Truyện Phụng Vũ Trần Triều
Hưng Long năm thứ ba.
Tối nay trên trời không trăng cũng không sao,ệnPhụngVũTrầnTriềlịch thi đấu ucl chỉ có tầng tầng lớp lớp những áng mây màu hồng giận dữ bao phủ Hoàng Thành.
Có tiếng cánh dơi đập mạnh mẽ, dưới một căn phòng cũ nát nằm liền kề những căn phòng ẩm thấp khác, bất chợt có tiếng bước chân người.
Thông qua ánh đèn lồng chập chờn, có thể mơ hồ nhận ra ba cái bóng đen mặc hắc y đang lặng lẽ tiến vào một căn phòng. Liền sau đó một người tiến đến một chiếc hòm cũ kỹ mở lên, lôi ra một thứ gì đó mà nếu có một ai khác ở đó chứng kiến sẽ phải kinh hãi mà ngất đi. Bởi thứ mà người kia lôi ra chính là một con người, nhưng với một bộ dạng, một hình hài không còn là một con người bình thường nữa.
Cái vật dị dạng kia nằm nhúc nhích dưới đất, thi thoảng thé lên vài tiếng kêu thảm thiết không hề có một chút sức lực nào.
Cái người đứng giữa liền hất hàm, ngụ ý bảo người vừa mở chiếc hòm kia quay lại rồi đem đến một thứ gì đó cho dị nhân ở dưới nền đất kia.
Một chén cháo.
Tất nhiên chén cháo đó cũng không phải là một chén cháo dành cho người, có khi đến cả thức ăn cho chó cũng không bằng.
Chỉ nghe một âm thanh sắc lạnh mà trầm ổn phát lên giữa căn phòng cũ nát đó: "Hôm nay bọn người chúng ta lại đến thăm ngươi đây? Ngươi có thấy vui không?"
Cái người dị nhân dưới kia nằm thở dốc, dường như không vì lời nói kia mà quan tâm một chút nào.
Lại nghe cái âm thanh sắc lạnh kia vang lên, lần này có chút chán ghét xen lẫn trong đó: "Bị hành hạ bao lâu nay rồi mà vẫn ngu xuẩn đến như thế!"
Đoạn người đó nhìn về phía cái người đang cầm chén cháo, gấp gáp nói: "Ngươi còn đứng đó làm gì, còn không mau cho tiện nhân đó ăn?"
Chỉ nghe người kia "dạ" một tiếng, chén cháo kia đã được đổ mạnh bạo vào cuống họng của dị nhân, còn rơi vương vãi xuống cổ và quần áo của ả ta trông thật gớm ghiếc vô cùng. Người kia đổ chén cháo xong liền đẩy ả dị nhân ngã sõng soài xuống nền đất, chỉ một lúc sau đã thấy thân người dị nhân quằn quại đau đớn lăn lộn không thôi.
Cái người ra lệnh kia liền chán ghét nói: "Đúng là không biết điều!"
Cái người đứng bên cạnh cô ta liền tiến tới chỗ dị nhân gặng hỏi: "Ta hỏi ngươi một câu! Nếu đúng thì gật đầu, có nghe rõ chưa?"
Dưới đất bây giờ chỉ toàn là tiếng rên rỉ đau đớn của ả dị nhân.
Người kia liền hỏi: "Chén canh đó hoàn toàn là do ả tiện nhân kia đứng sau giở trò có phải không hả?"
Chẳng thấy một chút hồi đáp nào của dị nhân dưới kia. Cái người ra lệnh liền có chút chán ghét: "Ngày đó ngươi bị móc hai mắt, lưỡi bị cắt, tay chân bị nghiền nát. Nhưng rõ ràng là tai không hề bị đâm điếc, bây giờ lại giả như không nghe thấy? Ngươi là đang muốn chết sao?"
Người đưa cháo càng đạp mạnh hơn vào người dị nhân: "Đồ tiện tì, như thế này rồi còn tỏ ra cứng rắn! Tiếc là ngươi có muốn chết cũng không được. Cũng đã được nửa năm rồi nhỉ? Nửa năm nay ngươi ngày ngày phải ăn chén cháo đoạn trường này để chịu nỗi đau đứt từng đoạn ruột, xem bộ ngươi vẫn còn chịu đựng được nhỉ?!"
Cái người ra lệnh nhìn ả ta lăn lộn hồi lâu, rốt cuộc cũng chán ghét mà nói: "Bỏ đi, đây cũng đâu phải là lần đầu tiên ả ta cứng đầu như vậy!”
Người dị nhân kia bất lực bị nhét vào trong chiếc hòm cũ nát, dường như đau đớn quá mà lăn lộn trong ấy, làm phát ra âm thanh "cọt kẹt" nghe thật rùng rợn. Cả ba người kia cũng lặng lẽ rời đi, bỏ lại một dãy phòng cũ nát thê lương!
Trong Cấm Thành rộng lớn xa hoa kia thì ra cũng có một chỗ đáng sợ đến như vậy!
***
Canh Tý, Vương phủ Hưng Nhượng vương Trần Quốc Tảng.
Bên ngoài đêm đã khuya, từng đợt gió đuổi bắt nhau ghé qua khung cửa sổ ai oán. Cơn hoảng sợ làm Nguyên Ninh chợt tỉnh dậy, bên tai nàng là tiếng mưa đập vào mái ngói phát ra tiếng lộp bộp lộp bộp, giống như tiếng một đứa trẻ nào đó lặng lẽ chơi trò tung hứng đá trên nền gạch, từng tiếng từng tiếng một khẽ chạm vào lồng ngực của nàng. Có chút lạnh lẽo thoáng qua bên vai, nàng bất giác thấp giọng gọi: "Tố Liên!"
Tố Liên nãy giờ nghe tiếng mưa rơi đã kịp tỉnh giấc, giữa lúc nàng đang loay hoay đóng cửa sổ lại thì nghe tiếng chủ nhân mình gọi, liền khẽ trả lời: "Tiểu thư..."
Nguyên Ninh trong lòng bất an hỏi: "Muội có nghe thấy tiếng gì không?"
Tố Liên lúc này mới tiến về phía chiếc giường, nàng nhìn thấy thần sắc của Nguyên Ninh lo lắng như vậy, liền ấm giọng nói: "Xuân qua hạ tới, bên ngoài bây giờ là tiếng mưa đầu hạ! Nô tỳ vừa mới đóng cửa sổ lại để tránh hơi lạnh tiếp tục thấm vào phòng!"
Nguyên Ninh với tay nắm chặt lấy cánh tay của Tố Liên kéo nàng ta quay lại: "Ta vừa mơ thấy tỷ tỷ!"
Tố Liên cả kinh, liền thấp giọng nói: "Ban ngày nghĩ cái gì ban đêm mơ thấy cái đó, tiểu thư đừng nghĩ ngợi nữa, hãy nhắm mắt ngủ đi!"
Nguyên Ninh thả lưng đặt xuống nệm thất thần nói: "Trong mơ ta đuổi theo tỷ tỷ, nhưng mà bất luận ta có chạy nhanh đến đâu thì cũng không đuổi kịp tỷ ấy. Bỗng chốc đột nhiên phía trước có ánh sáng chói loà, tỷ tỷ quay đầu lại mỉm cười với ta rồi theo thứ ánh sáng đó mà biến mất! Muội xem đấy có phải là giấc mơ không tốt lành gì không?”
Tố Liên nắm lấy đôi bàn tay lạnh lẽo của Nguyên Ninh, thiết tha nói: "Tiểu thư! Tiểu thư đừng nghĩ ngợi lung tung! Đại thư bây giờ đã đến một nơi an yên rồi, tiểu thư chỉ là nhung nhớ đại thư quá nhiều mới nằm mộng thấy người thôi!”
Nguyên Ninh đột nhiên nắm chặt tay Tố Liên, gấp gáp hỏi: "Có thật chứ? Tỷ tỷ bây giờ đã an yên rồi sao?”
Tố Liên mỉm cười gật đầu: "Là thật!"
Nguyên Ninh cười nhẹ nhàng, nụ cười như hoa mai lung lay trong gió: "Thế thì thật tốt!”
Tố Liên gật đầu kéo tấm chăn lên quá cổ để giữ ấm cho Nguyên Ninh, cười ôn nhu nói: "Tiểu thư nhắm mắt ngủ đi ạ! Ngày mai là ngày trọng đại của người!"
Nguyên Ninh lẩm bẩm: "Ngày mai ư?"
Tố Liên lặng lẽ gật đầu. Nguyên Ninh cười lạnh lẽo: "Ta biết rồi!"
Bất chợt có tia chớp rực lên, tiếng sấm cũng kéo đến ngay sau đó. Tố Liên liền đến bên cửa sổ đóng lại. Bên ngoài mưa rơi càng nặng hạt hơn, giống như trút hết tất cả lượng nước đã tích trữ bấy lâu nay mà đổ cuồn cuộn xuống mặt đất.
Cơn mưa như làm người ta dễ cảm thấy buồn ngủ hơn, Nguyên Ninh nhanh chóng chìm lại vào giấc ngủ, trong vô thức mộng mị chỉ thấy hoa mai rụng tàn, cánh mai tả tơi nằm run rẩy dưới đất.
***
Sáng hôm sau, Tố Liên hầu hạ Nguyên Ninh rửa mặt súc miệng, sau đó nhẹ nhàng dìu nàng bước lại bàn trang điểm chải tóc. Nguyên Ninh đưa mắt nhìn vào gương, chợt thấy trong kia ngoài bản thân ra còn có một nhân ảnh quen thuộc. Chiếc gương đồng mờ ảo soi rọi những nếp nhăn trên mặt nhân ảnh kia, phảng phất một sự thật rằng người đó gần đây đã trở nên già đi, trong nụ cười hiền hoà kia rõ ràng cũng đang thấp thoáng một tia đượm buồn. Nguyên Ninh quay đầu nhìn lại, mẫu thân của nàng đã đứng đó tự bao giờ.
"Mẫu thân!"
Tố Liên né sang một bên, Hưng Nhượng Phu Nhân đưa tay nhận lấy chiếc lược bằng lục ngọc trong tay của Tố Liên mỉm cười: "Nữ nhi của ta đúng là khả ái vô cùng!"
Đúng vậy, nữ nhi của bà là báu vật, là thứ có đổi bằng kim ngân châu báu cũng không đành. Nhưng mà dẫu bà có trân quý đến đâu, nữ nhi của bà cũng phải có một ngày rời xa, đến một nơi đã định sẵn có thể nói là thân quen, cũng có thể nói là xa lạ. Trong một khoảnh khắc thoáng qua thật nhanh, dường như bà sực nhớ lại rằng bản thân mình không phải chỉ có một nhi nữ là Nguyên Ninh. Nhưng cũng trong một khoảnh khắc thật nhanh đó, có một tia đau đớn thôi thúc bà hãy đừng nghĩ đến.
Nguyên Ninh liếc mắt nhìn mình trong gương, đáy lòng chợt thắt lại mà thấp giọng nói: "Nhờ ơn dưỡng dục mười sáu năm qua của phụ mẫu mà con mới có ngày khôn lớn thế này! Chỉ tiếc là..."
Hưng Nhượng Phu Nhân chau mày, thở dài một tiếng: "Chỉ tiếc con sắp sửa không còn là nữ nhi của ta nữa. Bắt đầu từ ngày hôm nay con sẽ chính thức trở thành phi tử của Quan gia, mang trong người thân phận tôn quý!"
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Đồng Tháp vs Bình Phước, 16h00 ngày 24/1: Tin vào khách
-
'Gái liều' của Tuấn Hưng kể chuyện buồn ngày thơ ấu
-
Nhận định, soi kèo Sheffield Wed vs Leicester, 02h45 ngày 30/11
-
Nhận định, soi kèo Tahiti vs Papua New Guinea, 15h00 ngày 30/11
-
Nhận định, soi kèo Malmo vs Twente, 0h45 ngày 24/1: Chiến thắng danh dự
-
Á quân idol tiết lộ người vợ 'bí ẩn' của Lê Minh Sơn
- 最近发表
-
- Nhận định, soi kèo Hà Nội vs HAGL, 19h15 ngày 24/1: Bám đuổi đội đầu bảng
- Trịnh Thăng Bình phát điên vì yêu
- Bảo Yến U60 mặc váy bò ngắn hát rực lửa
- Nhận định, soi kèo Kalteng Putra vs Persiba Balikpapan, 15h00 ngày 30/11
- Nhận định, soi kèo Sông Lam Nghệ An vs Becamex Bình Dương, 18h00 ngày 23/1: Bất phân thắng bại
- 'Người tình của Phó Đức Phương' khoe tài sản lớn nhất
- Khán giả 'ngã ngửa' vì giọng hát thật của thí sinh Idol, The Voice
- Khánh Ly từng làm nhân viên vệ sinh ở Mỹ
- Nhận định, soi kèo Al Rayyan vs Al Duhail, 22h45 ngày 23/1: Chắn đứng mạch toàn thắng
- Ca khúc khiến triệu người rơi lệ cán mốc 1 tỉ lượt xem
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Fenerbahce vs Lyon, 0h45 ngày 24/1: Tự tin trên sân nhà
- Nhận định, soi kèo FC Merw vs Ravshan Kulob, 19h00 ngày 30/11
- Phú Quang tẩm xăng đốt đĩa nhạc trước mộ NSND Lê Dung
- Nhận định, soi kèo Phnom Penh Crown vs Cebu, 19h00 ngày 30/11
- Nhận định, soi kèo Wolfsburg vs Holstein Kiel, 02h30 ngày 25/01: Ám ảnh xa nhà
- Bằng Kiều tâm sự về vợ cũ và tình yêu mới
- Nhận định, soi kèo Newroz SC vs Karbalaa, 18h30 ngày 30/11
- Con trai diva Thanh Lam đoạt giải Piano quốc tế Hà Nội lần 3
- Nhận định, soi kèo Al
- Hoài Lâm đốn tim khán giả bởi ca khúc tự sáng tác
- Minh Hằng hóa thành người ngoài hành tinh
- Nhận định, soi kèo Al
- Nhận định, soi kèo Mỹ vs Costa Rica, 07h00 ngày 23/1: Đất lành Orlando
- Giọng hát Việt: Hy vọng gì ở đêm chung kết?
- Hậu trường chưa tiết lộ Kenny G sang Việt Nam
- Sơn Tùng M
- Nhận định, soi kèo Mỹ vs Costa Rica, 07h00 ngày 23/1: Đất lành Orlando
- Ca sĩ Thu Minh: Buồn vui gì chuyện đôi chân ngắn dài
- Cuộc chơi dại dột của Mỹ Tâm!
- Kenny G sợ khán giả đòi lại tiền
- 搜索
-
- 友情链接
-