Nhận định, soi kèo U20 Iran vs U20 Indonesia, 18h30 ngày 13/2: Cửa dưới ‘tạch’
相关文章
- 、
-
Nhận định, soi kèo Porto vs AS Roma, 3h00 ngày 14/2: Kiếm điểm làm vốn -
Đều là những ngôi sao được nhiều người yêu mến nhưng ít ai biết được họ cùng tuổi. Không thể tin được các sao Việt này có cùng năm sinhNghệ sĩ Hoài Linh và ca sĩ Lý Hải (1969)
Ít ai biết rằng, danh hài Hoài Linh và ca sĩ Lý Hải cùng sinh năm 1969. Tuy là danh hài số 1 Việt Nam, nhưng thời gian gần đây Hoài Linh già đi trông thấy. Có lẽ, do việc chạy show và dốc sức quá nhiều cho việc xây nhà thờ Tổ trăm ti làm cho Hoài Linh ngày càng gầy gò và xuống sắc. Cùng năm sinh với Hoài Linh nhưng không ai nghĩ rằng ca sĩ Lý Hải năm nay đã 47 tuổi bởi trông anh vẫn còn khá trẻ trung, nhất là khi anh đang ở khoảng thời gian viên mãn nhất cả về sự nghiệp lẫn gia đình.
Ca sĩ Miu Lê và HHHV Phạm Hương (1991)
Khó có ai nghĩ rằng, ca sĩ Miu Lê và HHHV Phạm Hương bằng tuổi. Phạm Hương được biết đến là hoa hậu có dáng người quyến rũ với những đường cong nóng bỏng thu hút mọi ánh nhìn mỗi khi xuất hiện. Tuy không đạt được giải cao tại HHHV 2015 tại Mỹ nhưng cô luôn chứng tỏ được sức hút của mình khi lọt Top 50 người đẹp nhất thế giới.
Trái với nét gợi cảm và quyến rũ của Phạm Hương, Miu Lê như là cô gái tuổi đôi mươi luôn trung thành với phong cách nữ tính, dịu dàng nhưng đôi lúc cũng táo bạo và nổi loạn.
Hoa hậu Kỳ Duyên và Quỳnh Anh Shyn (1996)
Cùng sinh năm 1996, nhưng Kỳ Duyên đăng quang ngôi vị Hoa hậu từ khi mới 18 tuổi. Đôi khi để phù hợp với cương vị của mình người đẹp luôn xuất hiện với những trang phục lộng lẫy, sang trọng khiến cô có phần "dừ" hơn so với tuổi. Bên cạnh đó, gu thời trang của Kỳ Duyên lại không ổn định.
Cô nàng Quỳnh Anh Shyn thì lại đa dạng về phong cách từ nữ tính ngọt ngào đến nổi loạn và đây nhất là phong cách gợi cảm. Quỳnh Anh Shyn là một trong những hotgirl có gu ăn mặc phong cách nhất tại miền Bắc và các clip chia sẻ cách làm đẹp của cô nàng luôn nhận được sự quan tâm của các bạn trẻ.
Ca Sĩ Minh Hằng và Á hậu Thụy Vân (1987)
Minh Hằng và Á hậu Thụy Vân cùng sinh năm 1987, nhưng nếu xét về độ trẻ trung thì Minh Hằng hơn hẳn. Điều đó cũng dễ hiểu vì Thụy Vân đã lập gia đình và là mẹ của một nhóc tì đáng yêu. Trong khi đó, Minh Hằng vẫn đang tận hưởng những tháng ngày độc thân tươi đẹp.
Hiện tại, Minh Hằng đang tập trung vào sự nghiệp diễn suất của mình. Có thể nói, người đẹp đang ở thời kì thăng hoa cả về nhan sắc và sự nghiệp, mặc dù gần 30 tuổi nhưng nhan sắc vẫn trẻ trung và cuốn hút.
Trong khi đó, Á hậu Thụy Vân lại chọn cho mình công việc làm MC – BTV. Người đẹp luôn chọn cho mình phong cách thời trang sang trọng, lịch sự và trưởng thành mỗi khi xuất hiện trước công chúng. Sau khi đăng quang tại HHVN, cô không lấn sân sang showbiz mà đầu quân về VTV.
Ca sĩ Đan Trường và nghệ sĩ hài Xuân Bắc (1976)
Nếu đứng cạnh nhau ít ai có thể nghĩ Đan Trường và Xuân Bắc bằng tuổi nhau. Đan Trường luôn được biết đến là "người đàn ông không tuổi" của showbiz Việt. So với thời điểm gần 20 năm trước, hiện tại gương mặt của anh không có nhiều thay đổi. Thậm chí, Đan Trường còn được khen là trẻ trung, phong độ hơn khi lấy vợ.
Còn nghệ sĩ hài Xuân Bắc tuy có vẻ ngoài già dặn, phong trần hơn nhưng lại là người có tâm hồn khá trẻ trung, yêu đời. Anh là gương mặt quen thuộc trong nhiều chương trình giải trí nhất là các chương trình dành cho thiếu nhi bởi sự hài hước nhưng không kém phần nhí nhảnh.
Ông Cao Thắng và Quách Ngọc Ngoan (1986)
Đều sinh năm 1986, nhưng khi nhìn vào nhiều người sẽ nhầm tưởng là Quách Ngọc Ngoan là “đàn anh" của Ông Cao Thắng nhưng thực chất là họ cùng năm sinh.
Ông Cao Thắng trước đây từng là thành viên của nhóm nhạc nổi tiếng. So với những bức ảnh trước đây và bây giờ, anh không có sự thay đổi nhiều chỉ có khác là phong cách có phần chững trạc và điềm tĩnh hơn.
Quách Ngọc Ngoan với gương mặt góc cạnh đậm chất nam tính nên nhìn anh có phần già dặn hơn so với tuổi thật.
Lê Hường
"> -
Lưu Đê Ly gây sốc khi công bố ảnh gương mặt biến dạng sau phẫu thuậtLưu Đê Ly tự chụp lại gương mặt của mình sau khi phẫu thuật 6 điểm trên gương mặt.
Dù mới phẫu thuật nhưng Lưu Đê Ly vẫn ra đường và di chuyển trên các phương tiện công cộng. Nữ diễn viên chia sẻ hình ảnh gương mặt sưng nề sau khi ra viện. Sau 1 tuần phẫu thuật, Lưu Đê Ly đã bỏ hết băng trên mặt nhưng mặt vẫn có chỗ sưng và thâm tím. Gương mặt nữ diễn viên đã ổn hơn sau nửa tháng phẫu thuật. Gương mặt sau phẫu thuật 3 tuần. Sau 1 tháng vẫn có thể nhận ra Lưu Đê Ly phẫu thuật thẩm mỹ với sẹo nhỏ trên cánh mũi. Nữ diễn viên hào hứng chia sẻ ảnh bản thân sau 2 tháng phẫu thuật nhưng dễ nhận thấy ảnh được chụp qua app và đã được chỉnh sửa. Gương mặt khác lạ của Lưu Đê Ly sau 2 tháng phẫu thuật và trang điểm. Khó nhận ra hình ảnh hiện tại của An 'Chạy trốn thanh xuân' khi gương mặt không còn những nét thô như trước. Nữ diễn viên cho biết cô đã thực hiện các phẫu thuật hạ gò má, nâng mũi, trượt cằm, căng chỉ và cấy mỡ tự thân. Lưu Đê Ly chia sẻ hình ảnh bản thân trong sự kiện đầu tiên cô tham dự sau khi phẫu thuật tại hậu trường lễ trao giải Ấn tượng VTV tối 7/9. Mai Linh
Lưu Đê Ly lên tiếng khi bị tố nói tục, xưng 'mày-tao' với phóng viên tại tòa
Nữ chính 'Chạy trốn thanh xuân' phủ nhận việc cô văng tục tại phiên tòa diễn ra ở Thanh Hóa ngày 21/3.
"> -
Thời ấy, nguồn nước giếng này là lựa chọn duy nhất của những người dân sống ở khu Tây Mỗ lúc ấy. Mãi về sau, tôi học đại học, rồi đi làm, hệ thống nước sạch thành phố Hà Nội mới được lắp đặt đến cửa nhà. Toàn dân hân hoan dùng nước sông Đà như một chỉ dấu cho lối sống văn minh đô thị. Tiền không mua được gì?Họ đóng góp tiền cho công ty cấp nước lắp đường ống vào từng ngõ, hân hoan đóng tiền nước mỗi tháng như được lên đời. Hầu hết các gia đình phá bỏ đường ống dẫn nước cũ không mảy may nuối tiếc. Nhưng nghĩ thế nào, bố tôi lại bảo, đừng phá, cứ để đó, dù gì thì "hai vẫn tốt hơn một". Và rồi, chúng tôi cũng vội vã quên nó đi. Ai mà vui thích khi nghĩ về thời khó nhọc.
Sự cẩn thận của bố tôi rốt cuộc được đền đáp: khi nước máy sông Đà nhiễm bẩn vài tháng trước. Bố mẹ tôi nhanh chóng chuyển sang dùng nước từ đường ống cũ khi nước sông Đà có mùi lạ cả tuần lễ trước khi có khuyến cáo từ chính quyền. Hàng trăm nghìn hộ dân Thủ đô khác thì không may mắn có một đường ống "sơ cua" như vậy.
Thử tưởng tượng, nếu mọi hộ gia đình trong thành phố mất điện, có ngay một nhà cung cấp điện khác cầm tờ rơi đứng sẵn mời chào trước cổng. Hay khi nguồn nước có vấn đề, bạn có thể bấm điện thoại gọi ngay doanh nghiệp thứ hai đến thế chỗ nhà cung cấp cũ như dịch vụ Internet hay truyền hình cáp. Cuộc sống hẳn nhẹ nhàng hơn biết bao.
Cung cấp nước sạch mang tính độc quyền tự nhiên, ở đó khách hàng thường có rất ít lựa chọn do rào cản gia nhập thị trường của một hãng mới là rất lớn. Khi có sự cố, người ta không thể xây ngay một đường ống dẫn nước mới cho cả một thành phố như bạn đổi nơi mua thịt. Giống điện, nước là một sản phẩm đặc thù, vừa mang tính công ích, lại vừa mang tính tiêu dùng cá nhân. Sử dụng nước sạch là quyền cơ bản được Liên hiệp quốc công nhận. Nước còn liên quan mật thiết đến an ninh: không phải ngẫu nhiên mà bảo vệ nguồn nước luôn là ưu tiên số một khi xảy ra chiến tranh. Nói vậy để thấy sẽ khó mà biến nước sạch thành một sản phẩm thị trường hoàn hảo, theo nghĩa được điều chỉnh hoàn toàn bởi quy luật cung - cầu và giá cả. Nhà nước luôn có vai trò quan trọng trong việc quản lý và giám sát thị trường này.
Bởi thế, tôi hết sức ngạc nhiên khi biết rằng hầu hết công ty quốc doanh cung cấp nước sạch tại các tỉnh, thành của Việt Nam đã được thoái vốn. Trong tổng số 111 doanh nghiệp trong ngành, chỉ còn 10 doanh nghiệp chưa cổ phần hóa. Có gì đó không phải khi một tổng công ty thuốc lá vẫn là doanh nghiệp nhà nước, trong khi các nhà máy cấp nước lại thuộc quyền kiểm soát của tư nhân. Thực tế này có thể là chỉ dấu của sự ưu tiên, hoặc là do sức hấp dẫn khó cưỡng của thị trường nước sạch - nơi ai cũng phải mua, và sức cầu chỉ tăng mà không có giảm.
Tôi ủng hộ xã hội hóa dịch vụ công. Vai trò của tư nhân là không thể phủ nhận, đặc biệt là trong bối cảnh nhà nước thiếu nguồn lực đảm đương hết các nghĩa vụ cung ứng phúc lợi. Nhưng xã hội hóa một mặt hàng như nước sạch không thể đồng nghĩa với việc bỏ mặc cho thị trường quyết định, mà quên đi tính chất đặc thù của nó. Với danh nghĩa người tiêu dùng, tôi sẽ yên tâm nếu hệ thống cấp nước cho gia đình tôi được đảm nhiệm bởi một doanh nghiệp uy tín. Mặt khác, đương nhiên tôi sẽ lo lắng nếu bên cấp nước chưa từng kinh doanh trong lĩnh vực này, hay không có đủ phương án tài chính bền vững để thực hiện dự án. Với một chai nước khoáng, tôi có thể dễ dàng chuyển sang mua sản phẩm khác khi nghi ngờ về chất lượng. Nhưng nếu đó là hệ thống nước sạch, tôi không có quyền lựa chọn nhà cung cấp ngay từ đầu. Chính quyền đã làm hộ tôi việc đó.
Như thế, câu chuyện quản lý chất lượng nước luôn gắn liền với vai trò của chính quyền. Chỉ nhà nước mới có thể cho phép một công ty kinh doanh nước sạch, và cũng chỉ nhà nước đủ khả năng giám sát hoạt động của những nhà máy nước. Người dân chấp nhận từ bỏ quyền lựa chọn bởi niềm tin cơ quan chức năng sẽ đảm bảo quyền lợi của mình. Niềm tin với nhà nước là thứ tài sản đảm bảo cho dịch vụ công ích.
Do đó, khi trao quyền cho doanh nghiệp tư nhân, chính quyền sẽ gặp rủi ro về uy tín. Đó không chỉ là câu chuyện của nước sạch sông Đà. Những vụ phản đối trạm thu phí BOT trên khắp cả nước hay tranh cãi xung quanh việc tăng giá điện là những ví dụ điển hình khác. Để tránh rủi ro này, điều quan trọng nhất là phải minh bạch các thông tin liên quan đến hoạt động của các nhà cung cấp dịch vụ công.
Thứ khiến người dân bất bình trong sự cố sông Đà không chỉ là mức độ nghiêm trọng của ô nhiễm, mà còn là việc thiếu thông tin và các kênh trao đổi nhất quán, rõ ràng từ các bên liên đới. Việc giám sát chất lượng nước không thể chỉ phụ thuộc vào công ty cấp nước theo kiểu vừa đá bóng vừa thổi còi, mà cần có sự tham gia của các bên kiểm định độc lập. Nếu thông tin về chất lượng nước được công bố thường xuyên, người dân sẽ an tâm hơn nhiều với nước sinh hoạt hàng ngày.
Thêm vào đó, nhà nước cần hạn chế nguy cơ độc quyền khi tư nhân tham gia cung cấp dịch vụ công. Xã hội hóa là nhằm mở rộng quyền lựa chọn cho người dân, chứ không phải chuyển trạng thái độc quyền từ nhà nước sang tay tư nhân. Đó là suy nghĩ rộng cần rút ra từ sau những sự cố về nước, để ta có thể quyết định nhiều lĩnh vực khác trong tương lai.
Khách hàng sẽ luôn là bên chịu thiệt ở thị trường chỉ có một nhà cung cấp, hạn chế về thông tin, và thiếu vắng những cơ chế giám sát cần thiết. Một ngành kinh doanh "siêu lãi" như nước sạch sẽ không thiếu những nhà đầu tư quan tâm nếu cơ chế cho phép. Số lượng nhà cung cấp dịch vụ tăng lên sẽ tạo áp lực giảm giá và tăng chất lượng sản phẩm, đồng thời giảm thiểu rủi ro an ninh nguồn nước. Người dân sẽ không phải xếp hàng ban đêm chờ xe bồn để lấy nước như sự cố vừa qua.
Nhà tôi quay lại sử dụng nước sông Đà sau khi thành phố Hà Nội thông báo nước sạch đã "sạch" trở lại. Lựa chọn của bố tôi và cái đường ống sơ cua thật ra là một ảo ảnh: dòng nước từ giếng khoan chúng tôi dùng tạm có hàm lượng thạch tín cao hơn mức cho phép. Thật ra cũng chẳng có lựa chọn nào.
Nhiều người tin rằng thời đại này chỉ cần có tiền, thứ gì cũng mua được. Nhưng họ đã nhầm. Ngay cả một quyền cơ bản là dùng nước sạch, nhiều người bỗng cầm một nắm tiền và phát hiện ra rằng nó vô nghĩa.
Nguyễn Khắc Giang
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn">