chí kéo dài đến 4h sáng hôm sau.
Anh kể: “7h sáng, tôi đi giao rau củ quả cho các bếp ăn từ thiện ở các quận, 10h30 đi lấy cơm ở các bếp cơm giao cho những khu cách ly, phong tỏa, bệnh viện… đã lên danh sách. Sau đó, tôi đi nhận gạo, nhu yếu phẩm từ các cơ quan chức năng, chở đến nơi cần phát. Chiều, tôi lại chạy đến các bếp cơm, nhận cơm đi phát”.
Ngoài việc nhận cơm, anh còn nhận các loại nước ép từ mạnh thường quân để chuyển vào bệnh viện cho y, bác sĩ. “Phát xong, tôi đến điểm các mạnh thường quân tập kết rau củ quả để nhận hàng. Nhận xong, tôi phải đi giao ngay trong đêm cho các bếp ăn để họ bảo quản, chế biến. Nếu chậm trễ, thực phẩm sẽ hư hỏng, không tươi ngon. Những hôm hàng về nhiều, đến tận 4h sáng hôm sau, tôi mới về nhà”, anh kể thêm.
Suốt 1 tháng qua, anh hầu như ăn, ngủ trên xe. Thậm chí, anh bận đến nỗi không có thời gian gọi, nhận cuộc gọi từ vợ con ở quê. Mệt mỏi cộng thêm việc mất nước do phải “giam mình” trong bộ đồ bảo hộ suốt nhiều giờ liền, sau một tháng, anh gầy đi trông thấy.
Trên cabin xe chất đầy những bộ đồ bảo hộ, găng tay y tế, dung dịch sát khuẩn… chúng tôi di chuyển chầm chậm trên đường. Mỗi khi xe chạy ngang qua khu vực có khu phong tỏa, cách ly, anh lái xe chậm lại như muốn quan sát xem nơi ấy có đang được ai đó gửi, phát quà hay không. Xe dừng đèn đỏ, anh vội vàng cầm tờ danh sách các điểm nhận cơm, rau củ quả lên để ghi vào trí nhớ.
Chuẩn bị lên đường, chuyển cơm vào bệnh viện điều trị bệnh nhân nhiễm Covid-19. “Phải đồng lòng mới mong sớm thắng đại dịch”
4h30 chiều, xe đến bếp cơm. Trên vỉa hè, những tình nguyện viên đang tất bật chuẩn bị các phần cơm, canh, nước ép. Mùi thơm từ gian bếp khiến chúng tôi ngỡ như đang bước vào một nhà hàng hạng sang với những món ăn thuần Việt.
Anh Chính đỗ xe, mở cửa. Nhân viên bếp cơm lần lượt chất những phần cơm thơm phức, nóng hổi lên thùng xe. Công việc hoàn tất sau ít phút ngắn ngủi. Anh ra hiệu cho chúng tôi mặc bộ đồ bảo hộ, đeo găng tay để chuẩn bị chở cơm vào bệnh viện gửi cho các bác sĩ.
Mọi công đoạn đều được anh và nhân viên bếp cơm thực hiện nhanh, gọn để hạn chế tối đa thời gian tiếp xúc với nhau. Anh nói, ngoài mục đích giảm thiểu thời gian tiếp xúc, việc nhận cơm thật nhanh còn mang ý nghĩa nhân văn.
“Mọi việc phải diễn ra thật nhanh để khi đến tay người cần, hộp cơm, bịch canh còn ấm, nóng. Nếu không, những phần cơm nghĩa tình, tâm huyết của các mạnh thường quân, bếp ăn sẽ không trọn vẹn. Đó cũng là yêu cầu tự chúng tôi đặt ra và cố gắng thực hiện cho bằng được”, anh Chính chia sẻ.
Chuyển cơm vào bệnh viện trong bộ đồ bảo hộ rộng thùng thình, nóng nực, vướng víu. 5h chiều, xe đến bệnh viện. Chúng tôi ngồi trên xe, chạy thẳng qua cổng có bảng thông báo “khu cách ly”. Trong bộ đồ bảo hộ rộng thùng thình, vướng víu, chúng tôi cùng anh chuyển những phần cơm được bếp cơm nấu cho các y bác sĩ. Rời khỏi cabin xe có máy lạnh, ngay lập tức, chúng tôi cảm nhận được sự ngột ngạt từ bộ đồ bảo hộ.
Chỉ ít phút, người chúng tôi đã mướt mồ hôi. Anh Chính nói, có như thế mới cảm nhận được sự vất vả của các y, bác sĩ nơi tuyến đầu chống dịch. “Nhiều hôm, tôi thấy các bác sĩ lộ rõ vẻ mệt mỏi. Họ chịu áp lực quá lớn. Phải mặc bộ đồ bảo hộ kín mít trong thời gian dài, ra mồ hôi nhiều, mất nước cộng thêm áp lực công việc khiến họ mệt mỏi vô cùng”, anh chia sẻ.
Việc gửi tặng cơm của chúng tôi cũng diễn ra trong “tích tắc”. Gửi lời chào, chúc sức khỏe các y bác sĩ, anh xịt khuẩn toàn xe rồi “lùa” chúng tôi lên cabin. Anh nói phải tranh thủ từng phút vì còn phải xuống Củ Chi lấy rau, củ, quả về gửi cho các bếp nấu.
Những phần cơm ấm nóng, nước ép trái cây mát lạnh được anh Chính chuyển đến y, bác sĩ đang ở tuyến đầu chống dịch. Anh Trần Mạnh Thái, Giám đốc công ty kích hoạt đội xe chở hàng miễn phí nói trên, cho biết, anh sớm nhận thấy sự cần thiết của việc vận chuyển thực phẩm đến các khu cách ly, bệnh viện dã chiến suốt thời gian dịch bệnh. Do đó, từ đầu tháng 6, anh tách riêng 5 xe tải 2,5 tấn và 1 xe bán tải của công ty để lập đội xe chở hàng 0 đồng.
Anh nói: “Công ty kết nối với mạnh thường quân ở các tỉnh gửi thực phẩm hỗ trợ TP.HCM chống dịch. Khi họ chở thực phẩm đến cửa ngõ TP.HCM, công ty sẽ điều đội xe này ra nhận hàng về chuyển cho các bếp cơm. Tùy theo số lượng hàng hóa, chúng tôi sẽ điều các loại xe phù hợp, nếu cần thiết có thể điều cả container đến hỗ trợ miễn phí”.
“Chúng tôi sẽ duy trì đội xe cho đến khi hết dịch. Hơn bao giờ hết, lúc này, mỗi chúng ta nếu giúp được gì trong việc chống dịch đều phải cố gắng. Không còn đường nào khác, tất cả phải chung tay, đồng lòng mới sớm đẩy lùi, chiến thắng dịch bệnh”, anh chia sẻ thêm.
Bài, ảnh:Nguyễn Sơn
Đội xung kích đặc biệt: Giám đốc, xe ôm 'đua' nhau chuyển cơm phát thịt
10h trưa mỗi ngày, đội phát cơm, thực phẩm di động xuất phát. Họ chở theo cơm, rau củ, quả... rong ruổi trên khắp các tuyến đường để tìm, gửi cho người cần.
" width="175" height="115" alt="Theo chân đội xe 0 đồng vào nơi 'ai cũng muốn đi ra'" />Theo chân đội xe 0 đồng vào nơi 'ai cũng muốn đi ra'
2025-03-03 19:37
-
Em còn chưa kịp trả lời, mẹ chồng đã nói: "Con uống đi, cái Thúy muốn uống thì nó vắt nó uống, cam dưới tủ lạnh còn đầy mà". Lúc đó em nghĩ, cũng một công vắt, vắt thêm cho em một cốc nước cam thì mệt quá hay sao hả chị. Em hờn không biết để đâu cho hết, liền đi về phòng mình luôn.
Tối đó em có kể với chồng về vụ nước cam. Chẳng biết chồng em nói với mẹ như thế nào mà hôm sau, ngay giữa bữa ăn, lúc đông đủ cả nhà, mẹ chồng em nói: "Mẹ nói Thúy nghe nhé.
Con về làm dâu mẹ, con thành người nhà rồi. Còn chị con, lấy chồng rồi thành con người ta, về nhà chơi như khách vậy, chị không thể tự nhiên như con được. Chỉ là cốc nước cam, lúc nào con muốn uống thì con vắt mà uống, mẹ biết con có muốn uống không mà vắt?
Còn nếu con nói mẹ không công bằng thì mẹ nói thật: Con thử đi hỏi xem cả đất nước này, có bà mẹ nào không thương con gái hơn con dâu không?".
Chị ạ. Em thừa biết con dâu thì chẳng bao giờ bằng được con gái, nhưng mẹ chồng em có nhất thiết phải nói thẳng ra như thế không?
Mà ly nước cam chỉ là chuyện nhỏ. Từ khi chị chồng về em chịu nhiều ấm ức lắm. Chị ở chung với bố mẹ chồng, bầu bì, làm thì mệt mà không làm thì ngại, vậy nên xin về nhà ngoại ở ít lâu. Em và chị chồng có bầu cùng thời điểm với nhau. So về độ mệt mỏi vì nghén, em cũng chẳng khá hơn chị ấy.
Thế nhưng chị chồng về nhà, mỗi ngày đều chỉ nằm trên phòng lướt điện thoại, xem chán thì ngủ, tới bữa mới dậy ăn cơm. Mấy lần chị ấy có mon men xuống bếp, mẹ chồng liền xua tay như đuổi tà: "Con lên phòng nằm đi, cơm nước đã có em dâu con lo rồi".
Con gái bầu thì con dâu cũng bầu. Con gái mệt thì con dâu cũng mệt. Mà sao con gái thì được nghỉ ngơi, con dâu thì làm hết việc nhà vậy ạ? Nếu là chị, chị có tủi thân không?".
Tôi nghĩ, chuyện nàng dâu sống chung với mẹ chồng từ xưa đến nay chưa bao giờ là chuyện dễ dàng. Dù bây giờ các bà mẹ chồng đã có suy nghĩ thoáng hơn, hiện đại hơn nhưng những mâu thuẫn lớn nhỏ trong nhà thì chưa bao giờ hết.
Việc sống chung quá khó khăn có phải vẫn là do mẹ chồng khó tính, nàng dâu cố chấp, hay như mọi người vẫn nói là "khác máu tanh lòng"?
Tôi không biết chuyện Thúy kể có bao nhiêu phần đúng bao nhiêu phần sai. Dù sao chuyện nghe từ một phía thì cũng không được khách quan cho lắm. Nhưng việc mẹ chồng ưu tiên con gái mà lơ là con dâu cũng chẳng phải ít.
Tôi đồng ý với mẹ chồng Thúy là bà mẹ nào cũng thương con gái hơn con dâu. Nói gì thì nói, con mình dứt ruột đẻ ra, nuôi dạy bao nhiêu năm tất nhiên tình cảm phải hơn hẳn con gái nhà người ta nuôi lớn rồi về nhà mình ở. Ngược lại là con dâu thì cũng thế thôi, cũng chẳng thể đối đãi với mẹ chồng như mẹ ruột mình được.
Nhưng con dâu có tốt hay không, phần lớn cũng do nhìn mẹ chồng mà sống. Mẹ chồng chẳng sinh ra, cũng chẳng nuôi dưỡng một ngày nào. Con dâu vì yêu con trai mình mà gọi mình bằng mẹ, mà sinh con để nối dòng nối dõi, mà gánh vác trách nhiệm của nhà mình. Sao nỡ không thương? Sao đành ghét bỏ?
Thói thường, mẹ chồng lúc khỏe mạnh thì không xem con dâu ra gì, về già ốm đau lại trách móc con dâu không tốt. Suy cho cùng, con dâu có hết lòng với nhà chồng, có tận tâm tận hiếu với bố mẹ chồng hay không cũng do bố mẹ chồng từng đối đãi thế nào mà đáp lại nhiều ít khác nhau.
Bản thân tôi đi làm dâu đã nhiều năm, không phải chưa từng bị mẹ chồng nặng nhẹ. Nhưng mẹ chồng tôi sai đúng rạch ròi từ ngày tôi mới chân ướt chân ráo về làm dâu rằng "Con khôn thì mẹ được nhờ, con dại thì mẹ dạy". Mẹ chồng tuyệt đối chưa từng hà khắc hay soi xét những lỗi nhỏ của tôi, cũng không bao giờ mỉa mai bóng gió điều gì.
Có lần cô em chồng tôi bị mẹ trách mắng liền hờn dỗi nói: "Con chẳng thấy mẹ mắng chị bao giờ. Rốt cục, con hay chị mới là con dâu mẹ thế?". Mẹ chồng tôi đáp lại rằng: "Vì mày là con gái mẹ, mẹ mắng mày mày cũng không nghĩ rằng mẹ không thương.
Nhưng nếu mẹ mắng chị, chị sẽ cho rằng vì chị là con dâu nên mẹ chồng ghét bỏ". Tôi luôn biết ơn mẹ chồng vì bà đã sống với tôi rất đỗi bao dung dù phận làm dâu tôi còn nhiều thiếu sót vụng dại.
Nói cho cùng, không phải bà mẹ chồng nào cũng ghê gớm, và không phải nàng dâu nào cũng thảo hiền. Nhưng tôi vẫn nghĩ cuộc sống này sẽ thật đẹp biết bao khi mỗi người biết đặt mình vào vị trí của nhau để cảm thông, yêu thương và thấu hiểu.
Theo Dân Trí
Những bà mẹ chồng 'quốc dân' gây nức lòng cư dân mạng
Mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu trước giờ được cho là luôn căng thẳng, song thực tế, vẫn có những bà mẹ chồng "cực kỳ uy tín", dễ dàng thu phục tình cảm của con dâu bằng sự đối đãi chân thành.
" width="175" height="115" alt="Ly nước cam của mẹ chồng" />Ly nước cam của mẹ chồng
2025-03-03 19:14


- Nhận định, soi kèo Al Bataeh vs Ittihad Kalba, 20h35 ngày 27/2: Chia điểm?
- Bài cúng Tết Đoan Ngọ
- 8 điều không nên nói với con
- Nhiều người trẻ có nguy cơ 'từ giã' TP.HCM về quê... vì Covid
- Soi kèo góc Vallecano vs Sevilla, 22h15 ngày 1/3:
- Cô gái Trung Quốc từng cố tự tử vì bị quay lén
- Dùng lá gia vị này để rang thịt ba chỉ, chị em ăn xong tiếc nuối vì không biết từ sớm
- Elon Musk chia sẻ thách thức khi phát triển robot hình người
- Soi kèo phạt góc Wellington Phoenix vs Melbourne City, 13h30 ngày 28/2: Chủ nhà lép vế
