Kinh doanh

Nhận định, soi kèo Shams Azar vs Mes Rafsanjan, 22h30 ngày 7/3: Trận chung kết ngược

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-03-10 16:27:14 我要评论(0)

Pha lê - 07/03/2025 09:43 Nhận định bóng đá g lịch bóng đá ngày mailịch bóng đá ngày mai、、

ậnđịnhsoikèoShamsAzarvsMesRafsanjanhngàyTrậnchungkếtngượlịch bóng đá ngày mai   Pha lê - 07/03/2025 09:43  Nhận định bóng đá giải khác

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
3.000 thầy thuốc trẻ, 5.000 đoàn viên thanh niên tình nguyện khám và chữa bệnhmiễn phí cho 32.500 người cao tuổi trên cả nước là kết quả của Hành trình vì sứckhỏe người cao tuổi diễn ra trong hai tháng (3/8/2014 – 1/10/2014) do TƯ HộiLHTN Việt Nam, Hội thầy thuốc trẻ phối hợp Công ty TNHH Dược phẩm Nhất Nhất tổchức.

Đến tham dự Lễ tổng kết Hành trình vì sức khỏe người cao tuổi có đồng chí Chủtịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam – Nguyễn Thiện Nhân; Bộ trưởng Bộ Y tế - NguyễnThị Kim Tiến và các đồng chí lãnh đạo Đảng, Nhà nước; bà Doãn Ngọc Trâm, mẹ bácsỹ, liệt sỹ, Anh hùng lực lượng vũ trang Đặng Thùy Trâm cùng đại diện lãnh đạocác bộ, ngành, đoàn thể Trung ương tham dự.

{keywords}

Lễ tổng kết “Hành trình vì sức khỏe người cao tuổi”

 

Hành trình 60 ngày ý nghĩa

Lễ tổng kết “Hành trình vì sức khỏe người cao tuổi” được tổ chức đúng ngày kỷniệm 23 năm Quốc tế Người cao tuổi (1/10/1991-1/10/2014), phát biểu tại buổi lễ,Chủ tịch Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam Nguyễn Thiện Nhân gửi lời chúc mừng tốtđẹp nhất tới toàn thể Người cao tuổi Việt Nam; chúc mừng và biểu dương Hội Liênhiệp thanh niên Việt Nam, Hội Thầy thuốc trẻ Việt Nam, Công ty Dược phẩm NhấtNhất đã tổ chức thành công Hành trình đầy ý nghĩa với các công trình, phần việcthanh niên về chăm sóc sức khỏe dành riêng cho người cao tuổi với quy mô toànquốc.

Báo cáo tổng kết, Chủ tịch Hội Thầy thuốc trẻ Việt Nam Trần Văn Thuấn cho biết,hành trình diễn ra trong hai tháng (từ 3/8 đến 1/10/2014) tại 63 tỉnh, thành phốtrên cả nước đã thu hút sự tham gia của 3.000 thầy thuốc trẻ, 5.000 đoàn viênthanh niên tình nguyện. Các y, bác sỹ đã tổ chức khám bệnh, tư vấn sức khỏe, cấpphát thuốc miễn phí, tặng quà cho 32.500 người cao tuổi, các cụ hưu trí gia đìnhchính sách, người cao tuổi có hoàn cảnh khó khăn; 500 người cao tuổi được mổ mắtmiễn phí; khám sàng lọc các bệnh tim mạch, các bệnh chuyên ngành lão khoa; tuyêntruyền vận động hiến tạng, hiến giác mạc trong nhân dân.

Các y, bác sỹ đã khám sàng lọc, phát hiện trường hợp người cao tuổi bị bệnh nặngđưa vào danh sách được ghép tạng của chương trình ghép tạng quốc gia; tuyêntruyền về chăm sóc sức khỏe cho người cao tuổi và gia đình; tổ chức tọa đàm,trao đổi kinh nghiệm công tác tổ chức các hoạt động tình nguyện vì sức khỏe cộngđồng trong các thầy thuốc trẻ. Công ty Dược phẩm Nhất Nhất đã đồng hành và tàitrợ toàn bộ kinh phí cho hành trình đầy ý nghĩa này.

Lễ Tổng kết Hành trình vì sức khỏe người cao tuổi là sự kiện tổng kết hành trìnhthiện nguyện có ý nghĩa lớn, thể hiện tinh thần uống nước nhớ nguồn của thanhniên, đặc biệt là lực lượng y bác sỹ; đóng góp tri thức, công sức, cho sự nghiệpchăm sóc, phụng dưỡng, phát huy người cao tuổi; đồng thời, khẳng định vai tròcủa thanh niên, Thầy thuốc trẻ trong việc chăm sóc sức khỏe người cao tuổi, triân người có công với Cách mạng; tăng cường đoàn kết, tập hợp lực lượng Thầythuốc trẻ trong các hoạt động tại cộng đồng, từ đó tiếp tục khẳng định vai trò,vị trí và uy tín của tổ chức Hội đối với thanh niên và xã hội, góp phần vào sựnghiệp bảo vệ, chăm sóc và nâng cao sức khỏe nhân dân nói chung và người caotuổi nói riêng.

{keywords}
Khám bệnh cho người cao tuổi

 

Đón nhận Kỷ lục Việt Nam

Với hành trình nhân ái trên 63 tỉnh, thành phố cả nước, Hội Thầy thuốc trẻ ViệtNam và công ty TNHH Dược phẩm Nhất Nhất cùng trải lòng khắp các miền ngược xuôi,đồng hành với 32.500 người cao tuổi Việt Nam. Từ trước tới nay, chưa từng cóhoạt động nào thiết thực, đem lại sự động viên tinh thần và thể chất lớn chongười cao tuổi như Hành trình vì sức khỏe người cao tuổi năm 2014. Mỗi địa điểmBTC đi đến là nơi để lại sự yêu quý và lòng biết ơn của người cao tuổi đối vớiHội Thầy thuốc trẻ và dược phẩm Nhất Nhất. Người cao tuổi đã cảm nhận được sựnhiệt tình, lòng tận tụy của BTC dành cho mình.

Chính những nỗ lực không ngừng và thành công đạt được từ chuỗi hoạt động thiếtthực này, Hành trình vì sức khỏe người cao tuổi đã được Tổ chức kỷ lục Việt Namvinh danh xác lập kỷ lục “Hành trình có số người cao tuổi được khám bệnh và cấpphát thuốc miễn phí lớn nhất Việt Nam”.

Tổng kết “Hành trình vì sức khỏe người cao tuổi” là tổng kết quá trình thiệnnguyện có ý nghĩa lớn, thể hiện tình cảm, trách nhiệm của thanh niên, đặc biệtlà lực lượng y, bác sỹ đối với công tác chăm sóc, phụng dưỡng, phát huy ngườicao tuổi. Hành trình cũng là cơ hội để tăng cường đoàn kết, tập hợp lực lượngthầy thuốc trẻ trong các hoạt động tại cộng đồng. Qua đó, khẳng định vị trí, uytín của Hội Thầy thuốc trẻ đối với sự nghiệp chăm sóc sức khỏe nhân dân nóichung và người cao tuổi nói riêng.

PV
 

" alt="32.500 người cao tuổi được khám, chữa bệnh miễn phí" width="90" height="59"/>

32.500 người cao tuổi được khám, chữa bệnh miễn phí


Tính lại thì bọn họ đều cùng tuổi, Kiều Cương năm nay vừa hai mươi bốn.

Trên linh đường bày hình chụp của Tống Viễn, rất khác trước đây, tóc cắt ngắn nhẹ nhàng khoan khoái, lộ ra vầng trán và đôi mắt xinh đẹp, như vậy xem ra, hắn thật đúng là một mỹ nam tử, tấm ảnh chụp giống như hình nghệ thuật, rất có sắc thái của ngôi sao.

"Thế nào? Rất tuấn tú phải không?"

Thấy Kiều Cương nhìn ảnh, Tôn Tân nở nụ cười: "Nhìn hình chụp, nhận không ra bộ dạng trước đây của tên nhóc này phải không? Tấm hình này là ta kéo hắn đi chụp đấy! Không nghĩ tới a, phải dùng ở chỗ này rồi."

Tôn Tân cười khổ, có chút buồn bã.

Kiều Cương cũng hơi thổn thức, có thể là ông trời không thích người quá mức ưu tú chăng.

Nhìn người tới người lui, hắn đột nhiên phát hiện một vấn đề: "Được rồi, ta nhìn đã nửa ngày, trừ ngươi ra không gặp được bạn học khác a, những người khác đều không nhận được thiệp mời sao?"

Tôn Tân nhăn mặt: "Hắn bình thường không thích qua lại với người khác, như vậy, ngoại trừ đồng nghiệp cùng làm việc, bạn học từ tiểu học đến đại học một cái địa chỉ liên hệ cũng không có, muốn tìm cũng chẳng biết đâu mà tìm, ta còn tưởng rằng ngươi nghe được tin tức mới tới."

Kiều Cương đột nghiên cảm thấy rất kỳ quái, như vậy thiệp mới kia là từ đâu mà tới?

Chẳng lẽ là gửi nhầm rồi?

Không phải a, tên người nhận viết rõ ràng là tên hắn.

Mà người gửi...

Kiều Cương lấy tấm thiệp mời trong quần ra, phần đề chữ mặt trên là ——

Tống Viễn.

Kiều Cương kinh hãi, lúc đó không có chú ý, tên trên mặt thư, phải là tên cha mẹ hắn mới đúng chứ?

Thế nào lại là bản thân?

"Có vấn đề gì sao?"

Tôn Tân nhìn dáng vẻ của khác thường của hắn, hỏi: "Thiệp mời đó có vấn đề gì sao?"

Kiều Cương vội vã thu lại thiệp mời: "A... Không có gì vấn đề."

Hẳn là viết sai rồi...

Sau đó Tôn Tân đi an ủi mẹ Tống Viễn, cha Tống Viễn bản thân có bệnh, lại không chấp nhận được cái chết của con trai, đã phát bệnh phải nhập viện.

Tống phu nhân không khóc, nhưng loại biểu hiện bình tĩnh này khiến Kiều Cương nhìn đều cảm thấy khổ sở.

Người đầu bạc tiễn người đầu xanh, là nỗi đau thương lớn nhất trên đời này.

Đứng một hồi, báo với Tôn Tân một tiếng, hắn chuẩn bị rời khỏi. Đi ra tới cửa, bỗng nhiên gặp một cô bé.

Cô bé mặc chiếc váy bồng bồng dày tới gối, áo sơ mi điềm xuyết đường viền hoa, tóc dài đen như mực, dịu dàng rủ trên vai, con mắt rất lớn, môi nho nhỏ giống như nụ hoa. Trên tay bế một con gấu bông to bằng phân nửa người mình, cô bé giống như con búp bê trong tủ kính, tinh xảo xinh đẹp.

Kiều Cương nhìn đường nét của cô bé có năm phần giống Tống Viễn, biết đây hẳn là em gái duy nhất của Tống Viễn, năm nay mười tuổi.

Đối với một em bé búp bê xinh đẹp như thế, người ta đều rất có hảo cảm, Kiều Cương ngồi chồm hổm trước mặt cô bé, dụ cô bé nói chuyện.

Cô gái nhỏ nhìn hắn, không nói cũng không cười, mặc kệ Kiều Cương có dỗ thế nào, trên mặt trước sau đều không có biểu hiện, chỉ là nhìn hắn.

Từ trong ánh mắt, cũng nhìn không ra nửa điểm cảm xúc.

Kiều Cương bất đắc dĩ, lấy ra một viên kẹo đặt trên tay cô bé.

Hắn mới vừa ra khỏi cửa, liền nghe thấy tiếng nói của cô bé phía sau.

"Tạm biệt anh trai."

Hắn xoay người, cô gái nhỏ vẫn như vậy nhìn hắn.

Kiều Cương cười một cái, em gái nhỏ này cũng rất khả ái a.

Về đến nhà, xem thử thời gian cũng không còn sớm, Kiều Cương lấy ra khỏi tủ lạnh hai cái trứng, một bên nấu nước, một bên chiên trứng.

Tùy tiện giải quyết xong bữa cơm, đã là buổi tối bảy giờ rồi.

Lúc này di động của Kiều Cương vang lên, là nhạc chuông "Đôraêmon", do bạn gái hắn cài, nói là nghe thấy tiếng chông như thế liền biết là điện thoại cô ấy gọi tới.

"Uy, Tiểu Vũ a, anh đã ăn xong rồi... Buổi chiều năm giờ mới về tới..."

Tiểu Vũ là một cô gái đáng yêu, rất đơn thuần rất nhu thuận, chính là một cô gái nhu mì hễ có chuyện là đều sẽ hỏi ý kiến Kiều Cương một chút. Một cô gái như vậy rất thỏa mãn tâm lý độc chiếm của con trai, Kiều Cương rất thích cô ấy.

Hai người một năm trước bắt đầu quen nhau, mỗi ngày đều nói chuyện điện thoại một lần, có đôi khi trò chuyện cả hàng mấy giờ.

Buông điện thoại, bạn cùng phòng Giản Hạ còn không có trở về.

Phỏng chừng tiểu tử này ở bên ngoài tán gái, buổi tối sẽ không về rồi.

Xem TV một chút, Kiều Cương liền đi tắm, ngủ.

Cả đêm ngủ không ngon, càng ngủ càng lạnh. Ngày tháng bảy, bình thường Kiều Cương ở trần ngủ còn ra mồ hôi, bây giờ quấn mền mùa đông trên người mà vẫn thấy lạnh.

Không phải sắp thay đồi thời tiết rồi chứ?

Kiều Cương mơ mơ màng màng, mơ hồ nghe được bên tai có tiếng người nói chuyện, tưởng Giản Hạ đã trở về, trong miệng lầm bầm.

"Đừng ồn."

Lại xoay người ra ngủ.

Sáng sớm thứ hai ngủ dậy, Kiều Cương rửa mặt xong, tới phòng tên nhóc kia gọi hắn rời giường, kết quả thấy trên giường trống trơn, xem bộ cả buối tối chẳng có người ngủ.

Kiều Cương gãi gãi đầu, vậy không phải là đêm qua mình ngủ hồ đồ rồi sao?

Ở trên đường ăn bữa sáng, tới xưởng sửa xe, chào hỏi đồng nghiệp, hắn thay quần áo lao động bắt đầu làm việc.

Thật ra Kiều Cương rất thích công việc của mình, chính là tiền cầm ít một chút, nhưng ông chủ thấy hắn công tác chăm chỉ, nói tháng sau sẽ thưởng cho hắn, tính lại hắn để dành được cũng hơn một nghìn rồi, như vậy tiết kiệm nhiều một chút, hắn cũng có thể mua một chiếc xe máy chạy.

Lần lần xa hơn, sau đó có tiền, chính mình cũng mở một xưởng sửa xe.

Tuy rằng nguyện vọng này hiện tại thoạt nhìn có chút xa xôi, nhưng hắn tin tưởng sẽ có ngày được như vậy.

Tới buổi trưa, nhà hàng ở gần đó tới đưa cơm, ông chủ bọn họ đặt cơm ở nhà hàng nhỏ này đã lâu, quán này vừa rẻ vừa vệ sinh, người ăn cơm yên tâm, tay nghề cũng không tệ, những món ăn gia đình bình thường làm rất ngon miệng, có đôi khi tan ca, cơm tối hắn cũng tới đó giải quyết.

Mở nhà hàng là một cặp vợ chồng, có một đứa con gái hơn mười tuổi, lớn lên giống như một đoá hoa, bình thường lúc rảnh rỗi sẽ ở trong tiệm phụ giúp cha mẹ.

Buổi trưa hôm nay tới đưa cơm chính là cô bé kia, cô bé nhanh tay lẹ chân lấy cơm hộp ra, kêu mọi người qua lấy phần của mình.

Trong số đồng nghiệp có một người tên là Văn Đại Dũng, người này tiếng tăm rất xấu, nhìn thấy con gái xinh xắn một chút, trong miệng liền không sạch sẽ, bị ông chủ nói thật nhiều lần, vẫn cứ như vậy không thay đổi.

Cô bé này hôm nay mặc một chiếc áo đầm hoa, lộ ra hai cánh tay ngó sen trắng như tuyết, và hai cái chân nhỏ trơn bóng trắng nõn.
" alt="Truyện Quỷ Thuyết" width="90" height="59"/>

Truyện Quỷ Thuyết