Tôi là con trưởng nên theo luật lệ nhất thiết tôi phải có một thằng con trai để nối dõi tông đường. Việc tưởng như đơn giản ấy nhưng hai vợ chồng tôi lại không thể nào thực hiện được. Cũng bởi cả hai đều là công nhân viên chức nhà nước, nếu chúng tôi “sản xuất” ra đứa thứ 3 thì xem như mọi thứ có thể chấm dứt. Bọn bạn cơ quan vẫn hay chọc ngoáy tôi: “Được thứ này thì phải mất thứ kia thôi, muốn có thằng cu thì phải đền bù thứ khác chứ”. Tôi nghe chúng nó trêu chọc mà thấy não nề hết cả người.
Công việc của tôi thường xuyên phải đi xa khắp đây đó. Nỗi buồn ấy cứ dai dẳng bám lấy tôi như một mối ràng buộc không thể nào cắt đứt. Những lời cay nghiệt của họ hàng nội tộc, của bố mẹ và cả những người bạn cứ luôn ám ảnh trong những giấc mơ, trên cả những đoạn đường tôi đi qua. Vợ tôi là người phụ nữ hiền lành, đảm đang. Chúng tôi yêu nhau gần chục năm mới làm đám cưới. Hai cô công chúa xinh đẹp là kết tinh tình yêu mà chúng tôi tạo nên. Mọi thứ tưởng như hạnh phúc ấy bỗng chốc trở nên ngột ngạt khi vợ chồng tôi không thể sinh thêm đứa thứ 3.
Những ngày đi công tác xa nhà là khoảng thời gian tôi dằn vặt bản thân rất nhiều về chuyện có con trai. Và tôi đã gặp một cô gái trong một lần công tác dài ngày ở một tỉnh bên cạnh. Tôi chỉ xem cô ấy là bạn, nhưng ngược lại, người con gái ấy lại yêu tôi, mê mẩn tôi một cách đắm đuối, khó hiểu. Tiếp xúc nhiều nên tôi cũng phần nào có cảm tình và chia sẻ về nỗi khổ trong lòng mình với nàng. Không những được nàng cảm thông, san sẻ nỗi đau ấy mà nàng còn “ngỏ” với tôi một ý tưởng mà tôi chưa bao giờ dám nghĩ chứ đừng nói là thực hiện nó. Nàng muốn sinh cho tôi một bé trai.
Lúc đầu tôi rất bất ngờ và phản đối kịch liệt ý tưởng điên rồ và mất nhân cách này. Nó sẽ ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình nhỏ bé của tôi. Và tôi cũng không muốn cướp đi tương lai của một cô gái chưa một mảnh tình vắt vai ấy. Nhưng sau một thời gian ở chốn ấy, xa gia đình, thiếu vắng vợ con, chẳng hiểu nỗi cô đơn hay nỗi đau trong lòng bấy lâu nay đã đẩy tôi đến với nàng trong một đêm mưa gió rả rích.
Về nhà một thời gian, tôi luôn bị ám ảnh bởi những gì mình đã gây ra. Tôi vừa hối hận, lo lắng nhưng đồng thời cũng hy vọng rằng tôi sẽ có một đứa con trai. Hai suy nghĩ đối lập ấy cứ nhảy múa trong đầu tôi suốt một thời gian dài. Và nàng báo với tôi rằng, nàng đã có thai, và thai nhi là một bé gái. Tin trời đánh ấy thêm một lần nữa giáng xuống tôi như muốn trừng phạt tôi hơn bao giờ hết.
Tôi lẩn trốn nàng, lẩn trốn cả khúc ruột mà chính tôi đã sinh ra. Trong đầu thằng đàn ông của tôi kể từ đêm hôm ấy chỉ mong rằng, cái thai ấy sẽ là một đứa con trai kháu khỉnh, bụ bẫm. Sự thật làm tôi trở nên điêu đứng. Tôi thay số điện thoại để hòng cắt đứt với mẹ con nàng mà không thèm đếm xỉa hỏi thăm nàng lấy dù chỉ một lần. Và bẵng đi chừng 4 năm sau. Tôi dường như chẳng còn nhớ về người phụ nữ trong đêm mưa ấy và cái thai…
![]() |
Tôi thay số điện thoại để hòng cắt đứt với mẹ con nàng mà không thèm đếm xỉa hỏi thăm nàng lấy dù chỉ một lần. Ảnh minh họa |
Trong một lần đi công tác về, mọi thứ trước mắt tôi bỗng trở nên một mớ hỗn độn mà tôi không biết nguyên nhân là gì. Vợ tôi trở nên khác lạ: không ăn, không nói, không hỏi han, không làm bất cứ việc gì trong nhà, mặc kệ hai đứa con gái ngây thơ của chúng tôi, mặc cho tôi muốn làm bất cứ điều gì. Vợ tôi xin nghỉ phép ở cơ quan, suốt ngày nằm trên giường trong một tháng ròng. Cô ấy gầy rộc đi, tôi trông vợ mình chẳng khác nào một người không hồn đang tồn tại chứ không phải sống bên cạnh mình. Tôi không rõ lý do cho đến một hôm trong nhà chỉ có 2 vợ chồng.
Hóa ra vợ tôi đã gặp người đàn bà ấy, người đàn bà đã sinh con cho tôi và tưởng chừng tôi đã quên béng đi từ lúc nào. Theo lời vợ tôi kể, cô ấy mang theo đứa con gái đến gặp gia đình tôi trong lúc tôi đi công tác. Đứa bé giống đứa con gái thứ 2 của tôi như hai giọt nước. Nó tầm 4 tuổi và rất ngoan. Người đàn bà ấy đã kể hết cho vợ tôi, bố mẹ tôi cũng như một số người hàng xóm “rình mò” nghe được câu chuyện thực mà như hư ấy. Người ấy bảo rằng, chỉ muốn đem con đến nhận mặt cha, nhận mặt ông bà cũng như tổ tiên người đã sinh ra đứa bé. Mẹ tôi đã nhận đứa bé là cháu và đưa đứa bé vào thắp hương cho tổ tiên nhà tôi. Sau đó hai mẹ con cô ấy ra đi mà không hẹn ngày gặp lại.
Tôi đã hết sức bàng hoàng khi nghe vợ kể lại tất cả mọi chuyện. Trong mắt mọi người giờ đây tôi là một thằng đàn ông chẳng ra gì. Đến máu mủ ruột rà của mình mà tôi cũng lạnh lùng bỏ rơi.
Vài năm sau, vợ chồng tôi cũng nguôi dần chuyện tôi có con ngoài giá thú và quyết định sinh thêm một đứa con trai. Vợ tôi đã phải đi soi trứng, cả hai vợ chồng đã phải làm hết cách để mong sao mong muốn của chúng tôi sẽ thành hiện thực. Vợ tôi cũng phải xin nghỉ phép gần 2 năm công việc của mình để trốn đến một nơi khác sinh con. Thật may mắn biết bao khi chúng tôi đã được toại nguyện với thằng cu con kháu khỉnh hơn 3,5kg.
Giờ đây, tôi không còn lo lắng hay đau khổ về việc nối dõi tông đường như trước kia. Vợ tôi cũng đã hoàn thành nhiệm vụ nhưng lại bị phạt khi cơ quan phát hiện ra việc sinh con thứ 3. Người đàn bà trong đêm mưa năm ấy và khúc ruột do tôi sinh ra đã bặt vô âm tín không một lời để lại. Và chính tôi cũng chưa bao giờ có ý định sẽ đi tìm. Đôi khi tôi cũng cảm thấy ghê tởm chính bản thân mình những khi ngồi một mình…
Quỳnh Dao
" alt=""/>Tôi là một thằng đàn ông đáng nguyền rủaCheryl có chế độ tập luyện nghiêm ngặt để giữ vóc dáng.
Hai mẹ con đến từ Bradford, Yorkshire, Anh cho biết họ liên tục nhận được những bình luận từ người lạ, những người cho rằng họ là chị em ruột chứ không phải mẹ và con gái.
Cheryl, bà mẹ 2 con, thích thú khi được đánh giá là trẻ trung, trong khi con gái Lauren, một người có ảnh hưởng trên mạng xã hội, cũng thấy điều đó khá buồn cười.
Chị Cheryl nói: “Nhiều người lạ không thể tin rằng tôi là mẹ của Lauren. Họ luôn bị sốc và nghĩ rằng chúng tôi là chị em ruột. Nghe có vẻ họ hơi tâng bốc tôi nhưng dù sao cảm giác thật tuyệt khi nghe thấy điều đó”.
Bà mẹ cho biết vẻ trẻ trung của cô là nhờ chế độ tập luyện nghiêm ngặt và nhờ cả những lời khuyên từ cô con gái. “Lauren giúp tôi luôn trẻ trung khi đưa ra lời khuyên về trang phục và chỉ cho tôi những sản phẩm làm đẹp mà tôi nên mua”, cô nói.
“Túi đồ trang điểm của con bé lớn hơn tôi nhiều nên tôi thích con bé trang điểm cho tôi. Con bé thực sự trang điểm tốt hơn tôi".
![]() |
Lauren và Cheryl thường được mọi người khen như hai chị em. |
Chế độ tập luyện nghiêm ngặt của Cheryl giúp cô có cùng kích cỡ quần áo với con gái mình, vì thế 2 mẹ con đã mặc chung quần áo từ khi Lauren bước sang tuổi 18. Cheryl cho biết cô phải tập thể dục gần như hàng ngày.
“Tôi thức dậy lúc 5h sáng để tập thể dục - 5 lần mỗi tuần. Bây giờ tôi giúp những phụ nữ khác tập luyện vì tôi là huấn luyện viên cá nhân. Tập thể dục không nhất thiết phải mất hàng giờ trên máy chạy bộ và ăn salad. Tôi có một chế độ ăn uống cân bằng và thỉnh thoảng vẫn uống một ly rượu Prosco vào cuối tuần”.
Cheryl cũng thừa nhận cô đã tiêm botox, điều này giúp cô duy trì vẻ trẻ trung của mình - mặc dù cô đã ngừng tiêm khi dịch bệnh bùng phát.
“Tôi cũng đã sử dụng các sản phẩm của Dermalogica trong 20 năm qua. Chúng đắt đỏ nhưng chắc chắn đáng giá”.
Cô mô tả con gái là người bạn thân nhất của cô và nói rằng cả hai có mối quan hệ “tuyệt vời”.
“Con bé kể với tôi mọi thứ và ngược lại. Tôi đã có Instagram trước Lauren nhưng tài khoản của nó thu hút rất nhiều người theo dõi khi bắt đầu đăng bài. Con bé giúp tôi nắm được các kỹ thuật tạo dáng để chụp ảnh. Tôi tự hào về con gái và rất vui mừng khi mọi người nghĩ chúng tôi là chị em”.
Đăng Dương(Theo Mirror)
Một vận động viên thể hình 72 tuổi người Trung Quốc đã duy trì được vẻ ngoài trẻ trung đáng ngạc nhiên với chế độ tập luyện ấn tượng của mình.
" alt=""/>Gấp đôi tuổi con, mẹ trẻ khiến nhiều người nhầm tưởng là chị gáiSau khi kết hôn, Yến có thai sớm, Giang thay đổi nhiều công việc nhưng cuối cùng lại quyết định mở một nhà máy cùng với bạn bè của mình.
Sự nghiệp của Giang diễn ra suôn sẻ, điều kiện tài chính của gia đình được cải thiện. Anh thuyết phục vợ ở nhà chăm sóc con sau khi sinh chứ không ra ngoài làm việc. Khi đó, suy nghĩ của vợ chồng Giang rất đơn giản, chỉ cần vật chất đầy đủ, con cái ngoan khỏe chứ không cần bận tâm về việc ai trả tiền trong cuộc hôn nhân.
Tuy nhiên có thời điểm công việc của Giang gặp khó khăn, thái độ của anh ta đối với vợ đã không còn tốt như trước nữa. Anh luôn mang theo cảm xúc tiêu cực khi đối diện với Yến và hay than phiền về vợ.
Yến hiểu được sự vất vả của chồng nên âm thầm chịu đựng. Cô mong rằng khi việc làm ăn của anh Giang tốt trở lại, anh sẽ lại giống như trước kia.
![]() |
Yến luôn dịu dàng quan tâm đến chồng, dù anh có thái độ thế nào hay nóng tính ra sao. Cô cũng luôn nấu cho anh những bữa cơm nóng hổi, chăm chỉ ủi đồ và đánh bóng giày cho anh mỗi ngày.
Nhiều năm trôi qua, công việc kinh doanh của Giang ngày càng tốt hơn, anh đi tối ngày và thời gian về nhà thường rất muộn. Nhưng dù muộn thế nào, Yến vẫn cố gắng chờ chồng về mới yên tâm đi ngủ. Cô luôn tận tụy chăm sóc chồng con và lấy đó làm niềm vui. Nhưng khi cậu con trai duy nhất lớn dần lên và ngủ phòng riêng, cô lại cảm thấy cô đơn và càng mong ngóng chồng về nhà mỗi ngày.
Giang nói rằng anh quá bận và mệt mỏi, về nhà anh chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon và thoải mái. Anh còn nói, anh không muốn ở cùng phòng với Yến nữa vì sự có mặt của cô làm ảnh hưởng đến sự nghỉ ngơi của anh. Thậm chí, Giang còn cho rằng giữ một khoảng cách nhất định sẽ tốt hơn cho tình cảm vợ chồng.
Thực ra, Yến đã cảm nhận được rằng Giang không còn yêu cô nhiều nữa và thời điểm đó cũng là lúc Giang phản bội Yến. Giang đã phạm phải những suy nghĩ tham lam mà nhiều người đàn ông mắc phải sau khi có tiền và sự nghiệp. Anh bắt đầu coi thường vợ mình, cảm thấy cô chẳng làm được gì ngoài việc nhà và nuôi dạy con cái. Anh thấy cô tẻ nhạt, ăn mặc thì xuề xòa khiến anh thiếu đi khoái cảm khi yêu cô.
Càng ngày Giang càng có thái độ khinh thường vợ, anh không mấy quan tâm đến cảm xúc của Yến mà luôn mải mê nhập nhằng với những người phụ nữ khác.
Đến khi Yến 46 tuổi, Giang vẫn luôn bận rộn với công việc và vui chơi với những người phụ nữ khác, nhưng thay vì im lặng Yến đột nhiên lên tiếng muốn ly hôn.
Giang bật cười khi nghe những lời vợ nói, anh cảm thấy mình không đòi ly hôn thì thôi, Yến không đủ tư cách để ly hôn với anh. Cô đã tiêu tiền của anh suốt bao năm qua, cô không có lý do gì để bất mãn cả.
Nhưng Yến đã giải thích vô cùng hợp lý, cô nói rằng con trai đã lớn và không cần cô phải chăm sóc từng ly từng tí nữa. Anh cũng không còn tình cảm với cô nữa thì cô càng không cần phải chịu đựng.
Trong nhiều năm qua, cô biết sự phản bội của chồng nhưng cô thương con nên vẫn toàn tâm toàn ý mong anh sẽ từ từ hiểu chuyện mà thay đổi. Vậy nhưng con trai đã vào đại học, cô cũng đã đợi anh đủ lâu nhưng không có sự thỏa hiệp xứng đáng. Nhiệm vụ của cô trong căn nhà này đã hoàn thành và giờ cô muốn sống cho chính mình.
Anh Giang nghe vậy liền đồng ý, chẳng chút níu kéo. Anh nghĩ, dù sao cuộc sống của anh cũng không ảnh hưởng gì nếu thiếu Yến. Thậm chí anh còn cho rằng, Yến đã rất già, lại không có việc làm, để xem cô ấy đi ra ngoài sẽ sống thế nào? Chắc chắn một ngày cô ấy sẽ quay lại cầu xin anh ta tái hôn.
Sau khi ly hôn, Yến dọn ra ngoài sống, Giang cũng nhanh chóng đưa bạn gái đến sống cùng, anh ấy thực sự không còn tâm trạng để quan tâm đến chuyện xảy ra với vợ cũ, đắm chìm trong cuộc sống của chính mình.
Chỉ là, thói quen ở nhà của anh ta đã thay đổi, mỗi ngày anh phải làm rất nhiều việc để nhân tình hài lòng, ngoài việc đưa tiền, anh còn phải nấu cơm rửa bát, ủi đồ quần áo của mình.
Bạn gái mới không biết làm thứ gì trừ tiêu tiền. Căn nhà trở thành một đống hỗn độn, Giang cuối cùng cũng phát hiện sự xuất sắc của Yến trước kia, ngôi nhà đã được giữ ngăn nắp trong nhiều năm và Yến chẳng hề tiêu tiền nhiều như cô nhân tình của anh.
Về phần Yến, sau khi ly hôn, cô lên thành phố và mở một cửa hàng quần áo nhỏ với số tiền sau khi ly hôn. May mắn việc kinh doanh của cô thuận lợi nên cuộc sống rất vui vẻ, thoải mái.
Giang từng đi ngang qua và trò chuyện với Yến nhưng vẫn giọng khinh thường: “Một cửa hàng nhỏ xíu thế này có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Nếu muốn tái hôn thì quay về nhà càng sớm càng tốt, nếu không tôi sẽ đổi ý”.
Giang luôn cho rằng vợ cũ đã 46 tuổi đâu còn trẻ trung gì, mặt đã đầy những nếp nhăn quanh mắt, ai mà thèm yêu thương nữa nên nhất định sẽ quay lại cầu xin anh ta sau vài năm vất vả.
Nhưng Giang đã nhầm, sau 3 năm ly hôn, anh ta bất ngờ nhận được lời mời tới lễ tái hôn của Yến. Người đàn ông chuẩn bị tái hôn với Yến kém cô 2 tuổi và là chủ một cửa hàng giày cao cấp trên cùng con phố với cửa hàng quần áo của cô.
Giang hết sức ngạc nhiên, sau bất ngờ là những tiếc nuối hiện hữu, không ngờ Yến vẫn có thể lấy được chồng tốt như vậy, trong khi đó anh ta vẫn còn nhớ đến vợ cũ và rất mong mỏi ngày cô trở về cầu xin anh ta được quay lại.
Thực tế cho thấy, mỗi người phụ nữ đều là một chiến binh trong hôn nhân, họ luôn cố gắng hết mình vì hạnh phúc gia đình. Nếu đã yêu một ai đó, họ sẽ không dễ dàng rời bỏ, kể cả khi cuộc sống khó khăn, họ vẫn chọn ở lại vì còn yêu và còn hy vọng. Tuy nhiên họ cũng luôn cần sự quan tâm, tôn trọng và thấu hiểu của bạn đời.
Một khi những điều đó không còn, phụ nữ không cảm nhận được tình cảm của người chồng thì sự dịu dàng của họ sẽ dần rút đi và thay vào đó là lớp vỏ cứng rắn, không còn hy sinh vô ích mà họ sẽ chọn yêu bản thân mình, sống cho chính mình.
Vì vậy, đàn ông đừng nên tự mãn, sự độc đoán và thờ ơ với bạn đời sẽ khiến hôn nhân trở nên tồi tệ và chấm dứt lúc nào không hay.
Độc giả Khánh Vân
Quảng cứ nghĩ khi vợ bị phát hiện chuyện ngoại tình sẽ cầu xin anh tha thứ, nhưng cô thản nhiên như không có gì xảy ra. Anh tức giận, ném tờ đơn ly hôn ra, và sốc hơn là Mai lập tức kí.
" alt=""/>Sau 3 năm ly hôn, tôi vẫn chờ vợ cũ quay lại và xin tái hôn